Chương 984: Khẩu khí thật là lớn | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 14/04/2025

“Ừ ~” Chung quanh vang lên từng trận tiếng thán phục, ánh mắt từng người mập mờ cực giống đám quần chúng ăn dưa trong lớp học kiếp trước.

Đường Điềm Nhi đỏ mặt cúi đầu, một bộ dáng vẻ thẹn thùng không gì sánh được, trong lòng lại mắng đám nam nhân thối tha này đến chết, ai oán nói danh tiếng của bản cô nương trong lầu về sau chỉ sợ tiêu tùng.

Tổ An thì cảm giác được hậu trường thu về liên tiếp điểm phẫn nộ, hắn nhìn kỹ một chút, phát hiện khách nhân chiếm tỉ lệ rất ít, ngược lại càng nhiều là nhân viên Tiêu Dao Lầu, xem ra Đường Điềm Nhi ở Tiêu Dao Lầu là đại chúng tình nhân được đông đảo đồng sự thầm mến a.

Lúc này Tôn Tuần hừ một tiếng: “Các ngươi sợ không phải đang đùa bỡn ta? Vừa mới lúc mở cửa, nữ nhân này rõ ràng không ở trong phòng, hiện tại mới từ bên ngoài chạy đến, nàng làm sao làm chứng được? Tiêu Dao Lầu các ngươi bao che phạm nhân không tiếc tạo ra lời hoang ngôn sơ hở trăm chỗ như vậy sao?”

Tổ An giả vờ giật mình nhìn về phía Đường Điềm Nhi: “Điềm Nhi, vừa rồi ngươi không ở trong phòng à?”

Nhân viên Tiêu Dao Lầu hắn chua xót nghĩ, Điềm Nhi Điềm Nhi gọi ngọt xớt, hai người này quan hệ quả nhiên thân mật đủ đường, ai, tiểu tử này vừa tới liền ngủ với đại mỹ nhân xinh đẹp nhất lầu, chúng ta sao khổ bức như vậy a.

Dù so với những hoa khôi nương tử xinh đẹp ở lầu hai, Đường Điềm Nhi cũng có hơn chứ không kém.

Hơn nữa nàng nói chuyện với ai cũng ngọt ngào ôn nhu, khí chất thân thiện vô cùng, cho nên nàng có nhân khí vô cùng cao trong lầu.

Đường Điềm Nhi lúc này cũng rất phiền muộn, thầm nghĩ ta khi nào thì thân mật với ngươi như vậy?

Chắc là hắn vừa rồi bị mình mê hoặc choáng váng nên mới mộng tưởng kiều diễm như vậy, cho là thật sự là ta đang bồi hắn làm chuyện khoái lạc gì.

Có thể trong tình cảnh này, nàng lại không có cách nào ra giải thích, chỉ có thể kiên trì thừa nhận: “Ách, vừa rồi ta thấy ngươi ngủ say, ta liền không đánh thức ngươi, ra ngoài một chuyến.”

Ai, hiện tại mọi người đều cho là ta ngủ với hắn, mấu chốt là thái độ này của ta cũng coi như ngầm thừa nhận, thật sự là xã chết, xã chết mà.

Nghe được lời nàng nói, đám nam nhân đều dùng ánh mắt xem thường nhìn Tổ An, nếu mình có mỹ nhân lớn như vậy tương bồi, chỉ sợ suốt đêm cũng không ngủ, hận không thể nhét trứng, tiểu tử này nhanh như vậy đã ngủ mất, có được hay không a.

Cùng là nam nhân, Tổ An tâm hữu linh tê giây hiểu ánh mắt bọn họ, nhất thời nhức cả trứng không thôi.

Hắn cũng có cùng cảm thụ với Đường Điềm Nhi, chuyện này không có cách nào giải thích a.

Tôn Tuần trầm giọng nói: “Coi như vị Đường cô nương này nói thật, vậy cũng chỉ chứng minh nàng chỉ xứng số 333 một đoạn thời gian, thời gian còn lại hắn vẫn có thể ra ngoài phạm án.”

Đường Điềm Nhi do dự một chút vẫn nói: “Hồi Tướng gia, thời gian ta rời đi bất quá một chén trà, thời gian ngắn như vậy hắn không thể đi phạm án được.”

Bàn tôn giả âm thầm lo lắng, thầm nghĩ nàng làm gì ôm chuyện vào người mình a, vừa rồi ra làm chứng đã tận tình tận nghĩa lắm rồi.

Liền Tổ An cũng ngoài ý muốn liếc nhìn nàng một cái, thật không ngờ nàng lại công khai thiên vị mình. Tôn Tuần nhìn về phía Bàn tôn giả, ánh mắt thoáng cái trở nên sắc bén: “Tiêu Dao Lầu các ngươi có dám đảm bảo cho lời nói của nàng không?”

Bàn tôn giả giật mình trong lòng, lời này không thể tùy tiện đáp ứng, tuy rằng hắn cũng không cảm thấy khách nhân số 333 có thể ra ngoài giết người, nhưng cũng không muốn kéo Tiêu Dao Lầu vào sự kiện này, sau đó hắn không trực tiếp trả lời, mà nói: “Nếu Tướng gia không tin chúng ta, có thể hỏi người nhà Tôn gia, trước đó ta chú ý thấy Tôn công tử lúc rời đi cố ý lưu người ở bên ngoài giám thị khách nhân số 333.”

Chung quanh nhất thời vang lên từng trận hư thanh, hiển nhiên người đến nơi này cũng không phải là kẻ ngốc, lập tức minh bạch Tôn Kế định làm gì, đáng tiếc không ngờ không trả thù được số 333, ngược lại góp cả mình vào trước.

Tôn Tuần nhíu mày, vội vàng quay đầu lại ngấm ngầm tìm kiếm, rất nhanh một thị vệ liền bị mang tới.

“Vừa rồi công tử lưu ngươi ở chỗ này giám thị?”

Người kia bận bịu gật đầu không ngừng: “Hồi Tướng gia, đúng ạ.”

“Vậy trong thời gian này có gì dị thường, hắn có ra khỏi phòng không?” Tôn Tuần tiếp tục hỏi.

Người kia lắc đầu nói: “Không có, tiểu nhân một mực thủ ở chỗ này, một lát không dám phân thần, hắn chưa từng ra ngoài.”

Tổ An lúc này nói: “Chân tướng rõ ràng rồi a, vừa rồi nể tình ngươi mất con đau lòng, nên ta mới nhẫn nại tính tình phối hợp các ngươi, hiện tại có phải nên nhận lỗi không?”

Bàn tôn giả âm thầm toát mồ hôi lạnh, tiểu tử này thật là nghé con mới sinh không sợ cọp, lời gì cũng dám nói.

Tôn Tuần liếc hắn thật sâu một cái, sau đó nhìn về phía cửa sổ một bên: “Hắn có khả năng từ chỗ này ra ngoài không, như vậy thị vệ ngoài cửa cũng không thấy được.”

Bàn tôn giả lúc này mở miệng: “Không thể nào, bên ngoài là hội trường, người đến người đi, mà lại cao thủ không ít, nếu hắn theo cửa sổ rời đi, khẳng định sẽ bị người khác phát hiện.”

Tổ An thì âm thầm cười lạnh, ai bảo Tôn Kế tâm tư ác độc nhất định phải đẩy ta vào chỗ chết, kết quả người hắn lưu lại giám thị ngược lại thành chứng nhân tốt nhất cho ta.

Lúc này Tôn Tuần phất phất tay: “Đem hắn mang về chậm rãi thẩm vấn.”

Đường Điềm Nhi và Bàn tôn giả biến sắc, vội vàng hỏi: “Tướng gia, vì sao lại như vậy? Đã chứng minh hắn trong sạch rồi mà.”

“Vậy vì sao Dương Long trước khi chết lại lưu lại dãy số của ngươi? Coi như không phải hắn tự thân động thủ, cũng rất có thể là đồng phạm bên ngoài phối hợp, mang đi.” Tôn Tuần lộ vẻ không muốn nói nhảm với bọn họ, trực tiếp ra hiệu thủ hạ bắt người.

“Các hạ đường đường mệnh quan triều đình, lại xem mạng người như cỏ rác võ đoán phán án như vậy sao?” Tổ An cười lạnh không thôi, “Trước đó ta và Tôn Kế phát sinh xung đột, nhiều người như vậy đều thấy, hung phạm muốn vu oan giá họa ta tự nhiên là ứng cử viên thích hợp nhất.”

Đây cũng là vì sao vừa rồi hắn không lau sạch chữ viết trên mặt đất, một là vốn không phải hắn giết, hắn không thẹn với lương tâm; hai là chuyện hắn và Tôn Kế xung đột mọi người đều biết, coi như lau sạch thì người Tôn gia vẫn sẽ tìm tới hắn đầu tiên, vậy còn không bằng giữ lại điểm đáng ngờ rõ ràng này.

“Mao đầu tiểu tử cũng dám dạy bản tướng làm việc? Mang đi về cẩn thận thẩm vấn, lục soát lại xem trong phòng có tang vật không.” Tôn Tuần nói mà không biểu cảm gì, coi như đối phương không phải là hung phạm, nhưng hắn đắc tội Kế nhi như vậy, cũng muốn thuận thế làm hắn cảm thấy an ủi Kế nhi trên trời có linh thiêng, “Mặt khác những người tham gia hội trường hôm nay đều không được đi, ta sẽ phái người từng người tra hỏi.”

Sau khi nói xong lại đối với Bàn tôn giả nói: “Đem danh sách những người tham dự hội nghị hôm nay cho ta một phần, bản tướng muốn đối chiếu từng người.”

Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao, mọi người đang ăn dưa, ai biết đem cả mình ăn vào?

Mọi người lập tức mặc kệ, ào ào ồn ào muốn đi, đồng thời công khai nghi vấn Tiêu Dao Lầu vô dụng.

Bàn tôn giả gấp, vội vàng kéo Tôn Tuần đến một bên nhỏ giọng nói: “Tướng gia như vậy là không được, những khách nhân này đều là nhân vật có mặt mũi, nếu thân phận bị bại lộ, đến lúc đó mọi người khó coi lắm. Xin Tướng gia mở cho một con đường, còn lại chúng ta Tiêu Dao Lầu nhất định toàn lực phối hợp.”

Tôn Tuần nhíu mày, vừa rồi nói ra miệng xong hắn cũng có chút hối hận, chớ nói bối cảnh Tiêu Dao Lầu không biết, cũng là những khách nhân này, nói không chừng là đồng liêu của hắn trên quan trường, lại hoặc là lão đại của quận, đắc tội cũng không tiện kết thúc.

Nghĩ tới đây hắn thuận thế sườn dốc nói: “Thôi được, thì cho Tiêu Dao Lầu các ngươi mặt mũi này, bất quá nhất định phải soát người này.”

Hiển nhiên hắn vẫn không bỏ đi hoài nghi đối với Tổ An, đồng thời muốn tùy tiện tìm lý do đem hắn mang đi.

Bàn tôn giả do dự một chút, cuối cùng không nói gì nữa.

Tôn Tuần đã cho hắn rất nhiều mặt mũi, nếu hắn một bước không lùi, rất có thể triệt để chọc giận đối phương, làm đến kết cục càng không tốt.

Đến mức quan hệ với Hải tộc đoạn cũng không sao, lần sau lại nghĩ phương pháp liên hệ là được.

Đường Điềm Nhi muốn nói gì, lại bị hắn ngăn cản, chỉ có thể lo âu nhìn về phía Tổ An.

Tổ An lại không hề có thần sắc kinh hoảng, lạnh nhạt nói: “Ngươi nói khám là khám? Dựa vào cái gì? Chẳng lẽ ta tùy tiện nói ngươi ăn hai bát phấn, ngươi liền cần phải xé bụng ra tự chứng minh trong sạch?”

Tôn Tuần nghe không hiểu điển tích hai bát phấn của bọn họ, bất quá cũng có thể phẩm vị ra trêu tức trong giọng nói của đối phương, không khỏi âm thầm tức giận, nhiều năm như vậy, ai dám nói chuyện với hắn như vậy? Vẫn là một hậu bối trẻ tuổi?

Đến từ Tôn Tuần điểm phẫn nộ +272 +272 +272…

“Dựa vào cái gì, chỉ bằng ta là Thừa tướng nước Yến.” Tôn Tuần mặt lộ vẻ sương lạnh.

“Thừa tướng cũng phải giảng vương pháp, vừa rồi các loại chứng cứ đã chứng minh trong sạch, vì sao còn muốn cưỡng ép khám xét ta?” Tổ An lạnh nhạt nói.

Tôn Tuần rốt cục không kiên nhẫn: “Vương pháp? Ở khu vực này, bản tướng chính là vương pháp!”

Đúng lúc này, nơi xa truyền đến một trận cười lạnh: “Ngươi chính là vương pháp? Khẩu khí thật lớn!”

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 201 “Đây là thẻ VIP của cửa hàng các cô chứ?”  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 18, 2025

Chương 142: Dám đến phạm, thử xem hảo!

Chương 141: Một quyền giết một phẩm!