Chương 422: Cách nhau một tấm lụa mỏng | Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 20/01/2025

Mà theo đại môn đi vào, là một con đường đá xanh mát, bốn bề rực rỡ sắc màu, khắp nơi đều thấy những Lương Đình, cùng với không ít thị nữ xinh đẹp đi qua. Mỗi bên đều tỏa ra vẻ yểu điệu, làn da trắng nõn như tuyết, với những gương mặt mang nét thanh xuân rạng rỡ.

Khi Hứa Thanh đi ngang qua chỗ này, không ít đôi mắt đẹp đầy hiếu kỳ hướng về phía hắn, theo dõi hắn với những ánh nhìn chăm chú, rồi thi thầm bàn tán, trong không khí tràn ngập tiếng cười giòn tan.

Hứa Thanh kín đáo ngoảnh mặt làm ngơ, không chú ý đến điều đó.

Lão ẩu đứng bên cạnh nhíu mày, nghiêm nghị nhìn bọn thị nữ, vì vậy họ mới tranh thủ thời gian rời khỏi chỗ đó.

Nơi này không chỉ có màu sắc tráng lệ mà còn tràn ngập vẻ thanh tao lịch lãm. Khắp nơi cũng có các ngọn núi đá đa sắc, tựa như cảnh vật được bố trí cẩn thận, khiến cho không gian trở nên vô cùng ấn tượng.

Đặc biệt, phía xa là một dòng suối nhỏ uốn lượn, không rõ nguồn gốc, chảy xuống dưới chân núi. Trong dòng nước, đôi khi có thể thấy được những con cá nhỏ màu vàng óng, với những chiếc râu dài, khiến cho chúng không thể nào là vật tầm thường.

Cả đến những con rắn trong rừng, không phải chỉ một hai con mà là rất nhiều, chúng như từ những lối đi nhỏ nhắn chui ra, lúc cuộn tròn trên cành cây, lúc lại lẩn quất trong những góc tối.

Dù chúng đang làm gì, nhưng khi nhìn thấy Hứa Thanh, tất cả đều dừng lại hành động, nhao nhao cúi đầu như thể hiện sự thần phục.

Cảnh tượng này khiến cho lão ẩu đứng trước mắt cũng phải sững sờ, quay lại nhìn Hứa Thanh với ánh mắt thấu đáo.

Hứa Thanh không biểu lộ cảm xúc, nhưng trong lòng cũng cảm thấy kỳ dị, hắn không hiểu nguyên do.

Khi sự nghi ngờ trong lòng Hứa Thanh ngày càng tăng lên, hắn được dẫn tới một tòa nhà trang nhã, nơi đó có một cái Tiên Trì.

Xa xa, sương mù bốc lên, giữa không gian biến đổi kỳ ảo, mang lại cảm giác dịu dàng, và bên ngoài Thủy Trì là một lớp lụa trắng bao quanh, che chắn những thị nữ đang cúi đầu.

Mỗi người trong số họ đều cầm một khay ngọc, trên đó đặt trang sức, quần áo và hoa quả tinh xảo, tất cả đều được bài trí đẹp đẽ, hoa quả cũng là những thứ quý giá.

Hương thơm dịu dàng tràn ngập không gian, khi Hứa Thanh tiến gần hơn, mây mù, tiếng nước, và hương khí ngào ngạt như đưa hắn vào tiên cảnh.

Khi gần tới nơi, Hứa Thanh lại cảm thấy hồi hộp, bởi vì hắn trông thấy phía trước, lụa trắng chiếu rọi một dáng hình duyên dáng, đang tắm rửa trong Tiên Trì.

Cảnh tượng này khiến Hứa Thanh lập tức thu hồi ánh nhìn, đứng lại không dám tiến gần thêm.

Lão ẩu không đáp lời, tiến tới chỗ lụa trắng, cúi đầu nói: “Lão tổ, người đã mang đến.”

“Ngươi đã mời tiểu bằng hữu vô lễ, nhận ba cái tát đi.” Giọng nói lười biếng từ trong lụa trắng truyền ra, đó là tiếng của Tử Huyền Thượng Tiên.

Lão ẩu thần sắc không thay đổi, không chút do dự đưa tay tự tát vào mặt mình, ba cái tát mạnh mẽ, xương gò má lập tức đỏ lên, khóe miệng cũng rỉ ra tiên huyết.

Chi tiết này lại khiến Hứa Thanh cảm thấy càng thêm cảnh giác, chỉ có thể cúi đầu hướng về phía lụa trắng, ôm quyền chào.

“Đệ tử Hứa Thanh, bái kiến Tử Huyền tiền bối.”

Âm thanh nước xối xả quanh quẩn, tiếng cười văng vẳng.

“Tiểu bằng hữu hôm nay sao lại cung kính thế, quà lễ ký tặng không phải chỉ là tiền bối.” Âm thanh của Tử Huyền Thượng Tiên vang lên theo tiếng nước, mang theo nét mị hoặc vô hình.

Hứa Thanh trong lòng chấn động, ý thức rằng với tính cách của Đội trưởng, việc tặng quà có chữ ký không phải là điều khó hiểu.

Nhưng lúc này hắn chỉ có thể im lặng, trầm thấp lên tiếng: “Đa tạ tiền bối đã cứu giúp.”

“Hóa ra là vậy mới có sự cung kính như thế, thật ra nếu ta không xuất thủ, Huyết Luyện Tử cũng sẽ ra tay.” Giọng nói của Tử Huyền Thượng Tiên lười biếng nhưng lại mang đến cảm giác kỳ lạ.

Hứa Thanh trầm mặc không nói gì, trong lòng cảm thấy đây là lần đầu tiên hắn gặp một tình huống như vậy. Qua lớp lụa trắng ấy, hình ảnh của Tử Huyền thực sự mang đến cho hắn những cảm xúc khó có thể diễn tả, đặc biệt là tiếng nước, như những viên ngọc rơi trên đá, từng âm thanh đều văng vẳng trong tâm trí hắn.

“Nhưng dù sao đi nữa, cũng là xem như ta đã giúp ngươi. Vậy thì tiểu bằng hữu, ngươi có thể giúp ta một chuyện không?” Giọng nói của Tử Huyền Thượng Tiên vang lên khi nước lại chảy, như thể muốn đứng dậy.

Hứa Thanh vội vàng quay mắt đi nơi khác.

Khi ánh mắt hắn chuyển đi, bóng dáng mỹ lệ trong lụa trắng đã bước ra khỏi Tiên Trì, ánh mắt Hứa Thanh không thể không chấn động khi thấy ánh sáng óng ả phản chiếu từ dáng hình hoàn mỹ tuyệt trần của nàng.

Giống như tất cả vẻ đẹp của nữ nhân đều tụ hội nơi Tử Huyền Thượng Tiên, từng động tác nhẹ nhàng của nàng tựa như một điệu múa, khiến trái tim mọi người loạn nhịp.

Lúc này, nàng nhẹ nhàng giơ chân, bước ra khỏi Tiên Trì, lụa trắng bay bay quanh thân thể nàng, tạo thành một chiếc áo dài quyến rũ.

Mái tóc đen nhánh xõa vai, làn da đỏ ửng như ngọc, gương mặt trái xoan thanh tú, đủ sức quyến rũ lòng người.

Bên cạnh, những thị nữ đều quỳ xuống, nâng cao khay ngọc trong tay.

Tử Huyền Thượng Tiên mỉm cười, phất tay lấy một chuỗi nho tiên từ khay ngọc, hướng về phía Hứa Thanh đi tới. Chưa đến nơi, hương thơm đã phả vào mặt hắn.

Trong mắt Hứa Thanh, Tử Huyền Thượng Tiên lúc này vừa đẹp vừa thần thánh, như một tiên nữ từ Cửu Thiên hạ giới, mang đến cảm giác không thể so sánh.

Khi Tử Huyền Thượng Tiên tiến lại gần, Hứa Thanh cảm thấy mồ hôi toát ra đầy trán, cơ thể lùi lại một bước, nhưng nàng đã nhanh chóng xuất hiện bên cạnh, đưa một trái nho đến bên miệng hắn, bảo hắn ăn.

Hứa Thanh như lâm vào mơ màng.

“Tiểu bằng hữu, lần nào cũng gọi lão tổ, ta có già như vậy sao? Lần sau ngươi hãy gọi ta là Huyền tỷ tỷ.” Tử Huyền Thượng Tiên cười khẽ, đôi mắt lấp lánh như muốn bộc lộ một sự quyến rũ không thể tả.

Hứa Thanh tim đập mạnh, cảm giác lo lắng như năm nào gặp phải hung thú trong Cấm khu.

Thấy Hứa Thanh hồi hộp, Tử Huyền Thượng Tiên lại cười, tiếng cười ngọt ngào như mật ngọt, khiến cho tâm hồn người ta trở nên bình yên, không làm hắn thêm hồi hộp, mà quay người đi xa dần, tiếng cười như vọng lại.

“Tiểu bằng hữu sợ ta như vậy, sợ ta sẽ ăn thịt ngươi sao?”

“Nghe nói ngươi tuần sông gặp Huyền U tông, đó là cố nhân Tông môn của ta. Nếu đã gặp, vài ngày nữa mang ta đi xem được không?”

Tử Huyền Thượng Tiên ưu nhã rời đi, các thị nữ đều theo sau, lão ẩu cũng không ngoại lệ.

Nhìn xa xa, nhóm thị nữ bên Tử Huyền Thượng Tiên tựa như những đóa hoa mẫu đơn đang nở, đẹp không tì vết, diễm lệ mà không tục tĩu, kiều diễm không gì sánh kịp.

Hứa Thanh đứng lặng đó nửa ngày, sau cùng mới thở dài, mang theo những tâm tư không sao diễn tả được, rời khỏi Huyền U tông, vừa ra ngoài một khắc, hình ảnh Tử Huyền Thượng Tiên vẫn còn hiện rõ trong tâm trí hắn, ngồi ăn nho, nở nụ cười.

“Hắn không có thiên tư khai khiếu, lại còn mang theo chút sợi tơ tình, không phải pháp thuật của nhân tộc, thật lạ! Đâu nào có cô gái ngốc nghếch nào lại có thể để sợi tơ tình này rơi xuống, lại còn đơn phương. Một khi tiểu bằng hữu đó qua đời, thì nàng cũng sẽ vì thế mà chết đấy.”

—–

[Nhĩ Căn]

Để viết xong Tử Huyền Thượng Tiên, tiểu manh gần đây đã tham khảo khá nhiều tỷ tỷ, nhận được không ít điều hữu ích.

[CVT]

Chương này miêu tả cảnh vật nhiều, nên mình mất thời gian convert một chút, mong mọi người thông cảm.

Quay lại truyện Quang Âm Chi Ngoại

Bảng Xếp Hạng

Chương 563: Gặp khuê mật bọn họ

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng Một 21, 2025

Chương 78: Ta nguyện như vậy

Xích Tâm Tuần Thiên [Dịch] - Tháng Một 21, 2025

Q.1 – Chương 563: Vặn vẹo nghe đồn (3)

Phổ La Chi Chủ - Tháng Một 21, 2025