Chương 18: Ta không tin, trừ phi bày chứng từ | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 07/04/2025
Tổ An ngượng ngùng cười, có chút chột dạ nói: “Anh em, cái này cũng không trách ta a?”
“Lão tử cam con mẹ nó!”
Mai Hoa Thập Nhị rống xong, vài luồng huyết tiễn từ giữa hai chân hắn bạo phát ra, hai mắt hắn tối sầm, ngất đi.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +999!
Tổ An thầm nghĩ, dù là như vậy phẫn nộ giá trị cũng chỉ 999, xem ra đây là hạn mức cao nhất phẫn nộ giá trị của mỗi người.
Ngao ô ~
Nơi xa bỗng nhiên truyền đến từng trận tiếng gào thét của dã thú. Tổ An trốn sang một bên, chú ý tới phía trước sơn cốc nơi xa, có chút bóng xám nhốn nháo, hẳn là Cương Liệt Hắc Sài trong truyền thuyết.
Nghĩ đến mục đích lần này đến, hắn bỗng nhiên có chủ ý.
Khi Mai Hoa Thập Nhị tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình không bị trói trên cây, trong lòng không khỏi vui mừng, vừa rồi hết thảy quả nhiên là mộng?
Hắn vội vàng cúi đầu xem xét:
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +233!
Tổ An ngược lại có chút xấu hổ, gia hỏa này chẳng lẽ bị hắn cạo trọc rồi? “Ngươi đừng kích động quá, vừa rồi ta thay ngươi băng bó một chút, nếu lại làm nứt vết thương, thần tiên cũng không cứu được ngươi.”
Mai Hoa Thập Nhị nghe thấy thanh âm trên đỉnh đầu, vội ngẩng đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện mình đang ở dưới một vách đá dốc đứng, mà Tổ An đang ngồi xổm trên vách đá nhìn xuống hắn, không khỏi tức giận: “Mẹ kiếp, lão tử muốn giết ngươi.”
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +333!
Hắn vừa nói vừa xông lên sườn dốc, giữa hai chân truyền đến đau nhức kịch liệt khiến hai mắt hắn phiếm hồng.
Chỉ tiếc hắn vất vả lắm mới vọt tới đỉnh sườn núi, lại bị một cước đạp xuống.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +28!
“Sao có thể!” Mai Hoa Thập Nhị mất trọng tâm lăn xuống, lúc này hắn lại chấn kinh, trước đó còn tưởng rằng bị đối phương ám toán, nhưng lần này chính diện đối đầu vẫn thua, chẳng lẽ tu vi đối phương cao hơn hắn?
“Ta khuyên ngươi nên giữ lại chút sức, nếu không lát nữa không còn sức đối phó Cương Liệt Hắc Sài.” Tổ An nhắc nhở.
“Ý gì?” Mai Hoa Thập Nhị kinh hãi, chợt nghe thấy tiếng thú hống trầm thấp từ nơi không xa truyền đến, chỉ thấy mấy con Cương Liệt Hắc Sài ngửi thấy mùi máu tươi đang vây tới, hắn lúc này mới ý thức được mình đang ở trong Sài Lang Cốc.
“Cam con mẹ nó!”
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +367!
Hắn vô ý thức muốn chạy lên đỉnh sườn núi, phải biết mỗi con Cương Liệt Hắc Sài thực lực tuy chỉ nhị phẩm, nhưng trước mắt có khoảng sáu con, dù hắn toàn thịnh cũng không dám trêu chọc, càng không nói đến việc bản thân đang trọng thương.
Ai ngờ Tổ An đã chặn ở phía trên: “Ta khuyên ngươi đừng phí sức, nếu ngươi giúp ta tìm được 10 con Cẩu Bảo, ta sẽ kéo ngươi lên.”
Hắn rốt cục thấy rõ hình dáng Cương Liệt Hắc Sài, tai vừa nhọn vừa lớn, bụng màu nâu nhạt, màu lông gần giống chó ta, nhưng lưng lại màu đen, mơ hồ có đường vân trắng.
Cái đồ chơi này lớn gần giống chó sói kiếp trước, nhưng lại to cỡ chó săn châu Phi, quả nhiên là thế giới nguyên khí dồi dào.
“Đại gia ngươi, vừa rồi ngươi còn nói ta trả lời câu hỏi của ngươi thì thả ta ra!” Mai Hoa Thập Nhị hàm răng run cầm cập.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +100!
“Ta chỉ nói là sẽ xem xét thôi.” Tổ An buông tay, mặt oan uổng nói.
“Vậy ngươi suy tính thế nào?” Mai Hoa Thập Nhị lúc này không dám quay đầu nhìn, mà chăm chú nhìn lũ Cương Liệt Hắc Sài đang tới gần, phải biết không nên lộ lưng cho dã thú, nếu không chúng sẽ tấn công ngay lập tức.
Tổ An đáp: “Ta cân nhắc xong rồi, cảm thấy giết ngươi trực tiếp thì quá đáng tiếc, quyết định phát huy hết giá trị thặng dư của ngươi.” Hắn chưa từng thấy Cương Liệt Hắc Sài, không biết năng lực cụ thể thế nào, nên tốt nhất là có vật tham chiếu để quan sát chúng chiến đấu, Mai Hoa Thập Nhị là ứng cử viên tốt nhất.
Mai Hoa Thập Nhị: “. . .”
Đời trước mình tạo nghiệp gì mà chọc phải tên vô sỉ như vậy.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +666!
Nhìn phẫn nộ giá trị tăng lên, Tổ An cảm thán, quả nhiên phải cày phó bản, phẫn nộ giá trị này so với Sở Hoàn Chiêu còn mãnh liệt hơn nhiều.
“Sinh mệnh rất quý giá, dù sao thì ngoài chuyện kia ra, cuộc đời còn có nhiều niềm vui thú khác, đâu phải chỉ có trong quần.” Tổ An khuyên nhủ để hắn ngoan ngoãn làm thí nghiệm, không thể để hắn mất hết hy vọng, nếu không hắn mặc kệ thì không tốt, suy nghĩ một chút hắn nói thêm, “Thế này đi, nếu ngươi lấy được một cái Cẩu Bảo, ta sẽ cứu ngươi lên.”
Nghe hắn nói vậy, Mai Hoa Thập Nhị quả nhiên có chút động lòng, nhưng nghĩ đến việc đối phương lật lọng vừa rồi:
“Ta không tin, trừ phi ngươi có chứng cứ.”
Thiếu điều nước mắt chảy ra.
“Ta biết tìm giấy ở đâu bây giờ,” Tổ An suy nghĩ một chút nói, “Thế này đi, ta thề, nếu ta nuốt lời, thì ta một tháng… Ặc, không đúng, trong ba ngày đều bất lực.”
Tổ An thầm nghĩ, dù sao thân thể này vốn có tật xấu này, dù Kỷ thần y lợi hại hơn nữa, cũng không thể chữa khỏi trong mấy ngày ngắn ngủi này được? Sao nghĩ vậy lại muốn khóc thế này.
Mai Hoa Thập Nhị mừng thầm, lời thề trên đời này có ma lực không thể vi phạm như khế ước, nếu không sẽ bị trời phạt, đối phương dám thề, chứng tỏ hắn thật sự có thành ý, nhưng thời gian này…
“Không được, ngươi phải thề nếu vi phạm lời thề cả đời bất lực!”
Tổ An giận: “Đại gia ngươi, lão bà ta xinh đẹp thế kia, ba ngày không được đụng còn chưa đủ thành ý hả? Nhiều nhất bảy ngày, không thể hơn.”
Mai Hoa Thập Nhị nghĩ cũng phải, nếu mình có cực phẩm lão bà xinh đẹp như Sở gia đại tiểu thư, chắc chắn không rời giường, lời thề bảy ngày bất lực của đối phương cũng đủ độc, nhưng làm sao hắn biết đối phương còn chưa vào được cửa Sở đại tiểu thư.
“Được, một lời đã định!”
Nói xong hắn dốc hết tinh thần, nếu chỉ lấy một Cẩu Bảo, mình không phải là không có cơ hội, đợi về thành, nhờ nghĩa phụ và mười hai huynh đệ còn lại báo thù cho ta, nhất định phải chém tên này thành muôn mảnh!
Có thể leo lên vị trí Thập Tam Thái Bảo từ tầng lớp thấp nhất của hắc bang, không phải hạng người thủ đoạn độc ác ý chí kiên định, hắn tùy ý xé một đoạn ống tay áo trói chặt vết thương giữa hai chân, ánh mắt đầy tàn nhẫn và âm trầm.
Mấy con Cương Liệt Hắc Sài có vẻ mất kiên nhẫn, rốt cục phát động tấn công, ba con tiến lên chính diện, ba con còn lại rình sau lưng hắn.
Trên đỉnh sườn núi, Tổ An nhìn thấy thầm kinh hãi, bọn gia hỏa này hành động nhanh nhẹn, lại có vẻ da dày thịt béo, Mai Hoa Thập Nhị dù gì cũng tu vi nhị phẩm tam giai, một quyền có thể đánh gãy cây, nhưng bọn gia hỏa này chỉ kêu ô ô hai tiếng như không có gì.
“Đại gia ngươi, để ta giúp ngươi thu thập Cẩu Bảo, ít nhất trả lại đao cho ta đi.” Mai Hoa Thập Nhị vừa đấm bay một con Cương Liệt Hắc Sài, lại phải quay người bảo vệ hoa cúc, cả người chật vật vô cùng.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +187!
“Bắt lấy!” Tổ An ném đao xuống, lúc này không lo đối phương cầm đao bỏ chạy, dù sao hắn đang bị sáu con Cương Liệt Hắc Sài vây công, không thể thoát thân.
Mai Hoa Thập Nhị có thể leo lên vị trí Thập Tam Thái Bảo từ tầng lớp thấp nhất của hắc bang, rõ ràng đã trải qua vô số trận tắm máu, chiêu thức của hắn không tinh diệu, nhưng mỗi chiêu đều rất thực dụng.
Bảo vệ bộ vị yếu hại trên thân, đổi lấy cơ hội trọng thương Cương Liệt Hắc Sài bằng việc chịu một vài vết thương nhẹ.
“Thì ra nhược điểm của Cương Liệt Hắc Sài ở bên hông.” Tổ An thấy Mai Hoa Thập Nhị có nhiều cơ hội chém đầu Cương Liệt Hắc Sài nhưng không ra tay, mà luôn tìm cách đâm vào eo chúng.
Những con Cương Liệt Hắc Sài này không có linh trí, vốn dĩ với thực lực của chúng, xông lên cùng nhau có thể giải quyết Mai Hoa Thập Nhị, nhưng bản năng điều khiển chúng không ngừng rình sau lưng mục tiêu, muốn tấn công cúc hoa của hắn.
Mai Hoa Thập Nhị cũng lợi dụng điểm này, dùng thân thể trọng thương giết chết sáu con Cương Liệt Hắc Sài, nhưng hắn cũng không chịu nổi, khắp người đầy vết cắn xé, không còn sức đứng, ngồi dưới đất thở hổn hển.
“Mau đỡ ta lên!” Mai Hoa Thập Nhị vội nói, vừa rồi có một con Cương Liệt Hắc Sài trước khi chết kêu ô ô, rõ ràng là đang thông báo cho đồng bọn, chẳng bao lâu sẽ có nhiều Cương Liệt Hắc Sài hơn chạy đến.
“Nhưng ngươi chưa hoàn thành ước định của chúng ta, ngươi còn chưa tìm được Cẩu Bảo.” Tổ An ngồi xổm phía trên nói.
“Cam con mẹ nó!”
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +78!
Mai Hoa Thập Nhị thầm mắng một tiếng, nhưng không dám trì hoãn, vội chống tay đứng dậy xé bụng mấy con Cương Liệt Hắc Sài, mùi tanh nồng khiến hắn suýt nôn, nhưng vẫn cố nén, tìm kiếm bên trong dạ dày chúng.
Cuối cùng hắn sờ thấy một vật tròn tròn, mừng rỡ: “Ha ha ha, tìm thấy rồi, tìm thấy rồi!”
Ngao ô ~
Nhưng mùi máu tanh nồng như ngọn đèn chỉ đường, thu hút thêm nhiều Cương Liệt Hắc Sài, con cầm đầu rõ ràng to hơn một vòng, hiển nhiên là thủ lĩnh của chúng.
“Nhanh kéo ta lên!” Mai Hoa Thập Nhị gấp gáp.
Tổ An lại không vội, chậm rãi nói: “Ngươi ném Cẩu Bảo lên trước đi.”
“Không được, ta ném lên trước, nhỡ ngươi đổi ý thì sao?” Mai Hoa Thập Nhị không ngốc, đương nhiên không tình nguyện.
Tổ An nói: “Ngươi nghi ngờ nhân phẩm của ta đấy à, vừa rồi ta đã thề rồi mà? Nhanh ném lên đây đi, chậm trễ thêm bọn Cương Liệt Hắc Sài kia đến đấy.”
Thực tế, bọn Cương Liệt Hắc Sài đã xông đến, chỉ trong một phút nữa là đuổi kịp, Mai Hoa Thập Nhị biết rõ mình không còn sức tái chiến, đành phải ném Cẩu Bảo lên trước.
“Nhanh kéo ta lên!”
Tổ An bỏ Cẩu Bảo vào túi băng đã chuẩn bị sẵn, lúc này mới chậm rãi lấy ra sợi dây thừng, dùng để trói Mai Hoa Thập Nhị lúc trước, sau đó ném một đầu dây thừng xuống: “Tự mình bắt lấy đi.”
Mai Hoa Thập Nhị đưa tay bắt vài cái, nhưng phát hiện dây thừng còn cách mình vài mét, vừa sợ vừa giận: “Ngươi đùa bỡn ta à?”
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +144!
“Ai da,” Tổ An ra vẻ kinh ngạc nói, “Dây thừng chỉ dài thế này, ta biết làm sao, ai bảo ngươi không chuẩn bị thêm dây thừng.”
Mai Hoa Thập Nhị sắp tức điên: “Con mẹ nó ngươi xuống đây có được không?”
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, phẫn nộ giá trị +500!
Tổ An lắc đầu: “Ta cũng sợ Cương Liệt Hắc Sài, nhỡ trượt chân ngã xuống thì sao?”
Đến nước này, Mai Hoa Thập Nhị biết rõ đối phương không muốn cứu hắn: “Ngươi đã thề, ngươi có biết vi phạm lời thề có hậu quả gì không?”
Tổ An nhún vai: “Ta chỉ thề là sẽ cứu ngươi, chứ không nói là sẽ thành công cứu ngươi. Ta đã cứu rồi, chỉ là do ngươi không với tới dây thừng thôi, trách ta à?”