Chương 502: Đủ rồi | Lạn Kha Kỳ Duyên

Lạn Kha Kỳ Duyên - Cập nhật ngày 12/03/2025

Kế Duyên sở hữu một vài món đồ vật, có thể xem như pháp bảo hoặc pháp khí, như bút lông sói hay Thúy Trúc cần, nhưng kỳ thực, cách chế tác những vật này không phải con đường luyện chế pháp bảo chính thống, mà rất “Phật hệ”, rất tùy duyên. Mục đích luyện chế của chúng cũng tương đối đơn thuần, một cái là để viết chữ, một cái là để câu cá.

Đương nhiên, hiệu quả cuối cùng lại không hề tệ. Đồng thời, tựa hồ theo thời gian Kế Duyên sở hữu chúng, chúng thường xuyên được tẩy rửa bởi thân thể “không một hạt bụi”, dẫn đến những đồ vật luyện chế tùy duyên này cũng trở nên phi phàm.

Còn như Thanh Đằng Tiên Kiếm, nó đã là một loại vật phẩm ở cảnh giới khác, liên quan đến sự huyền diệu của đất trời, chỉ thiếu mỗi tầng Sắc Lệnh lột xác của Kế Duyên. Đồng thời, mượn vỏ thanh kiếm kia, cùng với Thanh Đằng và xuân sinh chi khí, nó đã chậm rãi tự rèn luyện mà thành, đạt đến cao độ như bây giờ. Trong đó, Kế Duyên chiếm ba thành, bản thân Thanh Đằng Kiếm chiếm sáu thành, còn một thành còn lại thuộc về những năm tháng “luyện mình luyện kiếm” khi Tả Ly mang kiếm lên đỉnh cao thiên hạ đệ nhất cao thủ.

Vậy nên, Kế Duyên chuẩn bị dùng Kim Tơ Thằng để luyện chế pháp bảo, xem như lần đầu tiên hắn chân chính luyện chế pháp bảo bằng thủ pháp chính quy. Thêm vào đó, chất liệu lại đặc thù, nên hắn ôm ấp chờ mong rất lớn, tự nhiên mong muốn làm được tốt nhất.

Đề nghị của lão ăn mày tuy có phần khoa trương, nhưng Kế Duyên nghĩ kỹ lại, cảm thấy dường như với nhân mạch hiện tại của hắn, việc này không phải là không thể làm được.

Cư Nguyên Tử chắc chắn có thể mời được. Lão ăn mày nói Cư Nguyên Tử miễn cưỡng đủ tư cách, nhưng Kế Duyên hiểu rõ Cư Nguyên Tử hơn lão ăn mày. Người này tu vi có lẽ không bằng lão ăn mày, nhưng lại giỏi về nghiên cứu. Lúc trước, Sắc Lệnh chi pháp ngọc giản đã khiến Kế Duyên kinh vi như bậc Thiên Nhân, rất thích hợp với luyện khí, những thứ có cạnh có góc, có kết cấu.

Lão ăn mày thì khỏi phải nói, Kế Duyên thậm chí cảm thấy lão ăn mày còn để tâm hơn cả hắn.

Mà Tiên Hà Đảo nổi danh khắp nơi, ngay cả Ninh An Huyện Thành Hoàng cũng từng nghe qua. Nếu nói không có nhân vật Chân Tiên, Kế Duyên tuyệt đối không tin, có điều lần này chưa chắc họ đã đến.

Giả định Tiên Hà Đảo lần này có Chân Tiên hoặc người tu tiên gần Chân Tiên trình diện, Kế Duyên cảm thấy có cơ hội lớn đối phương sẽ giúp, như vậy đã có bốn người.

Bốn người này đều có thiện duyên với Kế Duyên, xem như khá tín nhiệm. Người thứ năm, không nói trước có tìm được ở Tiên Du đại hội hay không, nhưng mời được hay không lại là một chuyện khác.

Nhưng Kế Duyên không hề sợ hãi, hắn hoàn toàn có thể tìm Lão Long mà. Đường đi tuy xa một chút, nhưng hắn tự tin vào giao tình của mình với Lão Long, đối phương chắc chắn sẽ đến.

Nếu thật sự Tiên Hà Đảo cũng không nguyện ý giúp, lại không tìm được người thích hợp ở Tiên Du đại hội, Kế Duyên vẫn còn biện pháp. Vì sợi dây thừng pháp bảo này, hắn không ngại mất mặt gửi thư cho Phật Ấn Minh Vương. Lúc trước, hai người cùng nhau luận đạo, riêng phần mình đều được ích lợi không nhỏ, lão hòa thượng tám phần sẽ đến!

Ngay khi lão ăn mày nói về việc tìm năm người cùng nhau luyện bảo, Kế Duyên đã nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, hạ quyết tâm phải tìm đủ năm người cùng nhau luyện bảo.

“Lỗ lão tiên sinh nói không sai, hiếm có cơ hội luyện chế một kiện bảo bối lợi hại như vậy, không có lý do gì không làm cho tốt nhất!”

“Đúng đúng đúng, hơn nữa cái Kim Tơ Thằng kia không nằm trong ngũ hành, lấy vật nhảy ra khỏi Ngũ Hành làm cơ sở, tái tạo Âm Dương Ngũ Hành, đây quả thực là thiên địa mở lại. Dù là nhân vật tu vi như ngươi ta, cũng khó mà gặp được cơ hội như vậy!”

Hai người càng nghiên cứu thảo luận về việc này, càng cảm thấy khả thi. Tốc độ đạp mây của lão ăn mày cũng không khỏi tăng nhanh không ít, bay lên trời phá vỡ tầng mây. Vào khoảnh khắc ánh nắng chói mắt, họ lại một lần nữa thấy được chín tòa sơn phong hư ảo trên mây.

“Chỉ sợ lần này Tiên Du đại hội, nguyên nhân quan trọng nhất là pháp bảo của Kế tiên sinh mà tăng thêm một phần huyền diệu.”

Kế Duyên cười đáp:

“Việc này vẫn là không nên quá phô trương thì tốt hơn.”

“Cũng đúng, chúng ta đều không phải là người thích lộ liễu, vậy nên càng ít người hỏi han càng tốt…”

Lão ăn mày nghiến răng nói:

“Nếu thực sự không được, lão khất cái ta liều bỏ mặt mũi, đi mời chưởng giáo Chân Tiên của Càn Nguyên Tông!”

Nghe vậy, Kế Duyên hơi sững sờ, sau đó có chút cảm động. Hắn cũng hiểu rõ tính tình của lão ăn mày. Từ những gì đã biết và suy đoán, chưởng giáo Càn Nguyên Tông hẳn là sư huynh của lão ăn mày, nhưng lão ăn mày đã lập môn hộ khác. Dù vẫn để ý Càn Nguyên Tông, nhưng lão ăn mày từ trước đến nay rất coi trọng mặt mũi. Nếu không phải thật sự quá để tâm đến pháp bảo này, lão ăn mày sẽ không nghĩ đến việc đi cầu sư huynh của mình.

“Không cần Lỗ lão tiên sinh phí tâm, dù thế nào, Kế mỗ cũng có thể gửi thư đến Đại Trinh, mời Thông Thiên Giang Long Quân tương trợ. Ừm, Kế mỗ vẫn là trực tiếp gửi thư đi, luyện chế bảo vật này tuyệt không phải chuyện một sớm một chiều.”

Nói xong, Kế Duyên lấy từ trong ngực ra con hạc giấy nhỏ, nhẹ nhàng điểm một cái lên trên, sau đó nâng con hạc giấy nhỏ đặt lên Thanh Đằng Kiếm đã hiện ra thân hình.

“Nhanh đi nhanh về.”

“Vù vù…”

Tiên Kiếm hơi rung, khoảnh khắc sau đã hóa thành cầu vồng rời đi, chớp mắt đã biến mất ở cuối tầm mắt.

Lão ăn mày nhìn cảnh này, vỗ đầu một cái:

“Đúng, đúng quá đi chứ, lão khất cái suýt chút nữa quên mất, Kế tiên sinh và Long Quân kia là bạn thân thiết, chỉ cần ngươi mở miệng, hắn sẽ không không tới! Vậy là bốn rồi! Đi đi đi, đi Cửu Phong Động Thiên, ha ha ha ha…”

Lão ăn mày cười vui vẻ sảng khoái, âm thanh vang vọng trên bầu trời mây bao la. Xung quanh, vài tu sĩ tiếp tân của Cửu Phong Sơn đang điều khiển Thanh Diệp Chu, mang theo những tiên tu mới đến chuẩn bị nhập Cửu Phong Động Thiên. Vài chiếc Đại Thanh Diệp bay trên bầu trời ráng mây, chợt nghe tiếng cười của lão ăn mày, không khỏi đều ghé mắt nhìn lại.

Chỉ thấy trên ráng mây, có một đám mây trắng bay tới, nhìn như chậm chạp nhưng kỳ thực lại cực nhanh. Trên mây, một tu sĩ mặc áo vải chắp tay về phía trước, tóc dài phiêu đãng, một lão giả quần áo tả tơi lại hồng quang đầy mặt, tiếng cười chính là phát ra từ miệng lão giả có dáng vẻ ăn mày này.

“Ha ha ha ha ha…”

Trong chớp mắt, mây trắng đã bay qua gần bên cạnh mấy chiếc Thanh Diệp Chu, nháy mắt dung nhập vào đại trận ngăn cách ranh giới của Cửu Phong Sơn. Xuyên thấu qua cảnh sắc hư ảo, vẫn có thể nhìn thấy đám mây trắng diêu diêu bay về phía một ngọn núi, sau cùng biến mất trong tầm mắt.

Trên một chiếc Thanh Diệp Chu, mười mấy người thuộc về một tông môn lần đầu tiên tới tham gia Tiên Du đại hội, vô cùng kích động vì có thể đến dự hội Tiên Đạo này, giờ phút này lại càng có chút tâm trì thần vãng.

“Không hổ là Tiên Du đại hội, Tiên Đạo cao nhân vô số a!”

Trên Thanh Diệp Chu, vị trưởng bối của tông môn cảm khái nói, khiến những đồng môn xung quanh cũng thấp giọng phụ họa.

Lão ăn mày và Kế Duyên một đường đạp mây phi độn, trạm đầu tiên là đến Ngọc Trúc Uyển.

Quả nhiên, việc thuyết phục Cư Nguyên Tử căn bản không tốn chút công sức nào. Chỉ cần Kế Duyên mở miệng nói muốn mời hắn hỗ trợ cùng nhau luyện chế một kiện pháp bảo, Cư Nguyên Tử liền trực tiếp đồng ý.

Sau đó, lão ăn mày và Kế Duyên nói tỉ mỉ cho Cư Nguyên Tử nghe. Khi biết được muốn luyện chế pháp bảo gì, Cư Nguyên Tử, người luôn trầm ổn không sợ hãi, cũng dâng lên hứng thú nồng hậu, thậm chí không muốn chờ ở Ngọc Trúc Uyển, chỉ muốn ba người cùng nhau đi bái phỏng những đạo hữu khác.

Vấn đề này đối với Cư Nguyên Tử có ba tầng ý nghĩa: một là rất tình nguyện giúp Kế Duyên; hai là cực kỳ hứng thú với pháp bảo này, hoặc nói là hứng thú với quá trình luyện chế pháp bảo; thứ ba thực tế nhất, cùng những cao nhân khác giao lưu thêm, đối với Ngọc Hoài Sơn lại càng có lợi.

“Kế tiên sinh, thật sự đi tìm Tiên Hà Đảo trước sao? Ngài có giao tình với Tiên Hà Đảo?”

Cư Nguyên Tử tò mò hỏi một câu. Hình như sau lần đầu tiên nói chuyện với Kế tiên sinh, Kế tiên sinh đã từng hỏi về Tiên Hà Đảo, cho thấy Kế tiên sinh biết rất ít về Tiên Hà Đảo.

“Ừm, mấy năm trước từng gặp mặt một lần.”

Lão ăn mày nhíu mày, do dự một chút rồi vẫn nói:

“Kế tiên sinh, người của Tiên Hà Đảo đều có tâm khí cao, nếu chỉ gặp mặt một lần, vẫn là đừng đi làm phiền, mời không được người không nói, còn để người ta biết chuyện ta luyện bảo.”

“Đi thử trước xem sao!”

Ba người tìm đến tu sĩ tiếp tân của Tiên Lai Phong, dò hỏi được người của Tiên Hà Đảo đã đến từ nửa ngày trước, cũng biết được vị trí đặt chân, liền trực tiếp đạp mây đến Vân Hà Uyển, nơi ở của tu sĩ Tiên Hà Đảo.

Tiên Lai Phong được xem là một trong Cửu Phong của Cửu Phong Sơn, là một ngọn núi vô cùng lớn. Bay vòng đến một góc cao mới rốt cục đến Vân Hà Uyển, nơi này cũng tọa lạc trên vách đá dựng đứng, nhưng lại thường có ráng mây vờn quanh.

Kế Duyên còn chưa đến gần, đã cao giọng truyền âm:

“Các vị đạo hữu Tiên Hà Đảo có tiện gặp khách không? Kế Duyên đến thăm!”

Vài hơi thở sau, một đạo hào quang bay ra, bên trên chính là Thường Dịch:

“Nguyên lai là Kế tiên sinh và hai vị cao nhân đến thăm, mau mau mời vào! Chúc sư bá đi bái phỏng chưởng giáo Cửu Phong Sơn, hắn còn dự định trở về sẽ đi tìm Kế tiên sinh, không ngờ tiên sinh tự mình đến!”

Vẻ mặt và sự nhiệt tình của Thường Dịch không phải giả tạo. Lão ăn mày nhìn Cư Nguyên Tử bên cạnh, thế nào lại cảm thấy có chút giống, đây là gặp mặt một lần thôi sao?

Trong lúc Kế Duyên và những người khác từ đám mây hạ xuống, những tu sĩ khác của Tiên Hà Đảo cũng lần lượt hiện thân. Trong đó còn có một vị trưởng lão mà Kế Duyên quen biết cũng đến nhiệt tình chào hỏi, những tu sĩ khác cũng có mấy người từng cùng nhau tru sát yêu ma, cũng từ xa hướng Kế Duyên hành lễ.

Bên trong một gian khách đường của Vân Hà Uyển, Thường Dịch tự mình pha trà cho khách:

“Ba vị mau mời, nếm thử Vân Vụ Linh Trà của Tiên Hà Đảo ta! Ta đã phái người đi tìm Chúc sư bá, hắn sẽ về ngay! Hai vị cũng mời dùng trà!”

“Không vội không vội.”

Người ta nhiệt tình như vậy, Kế Duyên cũng chỉ có thể trả lời như vậy, lão ăn mày và Cư Nguyên Tử cũng mỉm cười gật đầu.

Chỉ là chưa đến một khắc đồng hồ, phương xa đã có một đạo hào quang cấp tốc bay tới, xem ra thật sự là về ngay. Hào quang rơi xuống trên sườn đồi, người chưa đến, thanh âm đã truyền đến trước:

“Kế tiên sinh còn ở đó không? Chúc mỗ đã về!”

Câu nói này âm cuối mới truyền đến khách đường nơi Kế Duyên và những người khác đang ở, thân hình đối phương đã xuất hiện như mộng huyễn ở cửa phòng lớn. Người đến dáng người khôi ngô, diện mạo ngay ngắn, đầu vấn tóc búi, có lưu râu ngắn.

Ánh mắt người tới quét qua trong phòng, liền dừng lại trên người Kế Duyên:

“Kế tiên sinh tốt, bỉ nhân là Chúc Thính Đào của Tiên Hà Đảo. Lần này là chuyên vì ngươi mà đến Tiên Du đại hội. Mấy năm trước, một kiếm của tiên sinh nghiêng trời, bầy yêu bầy ma đều sợ trốn, hận không thể gặp lại cảnh tượng yêu ma như mưa rơi a!”

Nếu nói về ấn tượng về Kế Duyên, tất cả tu sĩ Tiên Hà Đảo, ngoại trừ Thường Dịch, những người khác không sai biệt lắm có chín thành xây dựng trên kiếm thế nghiêng trời.

Lão ăn mày trong lòng hết sức tò mò về cái gọi là “một kiếm nghiêng trời”, ngoài miệng cũng không khỏi lẩm bẩm một câu:

“Xem ra là có bốn người rồi.”

“Cái gì cái thứ tư? Vị đạo hữu này nói gì vậy?”

Chúc Thính Đào nhìn về phía lão ăn mày, người sau chỉ cười với hắn đồng thời không trả lời ngay, mà chuyển sang nói với Kế Duyên:

“Kế tiên sinh, đã Ứng Long Quân nhất định sẽ đến, vậy việc này có thể coi như đã định chưa?”

Kế Duyên cũng lộ ra ý cười, vừa đáp lễ với Chúc Thính Đào, vừa đem mọi chuyện nói tỉ mỉ.

“Chúc đạo hữu, Kế mỗ lần này đến đây là có chuyện muốn thương lượng…”

Nửa khắc đồng hồ sau đó, vẻ mặt của Chúc Thính Đào cũng trở nên đặc sắc:

“Diệu sự, diệu sự! Chuyện diệu kỳ như vậy sao có thể không có Chúc mỗ một phần!”

Lão ăn mày trên mặt một bộ biểu lộ quả nhiên không ngoài dự liệu, suy nghĩ một chút rồi vẫn bổ sung:

“Chỉ là Ứng Long Quân dù sao cũng là Yêu tộc, vào thời khắc Tiên Đạo đại hội, Cửu Phong Sơn có cho hắn vào không?”

Lời vừa dứt, Chúc Thính Đào đang cao hứng đã lên tiếng trước:

“Sợ cái gì! Chúng ta liên danh bảo đảm, Cửu Phong Sơn dám không nể mặt này sao? Nếu thật không được, thì chúng ta tìm nơi khác đi, Tiên Du đại hội không tham gia cũng được!”

Quay lại truyện Lạn Kha Kỳ Duyên

Bảng Xếp Hạng

Chương 1666: Huỳnh Hỏa Pháp Liên

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 12, 2025

Chương 543: Cho chọn thứ nhất

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 12, 2025

Chương 1665: Chân Dương luyện ma

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 12, 2025