Chương 255: Có thể thổi cao bao nhiêu thổi cao bao nhiêu | Sơn Hải Đề Đăng

Sơn Hải Đề Đăng - Cập nhật ngày 05/04/2025

Sư Xuân cùng Ngô Cân Lượng xem như đã hiểu lời này. Ma đạo xác thực rất khó tiến vào quá nhiều người, dù sao toàn bộ tu hành giới rộng lớn như vậy, Ma đạo trước đó cũng không thể dồn phần lớn tinh lực vào việc kinh doanh nghề luyện khí.

Nhưng hai người rất rõ ràng, số người ma đạo tiến vào không chỉ dừng lại ở những người đối phương nói.

Việc Ngô Cân Lượng biến mất trước đó là đi nghe ngóng hai đội nhân mã Ma đạo khác thuộc môn phái nào.

Sư Xuân hỏi: “Phía trên có thể gạt ngươi, bí mật an bài đội ngũ khác tiến vào không?”

Hứa An Trường nhẹ nhàng khoát tay: “Tuyệt đối không thể. Loại sự tình này chỉ có thể tập trung lực lượng vào một điểm, để thần hỏa tìm được tập trung vào một người, mới có thể cạnh tranh với những môn phái luyện khí đỉnh cấp, mới có khả năng đoạt giải nhất. Nếu phân tán lực lượng, sẽ không có phần thắng, vậy không cần tiến vào làm việc này.”

Sư Xuân không thể không thừa nhận đối phương nói rất có lý, nhưng dị năng mắt phải của hắn không sai, cho nên việc này chỉ có hai khả năng, hoặc là đối phương không biết, hoặc là đang lừa gạt hắn.

Nếu đối phương không thừa nhận, cũng không có gì phải tranh luận, hắn đổi chủ đề: “Ngươi vừa nói, mục đích chủ yếu của chúng ta lần này là ‘Phá Hoang Tàn Nhận’?”

Hứa An Trường khẽ giật mình: “Ngươi không biết?”

Trong thoáng chốc hắn có chút lo lắng có phải mình đã lỡ lời hay không.

Sư Xuân nghĩ thầm, Liên Phượng Trì các nàng đều nói không biết, ta biết thế nào được, hắn hơi lắc đầu nói: “Không ai nói cho ta biết, chỉ nói muốn đoạt khôi.”

Hứa An Trường chần chờ nói: “Kỳ thật cũng là ý đoạt giải nhất. Không đoạt giải nhất thì khó mà lấy được ‘Phá Hoang Tàn Nhận’.”

Sư Xuân không hiểu: “Ma đạo khi nào trở nên văn nhã như vậy? Để lấy thứ gì, mà phải chịu oan ức thế này, bên ngoài trộm cướp không được sao?”

Hứa An Trường bật cười: “Nếu cái gì cũng có thể trộm cướp được, thì đã sớm đỉnh thiên lập địa rồi. Ngươi nghĩ xem đồ vật đang ở trong tay ai, trong tay các môn phái luyện khí đỉnh cấp. Trọng bảo của các môn phái luyện khí đỉnh cấp dễ trộm cướp vậy sao?”

“Đã có khâu cạnh đoạt này, chúng ta khẳng định phải tranh thủ cơ hội này. Nếu thực sự không thể đắc thủ, phía sau làm chuẩn bị cướp đoạt cũng không muộn. Huống chi nhất định phải tới cạnh đoạt, nếu chúng ta không đến đoạt, một khi bị hai nhà kia cướp đi, quay đầu chúng ta muốn cướp muốn trộm cũng mất cơ hội.”

“Hai nhà kia?” Sư Xuân kinh ngạc, chợt tỉnh ngộ lại, hỏi: “Ngươi nói là hai mạch Ma đạo khác?”

Hứa An Trường gật đầu: “Ngoài hai mạch đó ra còn ai?”

Sư Xuân ngừng lại, cùng Ngô Cân Lượng nhìn nhau, có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, đại khái hiểu hai đội nhân mã Ma đạo kia là thế nào.

Hai người cũng vì vậy mà thấy kỳ lạ, không biết tàn nhận kia có tác dụng gì,

lại đáng giá cả ba mạch Ma đạo đến tranh đoạt.

Ngô Cân Lượng không khỏi hỏi: “Phá Hoang Tàn Nhận đến cùng dùng để làm gì?”

Hứa An Trường lắc đầu: “Không rõ ràng, chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc.”

Kỳ thật trong lòng hắn rõ ràng, biết nó có liên quan đến việc mở ra Ma Đàn, nhưng về Ma Đàn, hắn sẽ không hé lộ một chữ nào ra ngoài.

Sư Xuân hai người liếc nhìn nhau, trong lòng đều rõ ràng, trong này chắc chắn có bí mật trọng đại, bằng không không kinh động đến ba mạch Ma đạo đến tranh.

Đối phương không nói, Sư Xuân không hỏi nhiều, đổi chủ đề: “Tiếp theo thế nào? Định để ai đại diện Tứ Đỉnh Tông đi đoạt giải nhất?”

Hứa An Trường: “Phong Diệu Dương, đệ tử kiệt xuất nhất trong cảnh giới Cao Võ của Tứ Đỉnh Tông, tu vi đã đại thành, kỹ thuật luyện khí và thiên phú cũng cao nhất trong các đệ tử cùng thế hệ, là nhân tuyển tốt nhất giúp Tứ Đỉnh Tông đoạt giải nhất. Mục đích hành động của chúng ta là trợ hắn hấp thu được nhiều thần hỏa hơn. Trên danh nghĩa, hắn cũng là lĩnh đội của chúng ta.”

“Biết là ai là được rồi, còn lại cái gì, Sư Xuân không có vấn đề gì nói: “Được rồi, vậy chúng ta thương nghị một chút việc hợp lực của hai đội.”

Hứa An Trường: “Đây cũng là mấu chốt nhất cần thương nghị với ngươi, sau khi hai đội chỉnh hợp, các ngươi có thể phải chịu uất ức một chút, trên danh nghĩa, Phong Diệu Dương là lĩnh đội của chúng ta, chúng ta đều phải nghe hắn.”

Sư Xuân nghi ngờ: “Trên danh nghĩa? Ý gì?”

Hứa An Trường bất đắc dĩ nói: “Hắn là đệ tử Tứ Đỉnh Tông không sai, nhưng hắn không phải người của chúng ta, hắn không biết thân phận của chúng ta, trên danh nghĩa hắn là lĩnh đội, chúng ta đến nghe hắn. Hắn là người thế nào nhỉ, cậy tài khinh người, hơi bảo thủ.”

Sư Xuân há hốc mồm, có chút khó tin.

Ngô Cân Lượng không nhịn được phê bình: “Có phải có chút qua loa không? Xử lý loại sự tình này, các ngươi để một người như vậy làm lĩnh đội, đến cùng muốn thế nào?”

Hứa An Trường cười khổ: “Đây chẳng phải là không có cách nào sao? Tình huống đến hết sức đột ngột, điều kiện có hạn, bằng không cũng sẽ không kéo các ngươi vào giúp đỡ, có thể thấy phía trên cũng đúng là không tìm được nhân tuyển thích hợp hơn, mà hắn là người có khả năng nhất giúp chúng ta đoạt giải nhất, điểm này trọng yếu nhất.”

Sư Xuân: “Chẳng phải Tứ Đỉnh Tông do các ngươi khống chế sao?”

Đã bại lộ Tứ Đỉnh Tông, Hứa An Trường không cần thiết phải giấu diếm hắn: “Là khống chế, phần lớn đều là người của chúng ta, nhưng không phải tất cả, có vài người không thích hợp kéo vào, cũng cần một chút người trong sạch làm vỏ bọc, nhất là loại tính cách như Phong Diệu Dương, kéo vào sẽ xảy ra chuyện, loại người này chỉ có thể lợi dụng, không thể đồng mưu.”

Sư Xuân chỉ hai người bọn họ: “Các ngươi chẳng phải đệ tử luyện khí sao? Các ngươi biết luyện khí, còn muốn khả năng này chuyện xấu làm gì? Các ngươi có nhịn được việc không hấp thu thần hỏa không?”

Vưu vật một mực im lặng vỗ vỗ bụng, lên tiếng nói: “Thần hỏa và Ma Nguyên tương khắc, sẽ thiêu hủy Ma Nguyên.”

Nhìn động tác vỗ bụng của hắn, Sư Xuân đại khái hiểu Ma Nguyên là gì, hẳn là ma diễm mà hắn nói, không ngờ lại tương khắc với thần hỏa.

Nếu như thế, còn có thể làm sao đây? Chỉ có thể theo đó mà làm.

Hai bên thống nhất chi tiết hợp lực, hẹn gặp mặt ở một địa điểm, rồi chia nhau mà đi.

Ẩn mình trong một dãy núi, Chử Cạnh Đường và những người khác thấy Sư Xuân và Ngô Cân Lượng cuối cùng cũng trở về, coi như thở phào nhẹ nhõm, trước đó cảm thấy hai người rời đi có chút không bình thường.

Vừa mới tiến vào không lâu, liền tách ra hành động cùng đồng bọn, chuyện này có bình thường không?

Ba người tu luyện công pháp hỏa tính càng thêm gấp gáp, nếu không Sư Xuân còn có thể đè ép được thì đã sớm chạy đi tìm thần hỏa rồi.

Thấy hai người trở về, Đồng Minh Sơn không nhịn được: “Đại đương gia, chúng ta vẫn là nắm chặt thời gian tìm một cái đi, ta thật không muốn vào đây phí công.”

Chử Cạnh Đường và những người không tu tập công pháp hỏa tính đều xem thường, bọn hắn không có chút hứng thú nào với việc tìm kiếm thần hỏa, vào đây kiến thức một chút là được rồi, tốt nhất là canh giữ ở lối ra, bồi tiếp mười vị trưởng lão kia mới an toàn nhất, vì việc đó mà mạo hiểm liều mạng là hoàn toàn không cần thiết.

Nói thật, nếu không phải vị Đại đương gia này cứ ép phải tiến vào, quỷ cũng không đến.

Sư Xuân vỗ vai Đồng Minh Sơn, cười nói: “Đồng Tông chủ, đừng nóng vội, dao có mài thì sắc, người có học thì khôn. Thần Hỏa Vực mịt mờ, trước mắt không có đầu mối, chỉ dựa vào chúng ta tìm ra được e là không dễ, chúng ta vừa đi tìm thêm chút đồng bọn cho mọi người. Tên là Tứ Đỉnh Tông, hai đội hợp lực cùng nhau vui đùa.”

“Giúp đỡ? Tứ Đỉnh Tông?” Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cái quỷ gì vậy?

Chử Cạnh Đường nghi ngờ nói: “Đại đương gia, Đồng huynh, không, Đồng Tông chủ nếu muốn hút thu thần hỏa, việc hợp lực này e là không thích hợp? Nếu thật tìm được thần hỏa, sợ là không đến lượt Tông chủ hấp thu.”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Những người khác cũng gật đầu phụ họa.

Đồng Minh Sơn cũng khoát tay: “Đại đương gia, việc này không hợp để hợp lực, coi như là đồng môn nội bộ, đối mặt với dụ hoặc của thần hỏa, cũng có thể trở mặt.”

Sư Xuân lại vỗ vai hắn: “Được rồi, việc này ta tự có tính toán, các ngươi cứ nghe theo an bài là được.”

Ngược lại, hắn nói với mọi người: “Trước khi hai đội hợp lực, có hai chuyện muốn giao đại cho mọi người. Thứ nhất, là tình huống của Tông chủ chúng ta phải thay đổi một chút, hắn tuy xuất thân từ Bách Luyện Tông, nhưng hắn không phải đệ tử Bách Luyện Tông bình thường, phải thổi phồng hắn lên thành đệ tử có thiên phú luyện khí kiệt xuất nhất của Bách Luyện Tông, mọi người đừng keo kiệt, có thể thổi cao bao nhiêu thì thổi cao bấy nhiêu.”

Mọi người đều ngạc nhiên nghi ngờ nhìn nhau.

Đồng Minh Sơn lại ngượng ngùng, lúng túng nói: “Không cần thiết, không đến nỗi, không cần đâu, ta tại Bách Luyện Tông cùng thế hệ mặc dù cũng tạm được, nhưng về thiên phú luyện khí thì thật chưa nói tới là tốt nhất.”

Ngô Cân Lượng hắc hắc nói: “Việc này không thể khiêm tốn, không nên khiêm tốn thì ngàn vạn lần không được khách khí. Phải thổi, chúng ta giúp ngươi thổi là một chuyện, chính ngươi càng phải khoác lác về mình, ta không biết cao thủ luyện khí là cái dạng gì, ngược lại ngươi phải giả ra cái kiểu đó.”

Sư Xuân cũng nói: “Tông chủ, muốn hút thu thần hỏa thì cũng không cần ngại ngùng, Bách Luyện Tông có thể để ngươi dẫn đội tham gia Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, ngươi không phải là loại người cổ hủ mới phải.”

Đồng Minh Sơn rõ ràng tâm động, nghi ngờ nói: “Thổi phồng thế này thì có thể hấp thu được thần hỏa?”

Sư Xuân nháy mắt với hắn: “Không thử thì sao biết? Ta hỏi ngươi có muốn hấp thu thần hỏa không, nghĩ cũng đừng dài dòng, cứ làm theo lời ta, ta có thể hại ngươi sao?”

Thế là Đồng Minh Sơn im lặng.

Sư Xuân lại nói với mọi người: “Chuyện thứ hai, sau khi hợp lực, tạm thời mọi người phải chịu uất ức một chút, phải dùng Tứ Đỉnh Tông làm tôn. . .”

Bờ biển, boong thuyền lớn cung điện xa hoa, Nam công tử đang uể oải nằm phơi nắng.

Một hán tử chợt bước nhanh tới, nửa ngồi bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói: “Tiên sinh, ba nhà ngài muốn tìm đã tìm được, hiện có cơ hội tiếp cận bất cứ lúc nào.”

Nam công tử mở mắt ra, chống tay đứng dậy, quay người nhìn về phía bờ biển cười nói: “Nếu như thế, vậy đi dạo chơi thôi.”

Dứt lời, hắn phi thân rời thuyền hướng bờ mà đi, hán tử kia theo sau bay đi.

Vạn Thảo Đường xem như tạm thời rảnh rỗi, theo tình hình hiện tại, không cần thiết tất cả mọi người phải theo dõi.

Cho nên chưởng môn Ngao Hồng Du và những người khác hiếm khi được thả lỏng, dạo bước trên con đường ven biển phong quang tú mỹ.

Khi đi đến một khu vực thực vật ven biển, chợt nghe phía sau có người nói chuyện.

“Nam công tử, đều nói Minh Sơn Tông do ngươi đưa vào Thần Hỏa Vực, có thật không?”

“Hỏi làm gì, là ta đưa vào thì sao, không phải ta đưa vào thì sao?”

“Không phải, chúng ta chỉ muốn biết, ngươi đưa bọn hắn vào làm gì?”

“Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, cái đổ bàn kia của ta, nếu không phải Sư Xuân bọn hắn quấy rối, e là ta lỗ vốn thảm rồi. Lần này Thần Hỏa Vực bắt đầu phiên giao dịch, để bọn hắn vào cũng là cùng đạo lý.”

“À, đã hiểu, để bọn hắn quấy rối. Bất quá chỉ bằng mấy người bọn hắn, ở Thần Hỏa Vực này, e là cũng không làm nên trò trống gì.”

“Đó không phải việc ta quan tâm, ta đã bỏ ra cái giá lớn để đưa bọn hắn vào, nếu không phát huy được tác dụng, đừng mơ ai sống sót, ta đảm bảo không ai bảo vệ được bọn hắn!”

Nghe thấy lời này, Ngao Hồng Du và những người khác hai mặt nhìn nhau, lẫn vào tiếng sóng biển, dịch bước đến một bên thảm thực vật, hướng bên kia nhìn trộm, chỉ thấy trên sàn gỗ cách đó không xa, Nam công tử đang cùng mấy người ngồi bên bàn phơi nắng, thảnh thơi uống rượu nói chuyện phiếm.

Ngao Hồng Du và những người khác không đến gần, lặng lẽ lui ra.

Rất nhanh, lại có người chạy đến bên cạnh Nam công tử, rỉ tai vài câu, thế là Nam công tử đứng dậy rời đi, lần nữa chuyển đến chỗ tiếp theo.

Không bao lâu, tình cảnh tương tự lại diễn ra ở Chu Tước Các và Bách Luyện Tông.

Sau khi sự việc kết thúc, có người hỏi Nam công tử ý gì, Nam công tử nói chính hắn cũng không biết, trên thực tế hắn xác thực không biết tại sao phải làm như vậy…

Quay lại truyện Sơn Hải Đề Đăng

Bảng Xếp Hạng

Chương 25:: Làm gương sáng cho người khác.

Chương 217: Cấp Huyết Đại Pháp

Tinh Lộ Tiên Tung - Tháng 4 24, 2025

Chương 1096 “Mỗi năm anh bán được bao nhiêu ma quý?”  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 24, 2025