Chương 1047: Ngũ Diệu Cổ Thần | Mục Thần Ký
Mục Thần Ký - Cập nhật ngày 14/02/2025
Rất nhiều nhân tộc đã di chuyển đến phạm vi che chở của Tiêu Hán Thiên Đình, nhưng vẫn còn một số Thần Nhân thuộc nhân tộc chưa mang được bao nhiêu người trở về.
“Bọn họ không tin chúng ta. Bọn họ nói Tiêu Hán Thiên Đình chúng ta đang làm loạn, không nghe theo an bài của thần, là muốn bị trời phạt.” Những Thần Nhân kia rất bất đắc dĩ.
Nguyệt Thiên Tôn khó hiểu nói: “Bọn họ không biết lưu lại lãnh địa của Lang Hiên Thần Hoàng, sớm muộn cũng sẽ trở thành tế phẩm sao?”
“Bọn họ biết, nhưng đã quen thuộc. Bọn họ nói, bọn họ đời đời kiếp kiếp đều như vậy mà sống.”
“A.”
Nguyệt Thiên Tôn đi tìm Tần Mục, lại thấy Long Kỳ Lân đang chỉnh đốn Thiên Long Bảo Liễn, Tần Mục cùng người trẻ tuổi tên La Tiêu kia đã leo lên bảo liễn, còn nha đầu tên Yên Nhi kia đem đèn lồng cắm lên trên bảo liễn, chạy tới dập đầu mấy cái rất cung kính với mình.
Nguyệt Thiên Tôn giật nảy mình, vội vàng định đỡ nàng đứng dậy, nhưng không đỡ nổi, đành giống như cầu cứu nhìn về phía Tần Mục.
Tần Mục cười nói: “Tương lai ngươi sẽ hiểu.”
Nguyệt Thiên Tôn đi tới bên cạnh xe, dò hỏi: “Ngươi định rời đi?”
Tần Mục gật đầu: “Lang Hiên Thần Hoàng tạm thời sẽ không ra tay với nhân tộc, ta lần trước đến Lang Hiên Thần Cung, đủ để chấn nhiếp hắn trong ngàn năm. Bất quá hắn tuy không làm gì được ta, nhưng lại có thể mượn lực lượng của Thiên Đình để đối phó ta, ta không thể liên lụy các ngươi, cho nên nhất định phải rời đi.”
Nguyệt Thiên Tôn hỏi: “Khi nào trở về?”
Tần Mục ngẩn ra, cười nói: “Với tư cách Mục Thiên Tôn, ta hẳn tạm thời sẽ không trở về, bất quá với tư cách Vân Thiên Tôn, Vân Thiên Tôn sẽ luôn ở lại nơi này.”
Ánh mắt Nguyệt Thiên Tôn phức tạp, qua hồi lâu, mới nói: “Thế nhưng, Vân Thiên Tôn không phải ngươi a.”
Tần Mục tựa vào bên cửa sổ, hướng nàng phất tay từ biệt, nói: “Đừng kinh động người khác, tương lai chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Thiên Long Bảo Liễn lái về phía Thiên Hà, dần dần đi xa, trong ánh mắt Nguyệt Thiên Tôn càng ngày càng nhỏ, rồi dần dần biến mất.
Đột nhiên, thanh âm mừng rỡ của Lăng Thiên Tôn truyền đến: “Nguyệt, Nguyệt, mau tới đây, ta tính ra rồi! Nguyên nhân khiến trâm cài tóc của ta biến mất, không phải bị người trộm đi, mà là có một cây trâm cài tóc đến từ tương lai!”
Nàng hưng phấn nhảy cẫng, càng thêm điên cuồng.
Nguyệt Thiên Tôn nghe thấy tiếng nàng, trong lòng càng phiền muộn, đúng lúc này, trên Thiên Hà một chiếc thuyền hoa từ thượng du trôi xuống, Vân Thiên Tôn mang theo mấy tùy tùng nhảy xuống thuyền hoa, nhìn Lăng Thiên Tôn đang nhảy cẫng hoan hô, cười nói: “Lăng tỷ tỷ vì sao cao hứng như vậy?”
Nguyệt Thiên Tôn nhìn Vân Thiên Tôn, từ trên xuống dưới đánh giá hơn mười lần, lại vây quanh hắn mấy vòng, lặp đi lặp lại dò xét.
Vân Thiên Tôn bị nàng nhìn không hiểu ra sao, có chút câu nệ đứng ở nơi đó.
Nguyệt Thiên Tôn nháy mắt mấy cái, dò hỏi: “Vân sư huynh có gặp một cỗ bảo liễn, do sáu con Thiên Long kéo, hướng về phía Thiên Đình đi không?”
Vân Thiên Tôn gật đầu, nói: “Vừa rồi thấy được, cùng thuyền hoa của ta giao thoa mà qua, ta còn đang buồn bực không biết là ai có bảo liễn hoa lệ như thế. Sáu con Thiên Long làm cước lực, thật là dọa người! Nếu là chín con Thiên Long kéo xe, chỉ sợ chính là quy cách tuần du của Cổ Thần Tứ Đại Ngự Đế!”
“Ngươi thật sự thấy được chiếc bảo liễn kia?” Nguyệt Thiên Tôn vừa mừng vừa sợ.
Vân Thiên Tôn gật đầu lần nữa, nói: “Không nhắc tới bảo liễn, ta đi gặp Hỏa Thiên Tôn. Hỏa Thiên Tôn có ý nghĩ của mình, có thể sẽ không cùng chúng ta đồng hành. Ta còn từ chỗ hắn nhận được một tin tức, Hạo Thiên Tôn sắp tái xuất, Thiên Đế dự định để hắn tại Nguyên giới thành lập một Bán Thần Thiên Đình, thống trị thiên hạ Bán Thần chủng tộc. Chuyện này, chúng ta cần phải sớm chuẩn bị. Các ngươi đã lập Thiên Đình rồi?”
Lăng Thiên Tôn đã đè nén sự hưng phấn, đi tới, lườm Vân Thiên Tôn một cái, cười lạnh nói: “Ngươi rốt cục chịu trở về chân thân?”
Vân Thiên Tôn không hiểu.
Lăng Thiên Tôn nói: “Ngươi không cần luôn luôn dùng bộ dáng của Mục Thiên Tôn làm việc, tránh làm ô uế danh tiếng của hắn.”
Vân Thiên Tôn càng không hiểu, nhưng biết Lăng Thiên Tôn trời sinh tính tình cổ quái, liền không để ở trong lòng, lập tức đi gặp Đạo Tổ, nói: “Lão đạo, ta có một ý nghĩ chưa chín chắn, thuật số của ngươi có thể phân tích đại đạo không?”
Cùng lúc đó, Thiên Đình sứ giả đi vào Lang Hiên Thần Cung, mang đến ý chỉ của Thiên Đế, nói: “Bệ hạ nói, Mục Thiên Tôn khi nhục dòng dõi Cổ Thần, cùng hung cực ác, trái với thiên điều. Lang Hiên Thần Hoàng cử hành đại tế, tự khắc sẽ có Ngũ Diệu Cổ Thần hạ giới bắt hắn.”
Lang Hiên Thần Hoàng sắc mặt biến hóa, nói: “Dùng tế phẩm huyết tế, tiếp dẫn Ngũ Diệu Cổ Thần hạ giới?”
Sứ giả nói: “Bệ hạ có ý này. Mục Thiên Tôn là Nhân tộc Thiên Tôn, thần thông quảng đại, nếu luận về thần thông, trên đời này không ai có thể vượt qua hắn. Thần thông của hắn gần với đạo, chỉ có đại đạo mới có thể hàng phục. Thần Hoàng muốn công đạo, nhất định phải thỉnh Ngũ Diệu Cổ Thần hạ giới.”
Lang Hiên Thần Hoàng sắc mặt âm tình bất định.
Cổ Thần số lượng rất nhiều, nhưng thường thường đều không ở Nguyên giới, mà ở trên cao thiên ngoại, từ thiên ngoại tới, nhất định phải triển khai huyết tế.
Mà huyết tế thì cần tế phẩm.
Ngũ Diệu Cổ Thần là đại đạo sở sinh, cực kỳ cường đại, địa vị còn trên cả Nhị Thập Bát Tú Cổ Thần. Lang Hiên Thần Hoàng tuy về mặt chiến lực vượt qua bọn họ, nhưng đối với lĩnh ngộ về đạo so với Cổ Thần vẫn kém hơn, mời bọn họ đến hàng phục Mục Thiên Tôn cũng coi là cử chỉ chính xác.
Long Hán Thiên Đình thành lập, Thiên Đế vì tước bỏ thuộc địa, bèn đem Cổ Thần Tứ Đế mời vào Thiên Đình, kiến tạo Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn tòa Thiên Cung, Tứ Đế ở lại trong Thiên Đình.
Cổ Thần Tứ Đế ở Tứ Cực Thiên, thì phong cho Nhị Thập Bát Tú Cổ Thần thống trị.
Nhị Thập Bát Tú Cổ Thần đều là hạng người cùng hung cực ác, theo thứ tự là Tây Cực Thiên Bạch Hổ thất túc, Nam Cực Thiên Chu Tước thất túc, Bắc Cực Thiên Huyền Vũ thất túc, Đông Cực Thiên Thanh Long thất túc.
Hai mươi tám tôn Cổ Thần này ở tại Tứ Cực Thiên, trấn thủ vũ trụ tứ cực, là thế lực cực kỳ cường đại, cũng là chư hầu nắm giữ Tứ Cực Thiên.
Mà Ngũ Diệu Cổ Thần, thì là Trấn Tinh Quân, Huỳnh Hoặc Tinh Quân, Thần Tinh Quân, Tuế Tinh Quân cùng Thái Bạch Tinh Quân năm vị Tinh Quân này. Bọn hắn nắm giữ đại đạo càng cường đại hơn.
Trấn Tinh Quân khống chế Tử Vong chi đạo, là Tử Vong Cổ Thần, Huỳnh Hoặc Tinh Quân khống chế Ôn Dịch chi đạo, là Ôn Dịch Cổ Thần, Thần Tinh Quân khống chế sát phạt cùng hình phạt chi đạo, là Đấu Chiến Cổ Thần, Thái Bạch Tinh Quân khống chế Phúc Họa chi đạo, Tuế Tinh Quân khống chế sinh mệnh cùng tế tự chi đạo.
Trấn Tinh Quân cùng Huỳnh Hoặc Tinh Quân vào ở U Đô, là Thiên Đế dùng để hạn chế Thổ Bá chư hầu, Thần Tinh Quân cùng Thái Bạch Tinh Quân trên nhập Huyền Đô, là Thiên Đế dùng để hạn chế Thiên Công chư hầu.
Tuế Tinh Quân gần Nguyên giới nhất, ở lại bên ngoài Nguyên giới.
Năm đại Tinh Quân này dưới trướng lại có vô số Thiên Tai thần chỉ, muốn mời bọn họ giáng lâm, chỉ cần cử hành đại tế mới có thể làm được.
Bán Thần lương thực là Nhân tộc cùng chủng tộc khác Hậu Thiên sinh linh, mà Cổ Thần lương thực là Bán Thần cùng Hậu Thiên chủng tộc, có đầy đủ tế phẩm, mới có thể để cho Ngũ Diệu Cổ Thần đi vào Nguyên giới.
Có tộc trưởng trong Bán Thần nói: “Thần Hoàng, trong lãnh địa của chúng ta còn có không ít Nhân tộc không muốn dời đi. Ngoại trừ những Nhân tộc này, còn có nô lệ các tộc mà chúng ta bắt được, bọn hắn cũng có thể làm tế phẩm.”
Lang Hiên Thần Hoàng nói: “Liền dùng bọn hắn để huyết tế, để Ngũ Diệu Cổ Thần giáng lâm. Nếu như không đủ, vậy liền công phạt chủng tộc khác trong Nguyên giới, bắt thêm nô lệ về!”
Rốt cục, tế đàn chuẩn bị hoàn tất, tế phẩm cũng được đưa lên trên tế đàn.
Lang Hiên Thần Hoàng cử hành huyết tế, lập tức ánh sáng đỏ ngòm ngút trời, nhưng lại thấy bầu trời một mảnh huyết sắc, trong huyết quang năm viên tinh thần càng lúc càng lớn, càng ngày càng gần, nhưng lại giống như cách một tầng không gian, hẳn là ở vào một thế giới khác.
Trên năm viên tinh thần kia riêng có thiên cung vạn điện, vô số Thần Ma, trong đó Huỳnh Hoặc tinh ở trên đều là Thần Ma mình người đầu trâu chân đạp Song Long, trên Trấn Tinh thì là Thần Ma đầu người thân rắn, trên Tuế Tinh là Thần Ma đầu người thân chim chân chim, chân đạp Thanh Long, trên Thái Bạch tinh thì là Thần Ma đầu hổ thân người, mặt trắng mày ngài cầm búa đồng.
Trên Thần Tinh thì là Thần Ma đầu người tóc đỏ thân rắn, cầm Tam Xoa Kích.
Trên Ngũ Diệu tinh thần, Ma Thần nhao nhao hấp thu huyết tế chi lực, có thể nói là quần ma loạn vũ.
“Hiền chất, ngươi dâng tế phẩm không nhiều a.”
Năm viên tinh thần kia càng ngày càng gần, ngũ đại tai tinh xuất hiện tại trên không Nguyên giới, nhưng không tiến vào hàng rào thế giới của Nguyên giới, hiển nhiên là tế phẩm không đủ, không cách nào giáng lâm.
Trấn Tinh Quân cười hắc hắc nói: “Ngươi hiến tế linh hồn cùng huyết nhục quá ít, hơn nữa đều là thứ phẩm, không khỏi keo kiệt. Sao không hiến tế chút con cháu của ngươi? Huyết mạch của ngươi đã khiến ta thèm nhỏ dãi từ lâu.”
Lang Hiên Thần Hoàng cắn răng, khom người bái nói: “Các vị thúc bá, Mục Thiên Tôn làm hại thế gian, trái với thiên điều, làm nhục Thần tộc, chính là làm nhục các vị thúc bá, còn xin các vị thúc bá giáng lâm.”
Bầu trời vặn vẹo, Ngũ Diệu Tinh Quân rời đi U Đô, Huyền Đô cùng thiên ngoại, từ trên trời giáng xuống, đáp xuống trên tế đàn, cầm lấy tế phẩm liền ăn, từng tòa tế đàn bốn phía hỗn loạn tưng bừng, người bị hiến tế cùng sinh linh chủng tộc khác chạy loạn khắp nơi, nhưng làm sao có thể chạy thoát?
Ngũ Diệu Tinh Quân ăn xong, Thần Tinh Quân nói: “Ý chỉ của bệ hạ cũng truyền đến chỗ chúng ta, bắt Mục Thiên Tôn là việc nằm trong phận sự. Bất quá, người tên Ngưu Bôn kia, không có ở bên cạnh hắn a?”
Năm đó trên Dao Trì thịnh hội, Ngưu Tam Đa dùng tên giả Ngưu Bôn, thần thông quảng đại, đại náo Thiên Đình, đả thương không biết bao nhiêu Cổ Thần, bởi vậy Ngũ Diệu Tinh Quân cũng có chút kiêng kị.
Lang Hiên Thần Hoàng khom người nói: “Ngưu Bôn không ở bên cạnh hắn.”
“Vậy là tốt rồi.”
Tuế Tinh Quân sờ lên môi, cười nói: “Hiền chất, con cháu của ngươi ngon miệng, sinh nhiều như vậy, ta ăn mấy cái không sao chứ?” Nói xong liền vươn tay ra, thò vào trong Lang Hiên Thần Cung, cầm ra mấy nam nữ, đưa vào trong miệng.
Lang Hiên Thần Hoàng vừa sợ vừa giận, vỗ án gầm thét, đột nhiên Trấn Tinh Quân vung đuôi, quất vào mặt hắn, đánh hắn lăn trên mặt đất.
“Hiền chất, ngươi chỉ là Bán Thần lãnh tụ, lực lượng của ngươi, là chúng ta Cổ Thần cho, địa vị của ngươi, cũng là chúng ta Cổ Thần cho.”
Trấn Tinh Quân giẫm móng trâu lên lưng hắn, Tử Vong Đại Đạo trói buộc hắn chặt chẽ, cười nói: “Ăn của ngươi mấy đứa con cháu, có gì ghê gớm đâu? Ngươi đừng quên, ai mới là kẻ thống trị Vũ Trụ Hồng Hoang!”
Lang Hiên Thần Hoàng có một thân lực lượng, lại không cách nào phản kháng, đối mặt Cổ Thần, hắn đã trải qua những trận chiến đẫm máu, thậm chí có thể một mình giết chết bá chủ trong Tạo Vật Chủ, nhưng dù hắn có được vô biên lực lượng cũng không thể nào chống cự Cổ Thần, hắn có lẽ là trước đó đã ý thức được điểm này.
Lang Hiên Thần Hoàng cúi đầu nói: “Chất nhi biết sai rồi, còn xin thúc phụ xem ở phụ thân ta trên mặt mũi tha thứ cho tiểu chất.”
Trấn Tinh Quân thu hồi móng trâu, cười nói: “Nghe đồn ngươi là con trai của Đông Đế, ta cũng nể mặt Đông Đế một chút, liền không làm khó dễ ngươi. Ha ha, đối với ngươi mà nói, thần thông của Mục Thiên Tôn là vô giải, nhưng đối với Cổ Thần chúng ta mà nói, thần thông của hắn chỉ là mò tới biên giới của đạo mà thôi, dễ như trở bàn tay. Ngươi chuẩn bị kỹ càng huyết thực, dọn xong tiệc ăn mừng, chúng ta đi rồi sẽ về!”
Hô ——
Trên bầu trời vô số Thần Ma hình thù kỳ quái từ trong năm viên tinh thần bay ra, Ngũ Diệu Tinh Quân riêng thống lĩnh một chi đại quân, chân đạp đủ loại màu sắc Đại Long gào thét bay đi.
Lang Hiên Thần Hoàng lẳng lặng bò dậy, ánh mắt âm trầm, nhìn Ngũ Diệu Tinh Quân mang người đi xa.
“Thần Hoàng, tư vị nhục nhã này thế nào?” Hạo Thiên Tôn từ trong Lăng Tiêu điện của Lang Hiên Thần Cung đi ra, cười nói.
Bốn khuôn mặt của Lang Hiên Thần Hoàng vừa thẹn vừa giận, nói: “Hạo Thiên Tôn cớ gì lại nhục nhã ta?”
Hạo Thiên Tôn ánh mắt thâm thúy nhìn Ngũ Diệu Tinh Quân đi xa, nói: “Bán Thần mặc dù là hậu đại của Cổ Thần, có được lực lượng không thể tưởng tượng nổi trong mắt phàm nhân, nhưng lực lượng của Bán Thần đều là nguyên tự Cổ Thần, biết thế nào mà không biết tại sao. Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng gặp Cổ Thần liền thúc thủ vô sách, ngươi biết duyên cớ sao?”
Lang Hiên Thần Hoàng lắc đầu.
“Thần thông!”
Hạo Thiên Tôn cười nói: “Đơn thuần khống chế Thủy Hỏa Phong Lôi không tính là thần thông, ngươi chỉ có lực lượng cường đại vô biên, lại không biết chân chính thần thông bắt nguồn từ đâu. Chân chính thần thông, bắt nguồn từ đạo! Ta bị Mục Thiên Tôn gây thương tích, nằm trên giường bệnh ngàn năm, ta rốt cục suy nghĩ minh bạch nguồn suối lực lượng của hắn. Thần thông của hắn, đã nhập đạo!”
Lang Hiên Thần Hoàng trừng lớn mắt, lẩm bẩm nói: “Thần thông nhập đạo. . .”
“Không tệ.”
Hạo Thiên Tôn đi tới trước mặt hắn, nói: “Chính là thần thông nhập đạo. Ngươi học được pháp môn tu luyện Thiên Cung mà ta truyền thụ, vẫn chưa đủ. Ngươi còn cần hiểu rõ bản chất của thần thông, hiểu rõ bản chất của thần thông cũng chính là hiểu đạo bản chất, ngươi mới có thể hoàn toàn khống chế lực lượng của ngươi. Ngưu Bôn vì sao có thể hành hung Cổ Thần? Chính là bởi vì thần thông của hắn nhập đạo, hắn nắm giữ lực lượng vô cùng cường đại, có thể đột phá Cổ Thần áp chế hắn! Mà chúng ta, cũng có thể có được lực lượng như vậy!”
Hắn lộ ra sự tự tin mạnh mẽ, thản nhiên nói: “Ngàn năm qua, ta nằm trên giường bệnh từ từ lĩnh hội, hiện tại, ta cảm giác được ta đã rất gần với nhập đạo.”
Hắn xoay người lại, nói: “Cha ta mệnh ta hạ giới thành lập Bán Thần Thiên Đình, ta cần sự giúp đỡ của ngươi. Ngươi đến giúp ta, ta dạy cho ngươi làm thế nào để nhập đạo! Chúng ta Bán Thần chủng tộc, nếu như nắm giữ nhập đạo thần thông, như vậy thời đại thuộc về Cổ Thần liền muốn đi xa.”
Lang Hiên Thần Hoàng cực kỳ tâm động, nói: “Nhập đạo thật sự cường đại như vậy? Vậy Ngũ Diệu Cổ Thần đuổi theo giết Mục Thiên Tôn. . .”
Hạo Thiên Tôn lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm, thản nhiên nói: “Mục Thiên Tôn mặc dù rất mạnh, nhưng còn chưa cường đại đến mức có thể chống lại Cổ Thần. Hắn là người mở đường cho thần thông, ta rất khâm phục hắn, nhưng cũng chỉ có thể đưa mắt nhìn hắn quy thiên.”