Chương 1105: Địa Mẫu Nguyên Quân mới ( Canh 3! ) | Mục Thần Ký
Mục Thần Ký - Cập nhật ngày 15/02/2025
Địa Mẫu Nguyên Quân giận không kềm được, lần này nàng tổn thất thảm trọng. Sợi rễ Nguyên Mộc là gốc rễ lập mệnh của nàng, bây giờ lại biến thành sợi rễ của Công Tôn Yến, còn đổ vào đó tất cả Hồng Mông Nguyên Dịch.
Tiểu tử này lại còn nói nàng chiếm đại tiện nghi!
Công Tôn Yến tỉnh lại, lắc đầu, phát hiện thân thể của mình vẫn còn, không khỏi vừa mừng vừa sợ. Đợi nhìn thấy Thiên Công cùng Thổ Bá, nàng lại khiếp đảm đứng lên, không dám nói lời nào.
Tần Mục tiến lên, kéo tay nàng đi tới, cười nói: “Thổ Bá, Thiên Công, ta giới thiệu với hai vị, đây chính là Địa Mẫu mới, Công Tôn Yến.”
Thổ Bá cùng Thiên Công khom người chào, nói: “Gặp qua Công Tôn đạo hữu.”
Công Tôn Yến chân tay luống cuống, bối rối bất an.
Tần Mục cười nói: “Yến tỷ tỷ, tỷ có hoàn lễ hay không?”
Công Tôn Yến đành phải hoàn lễ.
Thiên Công cười nói: “Nguyên giới, Huyền Đô đều là một nhà, Công Tôn đạo hữu ngày sau hãy thường đến Huyền Đô đi lại, liên lạc tình cảm giữa hai giới.”
Công Tôn Yến mờ mịt, đành phải vâng dạ.
Nàng không biết lời này của Thiên Công có trọng lượng bao nhiêu, mà Địa Mẫu Nguyên Quân lại giận không kềm được.
Ý của Thiên Công là thừa nhận Công Tôn Yến là Địa Mẫu Nguyên Quân mới của Nguyên giới, tương lai thống trị Nguyên giới, có thể cùng hắn bình khởi bình tọa, bởi vậy mới xưng là đạo hữu, đồng thời mời nàng đi Huyền Đô đi lại.
Đây không nghi ngờ gì là đem Địa Mẫu vứt sang một bên, biến tướng tước đoạt quyền lực của Địa Mẫu, kẻ thống trị chính thống của Nguyên giới!
Nhưng nàng cũng biết thế lực bây giờ mạnh hơn người, Công Tôn Yến đạt được sợi rễ Nguyên Mộc, lại thêm nhiều Hồng Mông Nguyên Dịch tưới tắm như vậy, thành tựu tương lai khó mà lường được.
Công Tôn Yến không phải Cổ Thần, không có nhiều hạn chế như Cổ Thần, lại dựa vào Duyên Khang biến pháp, thành tựu của nàng chưa chắc sẽ kém hơn Địa Mẫu Nguyên Quân, bởi vậy mới có thể đạt được sự tán đồng của Thiên Công.
Mà Địa Mẫu bây giờ, chỉ có một cây Nguyên Mộc chi tâm cùng một bình Hồng Mông Nguyên Dịch, còn lâu mới có thể tranh đoạt quyền thống trị Nguyên giới với Công Tôn Yến.
Có thể nói, thành tựu cả đời của nàng đều dùng để thành tựu cho Công Tôn Yến.
Tần Mục làm quá ác, mục đích của hắn không chỉ là diệt trừ Địa Mẫu Nguyên Quân, mà còn là tái tạo một Địa Mẫu Nguyên Quân mới!
Nhưng nếu không có Thiên Công và Thổ Bá ra mặt, như vậy Địa Mẫu có còn sống sót hay không cũng không cần thiết, bởi vì Duyên Khang đã có được một vị Địa Mẫu mới.
Thiên Công cười nói: “Mục Thiên Tôn có thể trừ bỏ tay chân trên địa hồn của Địa Mẫu không?”
“Chuyện này có đáng gì?”
Tần Mục xúc động nói: “Hai vị đạo huynh đã cầu tình, ta tự nhiên muốn nể mặt hai vị.”
Hắn thần thức ba động, Địa Mẫu Nguyên Quân chỉ cảm thấy trong địa hồn như có vô số côn trùng nhỏ đang ngọ nguậy, từng cái phù văn nhỏ bé vô cùng bay ra.
Thổ Bá nhìn những phù văn nhỏ bé vô cùng này bay về phía Tần Mục, vừa bay vừa chôn vùi, hóa thành nguyên khí cùng thần thức trở về thể nội Tần Mục, hỏi: “Mục Thiên Tôn dùng thần thông gì vậy?”
“Đơn giản vô cùng.”
Tần Mục khiêm tốn nói: “Ta chỉ dùng điêu khắc vi mô, tạo hình phù văn của ta trên mỗi một hạt Linh Hồn Hắc Sa. Tế đàn ta dùng để chiêu hồn cho Địa Mẫu có lạc ấn những phù văn này. Khi Địa Mẫu Nguyên Quân bị ta gọi đến, trải qua tế đàn, phù văn liền sẽ lạc ấn trên mỗi một hạt Linh Hồn Hắc Sa của nàng.”
Hắn tuy nói đơn giản, nhưng khó khăn trong đó lại rõ ràng.
Linh Hồn Hắc Sa có thể nói là hạt nhỏ bé nhất, điêu khắc, lạc ấn phù văn trên mỗi một hạt Linh Hồn Hắc Sa, chỉ riêng điểm này đã gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành!
Duyên Khang biến pháp bắt đầu dính đến điêu khắc vi mô, lạc ấn vi mô, nhưng ở trong Chư Thiên Vạn Giới, bất kỳ chủng tộc nào khác cũng chưa từng bước chân vào lĩnh vực này!
“Ngoài điêu khắc vi mô trên Linh Hồn Hắc Sa, ta còn lo lắng không cách nào tùy thời khiến Địa Mẫu Nguyên Quân hồn phách tan biến, cho nên lại dùng thần thông của Lăng Thiên Tôn, cũng là đơn giản vô cùng.”
Tần Mục ánh mắt chân thành, nói: “Chính là thần thông không đổi rất đơn giản. Trên tế đàn kia, trước khi ta tái tạo tam hồn cho Địa Mẫu, ta đã thi triển thần thông không đổi lên tam hồn hình thái cát đen của nàng. Như vậy là có hai lớp bảo hộ, bất luận là loại bảo hộ nào, ta đều có thể khiến Địa Mẫu chết không gì sánh được dứt khoát.”
Thổ Bá cùng Thiên Công trầm mặc.
Thiên Công ho khan một tiếng, cầm Nguyên Mộc chi tâm lên, cười nói: “Nguyên Quân, ngươi bây giờ thể cốt yếu, không bằng đến Huyền Đô của ta điều dưỡng một thời gian, ở lại Nguyên giới này ngươi sẽ sớm tối khó giữ được. Trong Huyền Đô của ta có Thiên Trì, có thể giúp ngươi khôi phục nhục thân, tuy không đến mức đạt tới trạng thái toàn thịnh, nhưng cũng không thể coi thường.”
Địa Mẫu Nguyên Quân nói: “Làm phiền đạo huynh.”
Thiên Công hướng Tần Mục cung kính khom người, mang theo Địa Mẫu Nguyên Quân rời đi.
Tần Mục khom người hoàn lễ, đưa mắt nhìn bọn họ bay lên không trung.
Dung Nham Thổ Bá lẳng lặng nhìn Tần Mục, sau một lúc lâu nói: “Ngươi đã không còn là Tần Mục đơn thuần lúc trước.”
Tần Mục cười nói: “Thổ Bá chẳng lẽ không hy vọng ta trưởng thành?”
Dung Nham Thổ Bá lắc đầu nói: “Ta tự nhiên hy vọng ngươi trưởng thành, chỉ là ta nhớ tới thời điểm ta và Thiên Công ở trong mắt ngươi. Loại thời đại kia, là không thể trở về.”
Tần Mục cảm khái nói: “Là không thể nào trở về.”
Dung Nham Thổ Bá khom người, thân thể chìm vào lòng đất.
Tần Mục khom người đưa tiễn, đến khi hắn biến mất mới thẳng lưng lên.
Long Kỳ Lân và Yên nhi vội vàng đi tới, Tần Mục lau mồ hôi trên gáy, cảm khái nói: “Cùng tồn tại như Thiên Công, Thổ Bá bình khởi bình tọa, ta vẫn có chút khiếp đảm.”
Yên nhi lặng lẽ đi tới phía sau hắn, thăm dò nhìn một chút, quả nhiên trên gáy Tần Mục nổi rất nhiều da gà, vừa rồi chỉ là cố tỏ ra bình tĩnh mà thôi.
Công Tôn Yến vẫn còn có chút mờ mịt, cũng có chút không biết làm sao, thấy Tần Mục muốn đi, vội vàng nắm lấy tay áo hắn.
Nữ hài này sắp khóc thành tiếng, trong thanh âm tràn đầy sợ hãi, cầu khẩn nói: “Công tử khoan hãy đi, trong lòng ta hoảng sợ vô cùng. Địa Mẫu là mẹ ta, sau đó muốn đoạt xá ta, Thiên Công Thổ Bá lại xưng ta là đạo hữu, còn nói cái gì Nguyên giới Huyền Đô, ta, ta. . .”
Nàng cắn môi, khóc đến lê hoa đái vũ: “Ta chỉ muốn ở chỗ này trồng cây, dẫn Phượng Hoàng, Chu Tước tới làm tổ mà thôi! Ngươi nếu thiếu nước ta có thể tưới nước cho ngươi, còn có thể bón phân, bắt côn trùng, ta chưa từng gặp phải loại sự tình này. . .”
Tần Mục vỗ lưng nàng, chờ nàng khóc xong, cười nói: “Yến nhi, chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ? Ngươi đã không còn là ngươi của lúc trước, ngươi bây giờ là Địa Mẫu Nguyên Quân mới của Nguyên giới! Ngươi càng không nghĩ rõ ràng chính là, trong thiên hạ, Cổ Thần đều đang hâm mộ ngươi đây!”
Công Tôn Yến ngẩng đầu lên, trong hốc mắt ngậm lấy nước mắt chưa khô, không hiểu nhìn hắn.
Tần Mục cười nói: “Vô luận là Thiên Công, Thổ Bá hay là Địa Mẫu, có thể là Cổ Thần Tứ Đế, ngàn vạn Chính Thần khác, bọn hắn đều bị đại đạo của tự thân trói buộc, không cách nào đột phá được. Địa Mẫu đoạt xá ngươi, cũng là muốn mượn thân thể ngươi, đột phá gông cùm xiềng xích của Cổ Thần. Hiện tại, ngươi không phải Cổ Thần, lại có được lực lượng giống như Cổ Thần, ngươi còn có thể tu luyện, còn có thể vấn đỉnh cảnh giới cao hơn. Bọn hắn há có thể không hâm mộ ngươi?”
Công Tôn Yến nắm thật chặt góc áo của hắn, không cho hắn đi: “Ta cái gì cũng đều không hiểu, ngươi dạy ta. . .”
“Ngươi buông tay ra trước. Ta để bà bà tới dạy ngươi, bà bà nguyên từ thần thông cùng các loại thần thông khác đều là nhập đạo tồn tại, nàng dạy ngươi là thích hợp nhất. Có nàng giúp ngươi, ngươi có thể nhanh chóng nắm giữ lực lượng của mình.”
Tần Mục tránh hai lần, không thể tránh thoát.
Hiện tại Công Tôn Yến tuyệt đối là Bán Thần trưởng thành, có được chiến lực giống như cường giả đỉnh cấp Đế Tọa, khiếm khuyết chỉ là tu vi cảnh giới mà thôi.
Cảnh giới của nàng còn rất thấp, trước mắt mới chỉ tu luyện đến Thần Kiều cảnh giới, cô nương này đối với tu luyện cũng không chú ý. Nàng sở dĩ cường đại, là bởi vì huyết mạch của nàng, sợi rễ của Địa Mẫu, và Hồng Mông Nguyên Dịch trân tàng của Địa Mẫu.
Bị một tồn tại đáng sợ như vậy nắm y phục, Tần Mục căn bản trốn không thoát!
Tần Mục cười nói: “Ta nghĩ, qua một thời gian nữa, Thiên Đình biết ngươi tồn tại, hẳn là sẽ lấy danh nghĩa Cổ Thần Thiên Đế triệu kiến ngươi, phong ngươi làm chức quan Nguyên Quân Duyên Khang gì đó, ta sẽ để hoàng đế chỉ điểm cho ngươi lễ nghi đi Thiên Đình. . . Ngươi buông tay ra trước! Đừng kéo quần ta!”