Chương 811: Thiên Hỏa Hải bên dưới ước định (3) | Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 23/01/2025

“Về sau, nếu có thời gian, hãy trở lại thăm chúng ta.” Đoan Mộc Tàng mang sắc thái cảm khái mà nói.

“Nhất định!” Hứa Thanh nhẹ nhàng đáp lời.

“Nhất định!” Linh Nhi cũng chui ra từ cổ áo của hắn, thanh âm trong trẻo và giòn tan.

Đoan Mộc Tàng chúc phúc và gật đầu, sau đó Hứa Thanh quay lại, tiến về phía cửa gỗ ở không xa.

Chỉ một lát sau, hắn đã đến gần, lấy ra Thiên Hỏa Tinh.

Cánh cửa gỗ mở ra, bên trong hiện lên một hình ảnh nhòa đi, tiếp theo đại môn lóe sáng, tạo thành một cái vòng xoáy. Hứa Thanh hít sâu, chuẩn bị bước vào.

Nhưng ngay lúc này, một âm thanh trầm ấm và ung dung từ phía sau truyền tới.

“Đóng cửa.”

Vừa nghe thấy câu này, sắc mặt Hứa Thanh liền biến đổi. Hắn vừa định bước đi, nhưng cánh cửa gỗ đã bỗng chốc đóng lại, những dao động truyền tống lập tức biến mất, trả lại sự yên tĩnh bình thường.

Hứa Thanh khó chịu, quay đầu lại nhìn, ánh mắt hắn rơi vào một bóng hình đang đi tới từ xa, con ngươi lập tức co rút lại.

Đó là một nữ tử áo hồng, tỏa ra khí tức Linh Tàng. Bất kể nơi nào nàng đi qua, mọi người xung quanh dường như không thấy sự tồn tại của nàng, ngay cả Đoan Mộc Tàng cũng không nhận ra điều gì.

Dường như nhận thức của họ đã bị biến đổi, cái nhìn về thế giới khác hoàn toàn với Hứa Thanh.

Hứa Thanh im lặng, cúi đầu ôm quyền, lễ phép chào nàng.

“Xin chào tiền bối.”

Hắn nhận ra đối phương là người mà mình đã đưa vào Quan Tài khe hở ở Hồng Nguyệt Thần Điện Thần Bộc, và rõ ràng là người đã chết giờ lại xuất hiện trước mắt. Đáp án thật ra rất dễ đoán.

Nhất là khi chứng kiến cảnh mọi người xung quanh không nhận ra điều gì, càng khiến hắn xác định thân phận của người đến.

Các Thần Sứ trong Thần Điện cũng không xuất hiện phản ứng gì, điều này càng dễ lý giải.

Người có thể thay đổi nhận thức của những người khác thì cũng có thể làm thay đổi nhận thức của Thần Sứ. Vậy dùng cách nào để tạo ra phân thân, tất cả đều hợp lý.

Nghĩ như vậy, sắc mặt Hứa Thanh trở nên cung kính hơn.

Nữ tử áo hồng như cười mà không phải cười tiến lại gần, từng bước tới gần Hứa Thanh, cuối cùng đứng trước mặt hắn.

Thấy thái độ của Hứa Thanh, nàng không tỏ ra khó chịu mà chỉ mỉm cười.

“Tiểu oa nhi này, mỗi lần gặp là đều lễ phép như thế, khiến ta không nảy sinh ác ý.”

“Tiền bối có thân phận cao quý, vãn bối lẽ ra phải như vậy, đó cũng là giáo dục của sư phụ ta.”

Hứa Thanh nghiêm túc đáp.

“Nói về sư phụ của ngươi?” Nữ tử áo hồng mỉm cười bí hiểm.

Hứa Thanh không thay đổi biểu hiện, lại cúi đầu chào một lần nữa.

“Nếu tiền bối không thích vãn bối nhắc đến, vãn bối sẽ không đề cập tới.”

Nữ tử áo hồng nghe vậy, ánh mắt dò xét Hứa Thanh, sau một hồi lâu thì lắc đầu cười một tiếng.

“Ta biết ngươi có xuất thân không tầm thường, sư tôn của ngươi cũng nhất định là nhân vật hạng cao, nhưng nơi này là Tế Nguyệt Đại vực.”

Nữ tử áo hồng nói, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Hứa Thanh im lặng.

Sau một hồi lâu, giọng nói của nàng vang lên.

“Tiểu oa nhi, còn nhớ rõ ước hẹn dưới Thiên Hỏa Hải không?”

“Vãn bối nhớ rõ!” Hứa Thanh gật đầu, biểu hiện trang trọng.

“Vậy thì, cùng ta đi một chuyến đến Bất Hóa Băng Nguyên ở Bắc bộ Tế Nguyệt Đại vực. Tỷ tỷ ta đang bị trấn áp ở đó, còn có một đệ đệ, cũng chôn vùi dưới sông băng.”

Giọng nói của nàng mang theo nỗi hồi ức, ẩn chứa sự bi ai.

Hứa Thanh chần chờ, hắn không biết đối phương nói thật hay giả, nhưng rõ ràng, nếu đi Bắc bộ, độ nguy hiểm ở đó là rất lớn.

Với thực lực của mình, tham gia vào chuyện này lúc này thực sự quá nguy hiểm.

Còn về lợi ích, chỉ là Thiên Mệnh, dẫu sao cũng không thể tỷ lệ thuận.

Hắn không giấu diếm suy nghĩ trong lòng, mà để sự chần chờ hiện rõ trên mặt.

Hắn rất biết, đối với Đại Năng trước mắt, nét mặt của mình mang ý nghĩa gì, đối phương chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra.

Đây là cách của kẻ yếu với cường giả.

Dù chưa chắc có tác dụng, nhưng thử một lần vẫn nên.

“Chiêu này, cũng là do sư phụ ngươi dạy hay sao?”

Nữ tử áo hồng nhìn Hứa Thanh, giọng nói điềm tĩnh, ẩn chứa uy nghiêm.

Trong ký ức của hắn, năm đó, chỉ cần mở miệng như vậy cùng với biểu hiện đó, rất nhiều người đều run sợ mà nghe theo yêu cầu của mình.

Hứa Thanh thể hiện sự xấu hổ, dùng cách này để vô hình hóa không khí căng thẳng.

Thấy vậy, trong mắt nữ tử áo hồng hiện lên sự kỳ lạ, nàng suy nghĩ rồi nói tiếp.

“Đây là một giao dịch, ta cần ngươi chân thành thực hiện theo yêu cầu của ta.”

“Ngươi có thể được lợi ích từ ba điều.”

“Điều một, ngươi có thể đạt được Thiên Mệnh.”

“Điều hai, ở khu vực Thiên Hỏa Hải, nhân tộc sẽ có một lệnh bài thần điện, miễn đi tế phẩm định mức, và được bảo vệ vào một ngày tế tự.”

“Điều ba, khi ngươi hoàn thành yêu cầu của ta, ta sẽ cho ngươi một lễ vật bí ẩn.”

“Hiện tại, hãy cho ta biết lựa chọn của ngươi.” Nữ tử áo hồng nhìn Hứa Thanh, chậm rãi nói.

Hứa Thanh im lặng, ngẩng đầu liếc nhìn Đoan Mộc Tàng ở xa.

Thời khắc này, Đoan Mộc Tàng đã đi xa, trong nhận thức của hắn, Hứa Thanh đã rời đi, còn lại bóng lưng có chút hiu quạnh, rõ ràng sau khi Hứa Thanh đi, nội tâm của hắn trĩu nặng, nỗi buồn lan ra toàn thân.

“Ta đồng ý.” Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nữ tử áo hồng, phát ra âm thanh bình tĩnh.

Không đồng ý thì nguy hiểm quá rõ, mà đồng ý tức là thu hoạch và nguy cơ tỷ lệ thuận, Hứa Thanh trong lòng đã quyết định.

Nữ tử áo hồng nghe vậy liền hiện ra nụ cười, nàng thích những người lễ phép và thông minh, cho nên rất ưng ý Hứa Thanh, tự nhiên tốt nhất, cũng miễn cho nàng phải ra tay.

“Ta rất coi trọng lời hứa, tiểu oa nhi, ngươi có thể yên tâm, đi theo ta.”

Nữ tử áo hồng nói xong, đi về phía bầu trời, từng bước leo lên trái tim, đứng trước thần điện.

Hứa Thanh hít sâu, cơ thể nhảy lên, tiến vào Thần Điện.

Rất nhanh đến gần, nhưng ngay khi hắn vừa đến nơi, điều đầu tiên hắn thấy là pho tượng Xích Mẫu.

Pho tượng ấy khiến hắn vô cùng kiêng kị.

“Sư phụ ngươi thật có chút tư thái, lại khiến Xích Mẫu tìm được Thượng Thần nhập vào, khiến cho hắn sâu ngủ.”

Nữ tử áo hồng ánh mắt trong sáng như cười mà không phải cười, rõ ràng đã biết hết thảy.

Hứa Thanh chớp chớp mắt, không nói gì thêm, mà nhìn về phía Thần Điện, qua cánh cửa lớn mở ra, hắn nhìn thấy những người như pho tượng bên trong.

“Họ cũng không tệ lắm.”

Nữ tử áo hồng liếm môi.

“Ngươi có thể nghỉ ngơi một chút, trò vui muốn diễn trọn vẹn, ba ngày sau Ngày Tế Tự kết thúc, chúng ta sẽ rời đi.”

Hứa Thanh nghe vậy giữ im lặng, khoanh chân ngồi xuống, nhìn về phía Đoan Mộc Tàng ở xa mặt đất, cảm thấy hiu quạnh.

Nữ tử áo hồng vung tay, một luồng hồng quang từ Thần Điện bay ra, hóa thành một lệnh bài, thẳng đến chỗ Đoan Mộc Tàng.

Trên mặt đất, Đoan Mộc Tàng đang trĩu nặng lòng, khi nhận được lệnh bài, hắn kiểm tra qua một lượt, cảm nhận được sức mạnh che chở và hủy bỏ nhiều quy tắc tế phẩm, sắc mặt liền hoang mang nhìn về phía Thần Điện.

Nhưng ở đó, không có gì cả.

Hồi lâu sau, Đoan Mộc Tàng thu hồi ánh mắt, im lặng rời đi, thầm thì trong lòng.

“Có phải hắn không….”

“Hắn rốt cuộc, thân phận gì?”

Trước Thần Điện, Hứa Thanh quan sát bóng lưng Đoan Mộc Tàng dần khuất khỏi tầm mắt, trong lòng gửi lời chúc phúc.

“Chúc, bình an.”

[CVT]

Cầu hoa đề cử và lượt yêu thích!!..

Quay lại truyện Quang Âm Chi Ngoại

Bảng Xếp Hạng

Chương 908: Long sinh cửu tử

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng Một 24, 2025

Q.1 – Chương 912: Họa sát thân (1)

Phổ La Chi Chủ - Tháng Một 24, 2025

Chương 907: Môn tộc ngọn nguồn

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng Một 24, 2025