Chương 564: Không, tới đúng lúc | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 12/04/2025

Mị Ly: “. . .”

Đến từ Mị Ly giá trị phẫn nộ + 1024!

“Xú tiểu tử, ngươi tự tìm đường chết!”

Nàng giận tím mặt, trong tay không biết từ đâu biến ra một cái thước, không ngừng đập lên đầu hắn: “Gọi ca ca, gọi ca ca, để ngươi kêu ca ca.”

Tổ An bị đánh cho đầu đầy u, không ngừng chạy trối chết. Nữ nhân này thật hung ác! Lại nói, nàng là một linh hồn thể, vì sao vẫn có thể công kích thực chất, có còn thiên lý không?

“A Tổ, ngươi làm sao vậy?” Bùi Miên Mạn thấy hắn một mình lảm nhảm, rồi đột nhiên ôm đầu vẻ thống khổ, vội vàng chạy tới xem xét, “Chẳng lẽ 《 Thao Thiết Thôn Thiên Quyết 》 có tác dụng phụ?”

“Không có gì, một chút vấn đề nhỏ.” Tổ An ngượng ngùng cười, Mị Ly đánh cho hắn một trận, tựa hồ đã nguôi giận không ít. Thấy Bùi Miên Mạn tới, nàng lại lần nữa trở về Thái A Kiếm, không còn nửa tiếng động.

“Vậy thì tốt, hù chết ta.” Bùi Miên Mạn vỗ ngực, trước ngực một trận loạn run.

Tổ An an ủi nàng vài câu, bỗng nhiên chú ý tới thể nội tựa hồ có thêm hai đồ án quái điểu. Trong lòng hắn hơi động, trước kia mỗi lần đột phá một đại phẩm cấp, liền kích hoạt một quái điểu, mặc kệ là Đại Phong, Bách Minh hay Lam Phù, đều mang đến tác dụng phi thường lớn. Lần này không biết sẽ giác tỉnh cái gì?

Chỉ thấy thứ năm phẩm trận pháp hình thành một Phượng Hoàng, bất quá toàn thân trắng như tuyết, như tinh linh trong băng tuyết. Bên cạnh có hai chữ Triện nhỏ: “Tuyết Hoàng!”

Thật xinh đẹp!

Tổ An tán thưởng không thôi. Mấy quái điểu trước kia nhan trị thật sự không ra gì, Tuyết Hoàng này thực sự xinh đẹp đến lạ thường. Nếu có thể lấy ra làm sủng vật, không biết sẽ khiến bao nhiêu muội tử mắt lấp lánh ánh sao.

Đặc biệt là Sở Sơ Nhan vốn tu luyện công pháp Băng hệ, Tuyết Hoàng này quá xứng đôi với nàng, đáng tiếc không có cách nào tặng.

Hắn khẽ vẫy tay, một tiếng Phượng Minh vang lên, ngay sau đó một Tuyết Hoàng bay ra, không ngoài dự liệu, những nơi nó đi qua, khắp nơi đóng băng đất tuyết.

“Con chim này thật xinh đẹp!” Bùi Miên Mạn cũng nhìn đến hai mắt tỏa sáng, “Hơn nữa còn có hiệu quả Cực Hàn, uy lực không thể khinh thường.”

“Đây là công pháp của ta đạt đến cấp bậc nhất định thì giác tỉnh năng lực.” Tổ An không giấu diếm nàng, đại khái kể lại một chút.

“Trên người ngươi quá nhiều năng lực cổ quái, nhìn đến ta ghen tị luôn,” Bùi Miên Mạn nói vậy, nhưng trên mặt đầy ý cười, “Đáng tiếc duy nhất là ngươi không phải người giác tỉnh năng lực Băng nguyên tố, bằng không thi triển chiêu này uy lực sẽ lớn hơn.”

Tổ An khẽ động tâm, trước kia hắn chỉ thuần túy triệu hoán những quái điểu này để dùng, chưa từng nghĩ chúng có thể phối hợp với nguyên tố tương ứng.

Khó trách vẫn cảm thấy năng lực Lam Phù không ra gì, chỉ cảm giác được nó thân với Thủy nguyên tố. Thì ra những quái điểu này phải dùng năng lực nguyên tố tương ứng mới có thể phát huy uy lực tốt nhất!

Hắn có lòng muốn thử, nhưng không biết mấy quái điểu này có con nào hệ Hỏa hay không, bởi hiện giờ hắn chỉ có thể mượn Đát Kỷ thi triển năng lực Hỏa nguyên tố.

Còn quái điểu kia thì sao?

Tổ An vội vàng nhìn về phía tầng thứ sáu trận pháp, chỉ thấy đồ án quái điểu hình thành như Khổng Tước, lông sắc hoa lệ, lông đuôi nhọn đặc biệt dài ra, trên cánh có nhiều vằn hình mắt màu đỏ vàng và trắng.

Bên cạnh Triện nhỏ ghi rõ tên nó: Thanh Loan!

Tổ An hiếu kỳ, con chim này có gì hữu dụng?

Sau đó triệu hoán nó ra, bóng hình màu xanh vừa thành hình, liền ngửa mặt lên trời kêu lên: “Sinh tử coi nhẹ, không phục thì làm!”

Một bộ muốn lật trời.

Tổ An: “? ? ?”

Con chim này còn biết nói chuyện?

Tổ An nỗ lực giao tiếp với nó, đáng tiếc ngoài việc lặp đi lặp lại mấy chữ này, nó không có công năng nói lời khác.

Nhưng theo tiếng kêu của nó, toàn bộ thân hình dần dần hóa thành một thanh cự kiếm, trực tiếp từ trên trời lao xuống, từ xa đã cảm giác được kiếm khí sắc nhọn vô cùng.

Oanh một tiếng, cự kiếm rơi xuống, chung quanh hình thành hố lớn cỡ mấy sân bóng rổ.

Hoa cỏ cây cối trong hố lớn đều hóa thành bột mịn, không còn sinh cơ, khắp nơi đều là vết nhỏ sâu hoắm, phảng phất bị kiếm khí cứa qua.

Tổ An hơi chao đảo, cảm giác suy yếu truyền đến, hiển nhiên hắn không thể thi triển chiêu này nhiều lần.

May mắn uy lực đủ lớn, có thể dùng làm sát thủ giản.

Bùi Miên Mạn chấn kinh, miệng có thể nhét vừa quả trứng gà: “Nếu ngươi là người tu hành hệ Kim, thi triển chiêu này uy lực không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Thực lực của ngươi tăng lên quá nhanh.”

Học 《 Thao Thiết Thôn Thiên Quyết 》, hút một thân công lực của Văn đạo nhân, giờ lại có thêm hai kỹ năng này, Tổ An có cảm giác súng hơi đổi pháo đầy hưng phấn.

Hắn ôm Bùi Miên Mạn: “Mạn Mạn, em thật thông minh, anh không nghĩ tới có thể dùng năng lực nguyên tố của bản thân để thôi động chúng.”

Bùi Miên Mạn đỏ mặt, thầm nghĩ cũng không có tác dụng lớn gì, bởi hắn hiện giờ giác tỉnh dường như là năng lực nguyên tố Hỏa. . .

Nàng định nói gì đó, đã bị đối phương hôn say đắm.

Ưm một tiếng, cả người nàng mềm nhũn, ôm đối phương nhiệt tình đáp lại.

“Khụ khụ. . .”

Lúc này bên cạnh vang lên tiếng ho nhẹ, hai người vô ý thức nhìn lại, phát hiện có không ít người đứng ở đó.

Người đi đầu là một trung niên, da thịt trắng xám khác thường, phối hợp áo bào màu đỏ sẫm, cùng ánh mắt phượng sắc bén, cả người quanh quẩn khí chất u ám băng lãnh, nhưng ánh mắt lúc này có thêm vài phần quái dị so với ngày thường.

Tú y sứ giả Đại thống lĩnh —— Chu Tà Xích Tâm!

Nhưng sự chú ý của hai người không đặt trên người hắn, mà ở nữ tử áo trắng như tuyết bên cạnh.

Nữ tử đứng bình tĩnh, gió nhẹ thổi qua, váy áo tung bay, tóc xanh múa lượn, như đóa Tuyết Liên nở rộ trên Vạn Niên Băng Xuyên, thanh lệ thoát tục.

Trên gương mặt mỹ lệ vô hạ của nàng lúc này lại là cười như không cười nhìn hai người.

Rõ ràng ánh mắt đối phương thanh lãnh, nhưng Bùi Miên Mạn dường như bị bỏng, lập tức đẩy người trong ngực ra, lùi về sau mấy bước, có chút chột dạ: “Sơ. . . Sơ Nhan.”

Sở Sơ Nhan có chút đăm chiêu: “Có phải ta đến không đúng lúc?”

Tổ An muốn học Tiểu Lý Phi Đao, nói một câu “Không, nàng đến đúng lúc lắm”, rồi dang hai tay ôm cả hai người.

Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn không thí nghiệm ý nghĩ tìm đường chết này.

Bùi Miên Mạn lúc này phiền muộn, rõ ràng Sơ Nhan đã ly hôn với hắn, sao mình vẫn bộ dạng có tật giật mình?

Nàng định nói gì đó, thấy Sở Sơ Nhan tiến đến, vừa lấy dũng khí bỗng tan biến.

Thấy nàng mặt đỏ như máu, Tổ An cũng ý thức được lúc này đàn ông không nên trốn sau lưng phụ nữ: “Ta. . .”

Hắn chưa kịp giải thích, một làn hương thơm ập đến, Sở Sơ Nhan đã nhào vào lòng hắn.

Tổ An sững sờ, Sở Sơ Nhan không biết là do tu luyện Tuyết Hoa Thần Kiếm hay do tính tình, luôn lạnh nhạt, hiếm khi lộ cảm xúc, hôm nay là lần đầu tiên thấy nàng kích động như vậy, lại còn chủ động trước mặt mọi người.

“A Tổ, hai người bình an là tốt rồi.” Sở Sơ Nhan run nhè nhẹ, ôm chặt hắn, dường như sợ hắn biến mất.

Tổ An thương yêu, cũng ôm chặt nàng.

Hai người tân hôn, kết quả gia đình xảy ra biến cố, không thể không cách xa hai nơi, đến giờ mới được đoàn tụ.

Hai người không coi ai ra gì ôm nhau, nhưng khổ những võ sĩ vây xem.

Những người này mấy ngày nay đi theo Sở Sơ Nhan, sớm đã bị vẻ đẹp tuyệt thế của nàng chinh phục.

Dù biết nàng đã gả cho người khác, nhưng xinh đẹp đến mức này, gả cho ai có quan trọng gì?

Hơn nữa, thiên hạ hôm nay đều biết, Sở gia đã giải trừ hôn ước với gã ở rể kia, nàng đã độc thân.

Dù biết vậy, nhân vật như tiên nữ này không phải thứ họ có thể với tới, nhưng bản năng đàn ông vẫn khiến nhiều người làm tùy tùng, lấy lòng nàng.

Đặc biệt là trong thời gian Tổ An mất tích, nhiều người ngoài mặt an ủi, nhưng trong lòng mừng thầm.

Ai ngờ gã kia lại trở về!

Nhưng trở về cũng không quan trọng, ngược lại bị hoàng thượng truy nã, chắc chắn chết.

Hơn nữa còn ôm nữ nhân khác trước mắt bao người, còn bị Sở tiểu thư tận mắt thấy.

Hừ, Sở tiểu thư chắc chắn thấy rõ bản chất kẻ đồi bại này, từ đó không còn quan tâm đến hắn, như vậy chúng ta mới có cơ hội.

Nhưng bây giờ là tiết tấu gì, Tu La Tràng đâu?

Ít nhất cũng phải lên tát cho kẻ đồi bại kia vài cái chứ?

Hoặc là dạy dỗ con hồ ly tinh kia một trận!

A, con hồ ly tinh này xinh đẹp thật, không hề kém Sở tiểu thư, mà ngực lại to. . .

Ừ, thật không trách Tổ An.

Thấy giá trị phẫn nộ không ngừng truyền đến từ hậu trường, Tổ An vui vẻ, bọn gia hỏa này vừa gặp mặt đã tặng quà.

Chu Tà Xích Tâm hắng giọng, hiển nhiên cảnh ân ái trước mắt khiến hắn không được tự nhiên: “Văn đạo nhân đâu?”

Sở Sơ Nhan nhanh chóng truyền âm: “Trước đó biết các ngươi bị Văn đạo nhân truy sát, chúng ta đuổi theo, vừa hay thấy các ngươi cùng nhau rơi vào bí cảnh rồi biến mất. Chúng ta không vào được bí cảnh, chỉ có thể chờ ở quanh, vừa cảm nhận được nguyên khí bạo phát ở đây, vội vàng chạy tới.”

Tổ An đáp lại bằng ánh mắt cảm kích, rồi trả lời Chu Tà Xích Tâm: “Văn đạo nhân vừa chạy rồi.”

“Chạy? Nàng không giết các ngươi?” Chu Tà Xích Tâm nghi hoặc, có chút không tin, “Còn những dấu vết tranh đấu quanh đây là sao?”

Tổ An không muốn lộ bài, Bùi Miên Mạn tâm linh tương thông: “Vừa có hai cao thủ thần bí đến đánh lui Văn đạo nhân, rồi rời đi trước khi các ngươi đến.”

“Cao thủ thần bí?” Chu Tà Xích Tâm xem xét dấu vết, hai cao thủ kia hẳn một người là Kiếm tu hệ Kim, một người hệ Băng, “Bọn họ lai lịch ra sao, sao lại cứu các ngươi?”

Bùi Miên Mạn lắc đầu: “Không biết, chúng ta chưa kịp hỏi thân phận họ.”

Vừa nói vừa nháy mắt với Tổ An, triệt để làm rối thêm, để hắn từ từ đoán cao thủ thần bí kia là ai.

Chu Tà Xích Tâm quả nhiên trầm tư, trong đầu xuất hiện vô số suy đoán, nhưng đều bị bác bỏ, nghĩ đến đầu muốn nổ tung mà không ra.

“Trước tiên áp giải khâm phạm về.” Chu Tà Xích Tâm quyết định sau khi trở về sẽ để mạng lưới tình báo của Tú y sứ giả điều tra, xem thế lực nào nhúng tay vào.

Tổ An vốn không định trốn, nên phối hợp đi theo họ.

Sở Sơ Nhan đến bên Bùi Miên Mạn, cười híp mắt: “Mạn Mạn, em không có gì muốn nói với chị sao?”

Bùi Miên Mạn quyết tâm, dứt khoát nói thẳng: “Sơ Nhan, em và A Tổ đã thành phu thê thật sự trong bí cảnh.”

Dù sao Sở Sơ Nhan đã ly hôn với Tổ An, chi bằng nhân cơ hội khẳng định quan hệ, để sau này không tự động thấp kém hơn nàng.

“Phu thê thật sự?” Sở Sơ Nhan hơi nghi hoặc nhìn nàng từ trên xuống dưới, “Nhưng rõ ràng em vẫn còn trinh tiết mà?”

Bùi Miên Mạn: “? ? ?”

Nàng bây giờ mới kịp phản ứng, tuy nàng và Tổ An làm phu thê hai đời, đủ loại tư thế đều thử qua.

Nhưng hai người dùng linh hồn tiến vào thí luyện, nên thân thể nàng trong thế giới hiện thực vẫn là trinh nữ.

Mặt Bùi Miên Mạn đỏ bừng, vừa thẹn vừa giận: Tên hỗn đản kia, lại muốn phá thân ta ba lần!

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 1199 “Anh thực sự đang nói chuyện với cây đào sao?”  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 24, 2025

Chương 1198 “Chủ nhân tới muộn mấy ngày nữa là tôi chết queo rồi”.  

Thần Y Trở Về - Tháng 4 24, 2025

Chương 85:: Bốn đại hung địa.