Chương 1036: Chiến Tranh Cổ Thần | Mục Thần Ký

Mục Thần Ký - Cập nhật ngày 14/02/2025

Tây Đế đổi xiêm y thường ngày, nguyên là người mặc áo giáp, không rõ dung nhan, chỉ thấy đôi mắt to tròn, nay Tần Mục rốt cuộc được chiêm ngưỡng toàn bộ diện mạo của nàng.

Nàng khoác trên mình một bộ bạch y, dùng chỉ vàng thêu hình đầu hổ, đầu đội Dực Thiện Quan, trên quan cũng thêu hai con hổ nâng tú cầu bằng chỉ vàng.

Dực Thiện Quan bình thường có hai dải khăn ô sa rủ xuống hai bên tai, tựa như hai cánh nhỏ, còn của nàng lại trực tiếp khoét hai lỗ.

Đôi tai hổ của nàng không có chỗ giấu, dứt khoát xuyên thẳng qua hai bên đỉnh quan, đôi tai lông xù thỉnh thoảng lại lay động, rất là linh hoạt.

Vị Cổ Thần này mặt tròn vo, có chút bầu bĩnh trẻ con, tay áo rất rộng rất dài, tay giấu bên trong, váy lại ngắn, chỉ tới trên đầu gối chừng bảy tấc, trên đùi không mặc gì, chân đi một đôi giày đầu hổ.

Tần Mục rốt cuộc hiểu vì sao váy của nàng ngắn như vậy, bởi vì nàng có một cái đuôi không có chỗ giấu, thỉnh thoảng lại dựng thẳng lên từ phía sau, thậm chí vượt qua cả vai nàng, rất là linh hoạt.

Nếu cái đuôi này mọc ra mắt, nhất định sẽ láo liên nhìn quanh bốn phía.

Tần Mục hay là lần đầu thấy Cổ Thần đáng yêu như vậy, hơn nữa còn là một trong Tứ Đế của Cổ Thần.

Địa vị của Cổ Thần cực cao, cho dù là Thảo Đầu Thần bên cạnh Địa Mẫu trong Nguyên giới, địa vị cũng cao đến dọa người, Cổ Thần Tứ Đế địa vị còn cao hơn!

Cho dù hiện tại địa vị của Cổ Thần không bằng lúc trước, bọn họ vẫn như cũ là tồn tại chí cao thống trị Tứ Cực của Vũ Trụ!

Trong Cổ Thần Tứ Đế, Tần Mục đã gặp qua ba vị, Thanh Long có tướng Đế Hoàng, Huyền Vũ tuy nội liễm, nhưng cũng uy vũ bất phàm, Nam Đế Chu Tước dù thích dò xét chuyện riêng tư của người khác, nhưng trước mặt người khác vẫn hiển lộ phong thái của Cổ Thần Đại Đế.

Duy chỉ có vị Tây Đế này, tựa như một nha đầu chưa lớn.

Tần Mục sắc mặt cổ quái, thầm nghĩ: “Tây Đế chỉ sợ là tiểu muội muội trong lòng tất cả Cổ Thần…”

Tây Đế đi tới, cười nói: “Thoát khỏi áo giáp thoải mái hơn nhiều. Thiên Tôn, mời qua bên này.”

Nàng cười một tiếng, liền lộ ra một đôi răng nanh.

Tần Mục đuổi theo nàng, đã thấy cái đuôi của nàng không an phận, khi thì quấn tới bên hông, khi thì leo lên đầu vai, có đôi khi lại quét qua cành cây và hoa cỏ bên cạnh.

“Nàng mặc áo giáp thì không thấy đuôi, khi đó giấu ở đâu?”

Tần Mục nhìn chằm chằm cái đuôi Bạch Hổ này, thầm nghĩ: “Nếu như kiểm tra…”

Hắn ngược lại càng ngày càng muốn sờ thử, chỉ là dù sao đây cũng là Đại Đế trong Cổ Thần, trực tiếp ra tay đi sờ thì không hay.

Yên nhi lại không cố kỵ nhiều như vậy, nhảy nhót tiến lên, sờ đuôi Tây Đế.

Tây Đế cười khanh khách, đuôi chọc lấy cằm Yên nhi, cười nói: “Tiểu nha đầu, ta là di nương của ngươi, ngươi lại dám trêu chọc ta.”

Yên nhi hóa thành một con Tiểu Thanh Tước, bay đến đậu trên chóp đuôi, hiếu kỳ nói: “Di nương nhận ra ta?”

“Đương nhiên nhận ra, huyết mạch của ngươi đặc thù, chỉ thoáng nhìn đã nhận ra.”

Chóp đuôi Tây Đế đưa tới đầu vai nàng, đem nàng đặt trên vai, đuôi nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu Thanh Tước, Yên nhi rất dễ chịu, ngồi trên vai nàng nghiêng đầu ngủ gật.

Tây Đế dẫn bọn hắn đi đến Dao Đài thưởng ngoạn phong cảnh, Dao Đài của Bạch Hổ Thiên Cung không giống như Tần Mục tưởng tượng, nơi này lại có rất nhiều đài tinh luyện kim loại, xếp dọc theo Dao Trì, lò lửa ở đây ngày đêm cháy rực, không khí rất nóng bỏng.

Tần Mục dò xét những đài tinh luyện kim loại này, kinh ngạc nói: “Đây là quy cách của Thiên Công thời Khai Hoàng. Khai Hoàng từng tới nơi này?”

“Từng tới.”

Tây Đế nhìn thấy một cây cọc gỗ khổng lồ, lập tức chạy tới, hai cánh tay từ trong tay áo vươn ra, lộ ra vuốt hổ sắc bén, cào nhanh hai lần trên cọc gỗ, nằm trên thân cây vươn vai một cái, rồi mới xuống, nói: “Khai Hoàng mang đến một tiểu hỏa tử tuấn tú tên Lý Du Nhiên, đặc biệt phong lưu, làm các nữ hài nhi trong cung ta mê mẩn. Đài tinh luyện kim loại ở đây là do hắn thiết kế, ta nói không thể rèn sắt bên cạnh Dao Trì, những nữ hài tử kia liền ầm ĩ một trận, ta đành phải chiều theo ý các nàng.”

Nàng có chút bất đắc dĩ, nói: “Tây Cực Thiên của ta nhiều thần kim mỹ ngọc, ta là Cổ Thần chủ chưởng chiến tranh, xây dựng những đài tinh luyện kim loại này cũng không tệ, tốt xấu gì cũng có chút tác dụng. Lý Du Nhiên kia là do Tần Nghiệp phái tới để học tập tinh luyện kim loại từ ta, bất quá công pháp của ta là hấp thu kim khí, hắn không học được, ngược lại ta học được từ hắn chút pháp môn luyện chế thần binh, chỉ là không tinh xảo bằng hắn.”

Lý Du Nhiên chính là Đế Thích Thiên Vương Phật, Chiến Tranh Thiên Vương của Khai Hoàng Thiên Đình.

Thực lực của Lý Du Nhiên trong Tứ Đại Thiên Vương không mạnh, thậm chí có thể nói là đứng chót, nhưng danh hiệu Chiến Tranh Thiên Vương của hắn lại là thực chí danh quy.

Về rèn đúc chi đạo, Câm Điếc gia gia rất khó vượt qua hắn, bất quá bây giờ Câm Điếc và Mù Lòa bắt đầu liên thủ, thử kết hợp thần thức thần thông của Tạo Vật Chủ, khai sáng ra kỹ nghệ chế tạo vi mô.

Nếu bọn hắn nghiên cứu thành công, liền có thể vượt qua Lý Du Nhiên trên phương diện rèn đúc chi đạo.

Các nữ Thiên Công vừa rồi đi tu chỉnh Thiên Long Bảo Liễn đã chở bảo liễn trở về, đặt ở bên cạnh Dao Trì, bắt đầu vẽ lại kết cấu của bảo liễn.

Tần Mục cùng Tây Đế cùng tiến lên xem xét, chỉ thấy những nữ Thiên Công này khỏe mạnh kháu khỉnh, đều là những nữ hán tử cường tráng, kỹ nghệ thuần thục, tay chân nhanh nhẹn, hiển nhiên là được chân truyền của Đế Thích Thiên Vương Phật Lý Du Nhiên.

Trong lòng Tần Mục rất hài lòng: “Câm Điếc gia gia nhìn thấy các nàng, nhất định sẽ rất thích.”

“Tây Đế, bây giờ Duyên Khang lấy rèn đúc làm gốc rễ lập quốc, đang cần những Thiên Công này, nếu Tây Đế có thể phái Thiên Công của Tây Cực Thiên đến giúp đỡ, ta tất nhiên khắc cốt ghi tâm!”

Tần Mục càng nhìn những nữ tử này càng thêm yêu thích, nói: “Trên phương diện rèn đúc chi đạo, Duyên Khang cũng có thành tựu, thợ khéo cũng nhiều, Tây Đế phái một số nữ Thiên Công tới, cũng có thể bổ sung cho nhau.”

Tây Đế lắc đầu cười nói: “Ngươi lại gạt ta! Duyên Khang ta cũng từng nghe nói, Duyên Khang của các ngươi là vì Thiên Đình chế tạo thần binh lợi khí, ta nếu phái Thiên Công của Tây Cực Thiên đến Duyên Khang, chẳng phải là giúp tăng cường thực lực của Thiên Đình sao? Đây là tư thông với địch!”

Tần Mục mỉm cười nói: “Tây Đế, đây cũng là chỗ kiến thức nông cạn của ngươi. Từ khi Khai Hoàng thời đại diệt vong đến nay, dài đến hai vạn năm, rèn đúc của Tây Cực Thiên các ngươi vẫn không có tiến bộ, luận quy mô, rèn đúc của Tây Cực Thiên chỉ tương đương với ba bốn xưởng đốc tạo của Duyên Khang, luận kỹ nghệ, càng không có nửa điểm thành tựu, bất quá chỉ là kế thừa từ thời đại Khai Hoàng mà thôi. Duyên Khang có thể rèn đúc thần binh cho Thiên Đình, cũng có thể rèn đúc thần binh cho chính mình, tiếp tục phát triển, quy mô chỉ có thể ngày càng lớn, kỹ nghệ sẽ chỉ ngày càng mạnh!”

Hắn mỉm cười: “Ta có thể đánh cược với bệ hạ, có thể luyện rèn đúc chi đạo thành đại đạo vĩnh hằng, có thể lạc ấn vào hư không, tất nhiên là người Duyên Khang, tuyệt đối không phải Lý Du Nhiên hoặc là người Tây Cực Thiên!”

Tây Đế nửa tin nửa ngờ, nói: “Rèn đúc chi đạo của Lý Du Nhiên không ai sánh bằng, Duyên Khang có năng lực gì?”

Tần Mục giơ tay bắt lấy, một cây thần chùy bay tới, rơi vào tay hắn: “Rèn đúc chi đạo của Duyên Khang, đã không chỉ đơn giản là rèn đúc thần binh lợi khí, còn có thể cải biến vật lý, biến thành công phạt chi đạo. Xin mời Tây Đế bệ hạ mang tới một thanh thần binh.”

Tây Đế phẩy tay, một vị nữ Thiên Công mang tới một thanh thần binh.

Tần Mục vung chùy nện về phía nữ Thiên Công kia, nữ Thiên Công kia giật mình, vội vàng vung thần binh lên đỡ, chỉ nghe coong một tiếng, thần quang tràn ngập.

Nữ Thiên Công kia kinh hãi, vội vàng vứt bỏ thần binh, sờ lên người mình, phát hiện mình không bị thương chút nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tây Đế sắc mặt ngưng trọng, tiến lên nhặt thanh thần binh bị nàng vứt trên mặt đất, chỉ thấy thanh binh khí này đã không còn là thần binh, mà là một thanh binh khí bằng sắt thường.

Tần Mục một chùy nện xuống, vậy mà cải biến kết cấu của thần thiết, một chùy đánh thần thiết thành sắt thường!

Nàng không khỏi rùng mình, kỳ thật, chiến lực của Thiên Công không yếu, nhưng so với thần chỉ chuyên về chiến đấu, thì dù là trên phương diện thần thông hay ứng biến đều không bằng đối phương.

Nữ Thiên Công của Tây Cực Thiên càng là bảo bối, nàng tuyệt đối không dám để nữ Thiên Công ra chiến trường.

Mà một chùy này của Tần Mục lại làm cho nàng thấy được chỗ cường đại của Thiên Công, Thiên Công có thể tinh luyện kim loại rèn đúc thần binh, cũng có thể một chùy phá hủy thần binh của địch nhân!

Năm đó khi Khai Hoàng thời đại diệt vong, Lý Du Nhiên suất lĩnh Thiên Công Thần tộc định đáp Bỉ Ngạn Phương Chu đến Vô Ưu Hương tị nạn, kết quả gặp phải Thiên Đình đồ sát, Thiên Công Thần tộc cơ hồ bị tàn sát không còn.

Nếu Thiên Công Thần tộc có kỹ nghệ như Tần Mục, như vậy trận chiến tranh kia sẽ không phải là một cuộc tàn sát một chiều.

“Nếu Tây Cực Thiên có một đội Thiên Công đại quân như vậy, tất nhiên sẽ công vô bất khắc, tung hoành thiên hạ, không ai địch nổi.” Tây Đế thầm nghĩ.

Tần Mục ném thần chùy xuống, nói: “Đây cũng là một thành quả của Duyên Khang biến pháp, là pháp môn do hai vị phụ huynh của ta khai sáng, hiện tại vẫn chưa hoàn thiện đến mức hoàn mỹ. Tây Đế, tộc nhân của ngươi cũng có thể đến Duyên Khang học tập pháp môn này, thậm chí giúp Duyên Khang hoàn thiện pháp môn này. Đây mới thật sự là Chiến Tranh Thiên Vương, chân chính Chúa Tể chiến tranh!”

Tây Đế suy tư một lát, chán nản nói: “Đây là biến pháp… Biến pháp sẽ làm suy yếu Cổ Thần chúng ta…”

Nàng đột nhiên nước mắt tuôn rơi, nức nở nói: “Ta là Chiến Tranh Cổ Thần, ta cảm thấy các ngươi luyện thành loại rèn đúc chi đạo này, Chúa Tể chiến tranh, người đầu tiên bị giết sẽ là ta! Ta cảm thấy ta sắp chết…”

Tần Mục sắc mặt bình tĩnh nhìn nàng, dẫn dắt từng bước: “Muội muội tốt… Tỷ tỷ tốt, ngươi vừa rồi suýt chút nữa chết trong tay Hồng Thiên Tôn, là ta cứu ngươi, ta nếu muốn hại ngươi, sao lại cứu ngươi?”

Tây Đế ôm đuôi khóc nức nở.

Tần Mục không khỏi đau đầu, quát: “Đừng khóc!”

Tây Đế ôm đuôi ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn hắn, Tần Mục lập tức mềm lòng, ôn nhu nói: “Ngươi yên tâm, ta là Vạn Kiếp Bất Diệt Đại Pháp Sư, ngươi cho dù chết ta cũng có biện pháp cứu sống ngươi, yên tâm, yên tâm, nói không chừng ngươi chết một lần, liền có thể thoát khỏi trói buộc của Cổ Thần, được tự do! Đến lúc đó, ngươi cũng có thể nắm giữ rèn đúc chi đạo, ai còn có thể giết ngươi?”

“Ngươi thề đi!”

“Ta thề với Thổ Bá!”

Tây Đế chuyển buồn thành vui, lại vui vẻ trở lại.

Lãng Uyển Thần Vương ở một bên cười lạnh không thôi, thản nhiên nói: “Thánh Anh dỗ dành nữ hài tử quả là cao tay.”

Tần Mục ôn nhu nói: “Lãng Uyển tỷ tỷ…”

“Đối với ta vô dụng!”

Lãng Uyển Thần Vương quay người rời đi: “Ta không tin Cổ Thần Đại Đế, lại có tâm tư đơn thuần như vậy!”

Trong lòng Tần Mục căng thẳng, mâu thuẫn giữa Cổ Thần và Tạo Vật Chủ, đích thực là vấn đề nan giải lớn nhất trước mắt hắn.

Giữa Thập Thiên Tôn có mâu thuẫn, nhưng mâu thuẫn tuyệt đối không sâu sắc bằng cừu hận giữa Cổ Thần và Tạo Vật Chủ!

Hắn hiện tại như đi trên băng mỏng, hơi không cẩn thận, liền có thể vạn kiếp bất phục!

Quay lại truyện Mục Thần Ký

Bảng Xếp Hạng

Chương 34: Lão thất phu một bước

Tuyết Trung - Tháng 2 20, 2025

Chương 33: Vỏ kiếm tức mộ! Ai có thể ngang hàng ?

Tuyết Trung - Tháng 2 20, 2025

Chương 32: Gánh lên thiên địa

Tuyết Trung - Tháng 2 20, 2025