Chương 239: Nam công tử uy vũ | Sơn Hải Đề Đăng
Sơn Hải Đề Đăng - Cập nhật ngày 04/04/2025
Phượng Trì phủ định hoàn toàn: “Coi như là Nam công tử cũng không…”
Nói đến một nửa bỗng nhiên kẹt lại, cảm giác nuốt lại không trôi.
Bao quát Tượng Lam Nhi, đều nhìn chằm chằm phản ứng của nàng.
Về những chuyện này, Tượng Lam Nhi kỳ thật cũng không rõ lắm.
Tương đối mà nói, Phượng Trì hiểu biết cùng lịch duyệt xác thực phong phú hơn Tượng Lam Nhi nhiều, đây cũng là lý do phía trên phái nàng làm trợ thủ cho Tượng Lam Nhi, Tượng Lam Nhi dù sao còn trẻ.
Tự định giá một hồi lâu, Phượng Trì chậm rãi sửa lời nói: “Nam công tử làm việc có lẽ xác thực so với chúng ta thuận tiện hơn nhiều, bởi vì hắn không cần lo lắng bị tra, có thể trắng trợn đi làm. Nghe nói tứ đại bộ châu hắn đều có nhân mạch, nếu như hắn đồng ý giúp đỡ, xác thực có khả năng hoàn thành. Nhưng việc này xác thực hết sức phiền toái, hắn chưa chắc sẽ giúp ngươi.”
Hết sức phiền toái sao? Sư Xuân lần nữa hồi tưởng lại thái độ của Nam công tử, hẳn là không phiền toái. Có lẽ vị Phượng tỷ này chỉ đứng ở cấp độ của mình để phỏng đoán cấp bậc của Nam công tử.
Nếu Phượng Trì cũng nói Nam công tử có thể làm, mà Nam công tử cũng sớm tỏ thái độ nhất định sẽ làm tốt, vậy liền không thành vấn đề.
Nói cách khác, hiện tại muốn thuyết phục ngược lại là Ma đạo bên này, hắn kéo chủ đề trở về giải thích: “Ta chạy đến Câu Lô châu gia nhập luyện khí môn phái, mặc kệ vòng vo bao lớn, môn phái ta gia nhập đều sẽ bị quan tâm. Ta bị chú ý không quan hệ, nhưng môn phái kia bị chú ý thì không thích hợp.
Ta kiến nghị, ta cùng môn phái mục tiêu mặt ngoài không nên có bất kỳ liên quan. Ta khác tổ kiến một môn phái đi vào, lại từ bên cạnh phối hợp môn phái kia, như vậy cái gì đều không chậm trễ, ngược lại càng ổn thỏa. Đây là đề nghị của ta.”
Kỳ thật những điều này không cần giải thích thêm, nói đến Nam công tử hỗ trợ, thái độ của Phượng Trì kỳ thật đã dao động. Nhưng nàng vẫn còn chút chần chờ: “Ngươi không phải người trong giới luyện khí, ngươi sáng tạo luyện khí môn phái, ngươi cảm thấy thích hợp sao?”
“Không nhất định phải ta sáng tạo.” Sư Xuân chỉ tay về phía hào trạch vừa mua: “Người trong giới luyện khí, có. Đường đường chính chính, có dấu vết có thể tra, không hề mang giả mạo, vừa bị trục xuất sư môn, không có môn phái, tự lập môn hộ có gì sai?”
Ngô Cân Lượng hắc hắc hai tiếng.
Phượng Trì cùng Tượng Lam Nhi đều sửng sốt, người trước nhìn người sau, tựa hồ hỏi, có sao?
Phượng Trì không rõ lắm những kẻ bị trục xuất môn phái kia là hạng người gì.
Thân là tiểu sư muội từng bị chà đạp trong Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, Tượng Lam Nhi quen biết những người kia, hơi nghĩ ngợi, khẽ gật đầu ra hiệu, biểu thị xác thực có.
Được a, Phượng Trì suy nghĩ rồi nói: “Muốn thuyết phục không chỉ là Luyện Khí tông môn Thắng Thần châu, cần đả thông tứ đại bộ châu, việc này không phải bình thường phiền toái, ngươi xác định Nam công tử sẽ hỗ trợ?” Nàng biết Sư Xuân cùng Nam công tử đi lại tương đối gần, nguyên nhân thì ai cũng rõ, giúp Nam công tử phát đại tài.
Có thể hỗ trợ cũng phải phân nặng nhẹ, dùng loại quan hệ này, nhờ Nam công tử ôm phiền toái lớn như vậy, nàng cảm thấy Nam công tử thật chưa chắc đã đáp ứng.
Sư Xuân: “Việc này bao trên người ta, để ta giải quyết, thực sự không được thì lại dùng cách của các ngươi cũng không muộn, như thế nào?”
Tượng Lam Nhi nói với Phượng Trì: “Ngươi đi liên hệ, giao cho phía trên quyết đoán đi.”
“Được.” Phượng Trì gật đầu đáp ứng.
Xế chiều hôm đó, tin tức phản hồi.
Nhận được tin tức, Phượng Trì không tự tiện làm chủ tìm Sư Xuân, mà tìm Tượng Lam Nhi báo cáo tình hình trước: “Phía trên cũng cho rằng biện pháp của Sư Xuân đáng tin hơn, có thể giúp chúng ta bớt không ít phiền toái. Nếu hắn có thể thuyết phục Nam công tử hỗ trợ, vậy thì theo lời hắn nói.”
Thế là quyết định này rất nhanh được chuyển đạt cho Sư Xuân.
Sư Xuân lập tức ra cửa tìm Nam công tử, Ngô Cân Lượng cõng hồ lô lớn đi theo, hắn bây giờ đi đâu cũng cõng hồ lô lớn.
Không ngại trong quán, Nam công tử tự mình ra cửa đón khách, rồi dẫn hai người vào tĩnh thất mật đàm.
Hai người rời đi, Nam công tử tự mình tiễn ra cửa.
Khách vừa đi, dáng vẻ lười nhác của Nam công tử lập tức tinh thần phấn chấn, vẫy tay gọi xe, cấp tốc chui vào xe rời đi.
Nói ba ngày là ba ngày, không hề chậm trễ, ba ngày sau Nam công tử tự mình đến Ngũ Bộc sơn, đến nhà Sư Xuân báo tin vui.
Sự tình đã thành, môn phái đã lên Thần Hỏa minh ước, danh sách tham dự cũng đã báo cáo thông qua, đến lúc Thần Hỏa vực mở ra, đúng giờ tham dự là được.
Hiệu suất này, Sư Xuân thật phục.
Ba ngày trước hắn chưa phục đến vậy, trong ba ngày này hắn cẩn thận tìm hiểu tình hình liên quan, mới biết Phượng Trì nói thật, giải quyết Luyện Khí tông môn tứ đại bộ châu thật không dễ dàng.
Nói thế này, Thần Hỏa vực đã bị các Luyện Khí tông môn liên hợp nắm giữ, căn bản không cho thế lực khác nhúng chàm. Sở dĩ có thể nắm giữ, bởi vì chỉ có đại năng của các Luyện Khí tông môn mới có thể hợp lực mở Thần Hỏa vực, không sai, là hợp lực, không phải một người có thể mở.
Những người này đều đã từng tiến vào Thần Hỏa vực hấp thu các loại thần hỏa, chỉ có bọn hắn mới có thể cảm ứng được thời cơ Thần Hỏa vực sắp mở ra, chỉ có tập hợp đủ người có thuộc tính thần hỏa tương đương mới có thể mở Thần Hỏa vực.
Bọn hắn vì giữ gìn lợi ích của Luyện Khí tông môn, mới làm ra “Thần Hỏa minh ước”, làm ra quy tắc để chặn miệng các thế lực khác.
Nói ngắn gọn, không bắt buộc, chỉ cho người luyện khí đi vào.
Hiện nay, Thiên Đình cùng tứ đại bộ châu có mâu thuẫn, mà các Luyện Khí tông môn lại rải rác ở tứ đại châu, giải quyết cái này không giải quyết được cái kia, ngay cả Thiên Đình cũng không dễ dàng đụng vào việc này, bằng không đắc tội tất cả Luyện Khí tông môn.
Nam công tử vậy mà có thể trong ba ngày ngắn ngủi giải quyết vấn đề này, hắn không thể tưởng tượng được đã làm như thế nào, vượt ngang thế lực tứ đại châu.
Trong môi trường sơn thanh thủy tú, ba người vừa đi vừa nói.
Tản bộ trò chuyện, Nam công tử thỉnh thoảng liếc nhìn hồ lô lớn Ngô Cân Lượng cõng, sau đó thật sự nhịn không được, cứ lởn vởn trước mắt, ai cũng không nhịn được, cuối cùng hỏi: “Ngô huynh, thứ lỗi cho mắt ta kém cỏi, nhìn không ra hồ lô lớn của huynh là bảo bối gì, huynh cứ cõng nó, để làm gì?”
Ngô Cân Lượng: “Thu thập thiên địa tinh khí.”
Vừa nói vừa cởi xuống cho hắn qua tay nhìn.
Nam công tử lật qua lật lại xem xét, phát hiện thế mà là hồ lô giả, không có thành tựu gì, kiến thức của mình đã vào bụng chó rồi, bực bội nói: “Thu thập thiên địa tinh khí? Thu bằng cách nào?”
Ngô Cân Lượng: “Huyền cơ trong này không thể nói được, tương lai có cơ hội sẽ nói cho ngươi biết.”
Giữ bí mật công pháp tu hành không phải chuyện khó hiểu, Nam công tử cười trả lại, không hỏi nhiều, quay sang hỏi Sư Xuân: “Thần Hỏa vực, các phái đều có hai mươi người tham gia, môn phái ngươi mới thành lập có mười ba người, xác định không thêm mấy người nữa?
Thêm người thì nắm chắc đoạt giải nhất có phải lớn hơn không? Ngươi bây giờ cần, thêm người vẫn kịp, nước đến chân rồi, lo nhiều hơn cũng vậy, thêm tạm thời thì sợ có khó khăn.”
Hắn xem như vì việc của Sư Xuân mà nát cả tâm, biểu đạt quan tâm các mặt.
Sư Xuân: “Nhiều người tuy tốt, nhưng thêm người không thích hợp thì chưa chắc đã tốt, nhiều người có phiền toái của nhiều người, ít người có cái tốt của ít người. Ngươi giúp chúng ta nhét mười ba người vào đã hết sức phiền toái, không cần đâu.”
“Ngươi có nắm chắc của ngươi, vậy thì theo ngươi.” Nam công tử vuốt ria mép, “Về phần phiền toái, thật không phiền toái ở nhân số, mà là thân phận của hai người kia. Chu Tước các An Vô Chí, Vạn Thảo đường Chu Hướng Tâm, việc luyện khí vì thân phận của hai người này mà giằng co một hồi. Chủ yếu hai người này môn phái cũ đều dính đến công pháp hỏa tính, người luyện khí nắm giữ Thần Hỏa vực không muốn thần hỏa bị người nghề khác chiếm được. Cũng may cuối cùng nghĩ ra biện pháp khắc phục, xem như không phụ trọng thác của Xuân huynh.”
Sư Xuân tò mò: “Nam công tử, ta nghe nói việc này rất khó xử lý, trong ba ngày ngắn ngủi, ngươi đã làm thế nào?”
Nam công tử cười nhạt: “Cũng không có gì, trong ba ngày ta chạy khắp Tứ bộ châu, tìm bạn bè khắp nơi, quá trình cụ thể… Xuân huynh, giúp đỡ thì đừng hỏi lai lịch, có một số bạn chỉ muốn giúp, không muốn lộ diện, mong được thứ lỗi.”
Được rồi, Sư Xuân không hỏi, ngược lại bội phục người này thần thông quảng đại, nói có thế lực khắp nơi, lại không có thế lực gì, đến đâu cũng được chào đón, hết sức thần kỳ.
Sau khi bàn giao cẩn thận, Nam công tử rời đi.
Không có người ngoài, Ngô Cân Lượng chép miệng về phía đại trạch viện: “Chử Cạnh Đường bọn họ còn không biết mình đã gia nhập môn phái, Đồng Minh Sơn cũng không biết mình thành Tông chủ. Chuyện đã định rồi, có nên báo cho bọn họ một tiếng không?”
Sư Xuân suy nghĩ: “Còn sớm, không cần thiết để bọn họ lo lắng sớm, vất vả lắm mới ra tù, vừa được sống cuộc sống tốt, để bọn họ nơm nớp lo sợ làm gì. Đến bên kia rồi nói cho bọn họ, nhắm mắt vào là xong.”
Khóe miệng Ngô Cân Lượng co giật.
Hai người về nhà, Sư Xuân gọi Phượng Trì và Tượng Lam Nhi báo tin, nói việc Thần Hỏa minh ước đã xong.
“Nam công tử uy vũ!” Phượng Trì không nhịn được tán thán.
Nàng không ngờ Nam công tử bận rộn như vậy mà vẫn giúp, rõ ràng quan hệ với Sư Xuân sắt đá.
Không nói gì thêm, nàng cấp tốc báo cáo sự việc.
Sự việc có vẻ tiến hành hết sức thuận lợi, nhưng đêm đó, Phượng Trì vội vã vào phòng Tượng Lam Nhi bẩm báo.
“Tiểu thư, việc Thần Hỏa minh ước không phải đã xong. Phía trên phát hiện Sư Xuân đã thành lập môn phái, nhân viên tham gia cũng đã qua thẩm tra, đã treo trên danh sách vào Thần Hỏa vực. Chúng ta còn tưởng hắn chỉ đánh tiếng trước, không ngờ tốc độ của bọn họ nhanh như vậy. Hiện giờ phía trên bảo chúng ta liên hệ Sư Xuân thêm người vào, bọn họ chỉ có mười ba người.”
Tượng Lam Nhi nghe có chút mộng: “Cái gì mười ba người, thêm ai?”
Phượng Trì lặp lại: “Bọn họ sáng lập môn phái luyện khí ‘Minh Sơn tông’, Tông chủ là Đồng Minh Sơn của Bách Luyện tông, mười một người bị trục xuất môn phái, thêm Sư Xuân và hai người bị trục xuất Vô Kháng sơn, toàn bộ gia nhập ‘Minh Sơn tông’, đã có tên trong danh sách vào Thần Hỏa vực.
Các phái được phép hai mươi người, bọn họ mới mười ba người, nói cách khác còn bảy danh ngạch, vừa vặn để chúng ta dùng, có thể gia tăng lực lượng cho chúng ta. Ý phía trên là, chúng ta cho bảy người gia nhập ‘Minh Sơn tông’, cùng bọn họ đi vào, có thể trợ lực lớn cho chúng ta.”