Chương 1017: Đêm nay bên trong quận này | Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại - Cập nhật ngày 25/01/2025

Xuân có bách hoa, thu có trăng, hạ có gió mát, đông có tuyết.

Những lời này vốn là hình dung thật tốt về những vật xinh đẹp, nhưng vào giờ phút này, dưới ánh mặt trời bên ngoài Hình Ngục Ti, lại trở nên bình thường. Chỉ có mỹ nhân trong trang phục tố bào kia, với lúm đồng tiền trên nụ cười, mới là cảnh đẹp nhất trong thiên địa.

Tử Huyền không nhịn được nở nụ cười.

Khuôn mặt xinh đẹp trong nụ cười ấy hơi đỏ lên, giống như một đóa mẫu đơn nở rộ, sâu trong ánh mắt nàng hiện ra một đoàn hỏa diễm ôn nhu. Sau khi nhìn Hứa Thanh thật sâu, nàng chậm rãi bước về phía trước.

Cho đến khi đi được bảy tám bước, Tử Huyền bất ngờ xoay người, ngóng nhìn Hứa Thanh.

“Hứa Thanh, ngươi học xấu.”

Hứa Thanh trầm mặc, trong chốc lát không biết nói gì.

Nhìn bộ dáng này của Hứa Thanh, ánh mắt trong suốt của Tử Huyền như sóng xanh, tràn đầy ấm áp. Khóe miệng nàng dần dần cong lên, hoàn mỹ như trăng lưỡi liềm, cảm xúc ẩn chứa bên trong đuổi đi hết thảy lo lắng, khiến cho tâm tình trở nên trong suốt.

Loại tâm linh biến hóa này lan tỏa khắp cơ thể nàng, khiến cho khí chất thanh nhã cao quý một lần nữa tại Tử Huyền bay lên.

Đó là một loại mỹ lệ khiến người ta có cảm giác tự ti, không dám khinh nhờn. Là một trạng thái bình tĩnh cùng linh động giao hòa thành linh hồn, khiến cho người ta không thể không bị mị lực dẫn dắt.

Cũng chính là Tử Huyền Thượng Tiên trong trí nhớ của Hứa Thanh.

“Còn đứng ngây ra đó làm gì a.”

Hứa Thanh tim đập mạnh, nhưng lại đột nhiên gia tốc lên, bản năng nâng bước đi, lặng lẽ tiến về phía Tử Huyền. Trong nụ cười của nàng, hai người cùng nhau hướng về Quận đô.

Không biết là gió mát đập vào mặt, hay là tâm tình phập phồng, mái tóc đen của Tử Huyền bay phấp phới phía sau, dáng người duyên dáng của nàng theo đó cũng phiêu động. Có vài sợi tóc đan vào tóc đuôi ngựa của Hứa Thanh, cùng nhau lay động.

Càng ở trong gió, âm thanh nhẹ nhàng của Tử Huyền lại càng thêm phiêu diêu.

“Hứa Thanh, ta không nhớ rõ kiếp trước, cho dù đã trải qua một màn trước đó, cũng không có bao nhiêu ký ức, cho nên ta không biết kiếp trước là con gái của Huyền U Cổ Hoàng, hay là tâm đăng của ngọn đèn kia.”

“Nếu như có thể lựa chọn, ta hy vọng là cái sau.”

“Cho nên, đem lúc trước chúng ta nhìn thấy hết thảy định nghĩa như vậy đi, được không?”

“Mà ta cũng có thể cảm ứng được ngọn đèn kia… Ở nơi cách chúng ta rất xa, phương hướng kia hẳn là Hoàng Đô đại vực của Nhân tộc.”

“Tương lai, ta sẽ đem nó thu hồi.”

“Ta giúp ngươi!” Thanh âm Hứa Thanh trầm thấp vang lên.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua. Trong nửa tháng kế tiếp, Hứa Thanh bề bộn nhiều việc.

Mặc dù có lúc trước Chấp Kiếm Giả kinh lịch, cũng có Thất gia cùng Diêu Hầu trợ giúp, nhưng Phong Hải quận quá lớn, thân là Quận Trưởng, chuyện cần làm lại quá nhiều, Hứa Thanh cần học tập địa phương cũng có rất nhiều.

Vì thế trong nửa tháng này, phần lớn thời gian Hứa Thanh đều đắm chìm trong xử lý công vụ, cùng với các báo cáo từ khắp nơi.

Giờ phút này, tại Quận Trưởng phủ bên trong, Phụng Hành cung Cung chủ cùng với chấp sự mang theo, vừa mới báo cáo kết thúc, cáo từ rời đi. Hứa Thanh cầm lên chén trà, chỉ uống một ngụm, liền có Chấp Kiếm Giả đến xin chỉ thị.

Cung chủ Ti Luật cung yết kiến.

Hứa Thanh sắp xếp lại suy nghĩ, tự mình ra nghênh đón.

Sau giờ ngọ dưới ánh mặt trời, Ti Luật cung Cung chủ mang theo một vị nữ tử, được Chấp Kiếm Giả dẫn dắt, xuất hiện trước mắt Hứa Thanh.

Hôm nay Ti Luật cung Cung chủ, là đã từng là phó Cung chủ, nàng là một lão phụ nhân tướng mạo tầm thường, nhưng tính cách cương nghị, cẩn thận tỉ mỉ.

Hứa Thanh đã từng gặp qua, nhưng đối với hắn không quen thuộc, nhưng ngay khi nhìn thấy nàng, trong đầu hắn không khỏi hiện ra hình ảnh vị Cung chủ đó.

Từng là Cung chủ, cùng Thừa Hành cung Cung chủ chết trận sa trường, thi hài của bọn họ chính là bị Bạch Tiêu Trác chế thành khôi lỗi. Sau khi trải qua biến Phong Hải, hồn phách của hai cỗ khôi lỗi đó được phóng thích ra.

Bọn họ nguyện ý tiếp tục bảo vệ Phong Hải quận trong trạng thái khôi lỗi.

Hứa Thanh trong lòng cảm khái, thần sắc nghiêm nghị, tiến tới bái lạy Ti Luật cung Cung chủ.

Dù cho tu vi bản thân chỉ là Linh Tàng, nhưng thân là Quận Trưởng, một bái này đối với Ti Luật cung Cung chủ mà nói, đại biểu cho sự tôn trọng đầy đủ. Nàng nhìn thấy, sau đó nhanh chóng bước tới, đồng dạng cúi mình bái lại.

“Ra mắt Quận Trưởng.”

“Mời!”

Hứa Thanh khách khí mở miệng, đi vào đại điện trước. Ngay khi ngồi xuống, trên người hắn tự nhiên phát ra một mạt uy nghiêm cùng thong dong, trong mắt có tinh quang, tựa như ẩn chứa thần uy.

Đây chính là tôn quý của Quận Trưởng.

Nhưng không phải ai cũng có thể có được. Trong người Hứa Thanh, nhìn không thấy quá nhiều thành phần cố ý.

Hắn ngồi đó, tất cả đều tự nhiên.

Hứa Thanh tự nhiên không phải trời sinh đã có, mà là do hành trình Tế Nguyệt đại vực mang lại nhận thức cùng thu hoạch.

Cùng với nhiều Uẩn Thần tiếp xúc kinh nghiệm, rất ít người có thể so sánh, càng không cần phải nói đến việc cứu giúp bọn họ, cũng như thân là Nghịch Nguyệt Điện chi chủ, tham gia Thần Tử chi chiến, tham gia Xích Mẫu chi chiến.

Người từng đồ qua thần, lại há có thể không ung dung.

Ti Luật cung Cung chủ trong lòng giật mình. Đây là lần đầu tiên nàng một mình gặp mặt Hứa Thanh sau nửa tháng, trong lòng nàng có chút biến hóa, nhưng hôm nay thấy được Hứa Thanh bình tĩnh, nàng như có điều suy nghĩ, đè nén hết thảy, trầm giọng báo cáo công tác của Ti Luật cung.

Hứa Thanh lắng nghe rất chăm chú, cho đến khi Ti Luật cung Cung chủ báo cáo kết thúc, hắn cũng càng hiểu biết về Ti Luật cung hơn.

“Quận Trưởng, tiếp theo về danh sách tân tấn, xin thẩm duyệt.”

Ti Luật cung Cung chủ nói xong, liếc mắt nhìn nữ tử bên cạnh.

Nữ tử này, chính là Diêu Vân Tuệ.

Nàng giờ đã là chấp sự của Ti Luật cung, càng được Cung chủ trọng dụng, cho nên lần này theo đối phương tới bái kiến Quận Trưởng.

Toàn bộ quá trình nàng đều rất khẩn trương, một phần vì nàng cùng Hứa Thanh không xa lạ gì, thậm chí Hứa Thanh chính là do nàng gây ra mâu thuẫn đầu tiên tại Phong Hải Quận đô.

Thế nhưng việc đời khó liệu, nàng không thể tưởng tượng được chuyện tiếp theo của Phong Hải quận lại khiến cho Hứa Thanh nơi này, một bước lên trời, đạt đến trình độ nàng ngưỡng vọng.

Đồng thời, đối với Hứa Thanh, nàng cũng có cảm giác phức tạp, đến nỗi chính nàng cũng không biết tại sao, mỗi lần nghĩ đến Hứa Thanh, đều không thể kềm chế mà nghĩ nhiều về hắn.

Mấy năm qua, đã sớm ăn sâu bén rễ.

Giờ phút này, sau khi nghe được lời nói của Cung chủ, Diêu Vân Tuệ hít sâu một hơi, cố gắng đè nén cảm xúc, cung kính tiến lên, đem một cái ngọc giản hai tay đưa cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên người Diêu Vân Tuệ.

Diêu Vân Tuệ hôm nay, rõ ràng đã chuẩn bị trang điểm, một lọn tóc đen xinh đẹp như thác nước bay xuống, lông mày liễu cong cong, mũi quỳnh thẳng tắp, má phấn hơi phiếm hồng, môi anh đào nhỏ nước, đều lộ ra sự hấp dẫn.

Khuôn mặt trái xoan như hoa, trong suốt như ngọc, cơ thể tuyết trắng mềm mại, tựa như băng như tuyết.

Nhưng đáng tiếc là, vẻ mặt nàng nghiêm túc, trong bộ trang phục của Ti Luật cung, lại càng thêm phần trang trọng.

Nhưng cũng chính như vậy, cảm giác tương phản lại càng lớn, bộ trang phục trên người nàng, vì dáng người khó nén, lại có một chút vẻ đẹp cấm kỵ.

Nhưng Hứa Thanh bất vi sở động, giơ tay tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, kiểm tra.

Diêu Vân Tuệ đáy lòng càng phức tạp, nhìn Hứa Thanh trước mắt, đầu óc của nàng cảm thấy loạn.

Mọi suy nghĩ của nàng, Hứa Thanh không hiểu, hắn giờ phút này chỉ chú ý vào cái ngọc giản danh sách.

Trong danh sách này là tu sĩ đã gia nhập Ti Luật Cung trong mấy năm qua, mỗi tháng cố định đều có ba mươi người, đến từ khắp nơi tông môn, cũng có một ít là Ti Luật Cung bồi dưỡng.

Phong Hải quận tam cung, trong việc chiêu mộ có đầy đủ tự chủ, nhưng cuối cùng vẫn là muốn cho Quận Trưởng xem qua.

Sau khi quét một vòng, Hứa Thanh đang muốn buông xuống, nhưng rất nhanh cảm thấy hứng thú, hắn chú ý tới một năm trước có một tháng, gia nhập Ti Luật cung không phải ba mươi người, mà là hai mươi chín.

Đặc biệt bên trong còn có một cái tên Hứa Thanh quen thuộc.

Đinh Tuyết.

“Tháng bảy năm ngoái, thiếu một người?” Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn Diêu Vân Tuệ.

Diêu Vân Tuệ nghe vậy vội vàng thu hồi cảm xúc phức tạp trong lòng, nhớ lại một phen, nhớ tới nguyên do, trong đó có người của Thất Huyết Đồng, vì vậy đối với nguyên nhân Hứa Thanh hỏi cũng có phần hiểu rõ.

Chỉ là nhắc đến việc thiếu người, thần sắc nàng không khỏi cổ quái, thấp giọng nói.

“Quận Trưởng đại nhân, năm ngoái tháng bảy nguyên bản cũng là ba mươi người, trong đó có một người gọi Triệu Trung Hằng. Người này nguyên bản cũng có thể thông qua nhưng hắn vì cùng một cái gọi là Đinh Tuyết nữ tu đồng mưu, công khai hối lộ chủ quản, không thành.”

“Việc này bị Đinh Tuyết tố cáo, cuối cùng Triệu Trung Hằng bị hủy bỏ tư cách… Hiện giờ còn đang khảo hạch kỳ.”

Hứa Thanh lắc đầu, khi hắn nhìn thấy tên Đinh Tuyết, liền nhớ tới Triệu Trung Hằng.

Giờ phút này nghe được nguyên nhân, dĩ nhiên là bị Đinh Tuyết tố cáo.

Hứa Thanh đối với Triệu Trung Hằng tràn đầy đồng tình.

Nhưng loại chuyện này, hắn tự nhiên sẽ không can thiệp, vì thế đem ngọc giản trả lại cho Diêu Vân Tuệ.

Sau khi lại cùng Ti Luật cung Cung chủ trao đổi một phen, sau một nén nhang, Ti Luật cung Cung chủ đứng dậy rời đi.

Hứa Thanh tự mình tiễn ép, đứng ở cửa đại điện. Diêu Vân Tuệ đi theo bên cạnh Ti Luật cung Cung chủ, sau khi đi xa nhịn không được quay đầu lại, nhìn hướng đại điện.

Thân ảnh cao lớn của Hứa Thanh đứng ở nơi đó, như hòa vào trời xanh, trong mắt nàng, hóa thành vĩnh hằng.

Những ngày sau đó, công việc của Hứa Thanh cuối cùng cũng ít đi một chút. Hắn rốt cục có thời gian ôn chuyện với cố nhân.

Người đầu tiên đi gặp, chính là Trương Tam.

Với sự náo nhiệt và phồn hoa của Quận đô, Trương Tam với đầu óc làm ăn, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ. Mấy năm qua, hắn mượn lợi nhuận từ bến cảng Thất Huyết Đồng, ở Quận đô cũng đã mở mấy cửa hàng phi thuyền.

Thất Huyết Đồng phi thuyền, đã sớm cải tiến, chia làm hai phiên bản, một cái dành cho đệ tử nhà mình tu hành, một cái khác thì bán cho người ngoài, làm pháp khí.

Vì thân phận của Thất gia và Hứa Thanh, lượng tiêu thụ của Thất Huyết Đồng tại Quận đô cùng các châu khác rất khả quan, cho nên các cửa hàng tại Quận đô đều đông khách.

Khi Hứa Thanh đến, Trương Tam cực kỳ hưng phấn, khó tránh khỏi câu nệ, dẫn Hứa Thanh vào hậu viện.

Cho đến một hồi sau ôn chuyện, Trương Tam câu nệ mới dần dần giảm bớt, nhưng hắn vẫn không thể nào tiêu tán sự vui mừng, thật sự là hơn nửa tháng nay, nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.

Năm đó đầu tư, sớm không biết đã tăng vọt bao nhiêu…

“Hứa Thanh sư huynh, mấy ngày trước Đội Trưởng cũng tới, sau đó lại đi, còn mang theo một đại mỹ nữ.”

Trương Tam xoa xoa tay, thấp giọng mở miệng.

Hứa Thanh cười cười, trong khoảng thời gian này Đội Trưởng không thấy Cái Bóng, hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, đối phương nhất định đang ở bên cạnh Lý Thi Đào, thật sự nghĩ đến rất sung sướng.

Nhìn bộ dạng của Trương Tam, Hứa Thanh liền dứt khoát ngồi xổm bên cạnh hắn như năm xưa.

Trương Tam thân thể chấn động, nhìn Hứa Thanh, sau đó lấy ra bao thuốc lá, hung hăng hút một ngụm lớn. Sau khi phun ra sương khói, hắn cảm khái vô cùng, trong sương khói giống như lại thấy được lúc Thất Huyết Đồng, thiếu niên cẩn thận từng li từng tí theo bên cạnh Đội Trưởng mà đi tới.

“Không ngờ a, thật sự không ngờ a…”

Quay lại truyện Quang Âm Chi Ngoại

Bảng Xếp Hạng

Chương 1178: Bái Nguyệt điêu tượng

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng 1 26, 2025

Chương 83: Đã không còn cảm thấy khổ

Chương 1177: Tổ Đế chi lăng

Quang Âm Chi Ngoại - Tháng 1 26, 2025