Q.3 - Chương 1177: Tân quân lâm triều (1) | Phổ La Chi Chủ
Phổ La Chi Chủ - Cập nhật ngày 31/01/2025
Chương 712: Tân quân lâm triều (1)
“Ngươi nói, Thương quốc gần đây chế tạo một nhóm vùng đất mới, có phải đang gặp vấn đề?” Tả An Na lại một lần nữa cùng Dubbo Ians xác nhận độ chính xác của tin tức.
Dubbo Ians gật đầu đáp: “Đây chỉ là một loại suy đoán.”
“Cụ thể vấn đề là gì?”
Dubbo Ians lắc đầu: “Ta đã nói rồi, ta không biết, chỉ có thể nói cho ngươi rằng lần này số lượng vùng đất mới xuất hiện là cực kỳ lớn, mà Kiều Nghị tại Hào thành lưu lại thời gian dài hơn so với trước đây.”
Tả An Na không biết nên đánh giá tình báo này như thế nào: “Ngươi chỉ thấy hiện tượng kỳ lạ rồi đưa ra một kết luận không có giá trị thực chất, ta không biết tin tức như vậy có giá trị đến đâu.”
Dubbo Ians không có ý định giải thích thêm, cũng không tính kéo dài thời gian: “Việc ta cần làm chỉ là báo cho ngươi những tin tức ta biết, còn giá trị của nó tùy thuộc vào sự phán đoán của ngươi.”
Tả An Na đã tập hợp những thông tin nhận được gần đây và báo cáo cho Hà Gia Khánh.
Hà Gia Khánh rất hứng thú với thông tin mà Dubbo Ians cung cấp: “Dù tin tức có hạn nhưng ta cảm thấy sắp xảy ra một sự kiện lớn, bên Văn Uyên các có tin tức gì không?”
Tả An Na đáp: “Triều Ca đang gấp rút đề phòng Văn Uyên các, số lượng nhân thủ được phân bổ là gấp ba lần bình thường.”
Hà Gia Khánh đưa ra suy luận đầu tiên: “Điều này chứng tỏ rằng còn có khế ước đang ẩn giấu bên Văn Uyên các, vì một lý do nào đó mà những khế ước này không thể rời khỏi Văn Uyên các. Các ngươi đã nghĩ kỹ giá cả rồi sao? Hãy định ra danh sách người cần mời, ta cũng nên chuẩn bị một kế hoạch hành động.”
Tả An Na cảm nhận Hà Gia Khánh vẫn còn điều gì đó chưa nói hết: “Ngươi có suy đoán nào khác không?”
Hà Gia Khánh lắc đầu: “Tạm thời chưa có, về chuyện vùng đất mới ta sẽ đi điều tra. Nhưng trước khi có kết quả, ta không nên báo tin này cho người khác để tránh đánh rắn động cỏ.”
Hai người tiếp tục thương lượng thêm một chút vấn đề, Hà Gia Khánh đứng dậy cáo từ, trước khi đi lại căn dặn một lần: “Tuyệt đối không được tiết lộ tin tức này cho ai khác.”
Tả An Na vốn rất tin tưởng vào phán đoán của mình, nàng vẫn cho rằng thông tin mà Dubbo Ians cung cấp không có giá trị quá cao, nhưng sau khi nghe Hà Gia Khánh nói, nàng bắt đầu tự hoài nghi.
Liệu có phải một nguy cơ lớn sắp ập đến mà mình lại không hề hay biết?
Ít nhất phải báo cho Tratic về tin tức này.
Tratic đang ghi chép về Đao Quỷ lĩnh và những biến hóa của Đao Lao Quỷ, bọn họ vẫn sẽ tổ chức tế lễ hàng ngày,
Họ thậm chí đã tạo một pho tượng cho Lý Thất, và cứ một thời gian sẽ thiết kế những động tác vũ đạo mới cho hắn.
Thế nhưng Tratic cảm thấy Đao Lao Quỷ trong lĩnh vực này rõ ràng thiếu tính sáng tạo, những nghi lễ được xử lý rất qua loa và việc ở chung với Tratic ngày càng trở nên tùy ý.
Buổi sáng, Tratic phàn nàn cháo ăn quá khó nuốt, Đao Lao Quỷ phụ trách nấu ăn tức giận ném thìa đi.
Đây là thái độ gì?
Tratic ghi trong nhật ký: “Đây là sự khác biệt giữa thần tính và nhân tính, có lẽ ta vẫn quá nhiều nhân tính.”
Bút lông chim run rẩy một hồi, đầu bút xuất hiện một điểm máu.
Tratic ngửi được mùi huyết, dùng bút lông ngỗng viết trên giấy: “Tỷ tỷ, có việc gì cần tìm ta?”
Bút lông ngỗng rời tay Tratic, nhanh chóng ghi xuống một đoạn văn tự.
Tả An Na đã báo cáo kết quả điều tra của Dubbo Ians cho Tratic.
Tratic kiên nhẫn xem xét một lần, không hiểu Tả An Na muốn biểu đạt điều gì.
Vùng đất mới xuất hiện kỳ lạ, số lượng khác thường hay là người khác thường?
Nàng báo cho ta là mong ta giải quyết vấn đề gì?
Tratic lại giao lưu thêm vài câu với Tả An Na, nhưng nàng không cung cấp thêm thông tin giá trị nào, chỉ nhắc nhở Tratic phải cẩn trọng hơn.
Tratic viết trên giấy: “Ta không có khả năng điều tra vùng đất mới, người có khả năng như vậy tại Phổ La châu rất hiếm, ta sẽ cân nhắc xem có nên nhờ người khác giúp đỡ không.”
Buông bút lông ngỗng, Tratic trong đầu hiện lên vài cái tên nhưng lại dần dần bị xóa đi.
Trong số những người hắn quen biết, ngoài những kẻ bán hàng rong, dường như không có ai có khả năng điều tra vùng đất mới.
Trở lại thành Lục Thủy, Hà Gia Khánh tìm đến Thẩm Dung Thanh, Đoàn Thụ Quần và Đầu To, để bọn họ triệu tập nhân thủ, điều tra về vùng đất mới xuất hiện ở Phổ La châu ba ngày trước.
Đoàn Thụ Quần suy nghĩ một hồi: “Gia Khánh, cái này ba ngày trước, không ổn lắm có phải không?”
Đầu To cảm thấy không có vấn đề gì: “Ba ngày thời gian này không phải rất rõ ràng sao?”
Đoàn Thụ Quần giải thích: “Huynh đệ, ngươi chưa quen Phổ La châu, ba ngày trước vùng đất mới và ba mươi, năm mươi hay tám mươi ngày trước vùng đất mới không có gì khác nhau.”
Đầu To mơ hồ không hiểu, không biết là thật không rõ, hay chỉ giả vờ không rõ.
Thẩm Dung Thanh giải thích: “Vùng đất mới xuất hiện ở Phổ La châu, năm đầu tiên cơ bản đều là một bộ dáng, không có cỏ, không có cây, không có chim thú, chỉ là một khối đất hoang, rất khó phân chia thời gian cái mảnh đất này được hình thành.”
Đầu To không cho là như vậy: “Bên trong châu làm được vùng đất mới, khẳng định là muốn bổ nhiệm Địa Đầu Thần, người vừa nhậm chức Địa Đầu Thần có thể xác định vị trí địa giới của mình, chúng ta cũng chắc chắn có phương pháp phân biệt.”
Đoàn Thụ Quần nói: “Họ có thể phân biệt được vị trí địa giới tại vì trong châu có mạng lưới tin tức, hai Địa Đầu Thần nhiều ra một mảnh đất, họ nhất định có thể phát hiện, sau khi phát hiện sẽ báo cho bên trong châu.”
Đầu To nói: “Vậy chúng ta cũng nên đi tìm Địa Đầu Thần để tìm hiểu tin tức.”
Đoàn Thụ Quần im lặng, một thời gian lâu thậm chí không nói gì vì sợ tổn thương hòa khí.
Thẩm Dung Thanh không cho Đầu To lưu mặt mũi: “Ngươi cho mình là ai? Địa Đầu Thần dựa vào cái gì mà gặp ngươi?”
Đầu To quả thực không có coi Địa Đầu Thần ra gì, hắn mới vừa lên làm Địa Đầu Thần.
Hà Gia Khánh khoát tay, ra hiệu mọi người đừng cãi nhau nữa: “Tranh thủ thời gian phái người đi thăm dò, hãy gọi chúng ta tất cả nhân thủ, ghi nhớ, phải giữ bí mật, không nên để tin tức lan ra ngoài.”
Đoàn Thụ Quần im lặng nửa ngày, Thẩm Dung Thanh mặt không biểu tình rời văn phòng.
Sau khi triệu tập xong nhân thủ, Đoàn Thụ Quần hỏi Thẩm Dung Thanh: “Việc này rốt cuộc làm như thế nào? Gọi nhiều nhân thủ như vậy mà còn không cho truyền ra ngoài?”
Thẩm Dung Thanh lắc đầu: “Ta không rõ, cũng không nghĩ ra, để Đầu To đi làm đi, không phải có người tài giỏi sao?”
Đầu To thật sự không khách khí, hắn tự mình mang theo Thủ Túc minh người, đến vùng đất mới tìm hiểu tin tức.
Đoàn Thụ Quần nói không sai, việc này không giữ bí mật được, chỉ mới qua hai ngày, Mã Ngũ đã nhận được tin tức “Hà Gia Khánh đang thăm dò vùng đất mới vừa xuất hiện, hắn muốn làm gì?” Mã Ngũ cảm thấy chuyện này có gì kỳ lạ, muốn lập tức báo cho Lý Thất nhưng có lẽ Lý Thất bên này không thể liên lạc được.
Mã Ngũ thương lượng với Phùng Đái Khổ, Phùng Đái Khổ suy nghĩ về chuyện trước đó: “Ta đoán chừng Hà Gia Khánh định trộm khế ước, lần này muốn ra tay với Địa Đầu Thần mới nhận chức.”
“Chuyện này chúng ta có cần quản không?” Mã Ngũ có chút do dự.
Phùng Đái Khổ châm chước: “Hắn chỉ muốn thăm dò, việc này thật sự không nên quản, một số tu giả vẫn đang điều tra vùng đất mới, địa đồ Phổ La châu cũng đều dựa vào những người này để cập nhật, đây không phải chuyện xấu, cũng không tính vi phạm quy củ, chúng ta chờ tin tức cũng tốt.”
Sau đó chờ thêm hai ngày, Mã Ngũ quả thật nhận được tin tức, không phải từ Hà Gia Khánh truyền đến, mà là từ Tratic phái người đưa tới.
“Tratic nói rằng vùng đất mới xuất hiện có điều dị thường, chuyện này có liên quan đến bên trong châu, ta cảm thấy chúng ta nhất định phải báo cho lão Thất biết.” Mã Ngũ càng cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Phùng Đái Khổ cũng cảm thấy lo lắng: “Hiện tại còn không liên lạc được với Lý Thất, ta sẽ lưu ý động tĩnh của kẻ bán hàng rong, tìm cơ hội báo cho hắn biết.”
Chẳng đợi tìm được kẻ bán hàng rong, Mã Quân Giang trước đã tìm tới cửa: “Lão Ngũ, cha bảo ta nói với ngươi một câu, chúng ta sẽ trở về nhà, hiện giờ là vùng đất mới Địa Đầu Thần, chào hỏi chúng ta người một nhà quá khứ khai hoang,
Ngươi lại còn là người Mã gia, thì cùng ta trở về nhà, làm cho Mã gia chuyện này lớn nhất.”
Mã Ngũ thúc công Mã Thần Tinh năm đó là một tên võ tu chín tầng, Mã gia gia nghiệp có hơn phân nửa đều do hắn tạo dựng, Mã Thần Tinh không có con cái, tuổi già trông nom việc nhà, nghiệp truyền cho Mã Xuân Đình, tuy nói là thúc cháu, nhưng thực tế Mã Xuân Đình một mực xem Mã Thần Tinh như phụ thân, vì thế hắn thấy đây là chuyện lớn nhất của Mã gia.