Chương 8: Tin Xuân ca | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 07/04/2025
Mễ lão đầu lúc này sắc mặt mới hòa hoãn phần nào: “Trước đó còn kỳ quái vì sao ngươi có thể chống cự Kêu Rên Chi Tiên uy lực, hiện tại xem ra ngươi là vô cùng nghị lực chịu đựng, phần này tâm tính thật sự là khó được.”
Tổ An lúc này trong lòng thì chửi mẹ, cái này Phú Bà Khoái Lạc Bóng là giả mạo phi pháp sản phẩm a, không phải nói miễn dịch đau đớn a, hiện tại là chuyện gì xảy ra?
Có điều hắn rất nhanh kịp phản ứng, cái kia bóng có một giờ công hiệu kỳ, bây giờ đã qua một giờ, tuy nhiên miễn dịch trước đó Sở Hoàn Chiêu Kêu Rên Chi Tiên tạo thành gấp mười lần cảm giác đau, nhưng cây roi lưu lại thương thế vẫn còn, hiệu quả biến mất về sau, vết thương bình thường cảm giác đau đớn vẫn là khó tránh khỏi.
“Cũng coi như tiểu tử ngươi vận khí tốt, nha đầu kia lại đánh thêm một roi nữa ngươi thì mất mạng.” Mễ lão đầu một bên kiểm tra thương thế cho hắn một bên tấm tắc lấy làm kỳ lạ, “Ngươi cái này thân thể yếu đuối, lại còn có thể tiếp nhận nhiều như vậy cây roi, thật sự là kỳ quái.”
Tổ An lúc này mới nghĩ đến “Phú Bà Khoái Lạc Bóng” một cái khác công hiệu, tựa như là phú bà tạo thành vết thương trí mạng sẽ có tàn huyết khóa chặt công năng, a, dạng này há không phải về sau cùng nữ nhân có tiền hơn mình đánh nhau sẽ có rất lớn ưu thế?
Phi phi phi, không có chí khí, cùng nữ nhân đánh có gì tài ba, mấu chốt là đủ loại hạn chế phía dưới cái này thực dụng phạm vi không khỏi quá hẹp.
Mễ lão đầu lấy ra một bình thuốc, chỉ thấy tay áo lão nhân nhẹ nhàng phất một cái, bên trong thuốc bột đều đều rắc vào trên vết thương hắn: “Hai bình thuốc này cầm lấy, một bình thoa ngoài da một bình uống, những ngày này thật tốt dưỡng thương, chớ đem mệnh làm không.”
Tổ An cảm giác được trên vết thương một cỗ mát lạnh, cả người muốn tốt hơn rất nhiều, không khỏi cảm động: “Lão gia tử, ta thật không biết phải tạ ơn ngươi như thế nào.”
Mễ lão đầu cười hắc hắc hai tiếng: “Yên tâm, chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ biết thôi.” Lưu lại một nụ cười khiến người hãi hùng, liền còng lưng rời phòng.
Tổ An không suy nghĩ nhiều, mà bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.
Vừa rồi trước sau theo chỗ Sở Hoàn Chiêu thu hoạch 1444 điểm phẫn nộ giá trị, tính ra có thể rút 14 lần phần thưởng, nghĩ tới đây, ấn tượng về tiểu ny tử kia rất là chuyển biến tốt đẹp.
Nha đầu này về sau có tiềm chất làm máy ATM a.
Nằm ở trên giường nhàn rỗi, Tổ An quyết định bắt đầu rút thưởng.
May mắn bàn phím hoàn toàn dùng ý niệm để thao tác, nếu không lấy trạng thái bây giờ của hắn, chỉ sợ cầm bàn phím còn không có khí lực.
Trong ý niệm ấn xuống nút bắt đầu rút thưởng, nhìn con trỏ cấp tốc chuyển trên bàn phím, chờ mong lần này có thể rút ra vật gì tốt.
Bất quá để hắn ngoài ý muốn là, lần này con trỏ rút thưởng chỉ qua lại chuyển động ở khu số và phím cách, cũng không chuyển qua khu chữ cái, hắn lúc này mới nhớ ra trước đó hình như từng có nhắc nhở, hệ thống rút thưởng chỉ là mở ra một phần, mà ba lần rút thưởng trước làm khen thưởng tân thủ là không có bất kỳ hạn chế nào, muốn rút khu chữ cái e là phải chờ đến khi công năng tiếp theo mở khóa.
Chờ một chút, ta nhớ ba lần rút thưởng trước còn nhắc đến tăng lên rất nhiều xác suất trúng thưởng, nhưng khi đó vẫn là rút trúng tiếng “cám ơn tham dự”, vậy bây giờ xác suất trúng thưởng bình thường chẳng phải là…
Kết quả mảy may không có gì bất ngờ xảy ra:
“Cảm ơn tham dự!”
Tổ An tức xạm mặt lại, bất quá đây cũng là trong dự liệu, cũng không quá để ý, tiếp tục tốn 100 điểm phẫn nộ giá trị bắt đầu rút thưởng.
“Cảm ơn tham dự!”
“Cảm ơn tham dự!”
…
Hắn liên tiếp điểm tám lần, tất cả đều là “cảm ơn tham dự”!
Mẹ nó!
Tổ An suýt chút nhảy dựng lên nện cái bàn phím chết tiệt này, đáng tiếc bàn phím không thể thu thập phẫn nộ giá trị của hắn, nếu không lúc này phẫn nộ giá trị nhất định tăng mạnh.
Hắn dự định giống trước đó như thế rửa mặt thay đổi vận may, đáng tiếc thụ thương quá nặng, hắn hiện tại ngay cả động cũng động không được, nào còn khí lực dậy rửa mặt.
Hắn không biết lúc này ngoài cửa sổ có ánh mắt đang lạnh lùng nhìn hắn, nếu hắn nhìn thấy, nhất định nhận ra bóng người đáng yêu này là Tuyết Nhi, nha hoàn thiếp thân của Sở Sơ Nhan.
“Gia hỏa này bị điên à?” Nhìn Tổ An thần sắc vặn vẹo, một hồi đưa tay một hồi đạp chân, trong đôi mắt mỹ lệ của Tuyết Nhi có một tia nghi hoặc.
Quan sát tỉ mỉ một phen, nhìn đến vết thương loang lổ máu trên thân hắn, Tuyết Nhi giật mình: “Kêu Rên Chi Tiên?”
Nàng tự nhiên nhận ra hung khí đại danh đỉnh đỉnh của Nhị tiểu thư trong phủ, nhất thời sắc mặt cực kỳ cổ quái: “Chết trong tay Nhị tiểu thư cũng tốt, miễn cho ta tự mình xuất thủ lộ ra chân tướng gì.”
Nàng biết với cái thân thể yếu đuối nhiều bệnh của phế vật cô gia này, tuyệt đối không chịu nổi Kêu Rên Chi Tiên nhiều như vậy, đã định trước chỉ có thể ở trên giường chờ chết.
Nghĩ tới đây nàng liền quay người rời đi, một đường trở về gian phòng của mình, xác định chung quanh không có người, vừa gặm hạt dưa vừa lấy giấy bút dùng khẩu lệnh đặc thù nhanh chóng viết:
“Công tử bí mật: Sở tiểu thư vẫn như cũ trong sạch không tì vết, hai người cũng không cùng phòng. Mặt khác mời công tử yên tâm, ta sẽ mau chóng trừ khử Tổ An, nghĩ đến chẳng bao lâu nữa công tử sẽ nghe được tin tốt.”
Nàng ngay từ đầu viết Tổ An không được việc gì, nhưng do dự một hồi vẫn là xóa bỏ, bởi vì nàng rất khó giải thích tiền căn hậu quả, tiềm thức cũng không muốn công tử biết nàng bị nam nhân khác chạm qua thân thể.
Nghĩ đến cái hỗn đản Tổ An kia hôm nay sờ loạn nàng ở bên hồ, sau đó trong phòng lại làm chuyện như vậy với nàng, nàng liền hận đến nghiến răng, hung hăng gặm mấy hạt dưa, nghĩ thầm để hắn chết trong tay Nhị tiểu thư, thật sự là tiện nghi hắn, vốn tối nay qua đó là định để hắn sống không bằng chết.
Trong đầu lại hiện ra việc Sở Sơ Nhan để nàng thị tẩm tối nay, nàng hàm răng cắn chặt môi, bổ sung một câu vào mật tín: “Mặt khác không biết có phải hay không ta nhạy cảm, luôn cảm giác Sở tiểu thư tựa hồ có chút hoài nghi ta, còn mời công tử nắm chặt thời gian thi hành kế hoạch.”
Viết xong nàng đem phong thư đã mã hóa này phong kín cẩn thận, sau đó triệu hồi một con Tiểu Ưng xinh đẹp, đặt tin vào vòng chân của nó: “Nhanh mang đến cho công tử đi.”
Con Tiểu Ưng kia tựa hồ thông nhân tính, vỗ cánh, rất nhanh biến mất trong trời đêm.
Trong phòng Tổ An không biết mình vừa tránh thoát một lần sát cơ, mọi chú ý của hắn đều dồn vào việc rút thưởng, mãi đến khi rút đến lần thứ mười, con trỏ cuối cùng không dừng ở phím cách, mà rơi vào con số “1”.
Trên màn hình giả lập thêm một bình thuốc màu đỏ, thấy trên đó viết: Tín Xuân Ca (tiểu).
Giới thiệu vắn tắt: Trong vũ trụ vạn cổ, luôn lưu truyền một câu “Tín Xuân Ca, đắc vĩnh sinh”, bình này có thể nhanh chóng bổ đầy điểm sinh mệnh, chỉ cần ngươi không phải chết ngay tại chỗ, lại bị thương tổn lần nữa cũng có thể khiến ngươi đầy máu phục sinh.
“Tín Xuân Ca?” Tổ An lúc này nghi ngờ sâu sắc, người sáng tạo bàn phím này là người ở thế giới của hắn, có thể khoa học kỹ thuật ở thế giới kia dù phát đạt, cũng không tạo ra được thứ này.
Chọn rút ra, Tổ An cầm nghiên cứu trong tay, nhìn nó không khác gì bình bổ huyết trong trò chơi, với bộ dạng hấp hối bây giờ, hắn không dám trì hoãn, trực tiếp uống một hơi cạn sạch, vạn nhất tay khẽ run không cầm chắc rơi xuống đất thì đúng là hố cha.
Chất lỏng màu đỏ vào bụng, hắn cảm thấy một dòng nước ấm chảy qua toàn thân, những vết thương khủng bố do Kêu Rên Chi Tiên gây ra trên thân hắn kết vảy với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cả những chỗ hơi cháy đen sau khi bị sét đánh cũng tái sinh ra một lớp da non mới.
“Ta đi, hiệu quả tốt vậy?” Tổ An thoáng cái ngồi dậy, không còn cảm giác chỉ hít vào mà không thở ra như trước, bây giờ thân thể hắn đã khôi phục như bình thường, hoàn toàn không có cảm giác bị thương.
Thứ này quả thực thần dược, có thuốc bổ sung này, chẳng phải là mình trở thành tồn tại bất tử?
A, Tín Xuân Ca (tiểu), cái chữ “tiểu” phía sau là có ý gì?
Tổ An nghĩ, chắc là giống trong trò chơi, thuốc này cũng có hạn mức cao nhất trị liệu, nếu đẳng cấp của mình quá cao, lượng máu quá nhiều, nó cũng chưa chắc đã bù đắp được, mà cũng không nói rõ hạn mức cao nhất của nó có thể đầy máu phục sinh được bao nhiêu phẩm, đúng là hố cha mà.
Xuống đất hoạt động gân cốt một chút, cảm giác trọng thương ốm sắp chết trước đó biến mất, bây giờ hắn khôi phục khỏe mạnh, lập tức cảm giác toàn thân tràn ngập một loại sức mạnh, hẳn là hiệu quả của nhị phẩm tam giai.
Qua một phen thử nghiệm, hắn phát hiện lực lượng bây giờ của mình cần phải tương đương với lực lượng của bốn người đàn ông trưởng thành bình thường, phải biết trước đó cái thân thể yếu gà này còn không có lực lượng của một người đàn ông trưởng thành bình thường.
Bất quá Tổ An cũng không hài lòng lắm, cảm giác cái nhị phẩm tam giai này nói thì khó đạt tới, nhưng không cảm thấy lợi hại bao nhiêu, chí ít so với người bình thường không có gì khác biệt về chất.
Thực ra là hắn thiếu kiến thức thường thức của thế giới này, ở thế giới này, địa vị thân phận của một người được quyết định bởi thực lực tu hành, hoàng đế có địa vị cao nhất, tu vi cũng là mạnh nhất đương đại, chính là cảnh giới Địa Tiên; chưởng môn các đại tông môn, lão tổ ẩn thế của một vài gia tộc lớn là Đại Tông Sư; tiếp theo là Chư Vương, Tam Công, Đại tướng quân, Phiêu Kỵ Tướng Quân, v.v. là Tông Sư; Cửu Khanh và các tướng quân là tu vi cửu phẩm; tiếp theo là Châu Mục, quận trưởng, Công Tước và một số Hầu Tước là tu vi bát phẩm; thành chủ cấp bậc đại thành là tu vi thất phẩm; cứ thế mà suy ra.
Đẳng cấp tu vi cần thiết của các quan chức cơ sở nhất xã hội “Hữu Trật”, “Tam Lão” cũng chỉ cần nhị phẩm, với tu vi hiện tại của hắn, hoàn toàn có tư cách đảm nhiệm quan viên cơ sở địa phương chính thức của quốc gia, lĩnh bổng lộc triều đình và tài nguyên tu hành, bao nhiêu gia đình bình thường cả đời vất vả phấn đấu cũng chưa chắc đạt tới cảnh giới này – rốt cuộc việc cộng minh với thiên địa nguyên khí ngay từ cấp đầu tiên đã loại bỏ 90% số người, sau đó tu luyện lại cần tiêu hao lượng lớn Nguyên thạch, gia đình bình thường làm sao gồng gánh nổi.
Thích ứng thân thể mới, Tổ An bắt đầu lại việc rút thưởng, lần này hắn không còn chờ mong gì về việc rút ra được vật gì tốt, chỉ cần có thể rút ra đồ là được, dù là loại hãm hại như Phú Bà Khoái Lạc Bóng, phải biết hắn vừa tiêu 1000 phẫn nộ giá trị mới rút được một bình hồng dược, bây giờ còn thừa phẫn nộ giá trị, còn có thể rút 4 lần, không phải tất cả đều rơi vào “cảm ơn tham dự” cũng không tệ.
Còn lại 3 lần, không có gì ngoài ý muốn đều là “cảm ơn tham dự”, chỉ có lần thứ ba con trỏ sau cùng rơi vào con số 0, Tổ An tinh thần chấn động, vội vàng xem màn hình.
Một viên đan dược đỏ thắm xuất hiện trên màn hình – Tẩy Tủy Đan.
Giới thiệu vắn tắt: Vì sao ngươi mỗi ngày chăm chỉ khổ luyện kết quả vẫn không bằng người ta ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng? Có một câu nói rất hay, thiên tài bằng 1% linh cảm cộng 99% mồ hôi, nhưng 1% linh cảm quan trọng hơn 99% mồ hôi. Ăn viên thuốc này, có thể dịch kinh phạt tủy, nâng cao tư chất cá nhân trên diện rộng, để ngươi tu luyện làm ít công to.
Tổ An nghĩ đến Sở Sơ Nhan trước đó và cả Mễ lão đầu sau đó, đều nhắc đến tư chất của hắn rất kém cỏi, bây giờ có viên thuốc này, chẳng phải là có thể rất nhanh thăng chức tăng lương, cưới Bạch Phú Mỹ, đạt đến đỉnh cao nhân sinh?