Chương 790: Nhận chủ | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025
Mã An một mặt khiếp sợ nhìn nữ tử mỹ lệ đến không tưởng nổi cách đó không xa, nữ nhân này làm sao bỗng dưng xuất hiện ở nơi đây?
Hắn rất nhanh không còn quan tâm đến những thứ này, mà bị mỹ mạo của nữ tử rung động. Thực ra, hắn vốn là người hầu trong hoàng cung, cũng đã nhìn không biết bao nhiêu tuyệt sắc mỹ nữ, tỉ như Hoàng hậu, Thái tử phi, Bạch phi, dung mạo của những người này chưa hẳn đã kém hơn nữ nhân này bao nhiêu. Nhưng nữ tử trước mắt trên người lại có một loại mị hoặc chi ý điên đảo chúng sinh, nàng thậm chí không cần nói, không cần bất kỳ động tác gì, chỉ đơn giản đứng ở nơi đó, tùy tiện nháy mắt mấy cái, hắn đã phát hiện linh hồn nhỏ bé của mình bị câu đi.
Trên đời lại có dạng này hồng nhan họa thủy!
Mã An vốn đã lớn tuổi, đối với nữ sắc sớm đã coi nhẹ, nhưng hôm nay hắn ngửi thấy mùi thơm nhấp nhô trong phòng từ khi nữ tử này xuất hiện, hắn phát hiện mình dường như trở lại lúc tuổi còn trẻ, một đầm nước đọng trong nội tâm nhất thời linh hoạt lên.
“Nữ nhân này cùng Tổ An có quan hệ như thế nào, nàng tại sao lại xuất hiện ở nơi này?”
“Tựa hồ là nghe lời Tổ An triệu hoán tới?”
“Tổ An gia hỏa này có tài đức gì, một tên tiểu lưu manh đầu đường, đầu tiên là được Sở gia Đại tiểu thư ưu ái, bây giờ lại cùng dạng này tuyệt sắc vưu vật quan hệ không ít!”
Đến từ Mã An phẫn nộ giá trị +444 +444 +444…
Tổ An không còn gì để nói, đây là tình huống gì, nhìn thấy muội muội xinh đẹp làm sao lại giận ta?
Hắn không thèm để ý những thứ này, trực tiếp nói với nữ tử mỹ lệ một bên: “Đát Kỷ, khống chế hắn, từ chỗ hắn điều tra rõ sau lưng là ai.”
Đát Kỷ có ba năng lực, trong đó Mê Hoặc Thiên Hạ có thể trong thời gian ngắn khống chế khác phái.
Đát Kỷ gật đầu, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Mã An, lộ ra một nụ cười khuynh quốc khuynh thành.
Mã An trong nháy mắt đó đã nhìn ngốc, trong đầu chỉ còn lại “Ta muốn chết, ta muốn chết” loại hình thanh âm, ngay cả ngụm nước cũng không tự chủ được chảy xuống.
“Người sau lưng ngươi đến cùng là ai?” Đát Kỷ không nói chuyện, chỉ có thể để Tổ An mở miệng hỏi thăm.
“Sau lưng ta là chủ nhân…” Bất quá trong mắt Mã An, phảng phất như là Đát Kỷ đang hỏi thăm chính mình.
“Chủ nhân của ngươi là ai?” Tổ An vội vàng truy vấn.
“Chủ nhân là…” Mã An vô ý thức lẩm bẩm, bỗng nhiên biến sắc, lập tức tỉnh táo lại, “Tổ An, ngươi dùng tà thuật gì!”
Tổ An nhướng mày, đối phương sao lại tỉnh lại vào lúc này?
Lúc này, thanh âm của Mị Ly truyền đến: “Ngươi quên Mê Hoặc Thiên Hạ có một điều kiện hiệu lực, đó chính là tu vi của mục tiêu nhất định phải thấp hơn tu vi của Đát Kỷ.”
Tổ An thở dài một hơi: “Ta đương nhiên nhớ, chỉ là cảm thấy tu vi của Mã An và Đát Kỷ không sai biệt lắm, đều là lục phẩm sơ đoạn, hơn nữa ta vừa cố ý hút khô công lực của hắn, không ngờ vẫn không được.”
“Đã Mê Hoặc Thiên Hạ yêu cầu tu vi thấp hơn Đát Kỷ, vậy hiển nhiên phải nghiêm khắc tuân theo điều kiện này. Việc ngươi hấp thụ công lực của hắn không ảnh hưởng đến cảnh giới. Người tu hành tuy tiền kỳ không tu luyện thần hồn, nhưng sẽ vô tri vô giác tẩm bổ, ngươi hấp thụ công lực, nhưng thần hồn cùng cảnh giới của hắn vẫn bảo trì lục phẩm.” Mị Ly phân tích.
“Vậy rốt cuộc làm sao bây giờ?” Tổ An có chút đau đầu, Mã An này cũng là gà tặc, sớm đã động tay chân vào thân thể mình, đánh cũng đánh không được, lừa cũng lừa không được, thật sự không làm gì được hắn.
Mị Ly suy tư một hồi rồi nói: “Trước đó chẳng phải đã nói Tụ Nguyên Đan có thể nâng cao đẳng cấp kỹ năng của nàng sao, vừa vặn lần này thử một chút.”
Hai mắt Tổ An tỏa sáng: “Đúng a!”
“Ngươi… Ngươi đang nói chuyện với ai?” Thấy Tổ An đối với không khí nói một mình, Mã An chỉ cảm thấy đáy lòng bốc lên khí lạnh, vô ý thức muốn đào tẩu, đáng tiếc toàn thân xụi lơ, chỉ có thể chật vật xê dịch một khoảng cách rất nhỏ.
Tổ An mặc kệ hắn, trực tiếp nhất chưởng đánh ngất hắn đi, chờ mình luyện tốt đan rồi đến thu thập hắn sau.
Nhưng hắn rất nhanh ý thức được một vấn đề: “Hoàng hậu tỷ tỷ, nhưng đồ chơi này ngay cả Thậm Hư Tử cũng không biết làm thế nào?”
Vừa nói vừa móc từ trong ngực ra cái đỉnh nhỏ xanh mơn mởn, khoan hãy nói, đồ chơi này ban đầu nhìn màu sắc điềm xấu, nhưng nhìn lâu vẫn rất thanh tú.
“Thậm Hư Tử không có cách nào dùng là do hắn không đúng phương pháp,” bóng người màu đỏ của Mị Ly hiện thân, từ trong ngực hắn tiếp nhận đỉnh nhỏ màu xanh lục, ngón tay ngọc nhỏ dài vuốt ve phía trên, một lúc lâu sau thở dài một hơi, “Ai, đáng tiếc là không hoàn chỉnh, bằng không cửu đỉnh hoàn chỉnh không phải là thứ ngươi có thể khống chế hiện tại.”
Trong lòng Tổ An có chút khó chịu, Thái A Kiếm của mình cũng bị phong ấn, bây giờ cửu đỉnh cũng là hàng tàn khuyết, vận khí này rốt cuộc là tốt hay không tốt đây.
Đương nhiên, giờ phút này hắn quan tâm hơn là vấn đề thực tế: “Thực ra trước đó ta đã thử, thứ này không giống đan lô lắm.”
“Ngươi biết cái gì,” Mị Ly hừ một tiếng, “Cửu đỉnh là biểu tượng của quyền lực, nhưng nó vốn có công hiệu của đồ nấu ăn, ngươi quên kiến thức bên trong bí cảnh Ân Khư trước đó rồi sao.”
“Cũng đúng,” Tổ An gật đầu, thời kỳ đầu đỉnh cũng được dùng để nấu đồ vật, chỉ khác là thân phận khác nhau thì dùng đỉnh lớn nhỏ và số lượng khác nhau, có quy định nghiêm ngặt.
“Đáng tiếc ban đầu ở Ân Khư làm Thương Vương nhiều năm như vậy, không thử qua cửu đỉnh.” Tổ An bỗng nhiên có chút tiếc nuối, theo lý thuyết cửu đỉnh đã mất tích bí ẩn trước sau Tần quốc nhất thống sáu nước, vậy Thương triều khẳng định có cửu đỉnh, đáng tiếc lúc trước trong đầu hắn chỉ muốn làm sao thông qua thí luyện, không cân nhắc đến những thứ này.
Mị Ly lắc đầu: “Uy lực của Cửu đỉnh không tầm thường, Thương Vương Vũ Canh lúc trước không thể tốn nhiều khí lực như vậy tại Ân Khư để mô phỏng ra công năng của cửu đỉnh. Trong bí cảnh đó, cửu đỉnh hơn phân nửa cũng không khác gì đỉnh thông thường.”
“Thì ra là thế.” Tổ An nghĩ thầm, thảo nào trước đó ở Ân Khư lâu như vậy, mình không phát giác ra trong hoàng cung có cửu đỉnh lợi hại nào tồn tại.
Mị Ly ngắm nghía đỉnh nhỏ màu xanh lục trong tay: “Cửu đỉnh do Đại Vũ của Hạ triều luyện chế, theo lý thuyết chỉ có công pháp của Vương thất Hạ triều mới có thể khu động. Nhưng về sau thương nhân, Chu nhân Vương thất cũng cất giữ cửu đỉnh, trên lý luận mà nói, công pháp của bọn họ cũng có thể thôi động mới đúng. Ngươi thử vận chuyển 《 Thao Thiết Thôn Thiên Quyết 》 hoặc 《 Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh 》, rót nguyên khí vào trong đỉnh xem.”
Tổ An gật đầu, vì 《 Thao Thiết Thôn Thiên Quyết 》 có tính công kích quá mạnh, hắn vận chuyển 《 Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh 》, theo nguyên khí trong cơ thể rót vào, đỉnh nhỏ màu xanh lục bỗng nhiên phát ra một trận quang mang lóng lánh. Vốn dĩ bề ngoài đỉnh nhỏ gồ ghề, trừ màu sắc hút mắt ra, trông rất bình thường.
Bây giờ, theo quang mang nở rộ, dường như bốn phía đỉnh nhỏ có từng đường nét ẩn hiện, dần dần đỉnh nhỏ quanh thân gồ ghề cũng biến thành có quy luật, lại xem thêm những danh sơn đại xuyên, còn có chút kỳ dị vật không nhận ra là gì.
Mị Ly kích động: “Không tệ, không tệ, theo ghi chép trong sách cổ Tiền Tần, quanh thân cửu đỉnh cũng là sông núi Cửu Châu và các loại Thần dị vật.”
Năm đó nàng thân là Đại Tần Hoàng hậu không nhìn thấy cửu đỉnh, không ngờ hôm nay lại được nhìn thấy.
Nhìn đỉnh nhỏ treo lơ lửng giữa không trung đã biến đến mức lóng lánh sáng long lanh, toàn thân oánh quang lưu chuyển, không còn bộ dạng xui xẻo trước đó. Nếu để Thậm Hư Tử nhìn thấy, chỉ sợ hơn phân nửa sẽ không nỡ đưa người.
Tổ An chỉ cảm thấy một cỗ phong cách cổ xưa thê lương, đồng thời hỗn hợp khí tức uy nghiêm nặng nề truyền đến, cùng nhau truyền đến dường như còn có rất nhiều hình ảnh chưa từng thấy.
Giống như phim đèn chiếu nhanh gấp mấy chục lần, trong nháy mắt đó Tổ An chỉ cảm thấy đầu muốn nổ tung, căn bản không thấy rõ mảy may hình ảnh kia.
“Tập trung ý chí, Ngũ Khí Triều Nguyên!” Bên tai mơ hồ truyền đến thanh âm lo lắng của Mị Ly.
Không biết qua bao lâu, lại dường như chỉ qua một cái chớp mắt, Tổ An rốt cục mở to mắt, hắn chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt, phát hiện y phục trên người mình đều rách bươm, trên da đều chảy ra tiểu huyết châu, dường như mao mạch và mạch máu toàn thân đều nổ tung.
Trong lòng hắn hoảng sợ: “Tại sao có thể như vậy!”
Mị Ly thở phào nhẹ nhõm: “Muốn đến là tu vi của ngươi bây giờ quá thấp, mà cửu đỉnh lại quá bá đạo, cưỡng ép thôi động cửu đỉnh sẽ bị phản phệ. May mắn thân thể ngươi trải qua 《 Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh 》 tôi luyện mấy lần nên bền bỉ vô song, bằng không lúc này chỉ sợ đã bạo thể mà chết. Nhưng bây giờ xem ra ngươi đã thành công để cửu đỉnh nhận chủ, cũng coi như trong bất hạnh có may mắn.”
Tổ An khẽ giật mình, nhìn lại về phía đỉnh nhỏ màu xanh lục, quả nhiên vậy, ẩn ẩn có cảm giác huyết mạch tương liên.
“Thật sự nhận chủ?” Tổ An vừa mừng vừa sợ.
Lúc này Mị Ly hừ một tiếng: “Mặc quần áo vào rồi nói, đừng có ở đó lúc ẩn lúc hiện.”
Đồng thời hơi kinh ngạc nhìn Đát Kỷ nghiêng người sang một bên, không biết từ lúc nào: “Kỳ quái, nữ nhân này rõ ràng không có thần trí, vì sao còn một bộ thẹn thùng?”