Chương 1043: Tiêu Hán Thiên Đình | Mục Thần Ký
Mục Thần Ký - Cập nhật ngày 14/02/2025
Tần Mục nhìn người trẻ tuổi này, ánh mắt chớp động, thầm nghĩ: “La Tiêu, Thái Hư Tạo Vật Chủ bộ tộc tiên tri, là kẻ đã đưa ra ba lời tiên đoán kinh người trong Thái Hư Tạo Vật Chủ. Tiên đoán thứ nhất, Thái Đế sẽ xâm lấn, sẽ có Nhân tộc Vân Thiên Tôn đến giúp bọn họ chống lại Thái Đế, vượt qua nan quan.”
Tiên đoán thứ nhất rất nhanh liền ứng nghiệm, Vân Thiên Tôn đến Thái Hư, trợ giúp Tạo Vật Chủ ở đó bố cục, vây khốn nhục thân Thái Đế, chém giết một phần Thái Đế.
Tiên linh La Tiêu tiên đoán thứ hai là Hư Không Kiều cùng Bỉ Ngạn thế giới, điều này cũng ứng nghiệm.
Sau khi Thái Đế chết, trận đại chiến kia khiến Thái Hư chi địa không thể sinh tồn, thế là các Tạo Vật Chủ dưới sự dẫn dắt của Lãng Uyển Thần Vương và các lãnh tụ khác, quan tưởng Hư Không Kiều, chế tạo Bỉ Ngạn thế giới.
Lời tiên đoán thứ ba của La Tiêu chính là Tạo Vật Chủ bộ tộc tương lai sẽ xuất hiện một vị Thánh Anh, Thánh Anh mang theo Thái Sơ Nguyên Thạch giáng thế, vừa ra đời liền đại diện cho quyền lực chí cao của Tạo Vật Chủ bộ tộc, tay nâng Thái Đế Ấn, giáng sinh trên Thái Đế tế đàn.
Mà lời tiên đoán này chính là chỉ Tần Mục.
Tần Mục cười híp mắt nhìn La Tiêu đang ngồi bên cạnh mình, La Tiêu bị hắn nhìn đến không được tự nhiên, tròng mắt đảo qua đảo lại hai lần, thầm nghĩ: “Người này chẳng lẽ đã nhìn ra lai lịch của ta? Không thể nào, ta là tập hợp thần thức của các cường giả trong tộc quan tưởng, khiến nhục thân ta không khác gì người thường, ngay cả Cổ Thần bình thường cũng không nhìn ra chân thân của ta…”
Mắt dọc giữa mi tâm của hắn cũng được ẩn giấu đi, chỉ để lại một vệt đỏ thẳng đứng giữa mi tâm, hơn nữa y phục cũng không phải là y phục của Tạo Vật Chủ bộ tộc, mà là kiểu dáng quần áo của người thời đại này.
“Người nói cho La Tiêu ba lời tiên đoán này, chỉ sợ chính là ta. Vị Tạo Vật Chủ trẻ tuổi này coi ta là thần thức của tổ tiên Tạo Vật Chủ, sau đó trở về Thái Hư nói cho bọn họ ba lời tiên đoán này.”
Tần Mục nháy mắt mấy cái, thầm nghĩ: “Tương lai một ngày nào đó, ta tiến vào Thái Hư, trở thành Tạo Vật Chủ của bọn họ, lại đến Tiên Linh giới gặp hắn, hắn nhìn thấy ta mới có thể đột nhiên nổi điên. Nếu như ta không nói cho hắn ba lời tiên đoán này, có thể thay đổi tương lai không? Bất quá, ta nhất định phải nói cho hắn biết ba lời tiên đoán này, chỉ có như vậy, ta mới có thể khiến Vô Ưu Hương bình an, cũng chỉ có như vậy, ta mới có thể trở thành Thánh Anh của Tạo Vật Chủ bộ tộc, để Tạo Vật Chủ làm việc cho ta…”
La Tiêu cũng đang đánh giá hắn, chỉ thấy giữa mi tâm Tần Mục cũng có một vết giống như vết thương, dưới vết thương này có một con mắt, thầm nghĩ: “Người tên Tần Mục này, cho ta một loại cảm giác quen thuộc, chẳng lẽ hắn cũng là Tạo Vật Chủ? Bất quá người bên ngoài rất xảo trá, ta chỉ cần không lộ ra bất kỳ sơ hở nào, dù sao ta là người cơ linh nhất trong Tạo Vật Chủ bộ tộc chúng ta…”
Tần Mục nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ: “La Tiêu rời khỏi Thái Hư chi địa từ trăm vạn năm trước, đến ngoại giới xem xét xem có an toàn không. Hắn hỏi ta Thiên Đình đi như thế nào, cũng tức là nói, hiện tại Long Hán Thiên Đình đã thành lập, chỉ là không biết hiện tại là năm nào… Nếu là Long Hán năm đầu, ta hiện tại đi Thiên Đình, có thể gặp được chính ta đang đại náo Dao Trì không…”
Hắn sắc mặt cổ quái, năm đó hắn xuất hiện ở trong Thiên Đình với diện mạo của Mục Thanh, không có dùng diện mạo thật sự của mình.
Nếu thật sự gặp chính mình tại Thiên Đình, chẳng phải là nói đồng thời có hai Tần Mục?
Căn cứ quy tắc vật chất bất biến để suy tính, trong đó tất nhiên sẽ có một Tần Mục biến mất, bởi vì không thể đồng thời tồn tại hai vật chất giống nhau!
La Tiêu lặng lẽ dò xét hắn, thầm nghĩ: “Vị Tần Mục huynh đệ này thật là quái nhân… Nha —— ”
Hắn suýt nữa nhảy dựng lên, chỉ thấy diện mạo Tần Mục đang thay đổi, vậy mà trong chốc lát đã đổi thành một tướng mạo khác!
Hiện tại Tần Mục biến thành một thiếu niên nhìn chỉ khoảng 15~16 tuổi, trên mặt còn có chút non nớt chưa thoát khỏi vẻ ngây thơ.
“La Tiêu huynh đệ không nên hoảng hốt.”
Tần Mục ôn hòa nói: “Ta có rất nhiều cừu gia, bởi vậy cần thay đổi diện mạo để làm việc, đổi khuôn mặt liền an toàn.”
La Tiêu sợ hãi, thất thanh nói: “Ngươi mặc hoa phục lộng lẫy, lại ngồi bảo liễn hoa lệ như vậy, ta cho rằng ngươi là đại nhân vật, tất nhiên có thể bình an đến Thiên Đình, cho nên cầu ngươi chở ta một đoạn đường. Đã ngươi có nhiều cừu gia, ta vẫn là nên xuống xe trước đi!”
Tần Mục vội vàng kéo hắn lại, cười nói: “Ta đổi gương mặt, chẳng phải không có cừu gia sao? La huynh, ngươi không cần luôn ngạc nhiên, một bộ dáng vẻ chưa từng trải sự đời. Nói thật cho ngươi biết, Thiên Đình đề phòng nghiêm ngặt, ngươi muốn đi Thiên Đình, không có chút thân phận là không đi được, chỉ cần đi theo ta…”
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến thanh âm của Long Kỳ Lân: “Giáo chủ, ngài mau nhìn phía dưới!”
Tần Mục đi ra khỏi bảo liễn, nhìn xuống Thiên Hà, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy trên bình nguyên dưới Thiên Hà, có đến hàng vạn thần thông giả Nhân tộc tập hợp lại một chỗ, đang xây dựng rầm rộ, kiến tạo từng tòa cung khuyết, bọn họ thu thập khoáng vật, dùng pháp lực của mình hóa thành liệt hỏa, tinh luyện thần kim.
Bọn họ đã xây dựng ra một tòa thành thị có quy mô khá lớn, hiện tại đang xây dựng một cánh cửa, quy cách giống hệt Nam Thiên Môn của Thiên Đình.
“Nhân tộc đang kiến tạo Thiên Đình?”
Tần Mục giật mình, bảo Long Kỳ Lân dừng bảo liễn lại, kinh ngạc nói: “Nhân tộc Thiên Đình là Tiêu Hán Thiên Đình, chẳng lẽ tòa Thiên Đình này được xây dựng trên mặt đất, không phải là phiêu phù trên bầu trời?”
Cái này không giống với Tiêu Hán Thiên Đình trong tưởng tượng của hắn!
Mà vào lúc này, có rất nhiều Thần Nhân Nhân tộc đã tu luyện tới Thần cảnh bay về phía Thiên Hà, trong đó có đạo sĩ, có hòa thượng, Tần Mục còn nhìn thấy Lăng Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn!
Mà hòa thượng và đạo sĩ kia, chính là Đạo Tổ và Đại Phạm Thiên!
Ngoài bọn họ ra, còn có một số cao thủ Nhân tộc trẻ tuổi, cũng đều tu luyện Thần cảnh, tu vi rất là không kém.
Tần Mục sắc mặt cổ quái, chỉ thấy những người khai sáng Viễn Cổ này tu vi đã rất cao, sau lưng lơ lửng Thiên Cung, Nguyên Thần của bọn họ có kẻ sừng sững trên Dao Trì, có kẻ đứng trên Trảm Thần Đài.
“Bây giờ cách ta rời khỏi Dao Trì thịnh hội, cũng đã qua rất nhiều năm.” Tần Mục thầm nghĩ.
Hắn đứng trên bảo liễn, Lăng Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn và những người khác bay gần Thiên Hà, nghe được thanh âm của Nguyệt Thiên Tôn truyền đến: “Lão đạo, Thiên Hà lơ lửng, lợi dụng Thiên Hà Chi Thủy nâng Nhân tộc Thiên Đình của chúng ta lên, để Nhân tộc Thiên Đình nổi giữa không trung, chỉ cần đảm bảo thuật số của ngươi không phạm sai lầm, tất cả các tòa cung khuyết đều cần được tính toán chính xác về tình huống chịu lực, nếu không Thiên Cung sẽ rơi xuống.”
“Nguyệt Thiên Tôn yên tâm.”
Đạo Tổ nâng la bàn, bên cạnh phù văn thuật số tung bay, nói: “Tính toán của ta tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm. Năm đó Mục Thiên Tôn chỉ điểm ta thoáng chốc kia, ta liền phát giác ảo diệu của thuật số, ta là chuẩn bị lấy thuật số nhập đạo. Nguyệt Thiên Tôn, sau khi ta tính toán xong, còn cần dùng đến không gian chi thuật của ngươi để chồng chất Thiên Hà, ngươi có đủ pháp lực không?”
“Đây là tự nhiên.”
Nguyệt Thiên Tôn tư thế hiên ngang, rất là mê người, nói với Lăng Thiên Tôn: “Lăng tỷ tỷ, ngươi đừng nghiên cứu vật chất bất biến thời gian bất biến thần thông của ngươi nữa, đến cùng hỗ trợ đi.”
Nàng hiển nhiên là người chủ chốt của những người này.
Mà Lăng Thiên Tôn thì vẫn lôi thôi lếch thếch, giống như lúc trước Tần Mục nhìn thấy nàng, mặc váy báo, xỏ dép cỏ, luôn luôn lầm bầm, nói những điều khiến người ta không hiểu.
Mà Đại Phạm Thiên thì càng mập hơn, trên mặt mang dáng tươi cười, trong tay nâng kim bát, tùy thời chuẩn bị ăn xin.
Nguyệt Thiên Tôn chuẩn bị điều động pháp lực, thôi động thần thông dẫn dắt Thiên Hà, để Thiên Hà phân ra một đạo nhánh sông, nâng Thiên Cung Nhân tộc lên, đúng lúc này, nàng nhìn thấy Thiên Long Bảo Liễn trên Thiên Hà, cũng nhìn thấy Tần Mục trên bảo liễn.
Tần Mục lộ ra dáng tươi cười, đi về phía bọn họ. Đàn Thiên Long thu nhỏ hình thể, kéo bảo liễn theo ở phía sau.
“Vân Thiên Tôn, sao ngươi lại biến thành bộ dáng Mục Thanh Mục Thiên Tôn?”
Nguyệt Thiên Tôn phất phất tay, kinh ngạc nói: “Ngươi không phải đi tìm Hỏa Thiên Tôn sao? Không tìm được hắn sao? Chiếc xe này từ đâu tới? A, sáu đầu Đại Long thật tuấn tú! Còn có một cô nương xinh đẹp, ngươi lại lăng nhăng, không biết từ đâu thông đồng con gái nhà người ta…”
Lăng Thiên Tôn nhìn qua, ánh mắt rơi trên người Tần Mục, lại thu hồi ánh mắt, hừ một tiếng: “Hàng giả.” Nói xong, lại tiếp tục yên lặng trong thế giới của mình.
Đột nhiên nàng la hoảng lên: “Trâm cài tóc của ta đâu rồi? Ai nhìn thấy trâm cài tóc của ta rồi?”
Tần Mục đi về phía trước, trong lòng nhiệt huyết dâng trào, cười nói: “Chư vị, đã lâu không gặp.”
Hắn nói ra lời này, vành mắt lại có chút phiếm hồng, nhịn không được có cảm giác muốn rơi lệ, nhưng lập tức liền áp chế lại.
Nguyệt Thiên Tôn và những người khác coi hắn là Vân Thiên Tôn, nghĩ rằng lúc này Vân Thiên Tôn đã bắt đầu giả mạo hắn làm việc.
“Nào có rất lâu? Ngươi mới rời đi nửa năm.”
Nguyệt Thiên Tôn oán giận nói: “Hỏa Thiên Tôn không trở lại cùng ngươi? Hắn vẫn đi theo Hạo Thiên Tôn? Đã qua hơn một ngàn năm, hắn vẫn chấp mê bất ngộ, cảm thấy nhất định phải dựa vào lực lượng Bán Thần. Hắn cũng không phải không biết Ngự Thiên Tôn chết trong tay Hạo Thiên Tôn? Chúng ta không nên kéo hắn vào Thiên Minh… Đây là ai?”
Nàng nhìn La Tiêu, lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Đây là La Tiêu.”
Tần Mục cười nói: “Ta ngẫu nhiên gặp một vị đạo hữu, là một người thực tế. Các ngươi định nâng Tiêu Hán Thiên Đình lên không trung?”
“Tiêu Hán Thiên Đình? Ngươi lại tự tác chủ trương đặt tên cho Nhân tộc Thiên Đình của chúng ta rồi?”
Nguyệt Thiên Tôn cả giận: “Đặt tên lung tung, tuyệt không êm tai! Nhân tộc Thiên Đình của chúng ta, là chúng ta cùng nhau tranh thủ, phải lấy tên do mọi người cùng nhau đặt, sau đó chọn cái tốt nhất, đúng không Lăng tỷ tỷ?”
Lăng Thiên Tôn tóc tai bù xù, bởi vì không có trâm cài tóc gỗ đào, tóc rất là tán loạn, nàng thuận tay nhét tóc ra sau, nói: “Lấy tên là gì không quan trọng, gọi Tiêu Hán liền rất tốt. Nâng lên bầu trời chẳng phải chính là tiêu sao?”
Nguyệt Thiên Tôn không thể làm gì, nói với Đạo Tổ: “Lão đạo, ngươi tính xong chưa?”
“Nhanh, nhanh, đừng thúc giục.”
Đạo Tổ bất đắc dĩ, thầm nói: “Nữ nhân thật phiền, ta ở trước mặt các ngươi liền không có địa vị, đời ta nhất định không cưới thê tử, miễn cho chậm trễ nghiên cứu của ta!”
Bên cạnh, Đại Phạm Thiên vui vẻ thấp giọng cười nói: “Nữ nhân thật là phiền, ta vẫn là tìm một chỗ ngủ một giấc, ta cảm thấy ta sắp tìm được đạo của ta…”
Nguyệt Thiên Tôn ở một bên chuẩn bị thần thông, thúc giục nói: “Lăng tỷ tỷ, mau tới hỗ trợ. Vân Thiên Tôn, ngươi cũng vậy, cùng đi hỗ trợ, ta không có đủ tự tin tách Thiên Hà ra!”
Tần Mục tiến lên, hùng hồn pháp lực bộc phát, đưa tay vạch một cái, tách Thiên Hà Chi Thủy ra, vạch ra một đạo nhánh sông.
Nguyệt Thiên Tôn vừa mừng vừa sợ, cười nói: “Pháp lực của ngươi lại tăng trưởng.”
Nàng lập tức thôi động không gian thần thông, điều khiển Thiên Hà Chi Thủy, thân hình của nàng rơi vào đầu nguồn nhánh sông Thiên Hà, đứng trên một đóa bọt nước, cao giọng nói: “Lão đạo, nhanh lên tính ra những điểm chịu lực của Tiêu Hán Thiên Đình! Vân Thiên Tôn, còn có những người khác, đều tới hỗ trợ!”
Đám người bay lên trước, cùng nhau ước thúc nhánh sông Thiên Hà từ trên trời giáng xuống, nhánh sông Thiên Hà cuồn cuộn, bay về phía Nhân tộc Thiên Đình đang được xây dựng một nửa phía dưới.
Đạo Tổ nhanh chóng tính toán ra điểm chịu lực, ở phía trước ấn lên những điểm chịu lực kia của Tiêu Hán Thiên Đình, Thiên Hà vỡ bờ, chui vào phía dưới Tiêu Hán Thiên Đình, dọc theo điểm chịu lực mà Đạo Tổ tính toán không ngừng kéo dài, dần dần nâng vùng thần thành này lên.
Nhân tộc Thiên Đình nhỏ hơn chân chính Thiên Đình không biết bao nhiêu lần, trong Nguyên giới rộng lớn vô ngần này chỉ là một tòa thần thành nhỏ bé, thậm chí còn kém xa quy mô hùng vĩ của hệ thống Địa Mẫu Nguyên Mộc Chư Thiên.
Bất quá Tiêu Hán Thiên Đình bay lên, vẫn khiến tất cả mọi người hoan hô, phía dưới, vô số phàm nhân từ mười dặm tám hương chạy đến, quan sát một màn hùng vĩ này, từng đợt reo hò từ phía dưới truyền đến, kinh thiên động địa.
Xa xa còn có một số Bán Thần bay tới, nhìn quanh từ xa, lại đều cười lạnh một tiếng, quay người rời đi.
“Nhân tộc đều là lũ sâu kiến, cho dù là Thiên Tôn cũng như vậy.”
Các Bán Thần châm chọc nói: “Bệ hạ hứa bọn họ kiến tạo Nhân tộc Thiên Đình tại Nguyên giới, bọn họ phí nhiều năm như vậy mới xây dựng ra một tòa thần thành nhỏ bé.”
Tiêu Hán Thiên Đình bay lên, càng ngày càng cao, nhánh sông Thiên Hà không ngừng co lại, cuối cùng giống như một chiếc lá, nâng Tiêu Hán Thiên Đình lên, sừng sững bên cạnh Thiên Hà.
Tòa Thiên Đình này quả thật không lớn, còn không bằng độ rộng của Thiên Hà.
Nguyệt Thiên Tôn, đám người cùng rất nhiều thần thông giả vui mừng hớn hở xông vào Nam Thiên Môn, nhảy nhót không thôi, hưng phấn dị thường.
Tần Mục nhìn mọi người náo nhiệt, lộ ra dáng tươi cười, La Tiêu ở bên cạnh nhát gan nói: “Chúng ta khi nào đi Thiên Đình?”
“Chờ một chút.” Tần Mục mỉm cười nói.
La Tiêu rụt rụt đầu, thầm nghĩ: “Đi theo hắn, ta không biết khi nào mới có thể đến Thiên Đình, hơn nữa hắn có rất nhiều cừu gia, không bằng lặng lẽ chạy đi…”
Hắn đang muốn lặng lẽ rời đi, Lăng Thiên Tôn đi tới, cau mày nói: “Vân Thiên Tôn, sao ngươi còn dùng khuôn mặt Mục Thiên Tôn? Còn không biến về?”
Tần Mục nhìn nàng, cười nói: “Ta dùng gương mặt này làm việc thuận tiện.”
Lăng Thiên Tôn hừ một tiếng: “Không được làm mất uy phong của Mục Thiên Tôn.”
Tần Mục xưng phải, cười nói: “Ta nhất định sẽ không làm mất danh tiếng của hắn. Ta ngay cả Kiếm Hoàn đều đã chuẩn bị xong.”