Chương 820: Thích ăn mập vẫn là gầy | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025
Thấy cảnh này, Thái tử đang ăn dưa ở đầm nước phía xa miệng há to đến mức dưa trong tay rơi xuống đất cũng không hay.
Hắn vẻ mặt mờ mịt thốt lên: “Chẳng thấy gì cả a, hay là chúng ta lại gần chút nữa?”
Cao Anh cùng Bùi Hữu vội vàng ngăn cản: “Điện hạ tuyệt đối không thể, nơi đó hiện giờ vô cùng nguy hiểm, tuyệt đối không được tới gần.”
Vừa rồi trong nháy mắt, bọn họ đã tận mắt chứng kiến Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao lộ ra thân hình cùng uy áp, hai người kiến thức bất phàm, so với Triệu Hi bọn họ còn nhanh chóng nhận ra sự tình có biến, mục tiêu từ thất phẩm biến thành cửu phẩm, vậy thì còn chơi kiểu gì?
Bùi Hữu vội nói: “Mau đưa Thái tử rời khỏi nơi này, tránh cho lát nữa gặp phải nguy hiểm.”
Hắn biết rõ, Cửu phẩm Hung thú vừa xuất hiện, nhiệm vụ lần này đã định trước thất bại, những người bên trong kia e rằng lành ít dữ nhiều, ở lại nơi này chỉ có con đường chết.
Phác Đoạn Điêu đám người nhất thời nóng nảy: “Thái tử phi cùng Tổ đại nhân bọn họ còn ở bên trong, chúng ta sao có thể bỏ mặc bọn họ?”
Cao Anh thở dài: “Các vị đừng hành động theo cảm tính, bên trong Giao Long bây giờ là Cửu phẩm Hung thú, dù thêm chúng ta vào cũng chỉ là chịu chết mà thôi. Việc cấp bách là bảo toàn an nguy của Thái tử, đợi ra khỏi bí cảnh sẽ bẩm báo Hoàng thượng tình hình bên trong, như vậy sẽ không bị tính là Thái tử thất bại nhiệm vụ. Nếu bọn họ kiên trì đủ lâu, chúng ta vẫn có thể cầu viện binh trở lại cứu người.”
Tiêu Ti Côn không cam lòng: “Mấy ngày trước Tổ đại ca còn cứu mạng hai người các ngươi, hơn nữa Thái tử phi đối với hai nhà các ngươi cũng coi như ân trọng như núi, các ngươi làm vậy chẳng phải quá vô tình vô nghĩa?”
Cao Anh hơi đỏ mặt: “Ngươi nghĩ chúng ta muốn làm kẻ tiểu nhân như vậy chắc? Ái tử Liễu Hiển của cữu cữu ta cũng ở bên trong, ta không bảo vệ tốt hắn, lần này trở về Liễu gia nhất định sẽ không tha cho ta. Nhưng ta rất rõ ràng, dù chúng ta xông vào cũng chỉ là chịu chết, đi tìm viện binh ngược lại có một đường sống.”
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, Cửu phẩm Hung thú hạng gì, dù Tổ An có lợi hại hơn nữa, thêm cả cao thủ các đại gia tộc cũng chỉ cầm cự được một hai ngày là cùng.
Nhưng bọn hắn từ cửa vào bí cảnh đến đây đã mất gần mười ngày, căn bản không thể kiên trì đến khi có cứu binh đến.
Dù sao hắn là người lý trí, rõ ràng trong tình huống này, lựa chọn nào là hợp lý nhất.
Phác Đoạn Điêu cùng Tiêu Ti Côn đành phải cầu cứu nhìn về phía Thái tử: “Có cứu Thái tử phi không, mời Thái tử điện hạ chỉ thị.”
Bọn họ cố ý dùng tâm cơ, không nói đi cứu Tổ An, mà lấy danh nghĩa Bích Linh Lung, dù sao Thái tử những năm này luôn được Thái tử phi chiếu cố, ngày thường cũng rất thích nàng.
Thái tử mập mạp trầm ngâm hồi lâu, sau đó hỏi một câu: “Kia cái gì Giao Long có ăn thịt người không?”
Phác Đoạn Điêu cùng Tiêu Ti Côn không ngờ hắn lại hỏi một câu như vậy, nhưng việc này bọn họ không dám giấu diếm: “Có ăn.”
“Vậy nó thích ăn mập hay gầy?” Thái tử tiếp tục hỏi.
Phác Đoạn Điêu cùng Tiêu Ti Côn vẻ mặt mờ mịt, bọn ta sao biết khẩu vị của nó.
Cao Anh lập tức hiểu ra ý tứ của hắn, vội đáp: “Hung thú đều thích ăn đồ nhiều mỡ, nhiệt lượng cao, cho nên Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao hẳn là thích ăn mập hơn.”
Thịt mỡ trên mặt Thái tử run run, cuống quýt đứng lên: “Ta không nhìn nữa, mau về cung, mau về cung.”
Nói xong liền chạy thục mạng, thị vệ Đông Cung vội vàng theo sau.
Sắc mặt Phác Đoạn Điêu cùng Tiêu Ti Côn lúc trắng lúc xanh, cuối cùng vẫn không dám chống lại ý chỉ, chỉ có thể đi theo.
Bùi Hữu nói với hai người: “Tổ đại nhân lợi hại như vậy, biết đâu có kỳ tích xảy ra, các ngươi cũng đừng quá tuyệt vọng.”
“Mèo khóc chuột giả từ bi.” Phác Đoạn Điêu cười lạnh, không chấp nhận lời an ủi của hắn.
Tiêu Ti Côn cũng phụ họa: “Giả dối!”
Mặt Bùi Hữu trầm như nước, nắm kiếm quay người đi về phía đầm nước.
Cao Anh giật mình: “Ngươi đi đâu?”
“Ta thiếu Tổ đại nhân một cái mạng, tự nhiên phải trả lại cho hắn.” Bùi Hữu lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Cao Anh âm tình bất định, nhưng vẫn giữ chặt hắn: “Ta cũng thiếu Tổ đại nhân một cái mạng, nhưng bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tính. Trên đường tới chúng ta gặp nhiều nguy hiểm, chỉ bằng những người kia chưa chắc đã bảo vệ được Thái tử an toàn, chúng ta có trách nhiệm hộ tống Thái tử bình an ra ngoài.”
Thấy Bùi Hữu vẫn thờ ơ, hắn đành phải nói: “Nếu Thái tử xảy ra chuyện, cả gia tộc chúng ta sẽ vạn kiếp bất phục.”
Thái tử xảy ra chuyện, Tề Vương đăng cơ, những gia tộc thuộc phe Thái tử như bọn họ sẽ có kết cục thế nào có thể đoán được.
Sắc mặt Bùi Hữu rốt cục biến đổi, hắn có thể đem mạng trả lại cho Tổ An, nhưng không thể đem cả gia tộc ra để trả.
Hắn nhìn sâu vào màn nước phía xa một chút, rồi không chút do dự quay người bảo hộ Thái tử rời đi.
Lại nói đến bên trong màn nước, mọi người hốt hoảng bỏ chạy.
Màn nước kia nhìn trong suốt yếu ớt, nhưng Triệu Hi chạy nhanh nhất đâm vào lại bị bắn ngược trở lại.
“Ái u!” Triệu Hi kinh hô một tiếng, hắn bị đâm đến khí huyết toàn thân sôi trào, suýt chút nữa nôn ra máu.
Hắn không tin tà, vội vàng vận toàn bộ tu vi quán chú vào vũ khí, chém về phía màn nước, đáng tiếc hắn chỉ cảm thấy sức lực toàn thân như đánh vào một đống bông, màn nước có một tầng kình lực quỷ dị hóa giải công kích của hắn.
Người khác cũng không tin tà xông thẳng vào màn nước cản đường, tiếc rằng màn nước ánh nước lưu chuyển, hoàn toàn không hề hấn gì trước công kích của bọn họ.
“Hết rồi!” Sắc mặt Mạnh Phàn còn trắng bệch hơn bình thường, tuyệt vọng nói.
Bị Cửu phẩm Hung thú vây ở đây, bọn họ hẳn phải chết không nghi ngờ.
Tuyệt vọng đâu chỉ mình hắn, vô số người sắc mặt xám ngoét, vừa giây trước mọi người còn hăng hái, giây sau đã từ thợ săn biến thành con mồi.
“Ha ha, lũ loài người hèn nhát ti tiện, các ngươi chỉ được cái hiếp yếu sợ mạnh, xem trò hề của các ngươi thật là một chuyện vui vẻ.” Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao trên không trung không vội ra tay, ngược lại thích thú nhìn mọi người bên trong màn nước, dường như bọn họ càng sợ hãi, nó càng hưởng thụ.
Tổ An nhịn không được thầm nghĩ: Cái Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao này có phải lúc nhỏ bị loài người ngược đãi không, nếu không sao lại có oán niệm lớn như vậy?
Càng nghĩ càng thấy có lý, bí cảnh này là học viện giữ lại, thường xuyên phái học sinh đến rèn luyện.
Loại như Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, nếu là Thất phẩm thì không quá cao cũng không quá thấp, vừa vặn để nhiều người luyện tay.
Lần này Hoàng thất cho Thái tử đại khảo đầu tiên đã nghĩ đến nó, hẳn là cũng rất quen thuộc, biết nó không thuộc loại nhiệm vụ quá nguy hiểm mới an bài như vậy.
Chậc chậc, xem ra những năm này nó ở trong bí cảnh này đúng là bị ngược hơi thảm.
Mà nói, Hoàng thất đã nói nó là Thất phẩm thì chắc là không sai, vì sao trong thời gian ngắn cảnh giới của nó tăng lên nhiều như vậy?
Lúc này, Bích Linh Lung cao giọng nói: “Mọi người đừng hoảng, chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ cho chuyến đi này, việc đã đến nước này, hãy chuẩn bị chiến đấu, chưa hẳn không có một đường sống!”
Tổ An thầm bội phục, trong đám đông nhiều nam nhân như vậy, người trấn định nhất lại là nữ nhân.
Triệu Hi chờ người âm thầm kêu khổ, bọn họ đúng là có chuẩn bị, nhưng là chuẩn bị đối phó Thất phẩm Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, chứ không phải Cửu phẩm trước mắt.
Dù sao bọn họ cũng là tinh anh các nhà, hiểu rõ chuyện đến nước này chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
Một đám người nhanh chóng tụ tập bên cạnh Bích Linh Lung, sắp xếp đội hình chiến đấu, sau đó rất nhiều nỏ tên bắn thẳng về phía Giao Long trên không trung.
Những mũi tên này không phải cung nỏ bình thường, mà là có pháp trận gia tăng, nỏ phá giáp, đủ sức phá vỡ hộ giáp của Hung thú Thất phẩm.
Tiếc rằng lần này đối mặt là Hung thú Cửu phẩm, những cung nỏ kia bắn lên người nó chỉ phát ra tiếng “đinh đinh đang đang”, nhiều nhất chỉ để lại một vệt trắng mờ trên khải giáp, căn bản không thể làm nó bị thương.
Nhưng nó vẫn bị chọc giận: “Một lũ kiến hôi, dám mạo phạm bản vương!”
Nó hét lớn một tiếng, rồi phun ra bốn đoàn bóng nước.
Mấy đạo bóng nước lấp lánh nhanh chóng rơi xuống đất, mọi người lúc này mới thấy rõ, bên trong mỗi bóng nước dường như bao bọc một con Hung thú, nhưng mỗi con đều mang vẻ mặt thống khổ và oán hận.
“Hoàng Kim Man Ngưu, Hàn Băng Cự Hùng, Cương Liệp Hắc Trư, Thiên Vấn Phệ Lôi Hổ!” Sắc mặt Bích Linh Lung kịch biến, “Đều là Hung thú Thất phẩm bị nó thôn phệ, rồi dùng hồn phách của chúng luyện thành khôi lỗi hệ Thủy của nó, những khôi lỗi này có thể giữ lại phần lớn thực lực khi còn sống, mọi người cẩn thận!”
Lần này cần đối phó Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, nàng đã nghiên cứu kỹ năng của đối phương, vốn tưởng chỉ cần đối phó mấy khôi lỗi Lục phẩm, không ngờ lại biến thành Thất phẩm, độ khó này tăng lên gấp bội.