Chương 118: Mặt mày | Lục Địa Kiện Tiên
Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 15/04/2025
“Phục hôn?” Trong lòng Tổ An khẽ động, nhưng rất nhanh thở dài một hơi, “Trong thời gian ngắn có lẽ còn không thích hợp.”
Những ngày qua, Sở Sơ Nhan tu luyện Thái Thượng Vong Tình, cái kia hố cha công pháp, ngày thường trò chuyện cùng nàng đều sẽ ảnh hưởng tâm cảnh và tu vi, muốn hiện tại tái thành thân, ngày ngày anh anh em em, nàng còn tu hành thế nào?
Hơn nữa, nếu lúc này nói chuyện cưới gả, khẳng định phải xin chỉ thị trưởng bối. Ta bên này ngược lại không quan trọng, bây giờ Sở Sơ Nhan ở Bạch Ngọc Kinh, chuyện này khẳng định do Yến Tuyết Ngân làm chủ. Chỉ nghĩ tới chuyện cùng Sở Sơ Nhan thành thân lại phải đi xin phép nàng…
Hình ảnh kia thật không dám nghĩ.
Huống chi, hắn còn có chút hồng nhan tri kỷ, tỷ như Đại Mạn Mạn, Thu Hồng Lệ, Ngọc Yên La…
Trước kia không biết các nàng thành thân thì thôi, bây giờ mọi người quan hệ, chính mình cùng nữ nhân khác thành thân, khẳng định sẽ thương tổn người khác.
Ai, tề nhân chi phúc thật không tốt hưởng a.
Tạ Đạo Uẩn không biết ý nghĩ lúc này của hắn, thấy hắn bộ dáng chần chờ, trong lòng chẳng biết vì sao bỗng nhiên có một loại cao hứng khó hiểu: “Tổ đại ca chớ buồn rầu, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, duyên phận là do ông trời định.”
Tổ An mỉm cười: “Đa tạ Lệnh Nhi muội muội an ủi.”
Tạ Đạo Uẩn lại có chút áy náy, vừa rồi những tâm tư kia của mình dường như giống một nữ nhân xấu.
Trong lòng nàng bất an, cũng không tiện tiếp tục ở lại nơi này, tùy ý trò chuyện vài câu liền đứng dậy cáo từ.
Tổ An đưa nàng về phòng, rồi lặng lẽ thay đổi Kim bài Thập Nhất trang phục, thừa dịp cảnh ban đêm tiến đến bí mật cứ điểm của Tú Y sứ giả Dịch quận.
Vừa vào cửa, hắn nghe thấy mùi thuốc nồng đậm. Tiếu Kiến Nhân ngày thường trầm ổn, lúc này lại gấp đến độ xoay quanh ngoài phòng, thỉnh thoảng nhìn vào trong, nhiều lần muốn nói lại thôi.
Còn Đái Lão Thất và Trần Lão Bát thì lá gan lớn hơn nhiều: “Trương cô nương, thật không muốn ta giúp ngươi bó thuốc a?”
“Trương cô nương, ta có kinh nghiệm, năm đó lão mẫu trư nhà bên gãy chân đều tìm ta nắn, thử qua ai cũng khen tốt.”
“Ca phòng ân ~” Bên trong truyền ra thanh âm rõ ràng đè nén lửa giận của Trương Tử Đồng.
“A ~” Hai người hậm hực lui mấy bước, Địa Trung Hải hình cùng M chữ hình trên đầu hói lẫn nhau chiếu rọi, nhìn lấy mừng rỡ lạ thường.
Trần Lão Bát vẫn không cam tâm, còn muốn nói tiếp, nhưng bị Tiếu Kiến Nhân ngăn lại: “Chớ chọc Trương cô nương nổi giận.”
Đái Lão Thất cười hắc hắc nói: “Ngươi không hiểu, một nữ nhân không nhất định thích người làm nàng cười, nhưng hơn phân nửa thích người làm nàng khóc…”
Chưa dứt lời, Tiếu Kiến Nhân một tay đập vào đầu hắn: “Đầy miệng vè thuận miệng, ngươi muốn đi thi tiến sĩ à?”
Ngay lúc đó, cửa bỗng nhiên mở ra, Trương Tử Đồng cao gầy nổi giận đùng đùng bước ra, đang muốn phát tác, chợt thấy Tổ An trong góc, vội vàng hành lễ nói: “Gặp qua Thập Nhất đại nhân!”
Tiếu Kiến Nhân giật mình, ào ào quay người lại, lúc này mới phát hiện Tổ An tồn tại, vội vàng đi theo hành lễ, cúi đầu, ánh mắt lặng lẽ giao lưu.
“Thập Nhất đại nhân thật thâm bất khả trắc, đi tới phía sau chúng ta khoảng cách gần như vậy mà chúng ta vậy mà một chút cũng không phát giác.” “Vừa rồi nếu là kẻ trộm, chúng ta chỉ sợ sớm đã chết không thể chết thêm.”
“Xong, vừa rồi những lời cợt nhả của chúng ta có phải bị Thập Nhất đại nhân nghe thấy, có thể làm giảm ấn tượng của hắn không?”
…
Tổ An không nhìn thẳng nội tâm tràn đầy kịch của mấy người, ánh mắt rơi vào băng vải trên đùi Trương Tử Đồng: “Bị thị vệ Yến Vương phủ làm bị thương?”
Trong lòng Trương Tử Đồng chấn kinh, khó trách Tiếu Kiến Nhân thường nói Thập Nhất đại nhân nhà bọn họ thâm bất khả trắc, rõ ràng những ngày này hắn dường như biến mất, kết quả chính mình vừa từ Yến Vương phủ trốn tới, hắn đã biết.
Tiếu Kiến Nhân và những người khác lo âu nhìn chân dài của nàng, không hẹn mà cùng nghĩ thầm, có thể để lại sẹo không, đôi chân dài hoàn mỹ như vậy nếu để lại sẹo thì thật sự là tổn thất của tất cả nam nhân.
“Đúng, mấy ngày trước chúng ta vẫn tra tin tức về Hoắc tiên sinh, chỉ là Hoắc tiên sinh thâm cư bất xuất, rất khó có được tin tức hữu dụng. Ta vì nóng lòng thay Thất đại nhân điều tra rõ chân tướng, liền dự định tự mình đi Vương phủ điều tra một phen…” Trương Tử Đồng càng nói càng hỏng.
“Hồ nháo!” Tổ An nổi giận nói, “Ngươi cho rằng ngươi là ai? Yến Vương phủ cao thủ như mây, mà Yến Vương lại là một Đại Tông Sư, ngươi chỉ là một Ngân bài tú y, cũng dám đi Yến Vương phủ?”
“Ta không phải mù quáng xông vào, mà là điều tra được Yến Vương hôm nay mời một số khách quý dự tiệc, cần phải phân thân, nên thừa dịp cơ hội này đi thăm dò…” Trương Tử Đồng nói không còn sức, trước đó quả thật có chút xúc động, hôm nay nếu không có người kia cứu giúp, chính mình sợ rằng đã phải giao phó tại Yến Vương phủ.
Vì nàng đi với thân phận tư nhân, Tú Y sứ giả không thể giúp nàng đòi công đạo. Một là Kim Bài Đệ Thất đã qua đời, quần long vô thủ, hai là Tú Y sứ giả vốn phải tuân thủ luật pháp triều đình, tự tiện xông vào phiên Vương phủ, người ta giết ngươi cũng hợp tình hợp lý.
“Vậy ta còn phải khen ngươi cơ trí?” Tổ An cười lạnh nói.
“Thuộc hạ biết sai!” Trương Tử Đồng cũng ý thức được lần này quá manh động, nhưng trong lòng vẫn còn chút không cam lòng, vừa rồi vị công tử trong vương phủ cứu mình, nụ cười thật ôn nhu, dễ nhìn nha, so với Thập Nhất đại nhân trước mắt thật sự là một trời một vực.
Lúc này, Tiếu Kiến Nhân vội vàng ra hoà giải: “Thập Nhất đại nhân, Trương cô nương dù sao cũng đã thành công trốn khỏi Yến Vương phủ, không để lại hậu hoạn, cũng coi như thể hiện năng lực.”
Tổ An lạnh lùng nói: “Ngươi cảm thấy nàng tự mình đi ra? Còn không phải có người cứu giúp.”
Trong lòng Trương Tử Đồng giật mình, hắn làm sao biết?
Nhưng lập tức kịp phản ứng, Kim bài tú y đều là tồn tại cao cấp nhất, bọn họ có hệ thống tình báo riêng, rất bình thường.
“Không sai, ta tại Vương phủ gặp một vị công tử…” Trương Tử Đồng miêu tả tình hình lúc đó, mặt cũng bất tri bất giác hơi nóng lên.
“Tối nay khách quý dự tiệc trong Vương phủ không ít, nhưng phù hợp miêu tả của ngươi, còn trẻ anh tuấn như vậy, chắc chỉ có Tổ đại nhân Đông cung.” Tiếu Kiến Nhân phân tích nói.
Trương Tử Đồng hơi đỏ mặt, ta vừa nãy hình như không nói tuổi trẻ anh tuấn gì cả, chẳng lẽ biểu hiện rõ ràng vậy sao?
“Tổ đại nhân? Vì sao hắn lại cứu ta?” Thân là Ngân bài tú y, tự nhiên cũng biết Tổ An mang theo Vũ Lâm Vệ tới Dịch quận làm hoàng sai, chỉ là trước kia chưa từng gặp nên không nhận ra.
“Chắc là xem ở chúng ta…” Tiếu Kiến Nhân vốn kiêu ngạo ưỡn ngực, nhưng ý thức được Thập Nhất đại nhân còn ở đây, lập tức sửa lời, “Xem ở mặt mũi Thập Nhất đại nhân nhà chúng ta, lúc trước chúng ta cùng đi Vân Trung quận phá án, hợp tác một thời gian, chắc là hắn niệm chút tình cũ.”
“Thì ra là thế.” Trương Tử Đồng vốn còn hơi nghi hoặc, mình lại không mặc đồng phục, Tổ đại nhân vì sao biết ta là Tú Y sứ giả.
Nhưng sự nghi ngờ nhanh chóng bị mừng rỡ thay thế, cuối cùng cũng biết ân nhân cứu mạng là ai.
“Vậy ngươi lần này đi có tra được gì không?” Tổ An hỏi.
“Hoắc tiên sinh xác thực rất am hiểu thuật công kích tinh thần, trên trán hắn có hoa văn hình thành một con mắt dọc, bình thường nhắm lại, nhưng vừa mở ra thì có uy lực lớn, phàm ai đối mặt đều sẽ rơi vào mộng cảnh không thể tự kiềm chế. Ta hoài nghi Thất đại nhân cũng rơi vào huyễn thuật này rồi hôn mê chết đuối.” Trương Tử Đồng trầm giọng nói.
Tổ An nhíu mày, suy tư một hồi rồi lắc đầu: “Ngay cả ngươi còn có thể thoát khỏi hắn, ta không cho rằng Kim Bài Đệ Thất sẽ chết trong huyễn thuật đó.”
Trương Tử Đồng tu vi không yếu, nếu không cũng không thể trẻ tuổi đã lên làm Ngân bài tú y, nhưng dù sao cũng chỉ là Ngân bài, so với Kim Bài Đệ Thất vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
Trương Tử Đồng vội vàng giải thích: “Chỉ dựa vào ta thì tự nhiên không được, ta đã chuẩn bị từ trước khi đi điều tra, xin một kiện pháp khí phòng công kích tinh thần ở Tú Lâu. Ngoài ra, trước kia ta cũng cơ duyên xảo hợp có được một bảo vật tương tự, nên đã kịp thời khôi phục thần trí, thành công trốn thoát.”
“Dù là vậy, pháp khí trong lầu gần như tan nát ngay khi hắn công kích, pháp bảo hộ thân của ta cũng xuất hiện vết rách, nếu lại thêm một lần nữa, ta có lẽ không thể trốn thoát.”
“Ồ?” Tổ An hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy tu vi của hắn đến trình độ nào?”
Trước đó tuy đã chạm mặt, nhưng trừ phi thật giao thủ, rất khó phán đoán cụ thể.
“Uy áp đó ít nhất là cấp bậc Tông Sư.” Trương Tử Đồng khẳng định chắc chắn, hồi tưởng lại uy áp vừa rồi, bây giờ vẫn còn sợ hãi.
Tổ An âm thầm gật đầu, Tú Y sứ giả tu vi chưa chắc cao, nhưng nhãn lực nhất định phải độc.
Mấy người cùng nhau bàn bạc về Hoắc tiên sinh, thông tin so với trước cụ thể hơn nhiều.
Nhưng không có thêm thông tin chi tiết, nhìn vẻ mặt khó xử của mấy người, Tổ An nói: “Chuyện của Hoắc tiên sinh các ngươi không cần để ý, giao cho ta đi thăm dò.”
Hắn lo mấy người kia lại lỗ mãng làm gì, lần sau mình không có trùng hợp như vậy mà cứu giúp.
Mấy người ào ào thở phào nhẹ nhõm, dù sao Vu sư cấp bậc Tông Sư quá mạnh mẽ đối với bọn họ, hoàn toàn không thể địch nổi.
Lúc này, Tiếu Kiến Nhân bỗng vỗ đầu: “Đúng rồi, lão đại, lần trước ngươi bảo chúng ta tra các nữ tử mà Thất đại nhân tiếp xúc khi còn sống…”