Chương 1065: Xưa nay chưa từng có chi tình thế hỗn loạn | Mục Thần Ký
Mục Thần Ký - Cập nhật ngày 14/02/2025
Ta từ khi rời khỏi Duyên Khang đến Thiên Đình, trong suốt năm năm, chưa từng có thành quả biến pháp nào.”
Tần Mục thở dài, nói: “Mà trở lại quá khứ, loại xu thế này lại càng rõ ràng.”
Từ khi hắn rời khỏi Nguyên giới, tiến vào Thiên Đình, hắn đối với việc khai sáng đạo pháp thần thông ngày càng ít đi. Mỗi lần trở về Duyên Khang, hắn luôn học được những điều mới mẻ.
Đây chính là tác dụng của thổ nhưỡng.
Duyên Khang biến pháp vẫn còn tiếp tục, mà hắn đã thoát ly khỏi mảnh đất biến pháp đó, mỗi lần trở về đều là để bổ sung dinh dưỡng.
Ở trong Thiên Đình còn như vậy, nếu như lưu lại quá khứ, thời đại này đối với hắn mà nói còn rất mông muội, vô tri, đạo pháp thần thông đều đang trong quá trình hình thành. Hậu thế, bất luận loại thần thông nào mang tới thời đại này đều là kinh thế hãi tục, Tần Mục dựa vào cái gì để trưởng thành?
Mục đích của hắn là siêu việt cổ nhân, chứ không phải trở thành cổ nhân.
Thiên Đình ngày càng gần.
Mà nhị thập thất tú Cổ Thần cũng mang theo Trảm Thần Đài cùng Trảm Thần Huyền Đao tiến về Chư Thiên của A Sửu. Khuê Mộc Lang nói: “Lần này chúng ta không tiện trực tiếp lộ diện, các ngươi đem thanh Thần Đao này mang đến chém hắn, chúng ta ẩn nấp gần đó để phòng bất trắc. Làm tốt, thái tử Kỳ sẽ trọng thưởng!”
Trong Chư Thiên kia, A Sửu đã đến đường cùng. Rất nhiều Bán Thần đứng trên vách núi cao cao, mang theo hài tử của A Sửu, hướng A Sửu phía dưới nói: “Quỳ xuống!”
Lúc này, trong Ngự Hoa Viên của Thiên Đình, Vân Thiên Tôn nhắm mắt theo sau lưng Cổ Thần Thiên Đế. Lần này tới Thiên Đình, hắn đã đương đình vạch tội Hạo Thiên Tôn một bản. Sau khi bãi triều, Thiên Đế lưu hắn lại cùng đi dạo Ngự Hoa Viên, nói một hồi tâm sự.
“Vân, ngươi quản lý Nhân tộc, hẳn phải biết thân là đế vương không dễ dàng. Trẫm quản lý toàn bộ vũ trụ càn khôn, Chư Thiên Vạn Giới.”
Thiên Đế có chút đau đầu, vuốt vuốt huyệt Thái Dương, thở dài: “Nhân tộc chỉ là một trong vô số chủng tộc của Chư Thiên Vạn Giới, đã làm cho chướng khí mù mịt. Vừa rồi ngươi lại ở trên triều đình cùng Hạo nhi làm ầm ĩ. Trẫm thực sự rất khó xử, trẫm vừa phải trông nom tâm ý của các lão huynh đệ, lại phải duy trì sự trung tâm của các Bán Thần, còn phải thay các ngươi, những Hậu Thiên sinh linh này, phân ưu giải nạn. Vị trí Thiên Đế này, thực sự khó làm a.”
Vân Thiên Tôn cười nói: “Thần biết bệ hạ khó xử, Hạo Thiên Tôn dù sao cũng là. . .”
Thiên Đế liếc nhìn hắn một cái, Vân Thiên Tôn hiểu ý, không nói thêm gì nữa.
Đột nhiên, Đại Nhật Tinh Quân nhanh chân bước tới, khom người nói: “Bệ hạ, việc lớn không tốt!”
Thiên Đế nhíu mày, khiển trách: “Việc đại sự gì mà không tốt? Bây giờ thiên hạ vui vẻ phồn vinh, thái bình, chúng sinh an cư lạc nghiệp, nơi nào có chuyện không tốt?”
Đại Nhật Tinh Quân hoảng hốt vội nói: “Nhị thập bát tú Cổ Thần tới, đến Thiên Đình mượn đi Trảm Thần Đài, chỉ sợ sẽ dẫn đến đại sự! Thần phụng mệnh bệ hạ, giám sát Chư Thiên, bây giờ phát hiện Bán Thần dị động, tựa hồ là cùng nhị thập bát tú có hoạt động gì đó. Trong này, trong này. . .”
Hắn cắn răng, đánh bạo nói: “Trong này chỉ sợ còn liên lụy đến thái tử Kỳ!”
Thiên Đế sắc mặt trầm xuống, Đại Nhật Tinh Quân không khỏi rùng mình một cái, cảm nhận được sát ý khó hiểu truyền đến từ trên thân Thiên Đế.
“Bệ hạ tín nhiệm thần, phó thác trách nhiệm, thần không thể không nói, còn xin bệ hạ thứ lỗi!”
Đại Nhật Tinh Quân tiếp tục nói: “Thổ Bá đã chuyển thế, thần hoài nghi thái tử Kỳ cùng nhị thập bát tú cấu kết, lại liên hợp một nhóm Bán Thần cổ lão, dự định mưu hại Thổ Bá, cướp đoạt U Đô quyền lực! Thái tử Kỳ làm việc không từ thủ đoạn, nếu như thành công, tất nhiên sẽ không kìm nén được dã tâm, có một ngày sẽ vấn đỉnh đế vị, uy hiếp đến bệ hạ!”
“Lớn mật!”
Thiên Đế chợt quát một tiếng, lạnh lùng nói: “Đại Nhật Tinh Quân, ngươi khích bác quan hệ phụ tử của trẫm, không khỏi quá làm càn!”
Đại Nhật Tinh Quân nơm nớp lo sợ, phản bác: “Thần là vì giang sơn của bệ hạ mà suy nghĩ! Thổ Bá là công thần của bệ hạ, giang sơn của bệ hạ có gần nửa công lao của Thổ Bá! Thái tử Kỳ ý đồ diệt trừ Thổ Bá, chính là muốn cắt đứt vây cánh của bệ hạ!”
“Cút!”
Thiên Đế đưa tay chỉ, lạnh lùng nói: “Cho trẫm cút! Vân, ngươi cũng lui xuống!”
Vân Thiên Tôn khom người, cùng Đại Nhật Tinh Quân cùng nhau lui ra.
Đại Nhật Tinh Quân vẫn tức giận khó bình, nói: “Bệ hạ không tin ta, tương lai chỉ sợ chắc chắn sẽ có đại họa bắt nguồn từ trong hậu cung!”
Vân Thiên Tôn liếc hắn một cái, cười nói: “Bệ hạ sao lại không tin ngươi? Tinh Quân, bệ hạ sở dĩ tức giận, là giận ngươi biết quá nhiều.”
Đại Nhật Tinh Quân không hiểu, khiêm tốn thỉnh giáo: “Khẩn cầu Vân Thiên Tôn chỉ giáo.”
Vân Thiên Tôn nói: “Tinh Quân phụ trách giám sát Chư Thiên, các loại đại sự hướng Thiên Đế bẩm báo, nhưng có một số việc ngươi bẩm báo là tốt rồi, không cần phải nói ra phỏng đoán của bản thân. Ngươi nếu chỉ nhìn, không lung tung phỏng đoán, ngươi có thể sống, ngươi nếu lung tung phỏng đoán, ta sợ ngươi sẽ chết một cách không rõ ràng.”
Hắn đi thẳng về phía trước, nói: “Ở trong Thiên Đình này, biết càng nhiều liền càng nguy hiểm. Ngươi đang ở trên vị trí nguy hiểm nhất. Tự giải quyết cho tốt.”
Đại Nhật Tinh Quân ngơ ngác, nhấc chân chim lên, gãi gãi cằm, cười nói: “Vân Thiên Tôn này cũng là kẻ lung tung, nói chuyện không đầu không đuôi, ta đối với bệ hạ trung thành tuyệt đối, ai dám ám toán ta?”
Thiên Long Bảo Liễn cuối cùng đã tới Nam Thiên Môn, nhưng vào lúc này, một cỗ ba động kinh thiên động địa truyền đến, trong thoáng chốc bóng tối bao trùm bầu trời Nguyên giới.
Tần Mục tâm thần rung động, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tòa Chư Thiên đã nứt ra, một cự nhân mình người đầu trâu mặt hổ ngửa mặt lên trời gào thét, vô cùng phẫn nộ.
Một ngày này, U Đô đại đạo xâm lấn Nguyên giới, hóa thành từng đạo xiềng xích, khóa chặt cự nhân đầu trâu này, cùng với tòa Chư Thiên bị hủy diệt kia.
Cùng lúc đó, Đại Thanh Điểu bay lên, chở theo tòa cung điện kia bay về phía U Đô.
Nam tử bị trói trên cột cười hắc hắc nói: “Không sai, chính là như vậy, chúng ta đi U Đô, thử cướp đoạt nhục thân của Thổ Bá! Chỉ cần nắm giữ Thổ Bá, liền có thể nắm giữ tính mệnh của tất cả Hậu Thiên sinh linh, tất cả Bán Thần!”
“Im miệng! Lại nói tiếp, ta xé xác ngươi!”
Cùng thời gian đó, Thiên Long Bảo Liễn phóng tới Nam Thiên Môn, đại quân Thiên Đình trấn thủ Nam Thiên Môn căn bản không rảnh ngăn cản, bởi vì càng nhiều Thần Ma cùng nhau tuôn hướng Thiên Đình, xung quanh một mảnh hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng la khóc.
Thiên Đình đại quân kinh ngạc nhìn về phía Nguyên giới.
Ánh mắt của bọn hắn từ chỗ thấp chậm rãi nâng lên, ngơ ngác nhìn Thổ Bá thân thể chân đạp một cái Chư Thiên quy mô khổng lồ từ từ bay lên, thể phách càng lúc càng lớn.
Một cái đỉnh to lớn xoay tròn dưới chân hắn, đó là Trảm Thần Đài của Thiên Đình cùng vô số tính mệnh luyện thành.
Đỉnh có một cái tên, gọi là Sát Sinh.
Vô số Bán Thần điên cuồng chạy trốn, kêu khóc không ngớt, trốn hướng Thiên Đình bên này.
Nhị thập thất tú Cổ Thần rốt cục nhịn không được hiện thân, nghênh đón Thổ Bá, kêu lên: “Thổ Bá, bọn hắn là đang nói đùa với ngươi, làm gì phải động chân nộ?”
Khuê Mộc Lang hướng những Bán Thần chạy trốn kia cười nói: “Các ngươi còn không mau tới đây bồi tội?”
Một ngày này, nhị thập bát tú Cổ Thần trấn thủ Tứ Cực Thiên trong Cổ Thần vẫn lạc, trở thành từng khuôn mặt trong Sát Sinh Đỉnh.
A Sửu mang theo lửa giận vô cùng vô tận, đi tới Nam Thiên Môn của Thiên Đình.
Thiên Đình Thần Ma đại quân phụng mệnh xông ra, phóng tới vị Ma Thần càng ngày càng cao lớn nhưng thần sắc mang theo bi thương này. Cùng thời gian đó, Thiên Long Bảo Liễn của Tần Mục thừa dịp hỗn loạn xông vào Thiên Đình, thẳng đến Nam Đế Chu Tước Thiên Cung mà đi.
Hắn quay đầu nhìn lại, Thiên Đình vô số Thần Ma đại quân còn chưa đi vào bên người A Sửu, đã nhao nhao biến thành thi thể.
Một ngày này giống như ngày tận thế của chư thần, cho dù là Cổ Thần cường đại không thể tưởng tượng nổi, hay Bán Thần có được lực lượng vô biên, chỉ cần thoáng tiếp xúc với lực lượng của A Sửu, trực tiếp hồn phi phách tán!
Thực lực của Thiên Đình gần như bị đả kích trí mạng.
Nam tử xấu xí quấn quanh đại đạo gông xiềng kia, kéo theo một cái Chư Thiên thế giới hóa thành hắc ám xông vào Thiên Đình, dưới chân hắn, Chư Thiên thế giới bị nham tương và ma khí xen lẫn, khắp nơi đều là dung nham trôi nổi.
Tần Mục trong lúc vội vã nhìn thấy nắm đấm to lớn của A Sửu đập về phía Nam Thiên Môn, nắm đấm lướt qua, Nam Thiên Môn sụp đổ.
Phía trước, vô số Thiên Đình Thần Ma đại quân tuôn trào về phía Nam Thiên Môn, khiến Thiên Long Bảo Liễn tiến lên gian nan. Nhưng mà sau một khắc, một quyền này của Thổ Bá nhấc lên phong bạo không gian, đem tất cả mọi người cùng vô số cung điện nhấc lên!
Vô số người trong phong bạo không gian vỡ nát, Nguyên Thần phân giải, hồn phách hướng về phía hung binh đệ nhất thiên hạ kia rơi xuống!
Uy năng của Sát Sinh Đỉnh, càng thêm khủng bố!
Thiên Long Bảo Liễn cũng bị hất tung, bay qua không trung Chu Tước Thiên Cung, bay về phía Ngọc Kinh thành.
Yên nhi thanh hát một tiếng, thôi động thần thông bảo vệ Thiên Long Bảo Liễn, sáu con Thiên Long kia cũng riêng phần mình bộc phát pháp lực, liều chết ngăn cản. Chỉ thấy đèn lồng treo trên bảo liễn lúc nào cũng có thể dập tắt.
Tần Mục vội vàng đưa tay bảo vệ chiếc đèn lồng này.
Bóng tối vô cùng vô tận tràn vào Thiên Đình, giống như một trận hắc ám thủy triều to lớn, bao phủ tất cả những nơi nó đi qua. Cho dù là đèn lồng dùng mặt trời luyện chế, minh châu dùng mặt trăng luyện chế trong Thiên Đình, gặp phải hắc ám ma khí này cũng lập tức dập tắt.
Ma khí này có ma tính quá mức hung mãnh, khiến tất cả những người bị hắc ám bao phủ trong nháy mắt bị ma khí xâm nhập, bị ma tính đồng hóa, lập tức lại bị Sát Sinh Đỉnh thôn phệ, hóa thành từng khuôn mặt trong đỉnh.
Trong tai Tần Mục cũng truyền đến tiếng rống mang theo lửa giận vô tận, đó là tiếng rống của A Sửu.
Thiên Long Bảo Liễn rơi xuống, tiến vào Ngọc Kinh thành, xông về phía trước gần trăm dặm mới dừng lại.
Tần Mục đang muốn quay đầu xe trở về Chu Tước Thiên Cung, đã thấy hắc ám đã che mất Chu Tước Thiên Cung, khiến trong lòng hắn lạnh lẽo. Lúc này, nếu như xông vào trong hắc ám, đèn lồng do Ngụy Tùy Phong luyện chế chỉ sợ không cách nào chống cự ma tính của A Sửu, khẳng định sẽ dập tắt.
Đến lúc đó, hắn căn bản không có cách nào nhìn thấy Nam Đế Chu Tước!
Hắc ám như là biển cả nổi giận, cuốn tới, nuốt hết tất cả, đã vọt tới bên ngoài Ngọc Kinh thành, ầm vang va chạm.
Toà hoàng thành này của Thiên Đình bắn ra quang mang chói mắt, sáng tỏ đến cực điểm, vậy mà đem U Đô ma khí ngăn trở.
Tần Mục buông lỏng một hơi, cùng Thần Nhân trong Ngọc Kinh thành trốn hướng hậu cung của Thiên Đế.
Bởi vì, Sát Sinh Đỉnh đang điên cuồng xoay tròn, từ trong tay A Sửu hung hăng đập tới, đập sập cửa thành Ngọc Kinh!
Trong đỉnh, vô số khuôn mặt bay ra, phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, mạn thiên phi vũ, phóng tới những đám người chạy trốn tứ phía kia.
Tần Mục đáp lấy Thiên Long Bảo Liễn mạnh mẽ đâm tới, còn có một số hoàng tử ý đồ nhảy lên Thiên Long Bảo Liễn, để hắn hỗ trợ chở đi, Tần Mục tay nâng kiếm chém xuống, liên tiếp chém chết mấy vị hoàng tử.
Hậu phương, phong bạo không gian khủng khiếp lại lần nữa truyền đến, đó là một kích khác của A Sửu!
Thiên Long Bảo Liễn lại lần nữa bị phong bạo cuốn lên, hậu phương vô số cung khuyết trong gió lốc vỡ nát.
Đợi cho Thiên Long Bảo Liễn rơi xuống, đột nhiên hết thảy gió êm sóng lặng, Tần Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lăng Tiêu bảo điện ngay phía sau bọn hắn. Nơi đó, từng tôn Cổ Thần không gì sánh được vĩ ngạn sừng sững, ngăn trở phong bạo do A Sửu nhấc lên.
Tần Mục con ngươi đột nhiên co lại, hắn nhìn thấy thân ảnh của Cổ Thần Thiên Đế.
Cổ Thần Thiên Đế quanh thân tỏa ra ánh sáng chói lọi, chói mắt không gì sánh được, khiến U Đô ma khí của A Sửu không cách nào xâm lấn nơi này.
“Quá tốt rồi, qua không lâu nữa, A Sửu sẽ bị đánh vào U Đô, mà ta cũng có thể thừa dịp hỗn loạn chui vào Chu Tước Thiên Cung đi gặp Nam Đế.”
Tần Mục khẽ thở phào, thầm nghĩ: “Bất quá, chiếc bảo liễn này chỉ sợ không thể sử dụng được nữa, quá bắt mắt, khuôn mặt Mục Thanh cũng không tiện hành động, nhất định phải đổi khuôn mặt khác.”
Hắn nhảy xuống bảo liễn, lấy xuống đèn lồng, trầm giọng nói: “Yên nhi, Long Bàn, nơi này là Thiên Đình, nhiều người không tiện hành động. Ta đem các ngươi thu vào trong mi tâm của ta!”
Hắn không nói lời nào, mi tâm con mắt mở ra, một màn ánh sáng bắn ra, soi rọi Thiên Long Bảo Liễn.
Long Kỳ Lân, Yên nhi cùng sáu con Thiên Long kia mang theo bảo liễn cùng nhau biến mất không còn tăm tích, đều bị hắn thu vào đại lục hình chữ Tần.
Tần Mục trầm ngâm một chút, thôi động Tạo Hóa Huyền Công, dung mạo dần dần biến hóa, hóa thành bộ dáng La Tiêu, thầm nghĩ: “Tam ca, ta mượn dùng dung mạo của ngươi, ngươi sẽ không trách ta chứ?”
Nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy Hạo Thiên Tôn.
Tần Mục giật mình, chỉ thấy Hạo Thiên Tôn lén lén lút lút hướng trong hậu cung bay vút đi.
“Nơi này là nhà của chính hắn, hắn vì sao lại lén lút như vậy?”
Tần Mục trong lòng buồn bực, lúc này, hắn lại nhìn thấy Vân Thiên Tôn.
Tần Mục trong lòng vui mừng, Vân Thiên Tôn cũng đồng dạng lén lén lút lút, đi theo Hạo Thiên Tôn. Hai người một trước một sau chui vào hậu cung của Thiên Đế.
Tần Mục trong lòng khẽ động, rón rén đuổi theo hai người, cũng lén lén lút lút.
Phía trước, Hạo Thiên Tôn gặp cung nữ thủ hộ hậu cung, đột nhiên thân hình bạo khởi, đánh cho hai cung nữ kia vỡ nát, lập tức lấy ra một lá cờ trắng, đón gió vẫy, đem hồn phách cung nữ thu vào trong cờ.
“Âm Thiên Tử bảo vật!” Tần Mục xa xa thấy cảnh này, thầm nghĩ.
Mà đi theo Hạo Thiên Tôn, Vân Thiên Tôn thì lấy ra giấy vàng, dán lên trên thân, dung mạo lập tức thay đổi lớn.
Tần Mục nháy mắt mấy cái: “U Thiên Tôn bảo vật! Hai người này đều sớm đã dự liệu được A Sửu đại náo Thiên Cung, có chuẩn bị mà đến. Xem ra, bọn hắn là để mắt tới bảo vật gì đó trong Thiên Đình! Bọn hắn đến cùng muốn trộm cái gì?”