Chương 235: Phải thêm tiền | Sơn Hải Đề Đăng

Sơn Hải Đề Đăng - Cập nhật ngày 04/04/2025

Phượng Trì nói: “Khiến hắn gia nhập một môn phái luyện khí chỉ định, tham dự thi đấu, tiến vào Thần Hỏa Vực.”

Tượng Lam Nhi hồ nghi: “Hắn đi Thần Hỏa Vực tham gia thi đấu ư? Chẳng lẽ hắn âm thầm còn tu luyện hỏa tính công pháp?”

Phượng Trì đáp: “Việc hắn có hay không tu luyện hỏa tính công pháp không quan trọng, chủ yếu là để hắn giúp người của chúng ta đoạt giải nhất. Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội có chỗ tương tự, hắn đã biểu hiện năng lực phương diện này, phía trên hết sức coi trọng, vì vậy muốn bắt đầu dùng hắn.”

Tượng Lam Nhi lộ vẻ phản đối: “Phượng tỷ, tỷ hẳn phải biết đi Thần Hỏa Vực mang ý nghĩa gì, cũng hẳn phải biết một cảnh giới đại thành thực lực mang ý nghĩa gì. Chưa kể người tu vi Cao Võ đại thành cũng sẽ tham gia, những môn phái luyện khí tham dự kia, phần nhiều sẽ xuất ra pháp bảo luyện chế cho đệ tử tham dự. Độ hung hiểm của sự việc này còn hơn Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, quá nguy hiểm.”

“Mà Sư Xuân liên quan đến ý đồ của phía trên đối với Bác Vọng Lâu cùng Vô Kháng Sơn. Thần Hỏa Minh Ước là chuyện của người luyện khí, cùng chúng ta liên quan không lớn, khiến hắn đi mạo hiểm như vậy, hết sức không thích hợp, được không bù mất. Ta không tán thành hắn đi, việc này ta sẽ liên hệ với mặt trên nói rõ lí do.”

Phượng Trì đáp: “Không cần lo lắng về phương diện này, ta cũng đã đề xuất rồi, có thể là vô dụng. Nói thế này đi, trong mắt phía trên, tầm quan trọng của Thần Hỏa Minh Ước lần này còn hơn Vô Kháng Sơn cùng Bác Vọng Lâu.”

Nghe vậy, Tượng Lam Nhi kinh ngạc: “So Bác Vọng Lâu còn trọng yếu hơn ư? Điều này sao có thể?”

Phượng Trì đáp: “Ta đoán chừng, vấn đề có thể xuất hiện ở bảo vật phần thưởng mà một đại phái luyện khí nào đó dâng lên. Phía trên nói, việc này quan hệ đến Ma Đàn mở ra, không chỉ mạch chúng ta, Liên Sơn cùng Quy Tàng hai mạch kia rất có thể cũng sẽ phái người tham gia, cho nên nhất định phải thắng, có thêm một phần phần thắng cũng hết sức cần thiết.”

Nghe xong đến chuyện liên quan Ma Đàn mở ra, Tượng Lam Nhi im lặng, biết rõ đối mặt việc này, mặc kệ cái gọi là lợi ích gì cũng phải nhường bước.

Một lúc lâu sau, nàng khổ sở nói: “Việc này thật sự là không liên quan gì đến hắn, hắn làm sao sẽ đáp ứng đi tham gia?”

Phượng Trì nói: “Phía trên nói, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, nếu như hắn thích ngươi có thể giải quyết, vậy thì khiến hắn thích ngươi. Phía trên nhờ chuyển cáo cho ngươi ý tứ của Thánh Tôn, chỉ bốn chữ: Không tiếc đại giới!”

Nói xong, chính nàng cũng nhịn không được thổn thức lắc đầu.

Nghe đến lời “không tiếc đại giới”, Tượng Lam Nhi biết là ý gì.

Thế là, Sư Xuân đang bế quan tu luyện rất nhanh cũng bị đánh thức.

Thần Hỏa Minh Ước danh này, Sư Xuân đại khái cũng đã nghe qua, trước kia tại đất lưu đày cũng chỉ là nghe người ta kể chuyện, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày có thể liên quan đến mình, để mình tham gia cái đồ chơi này. Đùa gì thế? Đồ chơi kia rất nguy hiểm, có biết không?

Nhìn Tượng Lam Nhi cùng Phượng Trì trông mong đứng trước mặt, hắn tương đối hoài nghi nói: “Tại sao muốn ta đi?”

Tượng Lam Nhi đáp: “Coi trọng năng lực ngươi thể hiện tại Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, chuyện lần này tương tự, tu vi cao lại không thể đi vào.”

Ngồi xếp bằng trên giường, Sư Xuân hết sức im lặng, có năng lực cũng thành sai lầm hay sao? Có năng lực liền phải đi chịu chết ư?

Hắn nghiêm mặt nói: “Nhân tài ma đạo đông đúc, chút năng lực này của ta tính là gì chứ? Các ngươi đừng đùa ta, không đi, không đi, các ngươi cứ mời cao minh khác đi?” Hắn chắp tay, cầu xin buông tha.

Hắn hiện tại không muốn mạo hiểm, ma diễm trong cơ thể mới luyện hóa gần hai thành, đủ hắn tiêu hao thêm hai năm, chính là thời điểm tốt để tăng cao tu vi.

Trước đây không lâu mới thoát khỏi luyện phù, giờ lại đi trộn lẫn vào chuyện luyện khí, đúng là có bệnh.

Phượng Trì nói: “Phía trên nói, chỉ cần việc thành, môn phái đoạt giải nhất Thần Hỏa Minh Ước có thể đạt được ba kiện bảo vật, chúng ta chỉ lấy một kiện, còn lại toàn bộ cho ngươi. Sư Xuân, bảo vật do Luyện Khí tông môn thế gian kiếm được, có thể lấy ra làm phần thưởng cho người đứng đầu, mỗi một kiện đều rất không đơn giản!”

Sư Xuân hỏi: “Phượng tỷ, tỷ cũng biết bảo vật của những Luyện Khí tông đó rất không đơn giản? Tỷ cũng nghĩ xem những Luyện Khí tông đó làm gì đi, đó chính là chuyên môn luyện chế pháp bảo. Những người kia, vì tăng lên năng lực luyện khí của mình, nghe nói ngay cả mạng cũng có thể không cần.”

“Đụng đến Thần Hỏa Vực, hai ba trăm năm mới có một cơ hội duy nhất, chỉ cần có thể chen vào, vậy thì còn không đến mức người cản giết người, thần cản giết thần, khẳng định có pháp bảo gì liền dùng pháp bảo đó. Chuyện này hoàn toàn khác với Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, hơn phân nửa môn phái Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội đều trốn tránh, trốn đến kết thúc mới ra ngoài, đám người luyện khí này không muốn mạng.”

“Ta nghe nói có chút người luyện khí, vì luyện thành một kiện bảo vật, thậm chí có thể dùng thân quăng lò, làm ra chuyện tuẫn khí. Tranh với một đám tên điên như vậy, ai trên đời có nhiều pháp bảo hơn bọn họ? Đủ loại pháp bảo vung ra đập loạn, ta lấy gì cản? Lấy mạng cản ư? Một cái mạng cũng không đủ dùng!”

“Huống chi, người cảnh giới đại thành cũng có thể tham dự, đó là chủ thể có thể cách không đả thương người, chúng ta chạy đi có phải là đúng không?”

Nói ngắn gọn là, bảo vật cho dù tốt, cũng phải có mạng để hưởng thụ, không có phần thắng chút nào, kẻ ngốc mới dính dáng. Tượng Lam Nhi chợt chậm rãi tiến lên, đến bên cạnh giường ngồi xuống, ngồi bên cạnh hắn, đưa tay sờ lên mu bàn tay của hắn, mang theo ý vị chua xót: “Vì ta cũng không được sao?”

Sư Xuân đau răng, coi Lão Tử là Biên Duy Khang chắc? Hắn đưa hai cánh tay nắm lấy bàn tay nàng, không ngừng sờ lấy mu bàn tay nàng, nói: “Lam Nhi, chúng ta còn chưa bắt đầu, nàng đã muốn ta vì nàng mà đi chết sao?”

Hắn rất muốn để đối phương sờ vào lương tâm mà hỏi, như vậy có thích hợp không, nàng đối với cái đồ ngốc Biên Duy Khang kia còn chưa từng làm như vậy mà, thoạt nhìn ta ngốc hơn Biên Duy Khang chắc?

Hốc mắt Tượng Lam Nhi ửng hồng, trong lòng lại bị đối phương nói hết sức xấu hổ.

Phượng Trì nói giúp vào: “Kỳ thật cũng không khoa trương, nguy hiểm như nàng nghĩ, môn phái khác mang pháp bảo đi vào, người của chúng ta cũng sẽ mang pháp bảo đi vào, người khác có cảnh giới đại thành đi vào, chúng ta cũng có thể phái thêm chút cảnh giới đại thành đi vào. Chuyện xông pha chém giết, có người của chúng ta, nàng chỉ cần ở bên cạnh hỗ trợ ra ý kiến, tận lực cung cấp hiệp trợ. Điểm này, ta nhất định sẽ hiệp thương tốt với phía trên.”

“Sư Xuân, chỉ cần tận lực là được, lùi một vạn bước, nếu có gì bất trắc, phát hiện thực sự không ổn, nàng cứ trốn đi, trốn đến kết thúc rồi ra.”

Lời này nghe còn giống lời người, nhưng Sư Xuân vẫn từ chối: “Lời tuy như thế, chỉ sợ đến lúc đó thân bất do kỷ. Hai vị, chúng ta đều rõ ràng, Ma đạo khẳng định không thiếu một mình ta. Nếu như chỉ là một mình ta mà cũng không thể rời bỏ, vậy thì xem ra Ma đạo này cũng không có tiền đồ gì, các ngươi sớm rời đi cho kịp không có sai.”

Tượng Lam Nhi nói: “Sư Xuân, tâm ý của ta nàng thật không nhìn ra được sao?”

Sư Xuân nhìn nàng tình ý bộc lộ, trong lòng ân cần thăm hỏi tổ tông nàng, ngoài mặt lại cảm động nói: “Nàng nói là?”

Tượng Lam Nhi ẩn ý đưa tình nói: “Lần này thành công, chúng ta liền có thể ở cùng nhau.”

Sư Xuân thẹn thùng lắc đầu, đột ngột thốt ra một câu: “Ta chết rồi thì còn thế nào ở cùng nhau?”

Trong lòng Tượng Lam Nhi có chút ngoài ý muốn, vì mình, hắn không tiếc lãng phí hết một lời hứa của Vệ Ma, lần trước mình cái gì cũng không nói, hắn liền đi làm, lần này nói nhiều như vậy mà vẫn không hé miệng, là ý gì?

Hết lời ngon ngọt, thấy hắn vẫn lề mề chậm chạp, ra sức từ chối, Phượng Trì chợt có chút không nhịn được, trực tiếp khiển trách: “Bảo nàng đi thì cứ đi, có gì mà sợ? Như vậy không giống phong cách của nàng chút nào. Nàng cứ yên tâm đi, ta tin tưởng nàng nhất định làm được.”

Sư Xuân liếc nhìn nàng, nghĩ thầm, mụ này có bệnh không, chính mình còn không có lòng tin, bà lấy đâu ra lòng tin lớn thế? Dứt khoát lắc đầu nói: “Không đi.”

Thấy khó chơi, Phượng Trì có chút nổi giận, lúc này uy hiếp: “Việc này chỉ sợ không do nàng, nếu nàng không biết thì coi như không có gì, một khi biết, mà không tham gia, phía trên chỉ có thể diệt khẩu!”

Sư Xuân ngơ ngẩn, chợt cười lạnh liên tục nói: “Bớt dùng bài này đi, ta nói rõ, chuyện không có chỗ tốt, ta chắc chắn không làm, uy hiếp thế nào cũng vô dụng.”

Phượng Trì lập tức nói: “Không phải đã nói rồi sao, được việc ba kiện bảo vật, để nàng cầm hai kiện.”

Sư Xuân hỏi: “Nàng nói là được việc, nếu sự tình không thành thì sao, nếu thất bại trở về thì sao?”

Hóa ra vấn đề xuất hiện ở đây, Phượng Trì cùng Tượng Lam Nhi nhìn nhau.

Tượng Lam Nhi nói: “Không cần biết sự sau có thành hay không, ta đều đáp ứng ở bên cạnh nàng.”

Quỷ mới thèm ở bên cạnh cô! Sư Xuân thầm nghĩ trong lòng, vung tay lên, “Chuyện giữa chúng ta, không thể đem ra làm giao dịch!”

Phượng Trì tò mò hỏi: “Vậy nàng mong muốn chỗ tốt gì?”

“Ta không phải người của các người, không thể làm không công cho các người!” Sư Xuân nói nghĩa chính ngôn từ, có nhu cầu thì đại gia là một bọn, đều là ma đạo, không có nhu cầu thì khẳng định không phải một bọn. Hắn chống tay lên giường, nói: “Trước mắt căn phòng này là ta kiếm được từ Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, gần đây lại cho ta thêm một căn lớn. Mặt khác, đi Thần Hỏa Vực nguy hiểm hơn Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, phải thêm tiền!”

Đưa tay đẩy chưởng, năm ngón tay lung lay, “Lại cho ta năm ức! Xuất phát trước phải đúng chỗ, sớm đúng chỗ. Tiền cùng phòng ở đúng chỗ, ta mới có thể đáp ứng. Được việc, hai kiện bảo vật đã nói xong cũng không thể thiếu.”

Nói thật, không có Vệ Ma giúp hắn đề cao chút cấp bậc, giúp hắn mở mang tầm mắt, có lẽ hắn còn không dám vừa mở miệng đã đòi giá cao như vậy.

Phượng Trì khó hiểu hỏi: “Nàng muốn nhiều phòng như vậy, nhiều tiền như vậy để làm gì?”

Sư Xuân lập tức kéo tay Tượng Lam Nhi, hỏi: “Lam Nhi, nàng nói xem cái mạng này của ta có đáng giá những thứ này không?”

Tượng Lam Nhi có thể nói thế nào? Tự nhiên là khẽ gật đầu.

“Không phải.” Phượng Trì khoát tay phản bác: “Trước đó nàng đã đòi quá nhiều đồ, có phải là quá đáng rồi không?”

Sư Xuân trịnh trọng nói: “Các người nói sẽ bảo hộ ta, ta làm sao tin? Bỏ ra giá lớn, các người mới có thể nghiêm túc đối đãi, thứ không đáng tiền thì tùy thời có thể từ bỏ. Cho dù sau này các người nuốt lời, ta ít nhất cũng có chút vật tới tay, lấy chút vất vả phí trước không nên sao? Đổi bằng mạng đấy!”

Phượng Trì trầm ngâm: “Nàng muốn quá nhiều, chúng ta không làm chủ được, phải báo cáo chờ hồi phục.”

Tượng Lam Nhi rất rõ ràng, nàng chẳng qua là nói vậy thôi, phía trên đã nói không tiếc đại giới, thì số tiền kia hẳn là sẽ có, đối với phía trên mà nói, tiền có thể giải quyết vấn đề đều là chuyện nhỏ.

Sư Xuân lại suy tư nhắc nhở một câu: “Ta nói xấu trước, Thần Hỏa Minh Ước có thể tham gia đều là người luyện khí, ta bây giờ nổi tiếng bên ngoài, ai cũng biết ta làm gì, nhỡ đến lúc đó không cho ta tham gia, ta không trả lại tiền trả phòng đâu.”

Phượng Trì đáp: “Cái này nàng cứ yên tâm, đã nói để nàng đi vào, tự nhiên sẽ giải quyết phiền toái này.”

Sự tình, hai bên tạm thời cứ đàm định như vậy.

Vừa quay đầu, Sư Xuân lại đi gõ cửa phòng Ngô Cân Lượng.

Ngô Cân Lượng mở cửa hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Sư Xuân nghiêng đầu ra hiệu: “Đi, ra ngoài dạo chơi.”

“Dạo chơi? Có gì hay mà dạo?” Ngô Cân Lượng có chút kỳ quái, trong lúc bế quan, vị này lần đầu tiên tới quấy rầy mình.

Sư Xuân nói: “Chử Cạnh Đường bọn họ bị giam hơn nửa năm rồi, cũng không biết mài ra sao, đi xem bọn họ một chút có nguyện ý ra không. Đều là đệ tử tinh anh của các phái, nguyện ý ra thì moi ra đi. Chuyện này chỉ sợ còn cần mấy người bạn của ngươi hỗ trợ.”

Đúng a, mười một tên bị trục xuất khỏi sư môn kia bị Xuân Thiên tống vào tù, người còn đang trong lao giam giữ đấy, Ngô Cân Lượng nhớ ra thì hắc hắc vui vẻ, đưa tay ra hiệu: “Suýt nữa thì quên mất. Đi đi đi, đi xem bọn họ một chút.”

Quay lại truyện Sơn Hải Đề Đăng

Bảng Xếp Hạng

Chương 3137: Trực tiếp không mười mở!

Chương 136: Người nào chiếu cố người nào

Lục Địa Kiện Tiên - Tháng 4 8, 2025

Chương 3136: Cầu chúc đại sư tỷ trọng sinh thuận lợi!