Chương 653: Diễm khắp kinh thành | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025

Tổ An quả nhiên tê cả da đầu, vội vàng giữ thăng bằng Thu Hồng Lệ: “Hồng Lệ, ngươi cần gì phải vừa gặp đã trêu đùa ta như vậy, việc cấp bách là làm sao khắc phục hậu quả a.”

Tả Vệ tướng quân mất đứa con duy nhất ở nơi này, tuyệt đối sẽ gây nên sóng to gió lớn.

Thu Hồng Lệ tự nhiên biết sự kiện này sẽ rất phiền phức, cũng không dám trêu chọc nữa: “Vừa rồi ta đã cho hai vị công tử Tần gia ngủ rồi, bọn họ tạm thời sẽ không đến.”

Tổ An nghĩ thầm, thảo nào bên này động tĩnh lớn như vậy, hai tên gia hỏa kia đều không phản ứng gì, còn tưởng bọn họ không để ý đến chuyện bên ngoài, vội vàng cần cù cày cấy.

Sở Sơ Nhan nhíu mày, hiển nhiên hơi nghi hoặc một chút nàng làm thế nào vô thanh vô tức cho hai vị biểu ca ngủ, phải biết bọn họ trong đám người cùng lứa cũng là người nổi bật.

Chẳng qua hiện nay đây không phải trọng điểm, nàng liếc Trình Cương một bên, lạnh nhạt nói: “Cứ nói là ta làm, Tả Vệ tướng quân lợi hại hơn nữa, cũng không làm gì được Sở gia ta.”

Sở gia dù sao cũng là Thế Tập Võng Thế Công Tước, lại hùng cứ một phương, trong tay còn có binh quyền, một cái Tả Vệ tướng quân tự nhiên không cần sợ.

Tổ An đang tự hỏi làm vậy lợi và hại, Thu Hồng Lệ lại cười nhạo một tiếng: “Đều nói Sở đại tiểu thư cực kì thông minh, ta thấy cũng chỉ có vậy.”

Sở Sơ Nhan mặt lộ vẻ sương lạnh: “Muốn nói thì nói thẳng, đừng âm dương quái khí như vậy.”

Thu Hồng Lệ giải thích: “Sở đại tiểu thư chẳng lẽ quên đây là địa phương nào? Đây là Giáo Phường Ty đó, một khi lan truyền ra ngoài, Trình Cương bị ngươi phế tại Giáo Phường Ti, ngươi còn cần danh tiếng nữa không?”

Sắc mặt Sở Sơ Nhan biến đổi, nàng cũng kịp phản ứng, sự kiện này một khi lan truyền ra ngoài, đám người ăn dưa không biết nội tình, sẽ chỉ vô ý thức nghĩ rằng nàng bị Trình Cương ô nhục tại Giáo Phường Ti, vừa rồi phẫn nộ giết người.

“Đa tạ nhắc nhở.” Cứ việc có chút không tình nguyện, nhưng nàng xưa nay ân oán phân minh, vẫn là cảm kích sự chỉ điểm của Thu Hồng Lệ.

Thu Hồng Lệ cười duyên một tiếng: “Đừng cám ơn ta, ta chỉ là không muốn A Tổ thương tâm.”

Sở Sơ Nhan hận đến nghiến răng, vốn đối với nàng hơi có chút thay đổi cách nhìn, không ngờ hồ ly tinh này vẫn chán ghét như vậy.

Tổ An trầm tư một lát: “Cứ nói là Ấu Chiêu động thủ đi, nàng dù sao cũng là ‘nam nhân’, cũng không sợ người khác nghĩ lung tung, huống chi lấy địa vị của nàng tại Tần gia, Tần gia cũng sẽ che chở nàng, tự nhiên không sợ Trình Hùng trả thù.”

Lý do còn có một nguyên nhân nữa, triệt để để Trình Hùng đoạn tuyệt với Tần gia, hoặc ít nhất sinh ra khe hở, đến thời điểm Trình Hùng xảy ra chuyện, Tần gia cũng sẽ không toàn lực cứu giúp.

Sở Sơ Nhan có chút do dự, hiển nhiên cũng biết lợi hại trong đó, có điều nàng cũng không muốn Tổ An chọc Trình gia lớn mạnh như vậy, huống chi hắn vốn là giúp muội muội ra mặt, sau đó gật đầu nói: “Được.”

Sở Ấu Chiêu biết đầu đuôi sau đó vốn đối với Trình Cương hận đến chết, tự nhiên không dị nghị.

Tiếp theo mấy người bắt đầu thương nghị một số chi tiết, đến tận sau nửa đêm mới ai đi đường nấy, bọn họ đều có mỗi người nhiệm vụ muốn an bài.

Nghĩ đến dáng vẻ Sở Sơ Nhan muốn nói lại thôi khi rời đi, Tổ An âm thầm đổ mồ hôi lạnh, may mắn lần này sự tình Trình Cương bùng nổ chuyển di sự chú ý, nếu không hai nữ gặp mặt quả thực là sao Hỏa đụng phải trái đất.

Về sau có thể phải chú ý một chút, trái ôm phải ấp rất thoải mái, nhưng ngàn vạn lần không thể để những nữ nhân này chạm mặt.

Trở lại trong cung, hắn gọi tới Chu Tà Xích Tâm tạm thời phân phối cho hắn Ngân bài, đồng bài tú y sứ giả, bảo bọn họ làm như này như kia. . .

Ngày thứ hai, khắp Kinh Thành đều đang bàn luận một vụ án, nếu niên đại này có Micro Blog, vậy vụ án này chắc chắn là tiêu đề.

Con một Tả Vệ tướng quân Trình Cương đêm qua bị người biến thành phế nhân tại Giáo Phường Ty!

Tả Vệ tướng quân là tướng quân phẩm chất rất cao, đồng thời chấp chưởng hoàng cung cấm vệ, chức vị rất yếu hại, Trình Cương có thể nói là con ông cháu cha hàng đầu Kinh Thành, thân phận như vậy bị làm thành phế nhân, sao có thể không gây sóng to gió lớn.

Mọi người đều cho rằng Tả Vệ tướng quân sẽ lôi đình nổi giận, đem hung thủ ngàn đao bầm thây để lộ mối hận trong lòng, phải biết Trình Cương là con một của hắn, lại xưa nay sủng ái, bây giờ bị làm cho đoạn tử tuyệt tôn, đây là đại thù bực nào.

Nhưng ngoài ý muốn là Trình Hùng từ đầu đến cuối duy trì trầm mặc, cũng không làm khó dễ.

Quan viên trong triều dần dần nhận ra điều gì, từng người bí mật tìm hiểu chuyện gì xảy ra.

Trên đời không có tường nào không lọt gió, rất nhanh có người dò thính được đêm đó Trình Cương không đơn độc đi Giáo Phường Ty, đồng hành còn có công tử Tần gia.

“Chẳng lẽ công tử Tần gia ra tay?”

“Giáo Phường Ty loại địa phương kia, phần lớn là vì nữ nhân tranh giành tình nhân.”

“Thảo nào Trình Hùng không dám trả thù, Tần gia so với Trình gia lợi hại hơn nhiều, Trình Hùng trước kia đều là thuộc hạ của Tần lão gia tử.”

. . .

Một đám người tự cho là biết chân tướng, nhưng không lâu sau lại có một tin tức kinh bạo khác tuôn ra, hóa ra người ra tay không phải công tử Tần gia, mà chính là cháu ngoại Thành Quốc Công, thế tử Sở gia.

Ban đầu mọi người không hiểu vì sao thế tử Sở gia lại xuống tay nặng như vậy, nhưng rất nhanh lại có tin tức truyền tới, hóa ra đêm đó Trình Cương thấy sắc liền mờ mắt, lại dám có ý đồ xấu với thế tử Sở gia, kết quả bị thế tử Sở gia xuất thủ phế bỏ.

“Trình Cương gia hỏa kia lại thích nam sắc?”

“Ta đã bảo sao Trình Hùng cả ngày nhìn chằm chằm mông ta, hóa ra bọn họ một nhà đều là loại này.”

“Thôi đi, ngươi cũng soi mặt vào nước tiểu mà xem bộ dáng của mình, thế tử Sở gia môi hồng răng trắng tuấn tú vô song, Trình Cương mới nhịn không được.”

“Chậc chậc, đại tiểu thư Sở gia được công nhận là tiên tử, không ngờ đệ đệ cũng ‘tuyệt sắc’ như vậy, sau này ai có thể kiêm thu tỷ đệ bọn họ, không phải sướng đến lật trời sao.”

. . .

Sở Ấu Chiêu không ngờ mình nổi danh theo cách này, trước kia nàng tuấn tú chỉ lưu truyền trong phạm vi nhỏ hẹp công tử thế gia Kinh Thành, bây giờ toàn Kinh Thành đều hiếu kỳ nàng lớn lên ra sao, lại khiến Trình Cương nhịn không được nghênh nam mà lên.

Ở một mức độ nào đó, “diễm danh” của nàng bây giờ còn lấn át tỷ tỷ mấy phần.

“Đều là tỷ phu bại hoại kia nghĩ kế, sau này ta còn mặt mũi nào gặp ai!” Sở Ấu Chiêu bực bội đá chân trong phòng, mấy ngày nay nghe những lời nói bóng gió bên ngoài truyền đến, nàng xấu hổ đến nỗi muốn dùng ngón chân đào ba phòng ngủ một phòng khách trên mặt đất.

Sở Sơ Nhan cố nén ý cười: “Ai bảo ngươi chạy đến loại địa phương như Giáo Phường Ty, đó là nơi ngươi nên đến sao, nếu không phải tỷ phu cứu ngươi, sự tình xảy ra trên người ngươi còn tệ hơn bây giờ nghìn lần vạn lần.”

Sắc mặt Sở Ấu Chiêu đỏ bừng: “Ý thì là ý đó, nhưng náo loạn như vậy, sau này ta làm sao ra ngoài gặp ai. . .”

Quả nhiên là xã hội tính tử vong.

Nghĩ đến vẻ mặt lạ lùng của Mộ Dung Thanh Hà khi đến xem nàng, nàng cũng nhịn không được nữa: “Thật phiền chết đi được!”

Trực tiếp chui vào chăn che kín toàn thân, dường như làm vậy có thể khiến nàng không xấu hổ như vậy.

Thấy dáng vẻ nàng lăn lộn trên giường, Sở Sơ Nhan buồn cười, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút hiếu kỳ Tổ An định xử lý tiếp theo thế nào.

Nàng rất nhanh đã biết!

Triều đình biết được việc này, phái Kinh Triệu Duẫn thẩm tra xử lý vụ án này, dù sao người bị hại thân phận không tầm thường, vẫn cần một lời giải thích.

Kinh Triệu Duẫn cũng nhức cả trứng, bên này là con một Tả Vệ tướng quân, bên kia lại là thế tử ba vị Quốc Công, hắn sao mà xử lý, hắn cũng rất bất đắc dĩ.

Nhưng làm thành thủ ở Kinh Thành nơi quyền quý đầy đất, hắn không phải loại người bảo thủ, rất nhanh nghĩ ra chủ ý.

Không dễ chọc Tần gia Sở gia, Giáo Phường Ty còn không thể trêu vào sao?

Sau đó hắn phái bộ đầu đi bắt người ở Giáo Phường Ty, bắt hết hoa khôi kia cùng người trong viện, định sau khi hỏi cung xong sẽ đẩy tội danh lên người các nàng, coi như có bàn giao cho vụ án này, để hai bên đều có đường xuống.

Còn việc những cô gái Giáo Phường Ty có vô tội đáng thương hay không, đối với những quan viên trên chính đàn không có ý nghĩa gì.

Dù sao các nàng đã đủ đáng thương ở Giáo Phường Ty, sớm đưa các nàng luân hồi chuyển thế, kiếp sau thanh bạch làm người, có lẽ các nàng còn cảm ơn mình.

Đáng tiếc kế hoạch tốt đẹp, rất nhanh phát sinh biến hóa không tưởng tượng nổi.

Bộ đầu đến phía sau cửa, hoa khôi Sương Nguyệt đã sớm bặt vô âm tín, ngay cả thị nữ trong sân nàng cũng đều người đi nhà trống.

Càng quỷ dị hơn là rất nhiều thứ trong sân bị tận lực tiêu hủy, dường như che giấu bí mật gì.

Tính mẫn cảm nghề nghiệp khiến bộ đầu lập tức nâng cao tinh thần, cuối cùng tìm thấy dấu vết để lại trong một đống tro tàn, một phong thư bị đốt chỉ còn non nửa, chắc là người trong sân rút lui quá vội vàng, không kịp xác nhận tiêu hủy mới vô tình lưu lại sơ hở.

Bộ đầu nhìn nội dung bên trong, dường như liên quan đến vụ án thích khách mấy ngày trước, vội vàng báo cáo cho Kinh Triệu Duẫn.

Kinh Triệu Duẫn lập tức ý thức được dính líu đến một đại án, vội vàng báo cáo việc này lên triều đình.

Triều đình chấn động khi biết việc này, hoàng đế nổi trận lôi đình, hạ lệnh cho tú y sứ giả tra rõ.

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 1088 “Được chứ, nhưng giá hơi cao đấy”.  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 23, 2025

Chương 15:: Ôn dịch.

Chương 207: Thắng thảm

Tinh Lộ Tiên Tung - Tháng 4 23, 2025