Chương 1176: Ngươi tới vẫn là ta đến? | Lục Địa Kiện Tiên

Lục Địa Kiện Tiên - Cập nhật ngày 14/04/2025

“Chờ một chút,” Vân Gian Nguyệt chợt hơi nghi hoặc, “Chúng ta có phải còn quên cái gì?”

Yến Tuyết Ngân ngẩn người: “Có ư?”

Vừa dứt lời, hai người cùng nhau biến sắc: “Ngọc Yên La!”

Trước đó trọng tâm toàn đặt ở Tổ An trên thân, lại thêm Ngọc Yên La ở phía sau nơi xa, hai nàng vậy mà nhất thời không nhớ ra được.

Nhưng đối phương vừa rồi cũng liều lĩnh đến cứu các nàng!

Trong lòng hai người áy náy, vội vàng hướng chỗ Ngọc Yên La chạy tới.

Vân Gian Nguyệt tuy bản thân bị trọng thương, nhưng dù sao cũng là Đại Tông Sư, vừa rồi cũng phục dụng Linh đan trong giáo, miễn cưỡng góp nhặt chút khí lực.

Nàng vịn Tổ An ở đầu vai, hướng bên kia đi đến, cách một hồi quay đầu trừng Yến Tuyết Ngân liếc một chút: “Ngươi làm gì, phế bỏ hai tay đi còn chậm hơn ta?”

Thực nàng hiện tại rất muốn đối phương qua đến giúp đỡ cùng nhau vịn, rốt cuộc nàng hiện tại cũng rất suy yếu, nâng đỡ vẫn là tương đối cố hết sức.

Có thể tâm cao khí ngạo nàng lại làm sao chịu không nể mặt cầu đối phương?

Vốn chỉ muốn đối phương chủ động mở lời, chính mình từ chối một phen, sau cùng miễn cưỡng đáp ứng.

Có thể nữ nhân này một chút ánh mắt đều không có, lâu như vậy còn không chủ động đến giúp đỡ.

Cho nên thấy nàng chỉ có một người còn đi chậm như vậy, trong lòng giận không chỗ phát tiết.

“Ai cần ngươi lo, ngươi đi đi.” Yến Tuyết Ngân một mặt sương lạnh.

“Có bệnh!” Vân Gian Nguyệt cũng tức giận, Băng Thạch Nữ này muốn cùng nàng đấu khí cũng không phân trường hợp, đây là lúc nào rồi.

Nàng lười phản ứng đối phương, tiếp tục vịn Tổ An hướng chỗ Ngọc Yên La đi đến.

Rớt lại phía sau, Yến Tuyết Ngân lúc này mới vươn tay ra, phía trên đầy máu tươi, màu máu lại có chút biến thành màu đen.

Giữa lòng bàn tay nằm thẳng một chiếc đoản kiếm hình răng, đó là vừa rồi nàng cứu Tổ An, ô quang từ miệng Tử Vong Nhuyễn Trùng bắn nhanh ra.

Nàng lúc đó không cách nào né tránh, chỉ có thể dùng thân thể cứng rắn tiếp nhận.

Nàng sớm nên nghĩ đến, Tử Vong Nhuyễn Trùng toàn thân kịch độc, răng của nó làm sao có thể không độc.

Bất quá đối với thương thế của mình nàng không hề lộ ra, nhanh chóng vận khí phong bế huyệt đạo trên lưng, tránh cho khí độc khuếch tán.

Lại phục dụng một số Bạch Ngọc Kinh giải độc đan dược, liền vội vàng theo sau.

Đi tới bên người Ngọc Yên La, phát hiện nàng ngã trên mặt đất không rõ sống chết, mặt như giấy vàng, một đầu tóc xanh ảm đạm vô quang, đâu còn nửa phần kiều diễm khuynh quốc khuynh thành trước kia?

“Nàng thế nào?” Yến Tuyết Ngân hỏi Vân Gian Nguyệt đã đến trước, Tổ An đã được để ở một bên trên tảng đá lớn dựa vào.

“Tình huống của nàng so với Tổ An còn nghiêm trọng hơn.” Vân Gian Nguyệt buông tay bắt mạch cho nàng, chỉ vào da thịt nàng, “Da thịt nàng bên ngoài đã ẩn ẩn có dấu hiệu hóa đá, hẳn là cưỡng ép vận dụng huyết mạch Mỹ Đỗ Toa dẫn đến phản phệ.”

“Thế nhưng kỳ quái, với tu vi của nàng, phát động loại lực lượng kia vừa rồi, cũng không đến mức tạo thành hậu quả nghiêm trọng như vậy.” Vân Gian Nguyệt cau mày.

Yến Tuyết Ngân thở dài một hơi: “Trước đó ta đuổi giết bọn hắn, nàng đã thi triển hai lần lực lượng Mỹ Đỗ Toa.”

Vân Gian Nguyệt trừng lớn mắt phượng: “Họ Yến, ngươi thật là gây đủ chuyện xấu!”

Yến Tuyết Ngân ngược lại lần đầu tiên không phản bác, chuyện lần này đúng là nàng gây ra, nếu không phải nàng nhất định phải theo đuổi giết Tổ An cùng Ngọc Yên La, tại chỗ bốn người hiện tại hẳn là vẫn còn sống tốt.

Yến Tuyết Ngân lấy ra một viên thuốc: “Cho nàng ăn vào đi, tuy không phải Băng Tâm Tạo Hóa Đan, nhưng hiệu quả cũng không kém…”

Vân Gian Nguyệt trợn mắt trừng một cái: “Chẳng lẽ ta không có thuốc à? Nàng chỉ sợ cũng không muốn ăn thuốc của ngươi đâu.”

Không tiếp, nàng lấy ra một viên thuốc từ trong ngực nhét vào miệng đối phương.

Có điều biểu lộ nàng rất nhanh cứng đờ, bởi vì nàng phát hiện răng môi đối phương đóng chặt, đan dược cũng không thể cho ăn vào.

Thật sự là gặp quỷ, sao lại giống tên gia hỏa Tổ An vậy!

Nàng quay đầu nhìn Yến Tuyết Ngân: “Hay là ngươi đến?”

Yến Tuyết Ngân sắc mặt đỏ lên, trực tiếp chuyển đầu sang một bên: “Ngươi đã giúp, thì giúp đến cùng đi.”

Vân Gian Nguyệt: “…”

Có điều nàng cũng thoải mái, đã Tổ An còn hôn, cũng không để ý hôn thêm một cái, ngược lại Ngọc Yên La là nữ tử.

Nàng đặt đan dược vào miệng mình, sau đó cúi người hôn lên, đem đan dược độ vào miệng nàng rồi cấp tốc đứng dậy.

Tựa hồ để che giấu xấu hổ, nàng cảm khái nói: “Quả nhiên không hổ là Kinh Thành đệ nhất mỹ nhân nhi, bờ môi vừa hương vừa mềm. Trên đời này nhiều nam nhân tha thiết ước mơ sự tình, lại bị bổn tọa nhanh chân đến trước, ha ha… Ha ha ha.”

Nàng cười một lúc, phát hiện Yến Tuyết Ngân nhìn nàng như nhìn thằng ngốc, không khỏi có chút xấu hổ.

Lúc này, Ngọc Yên La khẽ run mi, từ từ mở mắt.

“Ngươi tỉnh?” Vân Gian Nguyệt cùng Yến Tuyết Ngân ào ào ân cần nói.

“A Tổ đâu?” Ngọc Yên La mở mắt ra việc đầu tiên là nhìn quanh hướng Tử Vong Nhuyễn Trùng vừa rồi.

“Yên tâm đi, con quái trùng kia đã bị tiêu diệt, Tổ An bị thương, ở đằng kia.” Vân Gian Nguyệt giải thích mập mờ, lo lắng đối phương biết tình huống thân thể Tổ An, sẽ tăng thêm thương thế.

Ngọc Yên La nhìn Tổ An, trong mắt lộ ra một tia ý thoải mái: “Vậy ta cứ yên tâm.”

Nói xong, nàng nhắm mắt lại, lần nữa ngất đi.

Vân Gian Nguyệt kiểm tra khí tức của nàng, sắc mặt nghiêm túc: “Không ngờ uống thuốc xong nàng cũng chỉ có thể duy trì khoảnh khắc thanh tỉnh này, chỉ sợ nàng… Chống đỡ không bao lâu.”

Yến Tuyết Ngân lặng lẽ, nếu là ngày thường, hai người có lẽ còn có thể bằng vào tu vi kinh thiên, nỗ lực vận công liệu thương, xem có chuyển cơ hay không, nhưng bây giờ các nàng tự thân còn khó bảo toàn, làm sao còn có biện pháp nào.

“Đáng giận, ta Vân Gian Nguyệt từ trước đến giờ không nợ nhân tình, kết quả lần này lại không thể trả, khụ khụ…” Vân Gian Nguyệt nói chuyện kéo theo thương thế, gây nên một trận ho khan kịch liệt.

Lúc này, Yến Tuyết Ngân bỗng nhiên kinh hô: “Hắn… Hắn sao lại bắt đầu đổ máu.”

Vân Gian Nguyệt nhìn lại, phát hiện trên da Tổ An xuất hiện các vết thương nhỏ li ti, chảy ra huyết châu dày đặc.

Bởi vì vết thương quá nhiều, cả người rất nhanh thành một người toàn máu.

Vân Gian Nguyệt biến sắc mặt: “Cưỡng ép thi triển 《 Toái Tinh Huyền Ấn 》 vượt quá số lần, thân thể hắn không chống đỡ nổi bắt đầu sụp đổ!”

“Làm sao bây giờ?” Bao nhiêu năm, Yến Tuyết Ngân đều không đại loạn trong lòng như vậy, giống như một người tu hành mới nhập môn bất lực.

“Không có thuốc chữa!” Vân Gian Nguyệt sắc mặt âm tình biến hóa, các đời tiền bối tu luyện công pháp này, không thiếu người vượt quá số lần, nhưng đều không ngoại lệ gặp bất hạnh, nếu không bí tịch công pháp sẽ không có cảnh cáo nghiêm khắc như vậy, đó là máu giáo huấn.

Tổ An thi triển trọn vẹn năm lần, không hóa thành mưa máu ngay tại chỗ đã là hắn thiên phú dị bẩm.

Yến Tuyết Ngân bỗng nhiên nói: “Hắn hiện tại là sinh mệnh bản nguyên sụp đổ? Vậy có phải chỉ cần bổ sung sinh mệnh bản nguyên thì có thể cứu hắn?”

Hai mắt Vân Gian Nguyệt tỏa sáng: “Ngươi nói là…”

Yến Tuyết Ngân gật đầu: “Công pháp của chúng ta hẳn đều có song tu pháp môn tương ứng, diễn Âm Dương chi giao thái, sinh sôi máy chi hưng thịnh, toàn bộ quá trình không bàn mà hợp vũ trụ Tạo Hóa Chi Đạo, tràn ngập pháp tắc Đại Đạo thiên địa, bằng vào cảnh giới của chúng ta, hẳn có thể sinh sôi sinh mệnh bản nguyên tương ứng cho hắn.”

Cằm Vân Gian Nguyệt nhanh rơi xuống đất, nàng đương nhiên biết song tu chi pháp, đạo lữ song tu có thể lẫn nhau xúc tiến công lực, đạt hiệu quả làm ít công to.

Chỉ là với tu vi và thân phận địa vị của hai nàng, căn bản không hứng thú và khinh thường tìm đạo lữ.

Nghe Yến Tuyết Ngân nói, nàng phản ứng đầu tiên là hoang đường, nhưng rốt cuộc kiến thức phi phàm, cẩn thận suy tư một phen, đây quả thật có mấy phần khả thi.

Có điều nàng vẫn trầm giọng nói: “Chúng ta và hắn chênh lệch tu vi cảnh giới quá lớn, thật muốn song tu sẽ dẫn đến tổn hao tu vi nhiều, mà chỉ là có khả năng cứu được thôi, chưa hẳn hữu dụng.”

“Đương nhiên, hắn cũng vì cứu chúng ta mới vậy, tổn thất chút tu vi thử một lần cũng không quan trọng. Nhưng mấu chốt là quan hệ của hắn với ngươi và ta quá khó xử!”

Nếu là nam nhân của nàng, nàng nhìn thuận mắt sủng hạnh cũng thôi, nàng tuy nhiều năm vẫn là thân xử nữ, chỉ là chưa gặp người để ý thôi, không phải nàng để ý chuyện trinh tiết.

Gia hỏa Tổ An này cũng không tệ, nhưng hết lần này tới lần khác hắn là nam nhân của đồ đệ các nàng, chuyện gì thế này!

Ai ngờ Yến Tuyết Ngân dường như không nghe thấy nàng nói gì, thanh âm băng lãnh: “Ngươi tới hay ta đến?”

Vân Gian Nguyệt: “???”

Quay lại truyện Lục Địa Kiện Tiên

Bảng Xếp Hạng

Chương 95:: Miễn phí đưa tặng Kim Đan.

Chương 669 “Anh muốn dặn dò gì ạ?”,

Thần Y Trở Về - Tháng 4 21, 2025

Chương 620: Lừa ta tiền lẽ thẳng khí hùng đâu