Chương 5: Hố cha rút thưởng | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 07/04/2025
Tổ An: “???”
Không biết vì sao, luôn cảm thấy thanh âm hệ thống có chút cười trên nỗi đau của người khác!
Bỗng nhiên chú ý tới bên cạnh dây thép bóng trong màn hình còn có một số chữ nhỏ, hắn không từ bỏ địa tiến tới xem xét.
“Phú bà khoái lạc bóng giới thiệu: Tương truyền vật này làm cho phú bà thu hoạch được khoái cảm cực lớn cùng cảm giác thỏa mãn, nhưng sau lưng là những cái kia kiều nộn vịt khó có thể chịu đựng thống khổ, sau đó có một vịt thông minh phát minh vật này thay thế.
Sử dụng hiệu quả: Sử dụng vật này về sau, lúc nữ nhân giàu có hơn ngươi tạo thành thương tổn cho ngươi, cảm giác đau đớn sẽ được chuyển hóa làm khoái cảm, chú thích: Cũng không thể giảm miễn thương tổn, nhưng có thể nhận được lúc phú bà tạo thành vết thương trí mạng cho ngươi khóa lại một giọt máu cuối cùng.”
“Có muốn lưu trữ trữ vật cột không? Có thể căn cứ ý niệm ấn Q khóa lấy ra sử dụng.”
Hố cha a!
Nhìn dây thép bóng hàng thật giá thật trong lòng bàn tay, Tổ An thiếu chút nữa ngã nhào trên đất.
Đồ chơi này có tác dụng quái gì a, hiệu quả gà mờ Thiên Môn như thế, còn điều kiện hạn chế một đống lớn, ta đây lại không đi làm vịt, cần dùng đến cái đồ chơi này làm gì?
Mặt Tổ An xạm lại đem dây thép bóng nhét hồi trong hòm item, sau đó lại chạy về đi một lần nữa đổi chậu nước tắm rửa mặt, vẫn không yên lòng, lại cố ý rửa tay nhiều lần.
Sau đó lúc này mới ấn xuống lần rút thưởng thứ ba.
Con trỏ tiếp tục chuyển động, mắt Tổ An trừng quá chặt chẽ: “Tuyệt đối không nên khoảng trắng, tuyệt đối không nên là Q…”
Cuối cùng con trỏ dừng lại tại khóa “B” phía trên.
Bên tai truyền đến thanh âm lạnh như băng kia: “Chúc mừng ngươi đã rút trúng dao găm bên trong có độc!”
Tổ An: “???”
Hắn thiếu chút nữa phun ra một ngụm lão huyết, cái bàn phím này cũng quá không nghiêm túc a, toàn rút thứ đồ gì a, thẳng đến khi nhìn thấy con dao găm sơn đen trong màn hình, hắn mới biết mình hiểu sai.
“Dao găm bên trong có độc giới thiệu: Đã từng có người nắm chắc thắng lợi trong tay, vô ý thức liếm nó một miệng, sau đó thì chết, câu nói sau cùng trước khi chết chính là dao găm bên trong có độc. Sử dụng thuyết minh: Đây là một thanh dao găm chịu nguyền rủa, chỉ cần bị nó tạo thành vết thương, kẻ thụ thương thì ngay lập tức sẽ tử vong.”
Tổ An rốt cục có chút vui mừng, tuy nhiên tên đồ chơi này có chút cái kia, nhưng dùng tốt không thua gì một kiện Thần khí a, chỉ bất quá vấn đề lớn nhất là mình có thể làm bị thương những địch nhân kia hay không.
Biết năng lực của Tuyết nhi cùng Sở Sơ Nhan trước đó, thật đánh nhau, chỉ sợ mình ngay cả thân thể các nàng cũng không chạm gần được, càng không nói đến tạo thành vết thương.
Ừm, phải khiêm tốn, đánh lén mới là Vương đạo, năm đó Vi Tiểu Bảo có thể dùng một cây dao găm thắng được bảy muội tử làm bạn, ta đây có Thần khí này, cầm xuống 70 cái không thành vấn đề.
A, nếu như ta bị con dao găm này làm bị thương, có thể cũng muốn chết à?
Nhìn con dao găm sáng loáng trong tay, Tổ An có một loại xúc động muốn cắt thử ngón tay, bất quá cuối cùng vẫn bỏ đi ý nghĩ lấy thân thử nghiệm, quá tìm đường chết.
Tổ An vội vàng bắt đầu lần rút thưởng kế tiếp, đáng tiếc vô luận hắn ấn như thế nào, hệ thống rút thưởng đều không phản ứng, chỉ có dòng nhắc nhở “Điểm nộ khí không đủ” trên màn hình.
“Muốn có điểm nộ khí còn không dễ dàng a.” Nghĩ đến nha đầu Tuyết nhi kia, Tổ An sờ lên cằm, kiệt kiệt kiệt địa cười rộ lên.
A, cười như vậy giống người xấu nha.
Nghĩ đến Tuyết nhi, hắn lại nghĩ tới kinh lịch khó chịu tối nay, da mặt không khỏi run run, niềm vui mừng rút thưởng nhất thời tan đi, việc cấp bách vẫn là làm sao khôi phục tiểu huynh đệ mới là.
Chờ một chút, vừa rồi cái gì 《 Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh 》 hình như bị bàn phím nuốt?
Sắc mặt Tổ An trong nháy mắt trắng bệch không gì sánh được, chẳng lẽ ta thật muốn trở thành Tư Mã Thiên a?
Vội vàng xem xét bàn phím, phát hiện chỉ có khóa F2 vẫn sáng, ấn xuống dưới, màn hình hiển thị: “Có muốn tu luyện 《 Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh 》 không?”
Tổ An nhất thời chuyển buồn thành vui, chẳng lẽ mượn nhờ bàn phím này có thể một phím max cấp? Cái gì bí điển không thể biết chi địa, nghe xong cũng trâu đến không được, vậy mình ở cái thế giới này chẳng phải là có thể đi ngang?
Vội vàng đè xuống “Đúng”, chỉ thấy một chút kim quang theo F2 bay ra ngoài, lan truyền toàn thân hắn, để hắn có một loại cảm giác ấm áp cực kỳ dễ chịu.
Một đao 999 cấp, một đao 999 cấp!
Tổ An mặc niệm trong lòng, hồi lâu kim quang rút đi, hắn mở mắt, chỉ cảm thấy không khí càng thêm ngọt ngào, bên trong thiên địa dường như cũng có chút không giống, sau đó vận lên công lực nhất quyền hướng tảng đá bên cạnh đánh tới.
“Đau đau đau đau…”
Tổ An ôm quyền đầu, nước mắt đều mau ra đây.
Cùng trước đó hoàn toàn không có khác nhau nha, không đúng, vẫn có chút khác nhau, đó là bây giờ trên da hắn tựa hồ có chín trận pháp khắc ghi rườm rà không gì sánh được, mỗi trận pháp đều trống rỗng, phân bố theo thứ tự tại quanh người hắn các nơi, giữa trận pháp cùng trận pháp có tuyến điều tương liên.
Rất nhanh những trận pháp khắc ghi kia ẩn vào da thịt chậm rãi biến mất, Tổ An nhất thời gấp, sau đó trước mắt hắn lại nhìn thấy những trận pháp khắc ghi kia, dường như nội thị đồng dạng.
“Những thứ này trận pháp đến cùng là cái gì?” Tổ An chú ý tới trận pháp dưới cùng nội bộ có thêm một ít vật chất màu kim sắc, hắn nghĩ tới đặc điểm công pháp được lão đầu thần bí giới thiệu trước đó, nhìn một chút quyền đầu có chút máu tươi chảy đầm đìa, trong lúc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ:
Công pháp hạ tiện này thật sự phải dựa vào bị đánh mới có thể tăng lên công lực a.
Có kinh nghiệm chơi game phong phú kiếp trước, hắn rất nhanh hiểu rõ bàn phím này đã làm cho việc tu luyện trở nên thô sơ có thể nhìn thấy được, chỉ cần mình đem chín pháp trận này lấp đầy vật chất màu kim sắc, hẳn có thể thăng cấp.
Mà loại vật chất màu kim sắc này, hiển nhiên là cần nhờ bị đánh mới có thể thu được.
Vì nửa người dưới của mình… A Phi, hạnh phúc nửa đời sau, coi như công pháp này có tiện cũng muốn luyện a.
Tổ An cắn răng một cái, lại huy quyền hướng trên tường đánh tới.
Nhưng lần này tuy nhiên cũng rất đau, nhưng vật chất màu kim sắc trong pháp trận cơ hồ không có gia tăng, Tổ An nhìn hai quyền đầu, đại khái cũng minh bạch chuyện gì xảy ra.
Khác với quyền thứ nhất, một quyền này hắn đã có ý thức chủ quan, thân thể tiềm thức sẽ bảo vệ mình thu lại một bộ phận lực đạo, hiệu quả tự nhiên không tốt bằng lần thứ nhất.
Con đường tự ngược này không được rồi, xem ra chỉ có thể tìm người khác đánh, có thể đến cùng đi tìm ai đây?
Mẹ, sao càng nghĩ càng thấy đến tiện đến hoảng a.
Hắn đang phiền ý loạn, bỗng nhiên chú ý tới bên chân có chuột đi ra kiếm ăn, không khỏi tức giận trong lòng, cái cô gia này làm đến cũng thật khổ cực, ở địa phương cũ nát cũng là thôi, lại còn có chuột.
Bay thẳng lên một chân đá chuột ra ngoài cửa sổ, đang cảm thán cước pháp của mình có thể so với Quốc Túc, cửa phòng bỗng nhiên bị người đá văng.
“Con chuột này là ngươi ném?” Một thiếu nữ xuất hiện ở cửa, theo một thanh âm thanh thúy vang lên, thân thể tinh tế nhỏ nhắn xinh xắn, môi hồng răng trắng, bờ môi mỏng manh phấn hồng, giữ mái tóc ngắn ngang vai, tóc mái nghiêng hơi che mắt.
Nếu không phải nàng lúc này còn nắm một con chuột trong tay, Tổ An sẽ phải cảm thán một tiếng, “Một mỹ thiếu nữ đáng yêu!”.
Nhìn chuột kêu chi chi không ngừng giãy dụa trong tay nàng, Tổ An nhắc nhở: “Cẩn thận chuột cắn ngươi.”
“Ta không sợ cái đồ chơi này.” Thiếu nữ vừa dứt lời, trực tiếp bóp, chuột kêu thảm một tiếng, rốt cuộc không còn khí tức.
Tổ An nuốt nước miếng, cái này mẹ nó vẫn là nữ nhân a?
Chỉ thấy thiếu nữ kia tiện tay ném thi thể chuột ra ngoài, bình chân như vại chà tay, sau đó mặt sương lạnh mà nhìn chằm chằm vào hắn: “Cũng không biết tỷ tỷ nghĩ như thế nào, bắt ngươi trở lại mà không xử phạt ngươi.”
Tổ An đang muốn hỏi tiếng nhấm nuốt bên ngoài là chuyện gì xảy ra, nghe lời nàng nói thì giật mình: “Tỷ tỷ?”
Lúc này mới chú ý tới hai đầu lông mày nàng ngược lại là có mấy phần giống Sở Sơ Nhan, bất quá tuổi nhỏ rất nhiều, hình như cũng là Nhị tiểu thư Sở gia Sở Hoàn Chiêu, trong khoảng thời gian này, ký ức của hắn cùng thân thể này chậm rãi dung hợp, rất nhiều đoạn ngắn trước kia đã nhớ tới, chỉ bất quá hắn không hiểu, vì sao Nhị tiểu thư lại có một cái tên khó nghe như vậy.
Thiếu nữ trước mắt mặc một bộ áo da bó người, càng lộ ra vòng eo tinh tế, tiểu mông phong phú vểnh lên, phối hợp roi da nhỏ treo bên hông, hiển nhiên một bộ dáng quả ớt nhỏ, hoàn toàn khác biệt với bộ dáng lạnh lùng như băng của tỷ tỷ nàng, cũng không biết vì sao cùng một mẹ sinh ra mà lại tương phản to lớn như thế.
“Mắt chó của ngươi nhìn đi đâu đấy?” Sở Hoàn Chiêu vốn đã vô cùng bất mãn với hắn, bây giờ nhìn ánh mắt hắn lăn lông lốc trực chuyển, chỉ càng thêm chán ghét.
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +10!
Tổ An chú ý tới giá trị phẫn nộ trên bàn phím biến thành “10”, không khỏi đại hỉ, nha đầu này hỏa khí mạnh thật, không thừa cơ hội này kiếm thêm chút phẫn nộ giá trị thật có lỗi với lương tâm.
Ánh mắt lăn lông lốc chuyển một cái, liền nảy ra ý hay: “Ta vẫn luôn có một vấn đề không nghĩ ra, tỷ tỷ ngươi tên là Sơ Nhan, dễ nghe cỡ nào nha, sao lại cho ngươi lấy cái tên khó nghe như Hoàn Chiêu?”
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +666!
Tổ An nhất thời giật mình, giá trị phẫn nộ này cũng quá khoa trương đi.
Chỉ thấy mắt Sở Hoàn Chiêu đỏ hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên: “Ta nhổ vào, cái gì Sơ Nhan, đó là chính nàng đổi tên, tên gốc của nàng là Chiêu Đệ!”
Chiêu Đệ? Nghĩ đến tiện nghi lão bà áo trắng tung bay một bộ khí chất tiên tử xuất trần, lại có một cái tên cô gái thôn quê như vậy, Tổ An nhất thời mặt cổ quái.
Chiêu Đệ, Hoàn Chiêu… Chờ đã, ta nhớ trong phủ thế tử hình như tên là Ấu Chiêu…
“Ngươi đang cười nhạo ta?” Lời nói của Sở Hoàn Chiêu đánh gãy suy nghĩ của hắn.
“Không có không có,” cảm nhận được ngọn lửa lấp lóe trong mắt nàng, Tổ An vội vàng phủ nhận, “Đúng rồi, vậy sao ngươi không đổi tên?”
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +199!
“Ta cũng muốn đổi, nhưng cha mẹ nói cái gì cũng không cho, tỷ tỷ cũng không cho phép, hừ, nàng thì đổi, mặc kệ người khác chết sống!” Thiếu nữ nghĩ đến cảnh bị bạn bè và đồng học chế giễu từ nhỏ đến lớn, không khỏi mặt bi phẫn.
“Chờ một chút!” Sở Hoàn Chiêu bỗng nhiên kịp phản ứng, “Bớt lôi kéo làm quen với cô nãi nãi, ta đến đây là để tính sổ tối hôm qua với ngươi!”
Tổ An đang vui tươi hớn hở đếm giá trị phẫn nộ kiếm được, đã thu thập được 875 điểm phẫn nộ giá trị, coi như có thể rút thưởng 8 lần, lần này nhất định không thể rút ra những đồ vật lộn xộn kia nữa, nghe vậy vô ý thức đáp: “Chuyện tối hôm qua khẳng định là hiểu lầm.”
“Ngươi đã leo lên giường ta rồi, còn có thể có hiểu lầm gì?” Sở Hoàn Chiêu cười lạnh liên tục.
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +10!
A, sao giá trị phẫn nộ ít vậy, có thể thấy được nàng oán niệm cái tên kia sâu cỡ nào.
Tổ An buông tay: “Vậy lúc đó sao ngươi không ngăn cản? Hoặc là gọi người cũng được mà.”
“Ta…” Gương mặt trắng nõn của Sở Hoàn Chiêu trong nháy mắt thoáng qua một tia ửng đỏ, “Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, hình như lúc đó ngủ rồi.”
“Lúc đó ta cũng say mà, cũng không biết vì sao lại xuất hiện ở phòng ngươi, bên trong nhất định có kỳ quặc.” Lúc này Tổ An không lo được giá trị phẫn nộ, việc cấp bách là trấn an bà cô nhỏ này, cũng không biết nàng có võ công hay không, tuổi này làm việc lớn nhất không có nặng nhẹ, vạn nhất một cái sơ sẩy bị đánh chết, mình đi đâu mà nói đây?
“Chẳng lẽ ta mang ngươi vào phòng chắc?” Sở Hoàn Chiêu cười lạnh, “Rượu là môi của sắc, ngươi say không đi chỗ khác cứ đến chỗ ta, chứng minh ngày thường ngươi đã có ý đồ xấu với bản tiểu thư.”
Tổ An chằm chằm bộ ngực sân bay của nàng, thở dài một hơi: “Ngươi vẫn còn là một đứa trẻ, sao ta có thể có ý tưởng gì với ngươi, nếu có ý nghĩ gì, thì cũng nên chạy đến phòng tỷ ngươi chứ.”
Trong nháy mắt Sở Hoàn Chiêu xù lông: “Ta rõ ràng đã lớn rồi, thỉnh thoảng còn giúp trong nhà quản lý sản nghiệp! Ngược lại là ngươi cái phế vật, chỉ biết ăn bám trong nhà, có tư cách gì mà nói ta!”
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +99!
Tổ An âm thầm cười trộm, quả nhiên mặc kệ ở thế giới nào, điều mà thanh thiếu niên mới lớn kiêng kỵ nhất là bị đối đãi như trẻ con.
“Nhìn bộ dáng hung thần ác sát của ngươi này, sau này người đàn ông nào dám cưới ngươi? Nữ nhân thì cần có bộ dáng của nữ nhân, ngày thường làm thêu thùa may vá, học hiền lương thục đức,” Tổ An thấm thía nhìn nàng, trong mắt tràn ngập từ ái, “Ngoan, tỷ phu cũng là vì tốt cho ngươi.”
Mặc dù có chút lo lắng bị đánh chết, nhưng nhìn giá trị phẫn nộ tăng vọt, hắn thực sự khó có thể thu tay lại.
“A a a!” Sở Hoàn Chiêu cảm thấy mình sắp điên, tên hỗn đản này không biết sai dây thần kinh nào, lại bày ra tư thái trưởng bối giáo huấn mình?
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +33 +33 +33…
Nhìn con số trên bảng giá trị phẫn nộ bắt đầu tăng vọt, Tổ An thiếu chút nữa không cười ra tiếng, cô gái nhỏ này tâm tình thật dễ trêu chọc, nếu là bà vợ băng sơn kia, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
“Có phải bây giờ ngươi rất muốn đánh ta không? Đừng quên ta là tỷ phu của ngươi, khi dễ trưởng bối cẩn thận bị thiên lôi đánh.” Dường như có thể nhìn thấy trên đầu thiếu nữ đối diện bốc khói, Tổ An cũng có chút tâm hỏng, hay là tóm lấy một cơ hội có thể tóm trụi không?
Bất quá nghĩ lại, để cho nàng đánh một trận cũng không có gì to tát, cái cánh tay nhỏ bắp chân này, bị một mỹ thiếu nữ tiểu quyền quyền đấm ngực chắc cũng không có nguy hiểm lớn, nói không chừng còn có thể mượn cơ hội đột phá cái môn công pháp kia ấy chứ.
Đến từ Sở Hoàn Chiêu phẫn nộ giá trị +55!
Tổ An còn chưa kịp cao hứng, chỉ cảm thấy một cỗ đại lực đánh tới ở ngực, hắn phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã ngồi trên giường.
Sở Hoàn Chiêu thu hồi quyền đầu, khinh thường hừ một tiếng: “Nhìn ngươi gây thế còn tưởng rằng ngươi có bản lĩnh gì, yếu gà!”