Chương 757: Ngũ Độc Lệnh | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025

Thấy được lít nha lít nhít vũ khí miêu tả sinh động sau lưng nàng trên không trung, Tổ An trừng to mắt, hận không thể hỏi nàng ngươi là Hoàng Kim Thánh Đấu Sĩ a hay là Thổ Lang vô hạn kiếm chế?

Từ sau khi vừa giao thủ cùng nàng, các loại hoa chiêu của nàng tầng tầng lớp lớp, mà lại một chiêu so một chiêu huyễn khốc, nhìn đến hắn đều muốn đi chuyển đầu Linh Hàng Sư ôm ấp.

Tựa như kiếp trước tại thao trường trường học chơi bóng rổ, ném vào hay không không quan trọng, mấu chốt là động tác đẹp trai.

Nghĩ đến vừa rồi Vân Vũ Tình còn có Gia Ti Lệ các loại kỹ năng chói lọi, Tổ An đều có một loại xúc động muốn khóc.

Gia Ti Lệ tiện tay rút ra một thanh kiếm, cầm tới phía trước xem tường tận, Vân Vũ Tình nhất thời trừng to mắt, vô ý thức nhìn về phía kiếm trong tay Tổ An.

Tổ An ngược lại cũng chẳng suy nghĩ gì, chỉ là yên tĩnh nhìn đối phương.

Gia Ti Lệ khẽ cười một tiếng: “Vừa giao thủ cùng ngươi, ta chú ý tới thanh kiếm trong tay ngươi không tệ, hẳn là thần binh lợi khí gì. Sau đó ta liền hiển hiện một thanh, tuy rằng chưa hẳn so được cái thanh nguyên bản của ngươi, nhưng cũng phải có bảy tám phần năng lực. Mà dạng thần binh lợi khí này, ta còn có rất nhiều. Ta cứ thấy cao thủ nào liền sẽ hiện ra vũ khí cùng kỹ năng của bọn hắn. Ngươi khẳng định muốn cùng ta đánh a?”

Vân Vũ Tình biểu lộ mười phần rung động, nàng biết Linh Hàng Sư đều cùng thần bí, cường đại liên hệ, nhưng không ngờ các nàng lại lợi hại đến mức này.

Có thể hiện ra thần binh của địch nhân cùng kỹ năng, đây là năng lực nghịch thiên bực nào!

Nhìn biểu lộ của Vân Vũ Tình, Gia Ti Lệ hết sức hài lòng. Đây chính là nàng muốn thấy. Bất quá khi nàng nhìn về phía Tổ An, lại phát hiện biểu lộ của đối phương phá lệ bình tĩnh.

“Ngươi dường như không để ý chút nào?” Gia Ti Lệ nhíu mày.

Tổ An cười: “Kỹ năng này của ngươi dỗ người khác thì được, dụ ta sao được? Ngươi có thể hiện ra vũ khí cùng kỹ năng của đối phương, nhưng dù sao giả vẫn là giả, so với bản gốc còn kém nhiều. Mà nhiều vũ khí kỹ năng hỗn hợp lại với nhau, thu được mà không tinh, tạp mà không thuần. Chỉ cần đối phương khám phá ra điểm này, muốn phá kỹ năng của ngươi cũng không khó.”

Gia Ti Lệ trong lòng chấn động mãnh liệt. Thực ra những năm gần đây nàng cũng mơ hồ ý thức được năng lực này của mình có thiếu hụt, chỉ là không nghĩ rõ thiếu hụt ở đâu. Kết quả đối phương chỉ nhìn một chút đã nói trúng tim đen, đây là nhãn lực và thiên phú kinh khủng bực nào!

Người trưởng thành này, tương lai tuyệt đối không thể lường được, vượt qua cả hoàng đế cũng chưa biết chừng.

Tổ An cũng chờ cơ hội này, thân hình lóe lên đã xuất hiện trước mặt nàng. Tốc độ của hắn quá nhanh đến mức Thư Thư Hảo bên cạnh còn chưa kịp phản ứng.

Gia Ti Lệ vội vàng giơ “Thái A Kiếm” trong tay nghênh chiến. Nhưng pháp sư sao đấu lại chiến sĩ cận chiến đây.

Một tiếng vang giòn sau đó, “Thái A Kiếm” trong tay nàng gãy thành hai đoạn, trên không trung dần hiện ra một tia tơ máu, Gia Ti Lệ thân hình liên tiếp thoáng hiện lui lại.

Thư Thư Hảo vội vàng khua tay Chiêu Hồn Phiên chặn trước mặt nàng, chú ý tới cánh tay phải của nàng đã bị chặt đứt tận gốc, máu tươi không ngừng chảy ra, hắn bỗng nhiên nhìn về phía Tổ An: “Xú tiểu tử, tự tìm đường chết!”

Đến từ Thư Thư Hảo phẫn nộ giá trị +444+444+444…

Chiêu Hồn Phiên trong tay hắn hướng xuống đất, hai đoàn khí đoàn màu trắng giống như u linh vây quanh hắn xoay tròn, chung quanh trong nháy mắt âm phong trận trận, nhiệt độ toàn bộ gian nhà đều giảm xuống mấy phần.

Ngay sau đó bên cạnh hắn lại xuất hiện một người sương mù màu đen cao lớn, dường như mở ra cửa địa ngục, bên trong có thể nghe thấy các loại gào khóc thảm thiết.

Ngay sau đó một cái Thi Khôi toàn thân bốc lên hắc khí từ bên trong giãy dụa đi ra. Những cái kia kim ngân Song Hoàn, bí đỏ chùy, Hồng Anh Thương Thi Khôi trước đó ào ào run lẩy bẩy, cả đám đều đứng không vững, phảng phất muốn nằm sấp trên mặt đất. Đó là một loại áp chế đẳng cấp thiên nhiên.

Vân Vũ Tình cùng Tổ An đều biến sắc, bởi vì bọn hắn cảm giác được thực lực cỗ Thi Khôi mới nhất này không thể coi thường, mà đã đạt tới nửa bước Tông Sư cảnh giới!

Thư Thư Hảo cười gằn: “Là các ngươi bức ta, vậy thì đừng ai nghĩ sống!”

Lúc này tiếng lục lạc vang lên bên cạnh, Gia Ti Lệ một tay chặn trước mặt hắn ngăn cản: “Không cần như vậy.”

Sau đó vẫy tay, tay phải rơi xuống đất trực tiếp bay về phía nàng.

Vân Vũ Tình hơi nghi hoặc, thấp giọng nói: “Không cảm nhận được nguyên khí ba động.”

Tổ An trầm giọng đáp: “Hẳn là niệm lực dời vật.”

“Ca ca quả nhiên mắt sáng như đuốc,” Gia Ti Lệ cười duyên một tiếng, sau đó nắm tay gãy của mình, tiếp vào đầu vai, ngay sau đó vết thương một trận quang mang lấp lóe, đợi quang mang rút đi, cánh tay nàng vậy mà khôi phục bình thường!

Bất quá nghĩ lại cũng thoải mái, đối phương tưởng tượng hiển hiện liền thần binh của người khác đều có thể cỗ hiện ra, việc gãy chi nối liền của mình hẳn không phải là việc khó gì.

Lúc này trong đầu Tổ An toát ra một suy nghĩ không biết nên khóc hay cười. Nữ nhân này nếu ở thế giới của ta, đi làm phẫu thuật đoạn chi trọng sinh, chỉ sợ là thầy thuốc nổi tiếng nhất thế giới.

Gia Ti Lệ vừa cười vừa nói: “Ta biết trong lòng ngươi có oán niệm. Vừa rồi bọn họ ám toán để ngươi trúng một Công Thành Nỗ, bây giờ ngươi chém đứt một cánh tay ta, xem như hòa nhau chứ?”

Tổ An: “…”

Vì cái gọi là “thân thủ không đánh người mặt tươi cười”, thái độ đối phương tốt như vậy, hắn cũng không tiện ác ngôn đối mặt.

Gia Ti Lệ tiếp tục nói: “Ta thành ý là rất đủ, hiện tại lần nữa mời ngươi kết minh.”

Tổ An trầm giọng nói: “Vừa rồi ngươi liên tiếp bị ta trọng thương, hiện tại tinh thần lực cũng không còn bao nhiêu.”

“Điểm này ta thừa nhận,” Gia Ti Lệ gật đầu, “bất quá với bản lĩnh của ta các ngươi lát nữa cũng bắt không được ta, huống chi còn có Thư đại ca ở bên cạnh. Chúng ta không nói tất thắng, nhưng chèo chống đến khi quân thành phòng phụ cận chạy đến, chắc không thành vấn đề chứ.”

Tổ An ngạc nhiên: “Lời này có chút kỳ lạ. Phải biết ta là mệnh quan triều đình, đến lúc quân thành phòng chạy đến, các ngươi chẳng phải càng trốn không thoát sao, sao còn bộ dáng chờ mong?”

Gia Ti Lệ hé miệng cười, nhìn Vân Vũ Tình bên cạnh: “Trong số những người ở đây, người không muốn chúng ta bị triều đình bắt nhất, chắc hẳn là ngươi đi, à không đúng, ta phải gọi ngươi Ngô Vương phi?”

Sắc mặt Vân Vũ Tình biến đổi lớn, thân phận bại lộ khiến nàng trong nháy mắt động sát cơ, không thể để đối phương còn sống rời đi, bằng không nàng sẽ gặp rắc rối lớn.

Giọng nói kiều mị của Gia Ti Lệ tiếp tục vang lên: “Ngô Vương phi chắc hẳn rất kỳ quái tại sao ta lại biết thân phận của ngươi. Đó là đương nhiên vì vừa nãy ta thấy được từ huyễn cảnh của vị Tổ ca ca này. Phải nói ta thật bất ngờ, vị Tổ ca ca này trong tình báo là một người tham hoa háo sắc, thật không ngờ hắn lại trọng tình trọng nghĩa như vậy, vì ngươi mà không tiếc phản bội cả thế giới, cùng Chu Tà Xích Tâm chiến đấu, sau cùng thậm chí còn vì ngươi trực tiếp quyết chiến với Hoàng Đế… Ai, cả đời này của ta nếu có người đàn ông nào nguyện ý đối xử với ta như vậy, thì chết cũng đáng.”

Nghe những lời này, lòng Vân Vũ Tình hơi động, vô ý thức nhìn về phía Tổ An, sát ý trong mắt biến mất gần hết, thay vào đó là một loại cảm xúc phức tạp gồm chấn kinh, cảm động, kinh hỉ, ôn nhu…

“A Tổ ~” Tuy rằng Gia Ti Lệ chỉ nói vài câu, nhưng nàng đã đoán được đại khái những gì xảy ra trong huyễn cảnh của hắn.

Lúc này Gia Ti Lệ bỗng nhiên nhắm mắt lại, phảng phất đang cảm thụ điều gì, một lúc sau nói: “Đang có một đội quân thành phòng chạy về phía này, chỉ sợ còn nửa nén hương nữa là đến, các ngươi cần đưa ra quyết định.”

Tổ An còn hơi do dự, Vân Vũ Tình nhanh chóng đáp: “Được, chúng ta đồng ý với ngươi.”

Trong lòng Tổ An hơi động, bất quá không nói gì thêm.

“Lựa chọn sáng suốt,” Gia Ti Lệ vỗ vai Thư Thư Hảo, “Đưa giải dược cho bọn họ đi.”

Thư Thư Hảo hừ một tiếng, ném một bình sứ qua: “Nàng trúng thi độc của ta, uống thuốc này vào, pha trong nước nóng có thể loại bỏ độc tố.”

“Ngươi trúng độc?” Tổ An vội vàng nhìn Vân Vũ Tình.

Vân Vũ Tình trước có chút mờ mịt, ngay sau đó cảm thấy đầu có một tia hoảng hốt, cả người lung lay, may mà Tổ An bên cạnh tay mắt lanh lẹ đỡ lấy mới không ngã xuống.

Thư Thư Hảo nhìn Gia Ti Lệ, ồm ồm nói: “Ta không hiểu sao ngươi muốn giảng hòa với bọn họ, thật đánh nhau, bọn họ hẳn phải chết không nghi ngờ.”

Gia Ti Lệ mỉm cười: “Có thêm một người bạn dù sao cũng tốt hơn có thêm một kẻ địch.”

Vừa nói, nàng ném một khối lệnh bài đen sì qua.

Tổ An tiếp lấy nhìn một chút, phát hiện trên lệnh bài điêu khắc độc xà, Hạt Tử, rết các loại độc trùng.

Gia Ti Lệ chỉ tay về phía Tổ An: “Tiểu ca ca, sau này cầm Ngũ Độc Lệnh này, nếu có cơ hội đến Nam Cương, ngươi sẽ là khách nhân tôn quý nhất của Nam Cương.”

Nói xong, nàng nện bước chân mèo quay người muốn rời đi, Tổ An vội vàng hô: “Chờ một chút, đã là minh hữu, thì nói cho ta một việc, chủ nhân của các ngươi là ai, rốt cuộc ai phái các ngươi tới giết ta?”

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 373:: Mới mạch chủ.

Chương 146: Tử Mẫu Phù Du Kính

Tinh Lộ Tiên Tung - Tháng 4 23, 2025

Chương 1024 “Con trai Tả Vân Tinh”.  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 23, 2025