Chương 612: Hai mặt người ấy | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 13/04/2025

Thái tử phi nhìn bóng lưng Tổ An, ánh mắt không khỏi có chút si.

Từ trước đến nay đều là nàng bảo vệ Thái tử, nhưng nàng cũng là nữ nhân, sâu trong nội tâm cũng cần một nam nhân cường đại bảo hộ, chỉ tiếc thân phận nàng hiện tại chỉ có thể dằn ý nghĩ này xuống đáy lòng, xưa nay không dám biểu lộ.

Cho đến giờ phút này, đối phương che chở nàng ở sau lưng, một mình đối mặt thích khách cường đại.

Nàng hiện tại cũng rõ ràng thích khách này là Tông Sư cấp bậc, tính cả Đại Tư Mã Thạch Miêu – Tông Sư cũng không phải là đối thủ, cái này Kim bài sứ giả làm sao ngăn cản được?

Nhưng đối phương vẫn không chút do dự, dứt khoát thủ hộ trước mặt nàng, một mình gặp phải nguy hiểm tính mạng.

Thái tử phi trước kia đọc những ngôn tình thoại bản, thấy một câu: nữ nhân không thể cự tuyệt một nam nhân nguyện ý vì nàng hi sinh tính mạng. Lúc đó nàng còn khịt mũi coi thường, cảm thấy đây chỉ là phán đoán chủ quan của tác giả, nhưng hôm nay tự mình trải qua, nàng bỗng nhiên tràn đầy đồng cảm.

Nàng không rõ điều gì khiến người này thủ hộ nàng như vậy, chỉ trách là sứ mệnh hay là hắn? Nàng phân biệt không ra, cũng không muốn phân biệt, chỉ biết mình rốt cuộc không thể quên được bóng người vĩ ngạn của nam nhân kia.

Đúng lúc này, sau lưng truyền tới một thanh âm thâm trầm: “Bọn chuột nhắt phương nào, dám đến hoàng cung nháo sự!”

Nàng thấy một đạo bóng người đỏ sậm bay ra, làn da trắng bệnh quanh năm không thấy ánh mặt trời, còn có đôi mắt phượng băng lãnh u ám, tất cả đều lộ ra thân phận người tới —— Chu Tà Xích Tâm!

Thấy hắn đến, Thái tử phi buông lỏng một hơi, nam nhân bảo vệ mình sẽ không chết.

Tổ An lúc này đồng dạng buông lỏng một hơi, đại ca ngươi cuối cùng đến, nếu không ta cũng hoài nghi cái này hoàng cung là ai sân nhà.

Hắn vừa rồi cũng nghe thấy động tĩnh Chu Tà Xích Tâm cấp tốc chạy đến, mới cố ý làm ra vẻ anh dũng hy sinh, khẩu hiệu kêu vang trời.

Như vậy sau khi sự việc xảy ra, há chẳng phải sẽ được thăng chức tăng lương?

Đương nhiên, hắn không ngờ tới việc vô tâm cắm liễu lại tạo thành một ảnh hưởng khác.

Thân hình Chu Tà Xích Tâm cực nhanh, trong giây lát đã đối nhất chưởng với cô gái tóc dài, hai người song song chấn động, cô gái tóc dài bay ngược trở về, Chu Tà Xích Tâm cũng lắc lư thân thể.

“A?” Chu Tà Xích Tâm ngoài ý muốn nhìn đối phương một chút, tu vi nàng dường như không chỉ là Tông Sư.

Nhưng hắn đồng thời không chút lo lắng, phải biết hắn suất lĩnh Tú Y sứ giả khiến văn võ bá quan nghe tin đã sợ mất mật, không chỉ dựa vào sủng hạnh của hoàng thượng, mà xét đến cùng còn là thực lực cá nhân hắn.

Hắn vốn là Tông Sư viên mãn, gần đây lại có ngộ hiểu, loáng thoáng rảo bước tiến lên cánh cửa Đại Tông Sư.

Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ triều đình, trừ hoàng thượng cùng Tề Vương, không mấy người dám nói thắng dễ dàng hắn.

“Các hạ tuổi còn trẻ đã có tu vi cao như vậy, thật khiến người ta bội phục, vốn có một tương lai tốt đẹp, đáng tiếc lại muốn đến hoàng cung hành thích chịu chết.” Chu Tà Xích Tâm cảm thán một tiếng, dường như chân tâm thực ý tràn ngập tiếc hận.

Cô gái tóc dài khẽ cười một tiếng: “Nghe đồn Chu Tà Đại Thống Lĩnh chấn nhiếp triều cương quần thần, hôm nay gặp mặt quả nhiên rất uy phong, chỉ bất quá có chút từ phụ, chẳng lẽ ngươi cảm thấy thật sự thắng định ta?”

Trên mặt Chu Tà Xích Tâm không có chút dao động: “Nhiều lời vô ích.”

Nói xong, thân hình hóa thành một đạo thiểm điện, xem ra còn nhanh hơn cả Thuấn Di của Tổ An.

Hắn vừa động, cả người bốc lên hỏa diễm màu đỏ, dường như một Phượng Hoàng.

Tổ An âm thầm tắc lưỡi, mỗi lần nhìn thấy Chu Tà Xích Tâm đều cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, còn tưởng hắn là Băng hệ, không ngờ lại là Hỏa hệ?

Mà tạo hình chiến đấu này, giống như hắn luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, hiển nhiên là một Phượng Hoàng chuyển thế.

Nghĩ tới đây, hắn có chút chua, chính mình tuy có rất nhiều chỗ thần dị, nhưng chiến đấu lại không có hiệu quả thị giác phong cách như vậy.

Đúng lúc này, sau lưng truyền đến thanh âm êm ái của Thái tử phi: “Vị đại nhân này, ngươi có bị thương không?”

Tổ An sững sờ, trước kia mỗi lần nhìn thấy Thái tử phi đều là một bộ cao cao tại thượng, ngữ khí uy nghiêm thậm chí có chút hung hãn, khi nào thì nàng ôn nhu như vậy nói chuyện với người khác?

Hắn chắp tay: “Đa tạ Thái tử phi quan tâm, chỉ là một số vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.”

Thực ra trên người hắn căn bản không bị thương tích gì, không cố ý nói vậy thì sao có thể hiện ra công lao của hắn?

Thái tử phi môi đỏ khẽ nhếch, nhìn bóng người cao lớn trước mắt, nghĩ thầm đây mới thực sự là nam nhân, đổ máu không đổ lệ, nào giống Thái tử, ngày bình thường không cẩn thận đụng vào góc bàn cũng khổ sở ồn ào cả nửa ngày.

Tổ An càng phát ra kỳ quái, Thái tử phi sao lại ngây ngốc nhìn mình không nói lời nào?

Hắn ho nhẹ một tiếng, vội vàng hỏi: “Thái tử phi có bị thương ở đâu không?”

Thái tử phi sắc mặt đỏ lên, lắc đầu nói: “Không có gì đáng ngại.”

Trên người nàng ngược lại thật sự có chút vết thương, nhưng sao có thể nói rõ với một nam tử.

Lúc này, Thái tử vội vàng kêu lên: “Ta thụ thương, ta thụ thương, nhìn đầu ta vừa đụng vào cột lớn như vậy một cái, đều sưng lên rồi.”

Thái tử phi: “…”

Quả nhiên là người so với người làm người ta tức chết, nhìn người ta, nhìn lại trượng phu của mình.

Nàng thật có cảm giác tâm mệt mỏi.

Tổ An cũng có chút mỉm cười: “Thái tử không cần lo lắng, chỉ là một chút bị thương ngoài da, đợi lát nữa tìm Thái y kê chút thuốc bôi là tốt.”

“Thế nhưng mà thật rất đau nha.” Thái tử quệt mồm ủy khuất, sau đó nhìn Thái tử phi, “Trước kia ta đụng vào đều là mẫu hậu thổi cho ta, Linh Lung nàng thổi cho ta đi, nói không chừng sẽ nhanh khỏi.”

Thái tử phi muốn xù lông, trong lòng ngươi coi ta là lão bà hay là nương của ngươi?

Nàng mặt lạnh hừ một tiếng: “Tự mình thổi.”

“A ~” Thái tử lâu ngày ở dưới dâm uy của nàng, đáy lòng có chút sợ nàng, không dám nói nữa, chỉ có thể ủy khuất ba ba duỗi môi dưới ra không ngừng thổi.

Tổ An: “…”

Vừa rồi quả nhiên là ta sai cảm giác, Thái tử phi xác thực rất hung.

Đúng lúc này, Thái tử phi đi tới bên cạnh hắn, thanh âm lần nữa trở nên ôn nhu: “Vị đại nhân này xưng hô thế nào, trước kia dường như chưa thấy qua ngươi?”

Kim bài Tú Y sứ giả xưa nay thần bí, Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng dù sao nàng cũng là Thái tử phi, vẫn gặp qua vài vị, bất quá tuy mọi người đều mang mặt nạ, nhưng nàng rõ ràng người trước mắt không giống mấy người kia.

Tổ An cầm lệnh bài dương dương, đem con số trên đó triển lãm cho nàng: “Ta gọi Thập Nhất.”

Kim bài Tú Y sứ giả không lấy tên thật, đều lấy con số thứ tự sắp xếp, không có gì đáng giấu diếm.

Huống chi hắn còn nghĩ đến việc luận công ban thưởng sau, tự nhiên phải cho Thái tử phi biết ai đã cứu nàng và Thái tử.

Đến lượt Thái tử phi giật mình: “Thập Nhất? Kim bài sứ giả không phải chỉ có mười vị?”

“Há, ta là gần đây vừa được đề thăng.” Tổ An cũng có chút buồn bực, theo hắn biết, mỗi Kim bài đều quản lý khá nhiều Ngân bài, xuống nữa là vô số Đồng bài cung cấp phân công, hết lần này tới lần khác hắn chỉ huy có một mình.

Đương nhiên, hắn cũng đoán được tâm tư hoàng đế, cho hắn Kim bài chỉ là để hắn hành sự thuận tiện, càng dễ hoàn thành nhiệm vụ hố Tề Vương, nhưng không muốn chính thức trao quyền hành cho hắn.

“Vừa mới tăng lên?” Thái tử phi nháy mắt mấy cái, “Đại nhân quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.”

“Thái tử phi quá khen.” Tổ An nhìn quen dáng vẻ cao cao tại thượng ngày thường của nàng, bây giờ ôn nhu nói chuyện như vậy, thật có chút không quen.

Nghe hắn trả lời, Thái tử phi lộ ra vẻ tươi cười, nàng cố ý nói vậy chỉ là thăm dò, không biết vì sao, nàng vô ý thức không hy vọng sứ giả này là một lão đầu hoặc trung niên nhân.

Tổ An nhìn đến ngẩn ngơ, Thái tử phi vốn đã đẹp, chỉ là biểu lộ nghiêm túc ngày thường giảm bớt mấy phần mị lực, bây giờ cười rộ lên quả nhiên long lanh rung động lòng người.

“Linh Lung, nàng cười lên thật là dễ nhìn, ta chưa thấy nàng cười bao giờ.” Một bên Thái tử cũng không thổi, mở to mắt nhìn nàng, tuy hắn ngốc, nhưng người đối với sự vật đẹp đẽ có một cảm giác thân cận tự nhiên.

Thái tử phi tức giận nguýt hắn một cái, ta vì sao không cười, tự ngươi không có chút điểm nào sao?

Đúng lúc này, Thu Hồng Lệ cầm kiếm đâm tới, trong lòng nàng tương đương khó chịu, Thái tử phi này là từ thanh lâu ra sao? Vừa an toàn liền đi thông đồng nam nhân? Chồng mình còn ở bên cạnh kìa!

Thích khách của hắn thấy vậy cũng xông lên, dự định bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần giải quyết Thái tử, hành động lần này tổn thất có thảm trọng cũng đáng.

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 378: Cự Khuyết!

Chương 133:: Huyết phu nhân.

Chương 438 “Đối phương là ai?”  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 20, 2025