Chương 624: Ta muốn ngươi | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025
Hắn nhịn không được nuốt nước miếng, vừa rồi chính mình là đang tìm đường chết a.
Hắn lập tức nghĩ tới một vấn đề khác: “Đúng, nàng giết nhiều như vậy cao thủ triều đình, vì sao hoàng thượng không ra tay? Ngươi chẳng phải nói Ma giáo giáo chủ đời trước cũng bị hoàng thượng đánh giết?”
Chu Tà Xích Tâm giải thích: “Chủ yếu là nữ nhân kia quá giảo hoạt, vừa vặn bắt được thời điểm hoàng thượng hồi kinh mà xuất thủ. Mỗi lần triều đình vây quét lực lượng mạnh, nàng mang theo thủ hạ biến mất không dấu vết. Khi triều đình vây quét lực lượng yếu, nàng bỗng nhiên như quỷ mị xuất hiện, diệt đi những người kia. Triều đình tiêu diệt mấy lần đều thất bại, sau đó liền tạm thời từ bỏ.”
Tổ An nghe mà kinh sợ không thôi, Vân Gian Nguyệt đây là rất được tinh túy du kích chiến a. Dù vậy, hắn mười phần không hiểu lựa chọn của triều đình: “Từ bỏ? Triều đình vậy mà lại từ bỏ?”
Phải biết, thiên hạ cao thủ hôm nay hơn phân nửa bị triều đình thu nạp. Trong triều có thể nói nhân tài lớp lớp, thực sự không nghĩ ra tại sao lại từ bỏ.
Chu Tà Xích Tâm khẽ nói: “Trước kia nhân tộc cùng Yêu tộc đại chiến, hoàng thượng tuy giết chết Yêu Hoàng, nhưng cũng bị Yêu Hoàng trước khi chết phản kích, thương tổn căn bản. Hoàng thượng thật vất vả áp được thương thế, nhưng sau đó đánh giết Ma giáo giáo chủ đời trước, vẫn là kéo theo thương thế. Cho nên về sau, hoàng thượng dồn nhiều tinh lực vào dưỡng thương, không rảnh quản Ma giáo. Trong triều người khác chưa chắc là đối thủ của Vân Gian Nguyệt, lại thêm Ma giáo về sau, dưới chỉ huy của nàng thay đổi điệu bộ tấn công châu phủ, mọi người liền ăn ý bình an vô sự.”
Tổ An bừng tỉnh, khó trách Hoàng Đế Hoàng hậu nhiều thúc thúc bối như vậy vẫn còn nhởn nhơ, hóa ra thiên hạ đệ nhất cường giả gần Thiên Nhân Ngũ Suy, là vì đại chiến xưa kia thương tổn căn cơ.
Bất quá, xem ra hoàng đế thật lợi hại, thương tổn căn cơ mà vẫn diệt sát được Ma giáo giáo chủ đời trước, lần này cũng dễ dàng đánh bại Vân Gian Nguyệt.
“Tốt, ta cũng muốn tiếp tục truy lùng tung tích Vân Gian Nguyệt.” Chuyến này Chu Tà Xích Tâm đến cũng là nói bóng gió nhiệm vụ của Tổ An, không ngờ đối phương lại hào hứng vậy, hắn tự nhiên hài lòng mà về.
Tổ An đứng dậy tiễn, lúc gần đi còn khua tay: “Chúc đại ca sớm bắt được nữ ma đầu kia.”
Đợi Chu Tà Xích Tâm rời đi, Tổ An đóng cửa thật kỹ. Vân Gian Nguyệt đã ngồi cạnh giường, khinh bỉ liếc hắn: “Nịnh hót.”
“Ngươi biết gì? Cái này gọi là nhân tình thế thái. Nói vài lời êm tai có mất gì, còn giữ gìn được mối quan hệ, cớ sao không làm?” Tổ An tự nhiên không vui.
Vân Gian Nguyệt lạnh nhạt: “Đó là ngươi quá yếu, chỉ nghĩ đến những bàng môn tà đạo này. Ngươi đủ mạnh, gặp bất kỳ nan đề đều có thể một kiếm trảm chi, làm gì nịnh nọt người khác?”
Tổ An trợn mắt: “Vậy ngươi trảm hoàng đế một cái thử xem?”
Hô hấp Vân Gian Nguyệt cứng lại: “. . .”
Đến từ Vân Gian Nguyệt phẫn nộ giá trị 111!
Gia hỏa này có thể nói chuyện tử tế được không?
Tổ An kéo ghế ngồi trước mặt nàng, hiếu kỳ đánh giá: “Ngươi thật sự là đại ma đầu như hắn nói?”
Vân Gian Nguyệt không quen hắn kề mặt gần vậy, dường như cảm nhận được hơi thở của hắn, vô ý thức ngửa ra sau, kéo xa khoảng cách: “Đúng vậy, ta thích ăn não trẻ sơ sinh, loại mà dỗ tiểu nhi khóc đêm ấy, nên ngươi tốt nhất đừng chọc ta.”
Tổ An cẩn thận xem xét nàng nửa ngày, thật khó liên hệ nữ nhân xinh đẹp mềm mại đáng yêu này với nữ ma đầu trong lời Chu Tà Xích Tâm.
Ai, ngươi luôn nhìn mặt mà xét, hèn mọn!
Hắn thầm mắng mình, rồi nói: “Ngươi nói vậy, ta phải ước định lại cách đối đãi ngươi. Đã ngươi là ma đầu giết người không chớp mắt, hẳn là thương thế lành sẽ tìm ta tính sổ. Ta lại đánh không lại ngươi, vậy chi bằng tiên hạ thủ vi cường, giết ngươi trước.”
Nói xong, hắn cố ý làm ra vẻ mặt dữ tợn.
Vân Gian Nguyệt ngồi yên bất động, biểu lộ không hề thay đổi, cứ thế yên tĩnh nhìn hắn, phảng phất nhìn một kẻ ngốc.
Tổ An: “. . .”
“Đại tỷ, ngươi phối hợp chút đi, ta rõ ràng siêu hung, ngươi không sợ à?”
Vân Gian Nguyệt lạnh nhạt: “Ngươi không có sát khí.”
Tổ An sững sờ, lập tức kịp phản ứng. Đạt đến đẳng cấp của nàng, đã có thể nhạy bén cảm giác được sát khí vô hình, nên bề ngoài giả đến đâu cũng vô dụng.
Nghĩ vậy, hắn có chút mất hứng. Đối mặt bá đạo ngự tỷ này, nhiều thủ đoạn lừa gạt tiểu cô nương căn bản vô dụng.
Hắn móc từ trong ngực một viên thuốc đưa tới: “Đây là Ngọc Tủy Hoàn Dương Đan, có hiệu quả với các loại nội thương ngoại thương, ngươi ăn đi.”
Vân Gian Nguyệt nhìn: “Thuốc của Kỷ thần y Minh Nguyệt thành?”
Đến phiên Tổ An giật mình: “Ngươi biết hắn?”
Kỷ Đăng Đồ gia hỏa này, sao quen nhiều mỹ nhân tuyệt sắc vậy?
Vậy còn tìm ta mỗi ngày để kể chuyện Tả Hữu Hỗ Bác làm gì?
Ai, không biết Tiểu Hi thế nào, hơi nhớ cái đầu nhỏ mềm manh kia, thật muốn nắm gương mặt thịt thịt của nàng hôn một cái. . .
Vân Gian Nguyệt đáp: “Nghe qua thôi, trước đó Hồng Lệ nằm vùng ở Minh Nguyệt thành, truyền về một số tình báo liên quan đến hắn. Thuốc này ngươi giữ đi, ta không dùng được.”
“A?” Tổ An có chút bất bình dùm Kỷ Đăng Đồ, “Kỷ thần y tuy tu vi không cao bằng ngươi, nhưng ở y thuật vẫn là nhất lưu, sao lại không dùng được với ngươi?”
Vân Gian Nguyệt giải thích: “Đến cấp độ của chúng ta, thân thể mạnh hơn người tu hành bình thường nhiều, thường không chịu trí mạng thương thế. Coi như chịu trọng thương, cũng có thể chậm rãi tự động khôi phục.”
Tổ An thần sắc cổ quái, dường như trở lại lúc vừa vượt qua đến thế giới này mà xoắn xuýt. Tu vi Vân Gian Nguyệt bây giờ, cường độ thối luyện thân thể đã thoát khỏi phạm trù nhân loại.
Vậy thì, coi như nàng nằm đó mặc ngươi hành động, trừ phi tu vi ngươi không kém nàng, bằng không e là vào cũng không vào được.
Dù nàng cố khống chế thân thể miễn cưỡng giúp ngươi vào, chỉ cần lơ đãng kẹp lại, ngươi sẽ đứt.
Dù ngươi mê choáng nàng, dùng các loại phương pháp để nàng không thể động, người ta hơi động đậy tình, có thể phun chết ngươi. . .
Đàn ông thế giới này thực quá thảm, khó trách nhiều người liều mạng muốn nâng cao tu vi.
Vân Gian Nguyệt nhíu mày nhìn hắn: “Ngươi đang nghĩ gì?”
Bản năng mách bảo gia hỏa này hẳn đang nghĩ điều không hay.
“Không nghĩ gì,” Tổ An chột dạ đánh trống lảng, “Vậy trọng thương của ngươi bây giờ là sao?”
Vân Gian Nguyệt đáp: “Ta và Hoàng Đế chiến đấu là chiến đấu thần hồn, thương tổn đến thần hồn. Trừ phi có linh đan diệu dược bổ dưỡng thần hồn, bằng không thuốc trị thương của hắn không có tác dụng.”
“Những dược liệu nào bổ dưỡng được thần hồn?” Tổ An hiếu kỳ, “Ta vẫn có kha khá đan dược.”
Dù là mua từ chỗ Kỷ Đăng Đồ, hay kỳ ngộ thu thập được, thực ra hắn có không ít dược vật trong tay.
Vân Gian Nguyệt liếc hắn, tuy không cho rằng hắn có bản lĩnh này, nhưng vẫn đáp: “Xích Diễm Bí Lộ, Thúy Vũ Ma Ngọc, Linh Tiêu Tiên Liên, Kim Cương Minh Quả, Bạch Vân Chân Lộ, Dục Thiên Cổ Lan, Ngũ Uẩn Bí Chi. . . Ngươi có chứ?”
Tổ An: “. . .”
Mẹ nó nghe còn chưa từng nghe.
Tổ An trầm ngâm. Trong tay hắn thực không có dược vật này, tuy còn một bình Tín Xuân Ca, nhưng là bình nhỏ, hẳn là vô dụng với Đại Tông Sư, mà cho dù có dùng được, hắn muốn gì dùng dược trân quý vậy cho nàng, mọi người có quen đâu.
Vân Gian Nguyệt cười, dựa vào giường nhắm mắt dưỡng thần.
Cảm giác được sự khinh miệt của đối phương, Tổ An có chút khó chịu: “Nếu ta giúp ngươi kiếm được dược vật này, ngươi báo đáp ta thế nào?”
Vân Gian Nguyệt mở mắt, hơi kinh ngạc nhìn hắn: “Ngươi có dược vật này?”
“Cái đó ngươi đừng quản, chỉ nói nếu kiếm được, ngươi báo đáp ta ra sao?” Tổ An hừ một tiếng.
“Ngươi muốn báo đáp gì?” Vân Gian Nguyệt cười như không cười.
Tổ An quan sát tỉ mỉ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân gần trong gang tấc, chậm rãi nói: “Ta muốn ngươi. . .”
Vân Gian Nguyệt nhướng mày, ánh mắt chợt trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Tổ An nói tiếp: “Ta muốn đồ đệ của ngươi, Hồng Lệ.”
Vân Gian Nguyệt: “. . .”
Đến từ Vân Gian Nguyệt phẫn nộ giá trị + 444!