Chương 752: Thầy tướng số cùng bước chân mèo nữ | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025

“A Tổ!” Vân Vũ Tình quay đầu, thấy Tổ An ôm lấy mình, nàng vừa mừng vừa sợ.

Nhìn những giọt mồ hôi nhỏ trên trán nàng, biết nàng vừa trải qua một phen giao thủ căng thẳng thần kinh đến cực điểm, Tổ An áy náy nói: “Để nàng chịu khổ rồi.”

“Ta không sao,” Vân Vũ Tình vội nhìn ngực hắn, “Ngươi có bị thương không?”

Tổ An cười ha ha: “Yên tâm đi, ta không sao, nàng quên ta là nam nhân cứng rắn nhất trên đời sao?”

Vân Vũ Tình đỏ mặt, âm thầm bĩu môi, đến lúc nào rồi mà gia hỏa này vẫn không quên nói những lời đó.

“Điều đó không thể nào!” Mấy người kia mặt không thể tin nhìn Tổ An, uy lực của Công Thành Nỗ lớn đến mức nào bọn họ rõ nhất, người bình thường trúng một kiếm sợ rằng đã bạo thành một đoàn thịt vụn, việc Tổ An còn “toàn thây” như vậy đã là do tu vi hắn đủ cao.

Sao hiện tại hắn không những không chết, mà còn như người không việc gì vậy? Chỉ là sắc mặt hơi trắng xám đi chút.

Phải biết vừa rồi mọi người tận mắt chứng kiến hắn bị Nỗ Thương to lớn xuyên qua, đinh trên tường, tư thế kia dù không chết cũng phải trọng thương, nội tạng đều bị trùng kích lực khổng lồ nghiền nát mới đúng.

Người tu hành đến thất phẩm có năng lực khôi phục cường đại, nhưng với thương thế kia, không có mười ngày nửa tháng hiển nhiên không thể khôi phục.

Gia hỏa này mới dùng bao lâu?

Thời gian một nén nhang?

“Ta giải quyết đám người đáng ghét này trước đã.” Vân Vũ Tình ngón tay điểm xuống một khoản cuối cùng trong hư không, một đạo phù văn màu tím xuất hiện giữa không trung, rồi những phù văn như ẩn như hiện giữa không trung trước đó đều sáng rực lên mấy lần.

“Mưa hận Vân sầu * tru Tà!”

Hai tay Vân Vũ Tình cấp tốc kết ấn, những phù văn đầy trời kia quang mang đại thịnh, sau đó vô số quang tuyến tử sắc bắn ra.

Mấy người giữa sân liều mạng né tránh, bảy tử sĩ cầm Phác Đao lấy ra mấy thuẫn bài chắn trước người, tiếc rằng thuẫn bài bị quang tuyến tử sắc bắn trúng, chỉ trong chớp mắt đã bị xuyên thủng, rồi toàn thân đám tử sĩ bị bắn ra vô số lỗ máu, ào ào ngã xuống đất, hiển nhiên không sống nổi.

Nam tử cao gầy tay cầm Hồng Anh Thương vung tay trước người tạo vô số thương ảnh, đánh tan từng đạo hào quang màu tím, nhưng hắn biết rõ tiếp tục như vậy sớm muộn cũng bị hao tổn chết ở đây, rồi mũi chân hắn điểm nhẹ, người và thương hợp nhất hóa thành một cỗ khí kình hình xoắn ốc bén nhọn xông về phía Vân Gian Nguyệt.

Hắn biết rõ, cùng Phù Văn Sư tác chiến tầm xa chỉ có đường chết, chỉ có cận thân mới có một đường sinh cơ.

Đáng tiếc trước mặt hắn một đạo quang màng tử sắc lóe lên, ngăn cản đường đi.

Cao thủ nam tử hét lớn một tiếng, cả người xoay tròn càng lúc càng nhanh, mũi thương và màng ánh sáng ma sát tạo ra tia lửa văng khắp nơi.

Thấy màng ánh sáng bị hắn đâm lồi ra một điểm bén nhọn, Tổ An vội vàng hộ Vân Vũ Tình sau lưng: “Cẩn thận!”

Vân Vũ Tình hé miệng cười: “Yên tâm, trận pháp này có thể tự động hấp thụ lực lượng biến hóa của hắn để sử dụng, hắn dùng lực càng mạnh, phòng ngự lực càng mạnh.”

Tổ An nghe mà trợn mắt há mồm, cái này loè loẹt thật sự lợi hại, chẳng phải có thể nhốt người đến chết?

Nhưng hắn rất nhanh cũng hiểu ra, bất cứ chuyện gì cũng có cực hạn, khi mục tiêu vượt xa thực lực của nàng, nàng vẫn có thể dốc hết toàn lực, hoặc là chọi cứng tất cả những công kích tử sắc quang tuyến này.

Lão Long trên đường Kinh Thành không phải đã đỡ được một chiêu này của nàng sao, vẫn không hề hấn gì.

Đáng tiếc thực lực của đám người ở đây kém xa Lão Long kia, chỉ nghe một tiếng vang giòn, đầu thương rốt cuộc không chịu nổi lực lượng cường đại như vậy, trực tiếp gãy làm hai đoạn.

Nam tử cao gầy nhìn mũi thương đứt gãy, cả người thất hồn lạc phách.

Bao năm qua hắn sống nhờ vào thương, đến ngủ cũng không dám buông lỏng, cây thương này sớm đã hòa làm một thể với hắn.

Sư phụ từng nói với hắn, thương tại người tại, thương vong người vong.

Ý nghĩ vừa xuất hiện, thân thể hắn đã bị mấy đạo quang tuyến tử sắc xuyên qua, vô số sương máu nổ tung, dù thất phẩm người tu hành có sức khôi phục cường đại, nhưng cũng có cực hạn, trong thời gian ngắn chịu nhiều vết thương trí mạng như vậy, căn bản không cách nào khôi phục.

Nhưng đến khi nhắm mắt, cả người hắn vẫn đứng tại chỗ không ngã, như một cây lao.

Tổ An thở dài: “Người này đã đạt tới nhân thương hợp nhất cảnh giới, nếu không gặp phải Phù Văn Sư như nàng, mà là một đối thủ cận chiến, hươu chết về tay ai còn chưa biết được.”

Vân Vũ Tình đồng cảm gật đầu: “Thương thuật của hắn xác thực rất lợi hại.”

Lúc này trong trận chỉ còn lại một người, người kia để vô số kim ngân Song Hoàn bay múa quanh thân, bao bọc mình như cái trứng gà, không ngừng ngăn cản ánh sáng xung quanh.

Nhưng quang tuyến tử sắc thật sự lợi hại, không ít tàn ảnh kim ngân Song Hoàn tiếp xúc quang tuyến tử sắc thì tan rã, một lúc sau, mắt thường có thể thấy số lượng kim ngân Song Hoàn của hắn ít đi ít nhất một phần ba.

“Các ngươi còn muốn xem kịch đến bao giờ!” Người kia vừa sợ vừa giận, điên cuồng hét lên ra bên ngoài, thanh âm tràn ngập thê lương và oán hận.

Nhưng chính vì phân thần, một đạo quang tuyến tử sắc theo lỗ tròn giữa tay vòng xuyên qua, phốc một tiếng bắn trúng lồng ngực hắn.

Động tác của hắn ngay sau đó trì trệ, rồi bị càng nhiều ánh sáng bắn trúng, toàn thân đầy lỗ máu, ngã xuống đất hít vào nhiều, ra ít, mắt thấy là không sống nổi.

Trong khoảnh khắc đó hắn có chút hối hận, vì sao mình dùng vòng tròn có lỗ ở giữa, mà không dùng thuẫn bài.

Nhưng lúc này hắn càng oán hận một chuyện khác, cố gắng chống đỡ chút hơi tàn, một đôi mắt trợn trừng, gắt gao nhìn về một hướng khác.

Tổ An cũng hạ giọng nhắc nhở Vân Vũ Tình: “Cẩn thận, còn có người nấp trong bóng tối, một người trong đó là người tu hành hệ Tinh Thần.”

Vân Vũ Tình ừ một tiếng, cũng thần thái ngưng trọng nhìn về phía một phương hướng khác.

Một tràng tiếng cười yêu mị lẳng lơ truyền đến: “Ngày thường ngươi không phải vênh mặt lên trời coi thường chúng ta sao, sao, muốn chết mới nhớ đến bọn ta?”

Trong tiếng cười lẳng lơ còn kèm theo âm thanh lục lạc thanh thúy, càng có một loại dị vực phong tình tiêu hồn thực cốt.

Vừa nói dứt lời, một nam một nữ chậm rãi đi tới từ đằng xa, trang phục của cả hai đều vô cùng kỳ dị, hoàn toàn không giống người Trung Nguyên.

Y phục trên người nam tử một nửa trắng, một nửa đen, đều nhau chia hai bên, càng rợn người là, mặt hắn cũng một nửa trắng, một nửa đen, tay cầm một cái Chiêu Hồn Phiên, toàn thân trên dưới quỷ khí âm trầm.

“Ngựa vằn? Thầy tướng số?” Trong đầu Tổ An liên tiếp hiện ra mấy danh từ.

Nhưng lực chú ý của hắn rất nhanh bị người kia hấp dẫn, đến Vân Vũ Tình cũng vô ý thức nhìn về phía người kia.

Người nữ kia dường như đi bước kiểu mèo, nện bước uyển chuyển tiến về phía này, cả người bao phủ trong một chiếc mũ trùm màu xanh lam, đến đầu cũng bị che kín mít.

Không thấy rõ tướng mạo, chỉ có thể lờ mờ thấy bờ môi đỏ tươi và chiếc cằm trơn bóng, ngoài ra còn có thể thấy mái tóc màu vàng óng lộ ra hai bên.

Việc khiến hai người chú ý như vậy, ngoài trang phục thần bí của nàng ra, còn có bộ ngực trướng phình, dù trang trí quái dị như vậy cũng không che giấu được, ngoài ra hai chân trắng như ẩn như hiện trong áo choàng, mắt cá chân phải cột một sợi dây đỏ, phía trên buộc một chiếc lục lạc nhỏ nhắn.

Mỗi lần theo bước chân uyển chuyển của nàng, lục lạc lại vang lên những tiếng êm tai.

Lúc này trong mắt nam nhân kim ngân Song Hoàn không có nửa phần vẻ tán thưởng, chỉ có vô tận oán độc: “Gia Ti Lệ, Thư Thư Hảo, các ngươi ngồi nhìn chúng ta chịu chết mà thờ ơ, chủ nhân biết sau sẽ không bỏ qua các ngươi.”

Trong lòng Tổ An hơi động, người này ngoài mặt đang chửi mắng bọn họ, thực tế là nói tên hai người cho ta, nghĩ rằng nếu ta có thể đào thoát, sẽ mượn tay ta báo thù cho bọn họ.

Chậc chậc chậc, đây cần bao oán niệm, trước khi chết cũng muốn hố đồng đội một vố.

Nữ tử gọi Gia Ti Lệ cười khanh khách: “Vừa rồi không phải các ngươi dùng mạng đám tử sĩ đi dò át chủ bài của nữ nhân này sao, chúng ta cũng là học theo ngươi thôi, sao đến lượt mình thì chịu không được?”

“Lại nói, đừng lấy chủ nhân nhà ngươi dọa chúng ta, khoản tiền Nam Cương năm đó, ta còn chưa tính sổ với các ngươi đâu!”

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 2583 “Vất vả cho ông rồi!”

Thần Y Trở Về - Tháng 4 27, 2025

Chương 302: Một nửa khác tiên lộ.

Chương 2582 “Anh cũng biết ý nghĩa võ học ư?”

Thần Y Trở Về - Tháng 4 27, 2025