Chương 1395: Trời cao biển rộng | Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 28/01/2025

Trong gió, tiếng đàm tiếu lẫn vào nhau, vang vọng khắp nơi.

Chiếc thuyền màu đen kia trên thiên địa, cũng đang gào thét.

Hướng về đại địa bên trên Linh Khoáng, nó phi tốc tiếp cận.

Từ xa nhìn lại, Linh Khoáng này hình dáng giống như một cái hố sâu thật lớn, phạm vi ước chừng ngàn dặm.

Trên hố sâu, một tầng lấp lánh hắc mang bao phủ, đem nơi này phong ấn lại.

Về phần xung quanh Linh Khoáng, đều là hoang dã, người ở thưa thớt.

Theo chiếc phi thuyền màu đen tới gần, trong thuyền tám chín tu sĩ, có một thanh niên tướng mạo tuấn lãng, ho nhẹ một tiếng.

Hắn hiển nhiên là người đứng đầu trong thuyền, cho nên giờ phút này mọi ánh mắt đều lập tức hướng về hắn.

Sau khi hội tụ tất cả ánh nhìn, thanh niên này thản nhiên mở miệng.

“Mọi người hãy thả lỏng một chút, nhiệm vụ lần này, mọi người vất vả, không ngờ những dư nghiệt kia lại ẩn giấu trong phàm tục, nhưng cuối cùng vẫn bị chúng ta tìm ra dấu vết, như vậy cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ gia tộc.”

“Chỉ có điều có chút đáng tiếc, bởi vì để điều tra rõ tung tích của bọn họ, chúng ta đã buộc phải tiêu diệt mấy tòa phàm tục chi thành, chuyện này có thể nhỏ cũng có thể lớn…”

Thanh niên thở dài.

Bốn phía nghe vậy, một đám lập tức lên tiếng.

“Hải Sơn tộc huynh tâm thiện.”

“Tộc huynh, những kẻ vô tội phàm tục tử vong, xét cho cùng cũng đều do những thần túy dư nghiệt kia có trách nhiệm, giết chóc không phải ý nguyện của chúng ta, cho nên gia tộc cũng sẽ hiểu.”

“Đúng vậy, việc tìm kiếm Thần túy dư nghiệt vốn là pháp chỉ của Tiên Đô, cổ nhân đã để lại, chúng ta chỉ đơn thuần thi hành nhiệm vụ, không phải trách nhiệm của chúng ta.”

Thanh niên gật gật đầu, tỏ vẻ tiếc nuối một chút, ánh mắt hắn đảo qua, nhìn về phía một nữ tử tướng mạo xinh đẹp bên cạnh, khẽ mỉm cười.

“Không nói về chuyện đó, tại gia tộc có tới ba mươi lăm chỗ Linh Khoáng, nơi đây chính là yên tĩnh nhất, lại nói ta cũng là lần đầu tới đây, nhưng mà đến nơi này, chính là đến Lăng sư muội địa giới.”

Những người khác bên cạnh hắn nghe vậy, cũng mỉm cười gật đầu, đồng thanh đáp lại.

“Không sai, bảo vệ Linh Khoáng là Lăng Phong tiền bối, người là gia tộc cung phụng, cũng là tổ tiên của Lăng sư muội, một hồi chúng ta bái kiến Lăng Phong tiền bối, mong rằng sư muội có thể nói tốt một hai câu, để cho lão nhân gia chỉ điểm cho chúng ta.”

“Mặc dù họ khác cung phụng, nhưng với tu vi của Lăng Phong tiền bối, chỉ một chút chỉ điểm, tưởng chừng cũng có thể giúp chúng ta hưởng thụ không ít.”

Tiếng đàm tiếu vang lên không dứt, vị nữ tử bị ánh mắt mọi người nhìn lại kia, khẽ mỉm cười.

“Hải Sơn ca ca khen quá lời, tiểu nữ tử chỉ mượn lão tổ phù hộ, sao có thể so với chư vị.”

“Lão tổ là cung phụng, trấn thủ nơi này, cũng là cơ hội cho gia tộc chư vị.”

“Bất quá nếu Hải Sơn ca ca mở miệng, sau đó ta gặp lão tổ, chắc chắn sẽ năn nỉ lão nhân gia cho mọi người nhiều một ít danh ngạch vào Tiểu Thế Giới hấp thu linh khí.”

“Hy vọng có thể để cho chư vị sư huynh, ở đây thả lỏng một chút.”

Nữ tử nhẹ giọng nói, lời nói tuy mang theo khiêm tốn, nhưng đáy lòng đối với những gia tộc tu sĩ này vẫn có chút tự hào.

Cứ như vậy, tại đây lẫn nhau đàm tiếu, chiếc thuyền trôi nổi bên ngoài Linh Khoáng.

Theo mọi người, nữ tử họ Lăng bay ra hướng về thanh niên tên Hải Sơn cúi người, đi trước.

Lấy ngọc giản truyền âm cho lão tổ.

Những người khác thần sắc thoải mái, đáy lòng chờ mong nghỉ ngơi và hồi phục, chờ đợi Linh Khoáng cấm trận mở ra.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Linh Khoáng cấm trận vẫn tồn tại, không có bất kỳ dấu hiệu mở ra, mà vị nữ tử họ Lăng cũng hơi nhíu mày.

Nàng đối với lão tổ truyền âm, cũng chưa từng có hồi âm nào xuất hiện.

“Kỳ quái…”

Nữ tử họ Lăng suy nghĩ một chút, quay đầu nhìn về phía những người đồng hành bên cạnh.

“Lão tổ hẳn đang tu hành, Hải Sơn ca ca, ngươi là gia tộc dòng chính, chắc hẳn có quyền lợi mở ra Linh Khoáng trận cấm, nếu không, ngươi hãy thử mở ra đi?”

Thanh niên dẫn đầu nghe vậy, ánh mắt nhìn về trận cấm trước mặt.

Ánh sáng trận cấm ngăn cản những gì bên trong, không cách nào nhìn thấy rõ ràng.

Hắn suy nghĩ một chút, lắc đầu.

“Dù ta có quyền hạn, nhưng nơi này dù sao cũng là nơi Lăng tiền bối trấn thủ, tùy tiện xông vào không phù hợp lễ nghĩa.”

“Nếu Lăng tiền bối đang tu hành, vậy chúng ta hãy chờ một chút.”

Những người khác nghe vậy cũng phụ họa.

Nữ tử họ Lăng gật đầu, lấy ngọc giản ra, tiếp tục truyền âm, thậm chí thử truyền âm cho tôi tớ của lão tổ, nhưng đều không có chút hồi đáp nào.

Loại tình huống này, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp phải, dần dần đáy lòng cũng không khỏi dâng lên một ít bối rối, lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng vừa nghĩ tới tu vi cùng tính cách của lão tổ, nàng lại cảm thấy khả năng xảy ra tình huống ngoài ý muốn là rất nhỏ.

Trong khi đó, bọn họ cũng không nhận ra được, ngay lúc này cách trận cấm, có một đạo ánh mắt lạnh lùng, từ bên trong quét tới.

Ánh mắt đó lướt qua người bọn họ.

“Ba cái Quy Hư tứ giai, bốn cái Uẩn Thần nhị giới, một cái Uẩn Thần tam giới, mạnh nhất là Uẩn Thần tứ giới.”

Trong Linh Khoáng, Hứa Thanh đang hấp thu linh khí, chậm rãi mở mắt, nhìn ra bên ngoài, thì thào nói nhỏ.

Những người này, hắn dễ dàng có thể tiêu diệt.

Nhưng nếu không cần thiết, Hứa Thanh cũng không muốn giết chóc, dù sao giết nhiều cũng sẽ gây ra không ít phiền toái về sau.

Hơn nữa nếu không giết họ, tuy bọn họ có thể báo cáo những dị thường nơi đây, nhưng dị thường này chỉ là phong bế Linh Khoáng mà thôi, vì không biết cụ thể nên cho dù gia tộc phái người tới dò xét, cũng không phải tức khắc, đại khái xác suất phải cần thời gian.

Nhưng nếu như giết bọn họ, vậy sẽ khiến cho huyết mạch và các loại thuật pháp bị chặn lại, sợ rằng gia tộc sẽ ưu tiên hơn đối với sự tình Linh Khoáng mà phát hiện.

Do vậy, trước khi đối phương không có hành động tìm cái chết, Hứa Thanh không lựa chọn động thủ, mà tiếp tục hấp thu.

Linh khí nơi đây hiện giờ đã rất mỏng manh, Hứa Thanh tính toán một chút, dự tính khoảng một canh giờ tả hữu, có thể hút hết.

Mà việc hấp thu linh khí, mặc dù sẽ trợ giúp cho tu vi tăng lên, nhưng Hứa Thanh trọng điểm là mượn linh khí nơi này, gia trì cho tự thân Thất Cực Đạo.

Đặc biệt là không gian và thời gian.

Hai cực này, trong phán đoán của Hứa Thanh, hắn khai phá vẫn chưa đủ.

Cho nên hắn trọng điểm, chính là trong quá trình hấp thu linh khí và gia trì, thử nghiệm tìm hiểu về cái vòng xoáy mà hắn từng thấy trong Nguyên Thủy Hải.

Việc này hắn cũng đã tiến hành khi ở bọt khí Tiểu Thế Giới, hôm nay mượn linh khí để tiếp tục tìm hiểu.

Trong lúc đó, hắn còn có thể hấp thụ Liêu Huyền thánh dịch.

Để giúp cho việc tìm hiểu của mình trở nên thuận lợi hơn một chút.

Cứ thế thời gian trôi qua.

Vấn đề là rất nhiều lúc, Hứa Thanh không muốn thêm phiền phức, nhưng gió sẽ tự động đến.

Nửa canh giờ sau, bên ngoài trận cấm, thanh niên tên Hải Sơn, đáy lòng dần dần dâng lên những nghi hoặc, mở miệng với nữ tử họ Lăng bên cạnh.

“Lăng sư muội, Lăng tiền bối tu hành, bên người hẳn có tôi tớ mới đúng, sao ngươi không liên lạc được với họ?”

Nữ tử họ Lăng trong lòng bất an, hôm nay càng thêm mãnh liệt, nghe vậy gật đầu.

“Đã liên lạc, nhưng… cũng không có trả lời.”

Những người khác thấy vậy, sắc mặt cũng đều đại biến, tất cả đều nhìn về phía thanh niên Hải Sơn.

Hải Sơn nhíu mày, chậm rãi mở miệng.

“Nếu Lăng Phong tiền bối đang tu hành, chúng ta cũng không tiện tiếp tục quấy rầy, rời đi là được.”

Nói xong, thân thể hắn nhoáng lên, bước lên chiếc phi thuyền màu đen.

Những người khác chần chờ, nhưng đều nhất nhất bay theo, chỉ có nữ tử họ Lăng ở đó, đáy lòng bất an càng thêm dâng cao, há miệng muốn nói, nhưng thấy biểu tình nghiêm túc của Hải Sơn, nàng không dám mở miệng.

Cứ như vậy, mọi người ngồi phi thuyền, nhanh chóng rời đi.

Khi bay đến một khoảng cách nhất định, chiếc phi thuyền mới dừng lại, thanh niên tên Hải Sơn, hai mắt nheo lại, quay đầu nhìn về phía xa Linh Khoáng, thầm thì.

“Lăng gia lão tổ cùng tôi tớ, không có bất kỳ tin tức gì, hoặc là thật sự là đang tu hành, hoặc là có chuyện khác, hoặc là ra ngoài, có thể ra ngoài, cũng không đến mức không thể hồi âm, cho nên có thể là do một nguyên nhân nào đó, không rảnh để phân tâm.”

“Đương nhiên, còn có một khả năng, chính là xảy ra biến cố.”

“Nhưng cấm trận phong ấn bảo trì hoàn hảo, không có dấu vết bị phá, điều này nói rõ, cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng không có hướng ra ngoài lan đến.”

“Mà chúng ta vừa mới tới gần như thế, dừng lại nửa canh giờ, cũng không bị ảnh hưởng, lúc rời đi cũng không có trở ngại…”

“Tất cả những điều này…”

Hải Sơn suy nghĩ một hồi, đột nhiên mở miệng với nữ tử họ Lăng.

“Lăng sư muội, lão tổ nhà ngươi có cừu nhân gì không? Lần trước các ngươi liên lạc là khi nào?”

Nữ tử họ Lăng nghe thấy, vội vàng đáp.

“Lão tổ làm việc ổn thỏa, trên cơ bản những cừu gia đều đã bị hắn xử lý hết, mà mấy năm nay trấn thủ nơi này, gần như không ra ngoài.”

“Lần trước liên lạc, là cách đây vài ngày, chúng ta vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, ta liên hệ lão tổ muốn trở về một chuyến.”

Hải Sơn đột nhiên có sự suy nghĩ, thầm nghĩ như vậy xem ra, xác suất xảy ra chuyện không lớn, hơn nữa cho dù là thật sự xảy ra chuyện, cũng chỉ là bước đầu, mặc dù có thể làm cho Lăng tiền bối không rảnh phân tâm nhưng chắc chắn cũng chỉ có cấp độ Chúa Tể.

Nhưng… điều này đồng nghĩa với công lao!

“Nếu như ta chỉ báo cáo nơi đây xảy ra dị thường, như vậy nói rằng nơi đây mọi thứ vẫn như thường, thì chắc chắn ta sẽ khiến gia tộc đối với ta bất mãn.”

“Cho nên……”

Hải Sơn trầm ngâm rồi thầm nghĩ mình chỉ cần nhìn sơ qua, hẳn là không sao.

Nghĩ đến đây, hắn đứng trên thuyền, bỗng nhiên lấy ra một cái ngọc giản, hung hăng bóp nát, mượn quyền hạn dòng chính của mình, khóa chặt phương xa Linh Khoáng trận cấm, hai mắt huyết quang lóe lên, mãnh liệt nhìn lại.

Dưới ánh mắt này, cùng với quyền hạn bị chặn, trong mắt hắn, trận cấm mơ hồ đột nhiên trở nên rõ ràng hơn một chút.

Mà xuyên qua trận cấm, khi nhìn thấy hình ảnh bên trong, sắc mặt hắn lập tức đại biến.

Hắn chứng kiến khắp nơi tàn phá, nhìn thấy một đôi mắt lạnh lùng như tử vong!

Chỉ cần nhìn một chút, cả người hắn liền chấn động, phun ra máu tươi, tu vi sinh ra chấn động.

“Đi mau!”

Không có bất kỳ chần chờ, Hải Sơn cảm thấy tâm trạng mãnh liệt rung động, điên cuồng điều khiển thuyền lao đi, đồng thời muốn lấy ra ngọc giản gia tộc, báo lên cầu cứu.

Những người khác không hiểu rõ tình hình cụ thể, chỉ thấy Hải Sơn như vậy, sắc mặt cũng đều biến đổi.

Nhưng… trước khi Hải Sơn kịp lấy ra ngọc giản, một thanh âm lạnh lùng vang lên, quanh quẩn thiên địa.

“Ngươi không nên nhìn cái này.”

Theo thanh âm vang lên, trong mắt Hải Sơn cùng những người khác, bầu trời bị một bàn tay lớn thay thế, không gian bốn phía trở thành ô vuông, thời gian chảy xuôi giống như bị kéo dài.

Cuối cùng, mọi thứ chìm vào đen tối.

Đại thủ, mạnh mẽ bóp một cái.

Hình thần câu diệt, kể cả Pháp Chu màu đen cũng đều hóa thành tro bụi.

Bốn phía lập tức trở nên tĩnh lặng.

Một lát sau, Linh Khoáng trận cấm xuất hiện gợn sóng, Hứa Thanh ngừng hấp thu linh khí, thân ảnh bên trong hiện ra, bước ra một bước.

Nhìn ra thiên địa.

“Đệ Ngũ Tinh Hoàn…”

Hứa Thanh thì thào.

Thân thể nhoáng lên, trong nháy mắt đã rời xa…

Quay lại truyện Quang Âm Chi Ngoại

Bảng Xếp Hạng

Chương 20: Phục Toại cùng Hắc Phong lão ma

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025

Chương 151: Vạn Yêu lĩnh, Thiên Mệnh Chi Nhân

Chương 19: Trong bí cảnh Mạnh An

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025