Chương 339: Đến làm chút sống | Sơn Hải Đề Đăng
Sơn Hải Đề Đăng - Cập nhật ngày 05/04/2025
Hắn thuận miệng hét lên một tiếng, khiến cho rất nhiều môn phái tỉnh ngộ. Đúng vậy, tầm mắt một mực chăm chú vào Thử Đạo sơn, vậy cái kia bị Thử Đạo sơn che khuất hào quang Sư Xuân đâu?
Cũng có rất nhiều người đối với Lý Hồng Tửu hết sức lạ lẫm, thuộc cái loại biết Diễn Bảo tông có người này, nhưng lại hết sức mông lung về tình hình thật giả của hắn.
Đừng nói người ngoài, ngay cả rất nhiều đệ tử nội bộ Diễn Bảo tông đều chỉ nghe truyền thuyết, trên thực tế lại thấy một cái phế vật, một kẻ lão bị chửi không có tiền đồ, luôn bị phạt.
Thật sự trâu bò như vậy sao, liền là bảo bối, còn có thể luôn bị phạt?
Đoán chừng là chưởng môn thân truyền đệ tử, chỉ là thiếp vàng bôi phấn thôi.
Ngay cả đệ tử bổn môn còn không làm rõ được người, thử hỏi bên ngoài sao có thể tùy tiện biết được chân tướng.
Diễn Bảo tông cũng thuộc hàng thập đại môn phái, tầm mắt các phái phần lớn đều tập trung vào, nhận biết chân thực về Lý Hồng Tửu chỉ là mơ hồ, sau đó biết danh sách có người này, là chưởng môn đệ tử Diễn Bảo tông, là lĩnh đội chuyến này của Diễn Bảo tông. Mà trên thực tế, lĩnh đội có thể là Nghiễm Hạo Du, Lý Hồng Tửu này rất có thể chẳng qua là bài trí.
Chẳng qua là cái bài trí này thoạt nhìn lá gan không nhỏ. Ngươi là chưởng môn đệ tử Diễn Bảo tông, người ta có thể là con gái chưởng môn Thử Đạo sơn, vừa gặp mặt liền mở miệng đùa giỡn, hiện tại lại làm chúng rống người ta, làm như Diễn Bảo tông bài thứ hai, Thử Đạo sơn xếp thứ ba vậy.
Đệ tử Diễn Bảo tông đi theo cũng bị sư thúc nhà mình rống đến không biết làm sao. Làm cái gì vậy? Gật đầu xã giao cũng không có, cứ như vậy rống người ta, còn không làm rõ tình hình hiện trường, ngươi liền dùng sức mạnh, mà lại là dùng sức mạnh trước mặt mọi người, cứng rắn có chút quá mức.
Muốn che miệng sư thúc cũng không kịp, lời nói ra lại nuốt không quay về.
Nếu là trước kia, đám đệ tử Diễn Bảo tông này khẳng định phải oán trách vị sư thúc này vô hạn, thậm chí thầm mắng. Hiện tại kiến thức qua bản sự của vị sư thúc này, cũng chỉ có thể ai oán vô hạn, còn có thể đáng tin cậy hơn chút không?
Rống xong Cổ Luyện Ny, Lý Hồng Tửu lại tả hữu quay đầu nhìn đám sư chất, khiêu mi khoe khoang bộ dáng. Lúc này không thể nói ta không làm chính sự a?
Một đám đệ tử cắn chặt răng, lại không tiện dạy hắn làm việc trước mặt mọi người.
Ấn Thiên Lục đứng ngoài quan sát cũng có chút buồn bực cái miệng thúi của Lý Hồng Tửu. Ban đầu còn vạn hạnh trong bất hạnh, một đám Luyện Thiên tông cùng một đám Thử Đạo sơn đều muốn rời đi, hắn nơi này còn có khả năng tiếp tục nắm bắt đường dây Sư Xuân, âm thầm tìm cơ hội. Hiện tại Sư Xuân, đầu ám tuyến bị che giấu kia, lại bị Lý Hồng Tửu tách ra.
Nhưng hắn hiện tại cũng không cách nào nói gì, tạm thời chỉ có thể thờ ơ lạnh nhạt, dù sao trước mặt mọi người đã thề thối lui khỏi trận này.
Ngoài ra, hắn còn chưa khôi phục lại từ cú đả kích vừa rồi, tâm tình có chút uất ức.
Nguyên bản hắn coi Cực Hỏa tông cùng Luyện Thiên tông là cùng một cấp bậc môn phái, kết quả phát hiện, đó chỉ là hắn tự coi mà thôi.
Phần lớn người kinh ngạc về tung tích của Sư Xuân và đám người kia, cũng quan sát thái độ của Cổ Luyện Ny.
Cổ Luyện Ny còn có thể có thái độ gì? Với địa vị của Thử Đạo sơn trong giới luyện khí, sĩ khả sát bất khả nhục, huống chi nàng vẫn là con gái chưởng môn.
Trong nháy mắt, hai tay nàng chống nạnh, lông mày bay lên, khuôn mặt lạnh lẽo liền muốn dùng miệng tìm về mặt mũi, bên cạnh một bàn tay duỗi tới, ra hiệu dừng lại.
Không ai khác, chính là Tả Tử Thăng, lĩnh đội Luyện Thiên tông vừa mới hợp tác với bên này.
Cổ Luyện Ny nhìn về phía hắn, không biết hắn có ý tứ gì.
Tầm mắt Tả Tử Thăng nhìn chăm chú về phía Lý Hồng Tửu lại có chút thận trọng. Nếu nói trong ngàn môn phái tham dự này, có người nào thật sự khiến hắn kiêng kỵ, chỉ có người này.
Đại phái đệ nhất tự nhiên có bề rộng và chiều sâu thu thập tin tức của đại phái đệ nhất. Trước khi đến, hắn vẫn còn nhớ lời tông môn bàn giao. Nếu truyền thuyết là thật, có thể dùng cảnh giới Cao Võ đối đầu Nhân Tiên cảnh giới, đó chẳng khác nào người cùng tiên giao chiến mà không bại, thật là phong thái cỡ nào!
Hơn nữa còn là chuyện xảy ra nhiều năm trước, nghe nói khi đó tu vi Lý Hồng Tửu còn chưa tới Cao Võ đại thành.
Tuy là Luyện Khí giới, nhưng thân là người tu hành, vẫn là mong mỏi trong lòng.
Nếu là thật, thật có thể nói là truyền kỳ, thế gian ít có.
Nếu trước kia còn hoài nghi truyền thuyết, thì hiện tại, Lý Hồng Tửu vừa xuất hiện, liền dám đùa giỡn con gái chưởng môn Thử Đạo sơn, còn dám không nói hai lời liền rống người ta, khí thế này há có thể tầm thường!
Nhìn gần người kia, Tả Tử Thăng nhịn không được đánh giá kỹ một phen, mới khách khí nói: “Lý tiên sinh cũng tới tham gia náo nhiệt.”
Xưng hô này xem như nể mặt Diễn Bảo tông. Lý Hồng Tửu là sư thúc của đám người kia, hắn tới xưng huynh gọi đệ sẽ làm nhục đệ tử Diễn Bảo tông, xưng hô này mơ hồ cũng tỏ vẻ tôn kính với Lý Hồng Tửu.
Không giống thái độ các môn phái lúc trước, chọc ta không vui, liền đánh giết thống khoái bá khí.
Lời này vừa nói ra, đừng nói môn phái khác, ngay cả Cổ Luyện Ny cũng ngoài ý muốn sửng sốt, nghiêng đầu dò xét Tả Tử Thăng, cảm giác hắn như biến thành người khác. Vừa rồi đâu phải như vậy, vừa rồi hắn thật bá khí mười phần, là cao đồ đệ nhất đại phái, một nữ nhân như nàng nhìn cũng cảm thấy rất loá mắt.
Trước đó đối đầu với hết thảy môn phái ở đây cũng dám lớn tiếng dốc hết sức che chở, đột nhiên trở nên khiêm nhường như vậy, khiến mọi người có chút không quen.
Một vài thế lực khá cao, nguồn tin tức rộng dày, ánh mắt đệ tử nhìn về phía Lý Hồng Tửu cũng vì vậy mà trở nên có chút ý vị thâm trường.
Đây là ai? Lý Hồng Tửu vẫn không biết, đơn thuần vì trước đó không để trong lòng, nhìn y phục đoán ra là Luyện Thiên tông, nên nghiêng đầu nhìn về phía một đệ tử bên cạnh.
Nghiễm Hạo Du tranh thủ thời gian tiến gần, thấp giọng rỉ tai, cáo tri thân phận của Tả Tử Thăng, cũng thuận tiện nói tới thân phận của Cổ Luyện Ny, nhắc nhở hắn thận trọng, đừng ăn nói bừa bãi.
Thực lực ngươi mạnh hơn cũng không thể làm loạn, dù sao thực lực ngươi còn chưa mạnh đến mức vô địch thiên hạ.
“Há, Luyện Thiên tông, không có chuyện của các ngươi, các ngươi đừng lẫn vào, miễn cho nói ta lấy lớn hiếp nhỏ, ta tìm nàng.” Lý Hồng Tửu vẫy vẫy tay với Tả Tử Thăng, ra hiệu đứng sang bên cạnh, sau đó chỉ vào Cổ Luyện Ny, “Cô nương, ta cùng cha ngươi cũng quen biết, ta còn từng rót trà cho hắn, không muốn tổn thương hòa khí, Sư Xuân đâu?”
Nhớ ra là con gái Cổ Viêm Đạc, quả nhiên khách khí hơn khiến Nghiễm Hạo Du cùng đám người thầm nhẹ nhàng thở ra.
Bị người bỏ qua trước mặt mọi người, nhất là trong hoàn cảnh này, Tả Tử Thăng cũng có chút không thích ứng, khóe miệng hơi giật. Hắn muốn nhắc nhở Lý Hồng Tửu, nơi này không so bên ngoài, là nơi tụ tập pháp bảo, mọi người trên tay đều có pháp bảo lực sát thương cực lớn, tu vi cao hơn chút chưa hẳn làm được gì.
Cổ Luyện Ny mới không sợ cái tên lúc nóng lúc lạnh này, mặc dù cũng biết một chút lời đồn liên quan đến Lý Hồng Tửu, nhưng giờ phút này nàng đại diện cho mặt mũi tông môn, sẽ không dễ dàng cúi đầu, những môn phái xếp sau Thử Đạo sơn được đà lấn tới thì tính là gì?
Huống chi bây giờ không phải là đơn đả độc đấu, đã liên thủ với Luyện Thiên tông. Lúc này, nàng bình tĩnh nói: “Lý Hồng Tửu, ngươi tới chậm, Sư Xuân à, đã bị ta giết.”
Ý trong lời nói rất rõ ràng, muốn gì? Muốn cái rắm!
Lời này ra, mọi người kinh ngạc, chết rồi?
Nguyên Nghiêu bên cạnh cũng không ngờ Cổ Luyện Ny lại thốt ra một câu như vậy, tầm mắt chớp lên, liền bổ sung một câu, “Nếu các ngươi không tin, cứ hỏi Ấn Thiên Lục của Cực Hỏa tông, hắn tận mắt nhìn thấy.”
Thế là, một đống tầm mắt đồng loạt nhảy qua đám người, nhìn về phía nhân mã Cực Hỏa tông bên ngoài.
Ấn Thiên Lục biết nói gì đây? Tầm mắt nhìn Nguyên Nghiêu hiện ra chút lãnh ý, phát hiện mình bị tên kia hố. Nói thấy thì là nói dối, nhỡ môn phái khác phát hiện Sư Xuân còn sống thì sao?
Nói không thấy, ai đang nói láo? Tự nhiên sẽ lý luận một phen xem có thấy hay không.
Hắn chỉ có thể im lặng, không nói lời nào.
Mặc kệ mọi người cho là gì, chuyện không liên quan tới hắn.
Bất quá vẫn có người hỏi, “Ấn huynh, Sư Xuân thật sự bị giết sao?”
Ấn Thiên Lục bình tĩnh nói: “Ta đã nói, Cực Hỏa tông ta rời khỏi trận này, không can dự vào bất cứ chuyện gì, ta cái gì cũng không biết.”
Không nói, mọi người chỉ có thể coi như hắn chấp nhận.
Lý Hồng Tửu cũng ra vẻ dễ nói chuyện, quay đầu nhìn đám sư chất, giang tay ra, một bộ không phải ta không nỗ lực làm việc, mà là người đã chết rồi.
Một đám sư chất lại ai oán, hết sức muốn nói cho hắn, sư thúc, ngươi không thể lười biếng như vậy được!
Nghiễm Hạo Du chỉ có thể lại tiến đến bên cạnh, kề tai nói nhỏ, “Sư thúc, Thử Đạo sơn có thể giết Sư Xuân, nói rõ nắm giữ bí pháp.”
Lý Hồng Tửu lại nhìn ánh mắt mong đợi của đám đệ tử, hơi yên lặng suy nghĩ một chút, lại quay người đối mặt Cổ Luyện Ny nói: “Bí pháp ở trên tay các ngươi?”
Cổ Luyện Ny ngẩng cằm, hơi lộ ra tư thái cao ngạo, “Ở trên tay ta thì sao?”
Nàng hiện tại chẳng sợ gì, thế lực cường đại nhất trong các phái đang đứng về phía nàng, trời sập có người cao chịu, Luyện Thiên tông có bản lĩnh nói mình rời khỏi thử xem, nàng sẽ nắm mặt mũi Luyện Thiên tông mà giày xéo không còn.
Thế là, Tả Tử Thăng, đối tác này kéo căng khóe miệng, biết bí pháp trên tay Cổ Luyện Ny, lại phải đối đầu với cái đồ Lý Hồng Tửu này, không biết có nên vui hay không.
Ánh mắt các phái nhìn Cổ Luyện Ny lộ ra tham lam, người ta tự mình thừa nhận.
Ấn Thiên Lục bên ngoài nhìn Tả Tử Thăng, khóe miệng cũng gợi lên một nụ cười nghiền ngẫm. Hắn phát hiện Cổ Luyện Ny thật có ý tứ, lại chơi trò này, muốn đội vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó, xem Tả Tử Thăng làm sao bây giờ.
Lý Hồng Tửu cũng đơn giản trực tiếp, hai tay khum trước miệng, che thành hình loa, nhỏ giọng nói với Cổ Luyện Ny: “Cho ta một phần bí pháp, không chậm trễ các ngươi.”
Cổ Luyện Ny lại hùng hổ dọa người: “Ta nếu không cho thì sao?”
Thấy nữ nhân này không có ý thương lượng nhỏ nhẹ, Lý Hồng Tửu đành phải bỏ tay xuống, suy nghĩ một chút, lại nói: “Vậy chúng ta cùng đi tìm thần hỏa, tìm được ta cũng không cần nhiều.” Quay đầu chỉ vào đám đệ tử phía sau, “Đệ tử Diễn Bảo tông ta, mỗi người một đóa là đủ rồi, đảm bảo không cần nhiều.”
Sự tình đến bây giờ, hắn cũng thực sự muốn cho đám đệ tử này một lời giải thích, miễn cho từng ánh mắt khiến hắn không được tự tại, ai bảo hắn trước đó khoe khoang bản lĩnh, phải làm chút việc.
Lời này khiến biểu lộ của rất nhiều người hết sức đặc sắc, thế này mà còn không cần nhiều à, vừa mở miệng đã hai mươi đóa, làm như cải trắng à.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, nửa đoạn trước đã tìm được trên trăm đóa, nửa đoạn sau chỉ xin hai mươi đóa, thực sự không coi là nhiều, phải xem so với ai mà thôi.
Sư thúc là người tốt, đám đệ tử Diễn Bảo tông tối thiểu hiện tại rất vui mừng khen sư thúc, biện pháp phân phối trung bình này thật tốt, người người có phần, khiến tất cả đệ tử đều cực kỳ mong đợi.
Cổ Luyện Ny cười ha ha, “Ta vì sao phải cho các ngươi?”
Lý Hồng Tửu suy nghĩ một chút, lại nhìn đám người vây quanh, hỏi: “Đây đều là tới tìm Thử Đạo sơn các ngươi gây phiền toái à?”
Cổ Luyện Ny hừ hừ, “Giống như ngươi.”
“Không không không, rất khác nhau.” Lý Hồng Tửu khoát tay áo, “Như vậy đi, ta cũng không lấy không của các ngươi, chúng ta góp vốn, các ngươi cứ an tâm tìm thần hỏa, phiền toái để ta cản, cản được thì ngươi cho, cản không được ngươi có thể không cho, làm việc lấy tiền công, hợp lý, thế nào?”
Cổ Luyện Ny hếch cằm về phía xung quanh, giễu cợt nói: “Nói hay hơn hát, có hỏi bọn họ chưa? Bọn họ có đồng ý không?”
Đúng là đạo lý này, thế là Lý Hồng Tửu dạo qua một vòng, cuối cùng tầm mắt vẫn rơi vào Luyện Thiên tông, muốn bớt phiền toái vẫn là phải tìm người cao, giết gà dọa khỉ à. Lúc này hắn khuyên: “Luyện Thiên tông, các phái ra ngoài cũng ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, đều là người trong giới luyện khí, vẫn là hòa khí tốt hơn, đi một bên chơi đi, đừng ỷ thế hiếp người.”
Ân cần dạy bảo lại mang giọng điệu nghiêm khắc, hoàn toàn là giọng điệu của trưởng bối.
Lúc này đến lượt Cổ Luyện Ny biểu lộ đặc sắc, không ngờ vị này lại chĩa mũi dùi vào Luyện Thiên tông, Luyện Thiên tông vừa mới góp vốn với nàng…