Chương 1172: Tiểu Yến Tử, mặc hoa y | Quang Âm Chi Ngoại
Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 26/01/2025
Hứa Thanh nghe vậy, liếc mắt nhìn Đội Trưởng. Trước đây ở bên ngoài Thần Sơn, hắn đã cảm nhận được Đội Trưởng che giấu điều gì đó. Hơn nữa, Viêm Huyền Tử sau đó lại mang theo sát ý tìm kiếm, cùng với tin tức từ rừng Xi Mật thuộc Sơn Hải đại vực.
Tất cả những điều này đều tương ứng với nhau.
Đại sư huynh nơi đây, nhất định đã xảy ra một mâu thuẫn nghiêm trọng với Viêm Huyền Tử, và rõ ràng bên chịu thiệt lại chính là Viêm Huyền Tử.
Dù rằng Viêm Huyền Tử có tu vi không hề tầm thường, chẳng khác nào Uẩn Thần, nhưng trong lòng Hứa Thanh, dường như không có gì mà Đội Trưởng không thể giải quyết. Còn về bí mật của Viêm Huyền Tử, Hứa Thanh không mấy hứng thú.
Nhưng nhìn vẻ mặt đầy phấn khởi của Đại sư huynh, Hứa Thanh gật đầu nhẹ, hợp tác hỏi một câu.
“Bí mật gì?”
Đội Trưởng ánh mắt bừng sáng, liếm môi, ngồi xổm trước mặt Hứa Thanh, theo bản năng liếc xung quanh, lén lén mở miệng.
“Tiểu sư đệ, Viêm Huyền Tử kia chính là một cực phẩm!”
Hứa Thanh khó hiểu, hắn lần đầu tiên nghe từ miệng Đại sư huynh dùng từ “cực” để miêu tả một người, đặc biệt là động tác liếm môi của Đại sư huynh… có chút ý nghĩa sâu xa.
Thấy vẻ mặt của Hứa Thanh, Đội Trưởng lập tức cười hắc hắc, mang vẻ mặt đáng khinh.
“Ta nói cho ngươi biết, Tiểu A Thanh, Viêm Huyền Tử tên kia, theo kinh nghiệm và nhận thức của ta, thì hắn ở trong mắt một số tu sĩ có sở thích đặc thù, chính là một vật quý giá tương tự như trân bảo.”
“Người này có thể công có thể thủ, tiến thoái tự nhiên, biến hóa vô số, thật khó lòng phòng bị.”
Nói xong, Đội Trưởng còn chậc chậc lưỡi, tạo ra cảm giác thèm thuồng.
Nhìn thấy biểu hiện của Đội Trưởng, Hứa Thanh thật sự sửng sốt, ánh mắt dâng lên nghi hoặc. Hắn từ nhỏ tới giờ dù trải qua vô số chuyện, nhưng xét về một khía cạnh nào đó, vẫn còn non nớt.
Vì vậy, ở giây phút này hắn không kịp phản ứng, chỉ có thể hiện lên trong đầu hình ảnh Viêm Huyền Tử, nhớ lại khí tức của đối phương trong lúc giằng co, tìm kiếm chỗ đặc thù.
Nhận thấy sự nghi hoặc của Hứa Thanh, Đội Trưởng trừng mắt, trong lòng cảm thấy rất thú vị, càng thêm kiêu ngạo.
Tiểu sư đệ hiện tại như vậy, thật là đơn thuần đến mức ngây thơ, mà hắn, với tư cách là đại sư huynh, không thể để cho tiểu sư đệ nhận thức được chỗ kém cỏi.
Vì vậy hắn vỗ vỗ bả vai Hứa Thanh, dùng giọng điệu trưởng bối mà nói.
“Tiểu sư đệ, ngươi kiến thức vẫn còn quá ít.”
“Thôi thôi, ta trực tiếp nói cho ngươi biết, Viêm Huyền Tử kia…”
Đội Trưởng ngừng lại một chút.
“Có thể nam, có thể nữ, kỳ diệu vô cùng!”
Nói xong, Đội Trưởng lại liếm môi.
Những lời này vào tai Hứa Thanh như sấm sét.
Hứa Thanh mở to mắt, tuy rằng ở Vọng Cổ đại lục có vô số chuyện dị kỳ, chuyển đổi giới tính cũng không phải là điều quá thần kỳ, nhưng khiến cho nội tâm Hứa Thanh chấn động chính là vẻ mặt và từ ngữ miêu tả của Đội Trưởng khi nói về điều này.
Điều này khiến Hứa Thanh không thể không sinh ra một ít liên tưởng, sau đó do dự một chút mở miệng.
“Đại sư huynh, ngươi… làm sao phát hiện ra?”
Đội Trưởng nghe vậy, cằm nâng lên, biểu hiện đầy miệt thị.
“Tiểu Yến Tử kia, không biết trời cao đất rộng, lại dám đứng trước mặt ta mà đi trấn áp Sơn Xi của ta!”
“Sau khi bị ta phát hiện, nàng còn bảo ta cút đi!”
“Vẻ mặt kia, ngữ khí kia, bộ dáng kiêu ngạo.”
Đội Trưởng hừ lạnh.
“Thế là ta nghe theo yêu cầu của nàng, cút ra ngoài, nhưng càng nghĩ càng giận, cho nên thừa dịp nàng trấn áp Sơn Xi, ta đã dùng toàn bộ Thần Linh pháp lệnh mà ta chế tạo, đem tất cả Sơn Xi đó ra đánh.”
“Kết quả, Tiểu Yến Tử thê thảm vô cùng, dù tu vi và sức chiến đấu không tầm thường, so với Uẩn Thần thì cũng vậy, nhưng đối mặt nhiều Sơn Xi như vậy, nàng cũng khó mà chịu nổi.”
“Vậy ngươi đoán xem ta đã nhìn thấy gì?”
Đội Trưởng xoa tay, rất phấn khích, không đợi Hứa Thanh đáp lại, tự nói.
“Ta nhìn thấy nàng trong cảnh ngàn cân treo sợi tóc, rõ ràng thi triển một đạo thần thông cực kỳ khủng khiếp, đến một mức nào đó, đã không còn là thần thông, mà là thần thuật!”
“Hơn nữa lại là loại thần thuật uy lực kinh người, giống như thần phạt!”
Hứa Thanh hai mắt ngưng tụ.
Đội Trưởng càng nói càng hớn hở.
“Nhưng thuật này tồn tại tác dụng phụ, mà đối với Tiểu Yến Tử lại không phải là vấn đề lớn, tóm lại, sau khi triển khai thuật này, trong một khoảng thời gian ngắn, nàng sẽ chuyển đổi giới tính!”
“Ta nói với ngươi, Tiểu A Thanh, mỗi lần ta tận mắt nhìn thấy nàng thi triển đều sẽ biến thành nữ, rồi lại trở về nam, rất thú vị.”
Nhìn bộ dạng hưng phấn của Đội Trưởng, thần sắc Hứa Thanh biến thành cổ quái.
Giờ phút này Đội Trưởng đâu còn để ý đến Hứa Thanh, cả người hắn đã chìm trong tâm trạng phấn chấn, tiếp tục mở miệng.
“Và mỗi khi tác dụng phụ xuất hiện, lúc nàng chuyển đổi giới tính, đều có một viên hạt châu phát ra ánh sáng quanh quẩn bên cạnh, hấp thu khí tức chuyển đổi trong cơ thể nàng, khiến cho tác dụng phụ của thần thuật tiêu tan, từ nữ trở về nam.”
“Ta vừa nhìn thấy liền hiểu, đó là bản mạng chi châu của nàng, cực kỳ quan trọng.”
“Mà ngươi cũng biết, đại sư huynh ta là người thiện lương, luôn vui vẻ giúp đỡ người khác, ta không thể chịu đựng khi thấy người khác khổ sở.”
“Vì vậy, ta sao có thể nhẫn tâm nhìn nàng chuyển đổi chịu đựng như vậy, dù sao việc nam nữ chuyển đổi liên quan đến kinh mạch trong cơ thể cùng những thay đổi khác, nghĩ cũng thấy đau khổ.”
“Ta thừa dịp nàng biến thành nữ, đến giành lấy viên hạt châu kia.”
“Thế là nàng không còn biến đổi, cũng xem như giải thoát.”
Nói xong, Đội Trưởng giơ tay lên, một viên hạt châu màu đỏ từ lòng bàn tay hắn bay ra, tỏa ra ánh sáng chói mắt đồng thời, lại bị hào quang màu lam che phủ, khiến cho dao động không thể lan ra.
“Như thế nào?”
Đội Trưởng đắc ý nhìn Hứa Thanh.
“Cho nên, ngươi đừng nhìn vẻ bề ngoài Tiểu Yến Tử không có gì biến hóa, nhưng trên thực tế, bên trong chính là một muội tử, nàng a, không thể trở về nữa, ta còn tốt bụng để lại cho nàng một kiện U Tinh hoa yếm trước khi đi.”
Hứa Thanh ngạc nhiên, nhìn Đội Trưởng, nhớ lại lúc Viêm Huyền Tử tìm kiếm đối phương thì phẫn nộ đến cực điểm và sát khí nghiến răng nghiến lợi.
Giờ phút này hắn đã hoàn toàn hiểu rõ nguyên do.
“Khó trách…”
Hứa Thanh thở dài.
Đội Trưởng cười ha hả, tay hắn nắm lấy viên hạt châu đó, đứng lên duỗi lưng một cái, thỏa mãn trong lòng.
Hắn cảm thấy giờ phút này ở Sơn Hải đại vực thật đặc sắc, thu hoạch cũng tràn đầy, nhưng nghĩ đến Hứa Thanh Cửu Lê, hắn do dự một chút.
Cuối cùng không nhịn được tò mò hỏi.
Hứa Thanh thành thật kể lại.
Sau khi nghe Hứa Thanh nói xong quá trình, ánh mắt Đội Trưởng trợn to, sững sờ một lúc lâu, sau đó hung hăng đập chân xuống.
“Yến Tử làm hại ta rồi!”
“Chuyện này, lẽ ra ta cũng phải tham gia chứ, thật thiệt thòi lớn!”
Hứa Thanh không nói gì.
Đội Trưởng thở dài, lại ngồi xổm xuống, vẻ mặt đâm chiêu, một lúc lâu sau không biết tự an ủi mình ra sao, ánh mắt lại sáng lên, thì thào nói nhỏ.
“Mặc dù bỏ lỡ cơ hội này, nhưng chuyện này cũng xác minh một suy đoán của ta, cung cấp bằng chứng hữu ích cho những gì chúng ta sắp làm!”
Nói xong, Đội Trưởng nhìn Hứa Thanh, ánh mắt lóe lên thần quang, ẩn chứa sự điên cuồng.
“Tiểu sư đệ, lần này Thần Vực mở ra, ta vốn chỉ có một phần trăm nắm chắc cho đại sự của mình.”
“Nhưng bây giờ, sau khi nghe ngươi nói như vậy, ta càng nắm chắc hơn!”
“Lần này, sư huynh sẽ mang ngươi làm một chuyện to lớn hơn những gì chúng ta đã từng làm!”
Hứa Thanh lập tức cảnh giác. Hai chữ “đại sự” vốn là từ mà hắn rất để tâm, bởi vì mỗi lần Đội Trưởng nói như vậy đều biểu thị cho cơn bão táp tử vong cận kề.
Còn về độ điên cuồng thì mỗi lần lại đều khiến hắn kinh ngạc.
Từ vụ Câu Anh huyết nhục, pho tượng Hải Thi tộc, trộm U Tinh bảo y, cho tới Thiên Đạo nhi tử, Thanh Sa đại mạc Chúa Tể chi địa, đồ thần Xích Mẫu, đều trở nên ngày càng khoa trương.
Giờ đây, Đội Trưởng lại nói ra hai chữ “siêu cấp”.
Mức độ cảnh giác của Hứa Thanh trong nháy mắt đã đạt đến đỉnh điểm, nhìn Đội Trưởng, không khỏi thở dài.
“Đại sư huynh, chúng ta… không nên tìm đường chết.”
Đội Trưởng cười một cách bí ẩn.
“Yên tâm, chuyện này ta đã lên kế hoạch từ rất lâu, lại có bằng chứng từ ngươi chứng minh suy đoán của ta, lần này tuyệt đối an toàn.”
Đội Trưởng vỗ mạnh vào ngực.
Nghe Đội Trưởng nói như vậy, Hứa Thanh cảm giác cả người lạnh toát, tâm thần cũng đang dâng lên một cơn sóng. Hắn có linh cảm rằng lần này Đội Trưởng thực sự muốn làm một chuyện chưa từng có, vô cùng kinh khủng.
Hắn vừa muốn nói gì đó, Đội Trưởng như một cơn gió, thân thể nhoáng lên một cái, đã biến mất tại chỗ, thanh âm quanh quẩn bên tai Hứa Thanh.
“Tiểu sư đệ đừng có vội, ta ra ngoài một chút, để chuẩn bị cho đại sự của chúng ta.”
Trong phòng, Hứa Thanh trầm mặc, sau một lúc lâu, trong mắt hắn lộ ra sự quyết đoán.
Dựa theo những gì hắn hiểu về Đội Trưởng, cùng với cảm giác dâng lên trong lòng giây phút này, hắn quyết định khi tiến vào Thần Vực lần này, mục tiêu chỉ thu thập Thiên Đạo và thu hoạch ấn ký.
Còn về đại sự của Đội Trưởng, hắn tuyệt đối không tham gia.
Dù sao, liều mạng với sở thích này, Hứa Thanh cảm thấy mình không có khả năng.
Nghĩ tới đây, hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt đả tọa, ẩn dưỡng đệ ngũ Vu Tàng, khiến bản thân duy trì trạng thái đỉnh phong, đồng thời gia tăng hấp thu 95 khối thần bài bên trong đệ ngũ Vu Tàng.
Thời gian cứ như vậy trôi qua.
Sáu ngày đã qua, thời gian chuẩn bị mở ra Đại Săn Bắn Thần Vực sắp đến.
Còn chưa đến nén nhang, Hứa Thanh đứng dậy muốn rời khỏi chỗ ở, thì Đội Trưởng đã trở về.
Hắn trở về trước tiên, chưa đợi Hứa Thanh mở miệng, đã lấy ra một cái bình, sau đó thân thể phanh một tiếng, ở trước mặt Hứa Thanh sụp đổ, hóa thành từng con màu lam, chui vào trong bình.
“Tiểu sư đệ, hãy bỏ ta vào túi trữ vật, sau đó chúng ta xuất phát.”
Hầu như trong nháy mắt, thanh âm của Đội Trưởng từ trong bình truyền ra, một cỗ dao động kinh thiên từ Thần Sơn tỏa ra, bài sơn đảo hải quét ngang bát phương, trong tiếng vang ầm ầm, ba đạo thần niệm cường đại đã bao trùm cả đại vực nơi đây.
Thần Linh khí tức, bao phủ khắp thảy.
Tất cả sinh mệnh thấp hơn thần linh, trong chớp mắt này thân thể đều bị chấn động, thần âm lạnh lùng vang vọng khắp trời đất.
“Thần Vực mở ra, chúng tử ra khỏi hàng.”
Hứa Thanh một tay cầm lấy bình của Đội Trưởng, thu vào trữ vật túi sau, thân thể hắn nhoáng lên một cái, biến mất trong phòng.
Khi xuất hiện giữa không trung, hắn thấy xa xa Thần Sơn bên trên, sừng sững ba đạo kinh thiên động địa hạo hãn thân ảnh.
Nhật Viêm, Nguyệt Viêm, Tinh Viêm.
Tam thần tề xuất!