Chương 131: Quỷ dị khách sạn | Quang Âm Chi Ngoại
Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 17/01/2025
Một màn này, lão đầu nhìn thấy mi tâm nhảy lên, cảm giác Hứa Thanh trước mắt cường hãn hơn trước rất nhiều, trong lòng lập tức phát sầu.
“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì!” Lão đầu nhìn Hứa Thanh với ánh mắt hằm hằm, gân xanh nổi lên, cảm giác nguy hiểm bao trùm quanh hắn, bốn phía đột nhiên xuất hiện nhiều dây thừng, rủ xuống xuống hết.
Nhưng ngay khi những dây thừng ấy xuất hiện, một cỗ hỏa nhiệt từ Hứa Thanh bộc phát ra, đột ngột phà ra xung quanh, khiến cho những dây thừng kia nhao nhao uốn lượn, không dám lại gần.
Đúng lúc này, một tiếng hét thảm thiết vang lên từ nơi xa.
Đó là tên tội phạm truy nã thứ ba vừa tới, nhưng vừa tiến gần đã trúng độc mà bỏ mạng.
Hứa Thanh không để tâm đến cái chết của tội phạm truy nã, giờ phút này nhìn lão đầu, lòng chợt suy tính liệu có thể ra tay chém giết, khí tức của hắn cũng dần dần phát ra băng hàn.
Lão đầu chăm chú nhìn Hứa Thanh, trong lòng lo lắng, hắn rõ ràng biết mục đích của đối phương. Nếu có thể tặng vài ngàn linh thạch, hắn thực sự cảm thấy đau lòng. Chính vì vậy, khi nãy hắn đã thăm dò ý kiến, dự định dùng lí do trước đây mình bị đè nén để có thể giảm bớt linh thạch.
Thế nhưng Hứa Thanh không nói một lời nào khiến hắn nhận ra, nói gì cũng vô dụng. Nhất là lúc này, sát khí từ đối phương phát ra khiến lão đầu trong lòng chấn động, cảm thấy nguy cơ sinh tử đang hiện diện.
“Hứa Thanh, ngươi không nên vọng động, ta có đòn sát thủ! Đòn sát thủ này chính là khách sạn này. Nó chỉ có vẻ ngoài như một khách sạn bình thường, nhưng thực ra lại rất quỷ dị. Nó đang ngủ say, một khi thức tỉnh, Thất Huyết Đồng Đệ Nhất Phong sẽ lập tức tới trấn áp, đến lúc đó ngươi cũng sẽ không còn!”
Lão đầu nói nhanh như gió, giọng điệu đầy huyền bí. Một cỗ ba động kinh hoàng tỏa ra từ căn khách sạn, khiến cho mọi thứ xung quanh chao đảo, phảng phất như căn khách sạn này sắp thức tỉnh.
Hứa Thanh nhướng mày, cảm giác nguy hiểm lúc này càng mãnh liệt, lập tức lùi lại mấy bước.
Đại Xà từ đầu tới giờ vẫn nằm im ở xa, hiếu kỳ quan sát, không có ý định xen vào, như thể cho rằng hai người họ sẽ không gây ra mâu thuẫn nghiêm trọng. Nó nhận ra sự thay đổi của khách sạn nhưng có vẻ như không quá lo lắng, đầu lâu cọ xát trên mặt đất như bày tỏ sự chào hỏi với khách sạn.
Thế nhưng khi nhận ra Hứa Thanh nhìn nó, nó ngay lập tức phát ra âm thanh ùng ục, liên tục gật đầu như đang nhắc nhở Hứa Thanh rằng lão đầu nói đúng.
“Hứa Thanh, ta không phải Nhân tộc. Khách sạn này cũng không đơn thuần, nó vốn là một loại quỷ dị. Tộc ta có năng lực có thể làm cho quỷ dị ngủ say.”
“Chính vì trước đây ta mang theo nó vào Thất Huyết Đồng, dự định bán cho Đệ Nhất Phong, nhưng chúng không trả tiền ngay lập tức, muốn ta canh giữ quỷ dị này suốt mười năm mới thanh toán. Ta cũng bất đắc dĩ, bọn họ hứa sẽ trả nhiều lắm, nên ta mới nhận lời, nhưng ta cũng nghèo lắm, cũng phải tu hành chứ.”
“Ta và Hoàng Nham là bạn tốt, ta đã cứu Trương Tam mệnh, Lục đội trưởng và ta là sinh tử chi giao. Hứa Thanh, ngươi không nên vọng động, chúng ta hoàn toàn có thể trở thành bằng hữu tốt. Trước đó ta đã cho ngươi thông tin về tội phạm truy nã, là thật lòng, ta không muốn hại ngươi.”
Hứa Thanh sắc mặt âm trầm, nhìn lão đầu đang liên tục giải thích, ánh mắt lại dừng trên khách sạn. Giờ phút này, trong bóng đêm, khách sạn như hóa thành một miệng lớn đen tối, có thể nuốt chửng hết thảy.
Hắn biết lão đầu này không đơn giản, ắt hẳn có thủ đoạn bảo mệnh. Đáng tiếc hắn không nghĩ rằng đòn sát thủ của lão lại là chính căn khách sạn này!
Còn về những lời mà đối phương nói về việc bán cho Đệ Nhất Phong, Hứa Thanh không tin.
Trước đó cảm nhận rất chân thực, vì thế không đáng để mạo hiểm ra tay. Hắn luôn cảnh giác, nên quyết định không ra tay nữa mà chuẩn bị quan sát một thời gian. Thế là hắn nhìn lão đầu, giấu sát khí, nhàn nhạt thốt lên.
“Cho ta linh thạch!”
Nghe Hứa Thanh không còn sát khí, lão đầu nhanh chóng từ trong ngực lấy ra ba tấm linh phiếu, tổng cộng ba ngàn, hất lên phía dưới. Ba tấm linh phiếu bay thẳng tới Hứa Thanh, sau khi hắn nhận lấy, cũng kiểm tra qua, sau đó cắt lấy đầu lâu của tội phạm truy nã, không chút chần chừ, quay người rời đi.
Hết thảy chỉ có hai câu nói.
Khi nhìn Hứa Thanh rời đi, Đại Xà lập tức thò đầu ra, phát ra âm thanh ùng ục, như mang theo chút hạnh phúc.
Hứa Thanh không quay đầu lại, chậm rãi bước đi.
“Đừng kêu, bạn Bạch Nhãn Xà này, linh thạch của chúng ta cũng bị mất, ngươi không những không đau lòng, lại còn hướng về hắn. Hắn vừa rồi suýt nữa đã giết chết ta, khách sạn này còn kém chút nữa tỉnh lại!” Lão đầu đầy phẫn nộ, tranh thủ thời gian lấy ra giải độc đan ăn.
“Ùng ục!”
“Ngươi lại còn nói ta đáng chết…” Lão đầu nghe vậy, càng thêm phẫn nộ, tay áo hất lên, ngồi lại hút thuốc ống, lòng thầm cảm thấy mối nguy hiểm từ vừa rồi thật sự rất lớn.
“Tiểu tử này trên người sát khí nặng hơn, không biết Hải Tích đảo thế nào, ta phải đi hỏi thăm một chút!”
Trong màn đêm tăm tối, Hứa Thanh âm thầm tiến bước, ký ức về căn khách sạn hiện ra trong tâm trí, thế giới này thật kỳ dị, khiến hắn không thể xác thực được đối phương nói thật hay giả, nhưng cảm giác nguy hiểm từ khách sạn là rất rõ ràng.
Sau khi đi một quãng xa, Hứa Thanh quay đầu nhìn thoáng qua Bản Tuyền Lộ, nửa ngày thu hồi ánh mắt, hoàn toàn chôn vùi sát khí.
Do Pháp Chu chưa được thăng cấp, Hứa Thanh quyết định đi Bộ Hung ti, một mặt để trả phép, một mặt định cư trú qua đêm. Tại Bộ Hung ti, Hứa Thanh thấy đội trưởng vừa mới bận rộn xong, đang chuẩn bị rời đi.
Đội trưởng vừa ăn quả táo, vừa đi ra ngoài, nhìn thấy Hứa Thanh và ba cái đầu lâu trong tay, liền nheo mắt cười, ném qua một quả táo.
“Chà, ngươi chăm chỉ quá, vừa mới về đã đi bắt người, thu hoạch lần này không tồi sao?”
Hứa Thanh tiếp nhận quả táo, rồi lấy ra một tấm linh phiếu hình trăm viên linh thạch, đưa qua.
“Thu hoạch cũng tạm.”
“Nghe nói, ở Tây San Hô quần đảo gần đây có một hòn đảo, chết rất nhiều người, ngươi không lẽ không đi chính là chỗ đó sao?” Đội trưởng tiếp nhận linh phiếu, rất vui vẻ, ngồi xổm xuống ghế đá, tò mò hỏi.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, lắc đầu.
Đội trưởng nhai quả táo, cười cười, không tiếp tục đề tài đó mà hạ giọng mở miệng.
“Nơi này, Địa Bộ tam đội đội trưởng, chính là con cá kia, bị người giết chết.”
“Việc này Bộ Hung ti sẽ điều tra, bất quá là ngoại tộc, có rất nhiều điều mờ ám, nhưng đối phương vẫn có người hộ đạo ở đây, đặc biệt là hai tỷ tỷ kia, như điên tìm hung thủ khắp nơi…”