Chương 21: Khác loại biện pháp | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 07/04/2025
“Không có…” Kỷ Tiểu Hi vội dời ánh mắt, “Không nghĩ tới ngươi còn rất đẹp.” Vừa rồi đối phương ở trong nước, nàng căn bản không có ý tứ nhìn nhiều, đến bây giờ, mới nhìn rõ tướng mạo đối phương.
“Đúng thế, tại gia hương ta mọi người đều gọi ta Sanlitun Ngô Ngạn Tổ.” Được mỹ thiếu nữ khẳng định, Tổ An vui vẻ, nghĩ đến trước đó Thành Thủ Bình nhắc tới Sở gia đại tiểu thư chiêu hắn làm tế, chủ yếu cũng bởi vì hắn soái, lúc đó còn tưởng rằng hắn vuốt mông ngựa, hiện tại xem ra nhan trị của mình ở thế giới này cũng là đồng tiền mạnh nha.
“Ngô Ngạn Tổ là ai?” Một đôi mắt to của Kỷ Tiểu Hi đều là nghi hoặc.
“Cũng là một đại soái ca được công nhận.” Tổ An không nhịn được rơi vào hồi ức, thế giới này tốt thì tốt, nhưng không có điện thoại, không có internet, thật có chút nhàm chán.
“Há,” Kỷ Tiểu Hi sắc mặt đỏ lên, bỗng nhiên nói, “Ngươi không phải người tốt.”
“A? Vì sao?” Tổ An trợn tròn mắt, đối phương tuy có chút ngốc nghếch ngây thơ, nhưng về thực lực cá nhân khẳng định hơn hẳn mình, nếu thật chọc giận nàng còn thật có chút phiền phức.
“Vừa rồi ngươi nói bởi vì Cương Liệt Hắc Sài đang đuổi ngươi, ngươi trong lúc bối rối mới rơi xuống nước, nhưng ta vừa xem xét, chung quanh nơi này không có dấu chân Cương Liệt Hắc Sài, mà quần áo ngươi chỉnh chỉnh tề tề bày ở bên bờ, hiển nhiên ngươi xuống nước vô cùng thong dong, tuyệt không thể như lời ngươi nói.” Kỷ Tiểu Hi chỉ dấu vết trên mặt đất nói, nàng chỉ là hồn nhiên chút, nhưng không có nghĩa là ngốc.
Tổ An cười ngượng ngùng hai tiếng, bất quá thời gian này tiếp xúc hắn đã đại khái mò chuẩn tính tình đối phương, rất nhanh liền có chủ ý: “Ta cũng không cố ý muốn lừa ngươi, chủ yếu là lúc đó ta lo lắng ngươi sẽ hiểu lầm, nên mới bịa một lý do, nhưng ta thật sự choáng váng nên mới bị hướng đến nơi đó, điểm này ta không lừa ngươi.”
“Thật sao?” Kỷ Tiểu Hi có chút nghi ngờ trên dưới dò xét hắn, “Nhưng ta thấy tình trạng cơ thể ngươi rất tốt, không giống có bệnh, ngươi đưa tay ra.”
“Làm gì?” Tổ An hơi nghi hoặc, nhưng khí chất đối phương khiến người ta rất khó lòng sinh cự tuyệt, vô ý thức đưa tay ra.
Ba ngón tay lạnh lẽo đặt vào mạch đập hắn, Kỷ Tiểu Hi trong nháy mắt dường như đổi một người, tiểu cô nương yếu đuối trước đó trong nháy mắt trở nên lẫm liệt không thể xâm phạm.
Dù là Tổ An miệng tiện, lúc đó cũng không nói gì, sợ quấy rầy nàng.
“Nguyên lai Âm mạch chi hải ngươi có chút vấn đề,” Một lúc lâu sau Kỷ Tiểu Hi đem ngón tay thu về, nhìn hắn ánh mắt bớt vài phần đề phòng, nhiều thêm mấy phần đồng tình, “Đáng tiếc ta học nghệ không tinh, không biết nên trị liệu thế nào, bất quá ngươi không cần lo lắng, cha ta hẳn là sẽ trị được.”
Gặp ánh mắt đồng tình của nàng nhìn về phía phía dưới eo mình, Tổ An sắp khóc, không người nam nhân nào nguyện ý để nữ nhân biết mặt yếu đuối của mình, vốn còn muốn đùa giỡn nha đầu đáng yêu này, thôi, hiện tại nội tình đều bị người ta xem thấu, thật mất mặt ném về tận nhà.
Tổ An hối tiếc không thôi, sớm biết vậy đã đưa tay cho nàng, bất quá ai mà nghĩ ra tiểu nha đầu này lại còn là tiểu thần y.
Chờ một chút, nàng họ Kỷ, lại tinh thông y thuật, sẽ không xảo vậy chứ?
Hắn hỏi dò: “Xin hỏi lệnh tôn là?”
Kỷ Tiểu Hi cười ngọt ngào: “Cha ta là Kỷ Đăng Đồ, tại Minh Nguyệt thành có chút danh tiếng, có lẽ ngươi nghe qua.” Như trước đó nàng còn có chút đề phòng, nhưng biết bệnh tình đối phương sau đó, nàng triệt để yên lòng, tin tưởng đối phương vừa rồi nhìn nàng tắm rửa thật là vô tâm.
“Há, Kỷ thần y, nghe qua nghe qua.” Tổ An nghĩ một chút, vẫn không nói cho nàng biết lần này mình ra khỏi thành cũng là do Kỷ thần y ủy thác.
“Ngươi đừng quá lo lắng, ngươi cùng ta về nhà, ta dẫn ngươi gặp cha ta, hẳn là ông ấy có biện pháp trị liệu ngươi.” Thấy vẻ mặt hắn hốt hoảng, Kỷ Tiểu Hi cho là hắn đang lo lắng ám tật trên người, vội vàng an ủi.
“Nhưng ta còn muốn thu thập Cẩu Bảo.” Tổ An không có chắc hẳn phải vậy đồng ý lời nàng, trước đó trong thành gặp qua Kỷ thần y yêu tài như mạng, mà lại đem con gái này mở miệng là hàng kém chất lượng, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, chưa chắc ông ta sẽ thay mình trị liệu.
Kỷ Tiểu Hi muốn nói lại thôi: “Nhưng với thực lực ngươi, chỉ sợ…” Nàng ngại không nói thẳng, không phải xem thường ngươi, thực lực ngươi cũng là đồ bỏ đi.
Tổ An cười: “Trước đó thật có chút đau đầu, nhưng thấy ngươi thì có biện pháp.”
“Ta?” Kỷ Tiểu Hi có chút khó khăn, “Nhưng thực lực của ta cũng mới tam giai, dùng long phân thì những con Cương Liệt Hắc Sài kia sẽ né tránh, mê dược thì vừa đối phó Hồng Nhãn Cuồng Tê đã dùng hết.”
Tổ An thầm nghĩ nha đầu này có thể sống đến bây giờ quả thực là kỳ tích, át chủ bài của mình đối với người lạ toàn bộ phơi ra, không sợ mình là người xấu sao?
Bất quá nghĩ đến nàng biết được ám tật trên người mình, chỉ sợ cũng vì thế mà không phòng bị.
“Yên tâm đi, không cần ngươi giúp, tự ta có thể làm được.” Tổ An cười thần bí, “Ngươi nói Hồng Nhãn Cuồng Tê rất dai đúng không?”
“Đúng vậy,” Kỷ Tiểu Hi gật đầu, bỗng nhiên kịp phản ứng, “Ngươi muốn lợi dụng Hồng Nhãn Cuồng Tê đối phó Cương Liệt Hắc Sài? Nhưng Hồng Nhãn Cuồng Tê tuy da dày thịt béo phòng ngự cao, nhưng tốc độ không bằng Cương Liệt Hắc Sài, sợ là khó giết chết chúng, mà thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài cũng tam giai, đánh lên, Hồng Nhãn Cuồng Tê ngược lại không phải đối thủ.”
“Ta có biện pháp khác.” Tổ An cười hắc hắc, vội bơi xuống, Kỷ Tiểu Hi nghi hoặc, cũng đuổi theo hắn.
Hai người trở lại bên bờ, phát hiện Hồng Nhãn Cuồng Tê đã bắt đầu gật gù đắc ý, hiển nhiên tỉnh lại, mê dược của Kỷ Tiểu Hi tuy lợi hại, nhưng dù sao phân lượng không nhiều, nó lại lớn như vậy.
Tổ An nhanh chóng nói với Kỷ Tiểu Hi: “Ngươi có khăn tay không?”
“Có.” Kỷ Tiểu Hi vô ý thức lấy ra một chiếc khăn tay trắng đưa cho hắn.
Ngửi hương hoa lan trên đó, Tổ An chần chờ: “Có cái nào bẩn hơn, kém hơn không, làm bẩn cái này thì tiếc.”
“Không sao, đến lúc đó giặt là được.” Kỷ Tiểu Hi hé miệng khoát tay.
Tổ An thầm nghĩ đến lúc đó ngươi chỉ sợ không đi giặt đâu: “Được, coi như ta nợ ngươi một chiếc khăn tay, về thành ta tìm cơ hội mua cho ngươi một cái khác.”
Nói xong, hắn triệu hồi dao găm có độc từ bàn phím, sau đó dùng chiếc khăn tay này ba lớp trong ba lớp ngoài che phủ dao găm, chỉ lộ mũi đao một chút.
Kỷ Tiểu Hi không hiểu ra sao: “Ngươi đang làm gì vậy?”
“Ngươi tránh xa ra,” Tổ An không giải thích, đợi đối phương trốn sang một bên, hắn rón rén đi tới sau lưng Hồng Nhãn Cuồng Tê, cầm dao găm, tay kia nhấc đuôi Cuồng Tê, hướng về cúc hoa của nó, bỗng nhiên nhét trọn Đao Tử vào?
“? ? ?”
Đến từ nộ khí của Hồng Nhãn Cuồng Tê: +2 +2 +2 +2…
Tổ An sững sờ, tâm nghĩ đám hung thú này không khai linh trí nên nộ khí nhỏ hơn nhân loại.
Hồng Nhãn Cuồng Tê vốn còn choáng váng, nhưng cúc hoa truyền đến dị vật xâm lấn làm nó thanh tỉnh, kêu lên một tiếng rồi xoay người nhìn về phía mông, tiếc là thân thể nó cồng kềnh, chỉ có thể xoay vòng, vẫn không thấy mông có chuyện gì xảy ra.
Từ xa truyền đến tiếng huýt sáo, một người đang ở đằng xa vẫy tay múa chân, Hồng Nhãn Cuồng Tê giận dữ, chắc chắn tên nhân loại này giở trò quỷ, lại vô sỉ đối với mông mình!
Mắt nó càng đỏ, chóp mũi thở ra từng đoàn bạch khí, điên cuồng lao về phía đối phương.
Tổ An thấy dụ được cừu hận thành công, vội vàng chạy trối chết.
Nhìn một người một trâu đuổi nhau, Kỷ Tiểu Hi trợn tròn mắt: “Đây là biện pháp hắn nghĩ ra? Quái… Quái buồn nôn.”
Có điều lo lắng an nguy của Tổ An, nàng vẫn vội vàng đuổi theo.
Tổ An một đường chạy về phía Sài Lang Cốc, Hồng Nhãn Cuồng Tê tuy tứ phẩm, nhưng năng lực toàn điểm vào phòng ngự, tốc độ không chiếm ưu thế, nên dù liều mạng đuổi, vẫn khó đuổi kịp.
Đuổi tới mép Sài Lang Cốc, Hồng Nhãn Cuồng Tê bỗng nhiên dừng lại, hiển nhiên nó biết đây là lãnh địa Cương Liệt Hắc Sài, bản năng dã thú khiến nó băn khoăn.
Tổ An thấy vậy liền quay đầu kêu to: “Đồ ngốc, bị bạo cúc thoải mái lắm à? Không dám qua báo thù? Thật uổng phí to như vậy.”
Dù Hồng Nhãn Cuồng Tê không hiểu tên nhân loại này nói gì, nhưng cũng biết chắc không phải lời hay, nghĩ tới tên này vừa làm gì mình, nó nổi cơn giận dữ, gầm lên rồi tiến lên. Mặc kệ Cương Liệt Hắc Sài, dù sao da mình dày thịt béo, để mấy con cẩu kia cắn cũng không thủng.
Đến từ nộ khí của Hồng Nhãn Cuồng Tê +2 +2 +2 +2…
Thấy nó xông tới, Tổ An cười tà mị, trực tiếp dẫn nó vào sào huyệt Cương Liệt Hắc Sài.
Cương Liệt Hắc Sài vừa tiến hành một bữa tiệc lớn, từng con lười biếng nằm phơi nắng, tiếc là con mồi kia quá gầy, gần trăm con sài huynh đệ căn bản không đủ chia.
Đói khát không khó chịu nhất, khó chịu nhất là đói khát chỉ ăn một miếng đã hết, lúc đó còn thấy đói hơn.
Bỗng nhiên tai thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài dựng lên, nó cảm giác có động tĩnh lớn, chẳng lẽ có đại gia hỏa nào tới?
Ngao ngao ngao ~
Thủ lĩnh sài lang kêu gọi dân chúng tụ tập, chuẩn bị nghênh đón địch nhân.
“A, lại có nhân loại xông tới?”
Thủ lĩnh sài lang nghi hoặc, dạo này nhân loại không sợ chết vậy sao? Nhưng chạy tới đưa khẩu phần lương thực cũng vừa vặn.
Sau đó lập tức sai thuộc hạ vây lại.
Tổ An từ xa nhìn thấy Cương Liệt Hắc Sài vây tới, vội rẽ sang một bên, Hồng Nhãn Cuồng Tê không được khéo léo như vậy, lao thẳng vào Cương Liệt Hắc Sài.
Cương Liệt Hắc Sài giật mình, ào ào tứ tán, nhưng vẫn có mấy con không tránh kịp bị đâm nát thịt xương.
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài cũng giận, nếu đối phương là ngũ phẩm lục phẩm hung thú, bọn chúng còn nhịn, nhưng ngươi chỉ là tứ phẩm, mà lại cồng kềnh, công kích chẳng ra sao, bọn chúng thật không sợ.
Ngao ngao ngao ~
Ra lệnh, để Cương Liệt Hắc Sài không quản tên nhân loại kia, tên đó ít thịt, con mồi trước mắt đủ bọn chúng ăn mười ngày nửa tháng.
Sau đó không ít Cương Liệt Hắc Sài bổ nhào tới cắn xé Hồng Nhãn Cuồng Tê, thậm chí có mấy con gan lớn nhảy lên lưng nó cắn.
Tiếc là Hồng Nhãn Cuồng Tê phòng ngự tốt, mấy con Cương Liệt Hắc Sài suýt cắn gãy răng cũng không thủng da nó, Hồng Nhãn Cuồng Tê càng phẫn nộ, quay đầu hất văng những con Cương Liệt Hắc Sài to gan kia đến ruột xuyên bụng nát.
Hồng Nhãn Cuồng Tê toe toét miệng, trào phúng những kẻ không biết tự lượng sức mình.
Ngao ngao ngao ~
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài tức điên, ngửa mặt lên trời gọi vài tiếng nhắc nhở bộ hạ:
“Đều là ngu ngốc à, quên bản lĩnh giữ nhà sao? Chuyên công cúc hoa nó!”