Chương 850: Hổ miệng nhổ râu, Thái Tuế động thổ (3) | Quang Âm Chi Ngoại
Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 23/01/2025
“Gặp qua chưởng quỹ, không biết đại sư có ở đó không?”
Linh Nhi chớp chớp mắt, ánh mắt lướt nhanh qua hai người nọ.
Một trong hai người là nam thiếu niên Nhân tộc mà nàng đã từng gặp, còn bên cạnh hắn là một trung niên mặc trường bào màu xanh, trên người toát lên vẻ nho nhã, khác biệt hẳn so với những người nơi này.
Trung niên công tu vi cũng không tầm thường, thuộc cấp bậc Kim Đan hậu kỳ, nhưng có vẻ vừa mới đột phá không lâu.
Người mở miệng trước tiên lại chính là trung niên Kim Đan, tiểu niên bên cạnh biểu hiện thận trọng, ánh mắt liếc qua chỗ Hứa Thanh trong phòng hậu.
Thấy vậy, trung niên bèn hướng về phía phòng sau lần nữa cúi mình, giọng điệu cung kính truyền ra.
“Đại sư, hôm qua Khô Lâu Minh đã va chạm với ngài, ta đã xóa đi bọn họ, đây là những đan dược mà bọn chúng đã cướp được từ nơi này.”
Trung niên Kim Đan lấy ra một cái túi, hai tay đưa về phía Linh Nhi.
Linh Nhi mắt sáng lên, nàng đêm qua vẫn còn lăn tăn về đan dược, cảm thấy đã bị lỗ vốn, nhưng không lập tức ra tay lấy ngay, mà chờ Hứa Thanh đáp lại.
Nàng biết Hứa Thanh ca ca tính cách “minh bạch”, có những việc không phải tự mình có thể quyết định.
“Mời vào.”
Một lát sau, trong phòng truyền ra tiếng nói của Hứa Thanh.
Linh Nhi lùi lại mấy bước, hai người kia cung kính bước vào, đứng một bên xem hướng về sau tấm màn cửa, không có bất kỳ hành động dò xét nào.
Với thái độ này, Hứa Thanh cũng không thể không xuất hiện, vì vậy từ phòng sau tiến ra, nhìn về phía hai người.
Đối với Hứa Thanh trẻ tuổi, tu sĩ Kim Đan lộ ra ánh mắt kì lạ, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến thái độ của hắn. Giờ phút này sắc mặt hắn nghiêm lại, hướng về Hứa Thanh ôm quyền, bày tỏ rõ ý định.
“Gặp qua đại sư.”
“Tại hạ là phụ cận Nhuận Thổ tông tông chủ Trần Phàm Trác, đây là đệ tử của ta, cũng là theo chỗ của hắn, ta được biết đại sư có y thuật tuyệt diệu.”
“Mạo muội đến đây, là vì đệ tử của ta đều bị trúng độc, Trần mỗ cũng không ngoại lệ. Xin hỏi đại sư có giải độc đan hay không?”
“Trần mỗ nguyện sạch bạc mua sắm.”
Hắn càng rõ ràng rằng, có một số việc muốn đơn giản trực tiếp, không thể dễ dàng cất giấu, lại tông môn đệ tử lần lượt phát tác, đã tìm không ít Đan sư nhưng họ đều bất lực trước độc này.
Vì lý do đó, hắn hết sức lo lắng, cho đến khi tình cờ phát hiện một người đệ tử còn không gặp nguy hiểm.
Vậy nên sau khi biết rõ mọi chuyện, hắn quyết định đến đây.
Hắn không tin phàm tục có thể chế tạo ra loại thuốc này, mà nếu có thể có tài nghệ giải độc như vậy, thì càng là nhân vật không tầm thường.
Do đó, hắn từ đầu đến cuối vẫn giữ thái độ khách khí.
Hứa Thanh sắc mặt như thường, lướt mắt nhìn trung niên tu sĩ, không cần phân biệt rõ Khô Lâu Minh có phải là người này đứng sau chỉ đạo hay không, lúc này chỉ cần vậy là đủ.
Thái độ đối phương đã thể hiện rõ.
Hứa Thanh liền nâng tay lên, một túi đan dược giải độc đầy ắp liền bị hắn ném qua.
Trung niên tu sĩ hai tay tiếp nhận, cũng không xem xét, trực tiếp bỏ vào túi của mình, sau đó khách khí cáo từ rời đi.
Khi hắn rời đi, Linh Nhi vội vàng tiến lên kiểm tra, không ngờ kinh hô một tiếng.
“Hứa Thanh ca ca, ở đây có mười vạn Linh Thạch.”
Hứa Thanh nhướng mày, đối với trung niên tu sĩ có chút hảo cảm, rồi chào hỏi Linh Nhi tiến vào trong phòng.
Linh Nhi không biết đang suy nghĩ điều gì, mặt nhỏ phút chốc đỏ ửng, lập tức đóng cửa tiệm thuốc lại, hít sâu một hơi, bối rối bước theo Hứa Thanh vào trong.
Sau đó, nàng kiên quyết ngẩng cao đầu, nhẹ giọng hỏi:
“Hứa Thanh ca ca, giữa ban ngày, ngươi gọi ta đến làm gì vậy?”
Hứa Thanh không để tâm đến câu hỏi của Linh Nhi, hắn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một cái kính.
“Linh Nhi, ta hy vọng ngươi gia nhập Nghịch Nguyệt Điện.”
“A?” Linh Nhi ngạc nhiên, lòng dạ có chút thất vọng, hành động của Hứa Thanh và suy nghĩ của nàng hình như không giống nhau…
“Ta gần đây đã thử qua, nhưng không vào được.” Hứa Thanh bất đắc dĩ nói, vài ngày nay hắn đã cố gắng để hoàn thành kỳ thi hạng hai, nhưng mỗi lần đều thất bại, không có cách nào hữu hiệu.
Bây giờ chỉ còn lại cách cuối cùng.
Đó là để Linh Nhi tham gia và hoàn thành kỳ thi, nhờ vào Cộng Mệnh chi thuật của Linh Nhi để tiến vào Nghịch Nguyệt Điện.
Trong chuyện này có một khó khăn, vì người ở Hồng Nguyệt Thần Điện tu vi yếu nhất cũng là Nguyên Anh, còn Linh Nhi vẫn chưa đạt Kim Đan, nên vấn đề tế hiến sẽ tồn tại.
Kỳ thi yêu cầu tế hiến mục tiêu nhất định phải ở cùng cảnh giới, nếu bị tế hiến bởi Hồng Nguyệt tu sĩ có tu vi quá cao, thì sẽ dễ dàng bị coi là có người trợ giúp gian lận.
Điều này cũng tương tự là để hạn chế việc gia nhập Nghịch Nguyệt Điện đối với người có tu vi.
Tuy nhiên, với Hứa Thanh hiện tại, việc này rất dễ dàng giải quyết.
Sau khi Hứa Thanh giải thích, Linh Nhi đã hiểu rõ và trong lòng bắt đầu thu hồi những suy nghĩ vẩn vơ, gật đầu một cái.
“Không vấn đề gì đâu, Hứa Thanh ca ca, ta sẽ làm được.”
Nói xong, Linh Nhi còn trong ánh mắt Hứa Thanh mà vỗ vỗ ngực nhỏ.
Hứa Thanh lúc này trong đầu đã đầy ắp những sự kiện liên quan đến việc tiến vào Nghịch Nguyệt Điện, việc này hắn đã suy nghĩ rất lâu và trong lòng cũng đã phân tích kỹ càng, không có nguy hiểm gì, vì vậy hắn cùng Linh Nhi nói về quy trình tiếp theo, hai người ngay lập tức bắt đầu.
Hứa Thanh trước tiên bảo Linh Nhi mở tấm gương, rồi lấy ra hai hung thú có tu vi tương đương với Linh Nhi, nhắm vào chúng khi nguyền rủa sắp phát tác thì ném vào trong gương.
Rất nhanh cửa khảo hạch đầu tiên đã thông qua, tiếp theo, phần tín ngưỡng cũng rất thuận lợi, bởi vì trên thân Linh Nhi không có bất kỳ dấu hiệu Hồng Nguyệt lực nào, nàng dễ dàng hoàn thành phần này.
Vào khoảnh khắc hoàn thành, tấm gương lơ lửng giữa không trung phát ra tiếng vỡ vụn, xuất hiện một cái khe.
Những luồng khí hấp thụ từ khe hở đó tỏa ra.
“Hứa Thanh ca ca, âm thanh ấy báo cho ta biết, nơi này chính là lối vào Nghịch Nguyệt Điện.” Linh Nhi nhìn vào tấm gương, vội vàng mở miệng nói.
Hứa Thanh nhìn qua vết nứt trên gương, không dám liều lĩnh tiến vào. Dùng lối vào Nghịch Nguyệt Điện, nếu không phải người tham gia khảo hạch tự nguyện xông vào, thì sẽ ngay lập tức rơi vào kết cục chết chóc.
Bởi vậy Hứa Thanh nhìn về phía Linh Nhi.
Linh Nhi ánh mắt lấp lánh chờ mong, từ khi Hứa Thanh giải khai và sử dụng Cộng Mệnh chi thuật với nàng, nàng không nói gì nhưng trong lòng vẫn thấy rất hụt hẫng. Bây giờ có thể tiếp tục, vẻ mặt nàng tràn đầy hạnh phúc, không có chút nghi ngờ, thân thể nàng chợt biến thành Tiểu Bạch Xà, rơi vào cổ tay Hứa Thanh.
Chỉ trong chớp mắt, một lớp tóc xanh quấn quanh.
Hai người hoàn toàn liên kết lại với nhau, nhưng lúc này Hứa Thanh đã không còn như trước, nhờ vào lực khí vận trong thân thể mà lần này không phải một bên, mà là hai bên cùng nhau.
Xong xuôi mọi thứ, Hứa Thanh có thể cảm nhận rõ ràng chính mình và Linh Nhi ở thời khắc này, như thể đã trở thành một thể.
“Hứa Thanh ca ca, đây là thiên phú đặc biệt của Cổ Linh tộc, cả đời… chỉ có thể liên hệ một người, cho dù mở ra cũng không thể liên hệ thêm người khác.”
“Từ đây, ngươi ta Cộng Mệnh, ngươi sống ta sống, ngươi chết ta chết, sinh tử tương liên, triêu hà hoàng tuyền… đều là bạn!”
Giọng nói mơ hồ vang lên trong lòng Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhìn về bàn tay có ấn ký, gật đầu nặng nề, sau khi hít sâu, hắn nhìn về phía tấm gương đang trôi nổi, thân thể chợt biến thẳng đến vết nứt mà đi.
Chỉ trong một khoảnh khắc, thân thể hắn trực tiếp hóa thành một vệt sáng, dung nhập vào vết nứt.
Tiến vào một nơi kỳ dị!
[CVT]
Cầu hoa đề cử!!!..