Chương 148: Ngoài ý muốn chi khách | Lạn Kha Kỳ Duyên

Lạn Kha Kỳ Duyên - Cập nhật ngày 09/03/2025

Lý Mục Thư không lấy thân phận quan trường áp chế người khác, bình tĩnh ôn hòa trao đổi về văn chương, khiến Doãn Triệu Tiên bớt căng thẳng, cũng dần bộc lộ lý tưởng khát vọng trong lòng.

Có những điều Lý Mục Thư nghe qua thấy có chút ngây thơ, nhưng Doãn Triệu Tiên không giống những kẻ trẻ tuổi viển vông khác, hắn có lý niệm, phương châm và nguyên tắc riêng. Chỉ là hiện tại hai người chưa thân thiết nên chỉ đàm luận sơ qua, nhưng Lý Mục Thư vẫn nhận ra được đôi chút.

“Doãn Giải Nguyên muốn thi triển hoài bão, e rằng phải đợi đến thời thịnh thế!”

Lý Mục Thư cảm thán.

“Doãn mỗ thấy Đại Trinh hiện tại tuy chưa hẳn sánh được thịnh thế, nhưng cũng phồn vinh. Dân mạnh thì nước giàu, nước giàu lại ban ơn cho dân, đó là đạo tương hỗ.”

Doãn Triệu Tiên lễ phép giải thích, nhưng cũng không nói sâu thêm.

Hai người ngồi ở thiên sảnh tao nhã, pha trà đàm đạo. Chuyện yến tiệc trong vương phủ đã có người lo liệu, không phiền đến họ. Đến khi trời sẩm tối, một số thân tín và bằng hữu của Tấn Vương lần lượt tới. Thỉnh thoảng, Lý Mục Thư lại dẫn Doãn Triệu Tiên đi chào hỏi.

Trời tối, nhiệt độ càng giảm, Lý Mục Thư tuổi cao, ngồi ở thiên sảnh có vẻ run rẩy, liền đề nghị Doãn Triệu Tiên cùng dời bước.

“Doãn Giải Nguyên, hay chúng ta đến yến sảnh đi? Bên đó có lò sưởi, trải thảm nhung, ấm hơn nhiều!”

“Cái này, Vương gia còn chưa về, chúng ta đã đến yến sảnh…”

Doãn Triệu Tiên do dự.

“Ha ha ha… Doãn Giải Nguyên cứ tự nhiên, chúng ta đâu có khai tiệc sớm. Với lại, nhiều khách khứa chắc cũng đã đến rồi, toàn người tôn quý, trời lạnh thế này ai muốn chịu khổ chứ.”

‘Ta đâu phải người tôn quý.’

Doãn Triệu Tiên thầm nghĩ, rồi theo Lý Mục Thư đến yến sảnh.

Đây xem như gia yến của vương phủ, một số bằng hữu của Tấn Vương còn dẫn theo gia quyến, không quá mức trang trọng. Yến tiệc được tổ chức ở gian phòng lớn phía sau đình viện trong phủ, bày bốn, năm bàn tròn chứ không phải bàn dài, giống như tiệc tất niên của bá tánh.

Ngoài bàn tròn, trong phòng còn có lò sưởi ở bốn góc, có gia nhân trông nom. Cửa đóng kín, chỉ chừa chút khe hở thông gió, khiến trong phòng vô cùng ấm áp.

Không gian phía trước yến tiệc không lớn, không đủ cho ca múa quy mô, nhưng cũng đủ cho vài thị nữ gảy đàn tỳ bà hòa âm ca hát.

Lúc Lý Mục Thư và Doãn Triệu Tiên vén rèm vải bông dày đi vào, một luồng hơi ấm ập tới, xua tan cái lạnh trên người.

“Ha ha ha… Lý Thiếu Sư!” “Lý Công đến rồi!”

“Chúng ta đã ở đây hưởng thụ rồi.” “Vừa nãy còn nghĩ Lý Công sợ lạnh, sao còn chưa đến!”

“Ha ha ha, già rồi già rồi, không chịu được lạnh. Nếu không phải cùng Doãn Giải Nguyên tìm chỗ thanh tĩnh đàm luận thi từ, ta đã đến sớm rồi. Lại đây lại đây, ta giới thiệu với mọi người, đây là Kê Châu Giải Nguyên, đại tài đương thời…”

Thấy Lý Mục Thư đến, khách khứa đã có mặt nhao nhao chào hỏi. Doãn Triệu Tiên vốn chỉ muốn làm người vô hình, nhưng Lý Mục Thư không buông tha, một phen giới thiệu khiến hắn được chú ý.

Kế Duyên và lão Long cũng đã bước vào thiên sảnh, đứng ở góc nhỏ quan sát bố trí.

“Ứng lão tiên sinh, Thủy phủ của ngài tuy hoa lệ rực rỡ, nhưng dù sao cũng là cung điện dưới nước, trời lạnh ngâm mình trong nước không thoải mái bằng ở đây.”

Kế Duyên cười hắc hắc trêu chọc, lão Long bĩu môi.

“Thủy phủ bốn mùa ôn hòa, san hô châu ngọc trang hoàng như sao, lại có Yêu Cơ múa hát, tấu nhạc tiên. Nơi này, hừ hừ, kém xa!”

Ấm áp, cảm giác ấm áp ngươi không hiểu à lão ca!

Lão Long vừa nói vừa đưa tay, một bình rượu trên bàn cùng hai chén rượu bay về phía hắn và Kế Duyên, những người khác không hề hay biết.

Rót hai chén rượu, rượu màu vàng óng, mùi thơm ngát.

“Đây là Kim Ngọc Tửu của Kinh Kỳ Phủ?”

Kế Duyên nhận chén rượu, hai người cùng uống, nhấp nháp rồi nói.

“Chậc, vẫn không bằng Thiên Nhật Xuân, càng không cần nói đến Long Tiên Hương.”

“Trong phàm tửu thì cũng tạm được.”

Lão Long nhấm nháp rồi đặt bình rượu sang một bên, đầu kia có người phát hiện thiếu rượu.

“A, ở đây thiếu một bình!” “Mau bổ sung!”

Phía bên kia, Doãn Triệu Tiên không còn câu nệ như trước, dù sao cũng chỉ đàm luận kiến thức và thi từ ca phú.

“Thánh Thượng giá lâm ~~~~”

Bên ngoài đột nhiên vang lên giọng thái giám lanh lảnh, yến sảnh đang náo nhiệt bỗng im bặt. Doãn Triệu Tiên nổi da gà theo bản năng.

“Hoàng Thượng?” “Hoàng Thượng đến Tấn vương phủ?”

“Thánh Thượng đêm nay không phải ở Ngô Vương phủ sao?” “Chuyện này…”

“An tâm chớ vội, an tâm chớ vội!”

Lý Mục Thư lúc này giống như người quản sự, trấn an mọi người, rồi dặn dò Doãn Triệu Tiên:

“Gặp vua không giống bình thường, dù là gia yến cũng không được vượt lễ nghi. Một lát nữa, ngoài hành lễ, Doãn Giải Nguyên cứ im lặng là tốt nhất.”

“Tại hạ hiểu rõ!”

Doãn Triệu Tiên chỉ mong làm người trong suốt.

Kế Duyên và lão Long nhìn nhau, chuyện này cũng thú vị, Hoàng Đế đột nhiên đến nhà con trai thứ ba?

“Đi, chúng ta mở cửa nghênh đón Thánh Thượng!”

Cửa lớn yến sảnh mở ra, một luồng gió lạnh tràn vào, khách khứa và hạ nhân đều ra ngoài đứng hai bên nghênh đón.

Tiếng bước chân bên ngoài đến gần, trong phòng, từ khách khứa đến hạ nhân đều lộ vẻ căng thẳng, bất an.

Đây là lần đầu tiên Kế Duyên nhìn thấy Hoàng Đế Đại Trinh hiện tại, khoảng năm mươi tuổi, dáng người hơi mập, mặc hoàng bào, đầu đội quyển vân quan. Bên cạnh có hai phi tần, một là hoàng hậu, một là Nhậm Quý Phi, mẹ đẻ của Tấn Vương. Tấn Vương thì đi sau vài bước, theo sát bên cạnh.

Theo góc nhìn của Kế Duyên, sắc mặt Tấn Vương không tốt cũng không xấu, chỉ là có chút cổ quái, khó chịu.

“Cung nghênh Thánh Thượng!”

Cả đám đồng thanh hành lễ, ở Đại Trinh, nếu không phải làm tức giận thiên tử, bình thường gặp “Thiên tử” không cần quỳ xuống.

“Được rồi, vào đi, ta chỉ đến ăn bữa cơm.”

Hoàng Đế phất tay lui đám người hầu, mọi người theo thánh giá vào trong, đóng cửa lại. Vì đông người lại thêm lò sưởi, chẳng mấy chốc yến sảnh lại ấm áp.

Hoàng Đế Đại Trinh ngồi xuống chủ tọa, vừa rồi còn xoa tay, giờ đã cởi áo khoác.

“Vẫn là chỗ lão Tam thoải mái, nhìn bố trí này, thật giống một nhà.”

Yến sảnh trải thảm da, tường cũng lót da, không nói đến việc ở, nhìn thôi đã thấy ấm áp.

“Đứng đó làm gì? Ngồi xuống đi, không phải muốn ăn cơm sao, lão Tam, khi nào khai tiệc?”

“Phụ vương đến thì khai tiệc ngay.”

“Vậy còn không mau? Vi phụ và hai mẫu thân của ngươi đều đói rồi!”

Phu nhân cũng nháy mắt với Tấn Vương, hắn vội vàng ra hiệu cho tả hữu.

“Mọi người nhập tọa, đây là gia yến, phụ vương hiện tại là gia trưởng, cứ tự nhiên, phân phó phòng bếp khai tiệc.”

Tấn Vương nói mấy câu khiến Hoàng Đế mỉm cười.

“Đúng rồi phụ vương, ở đây không có oanh ca yến hót, ta nghe nói kinh kỳ có thuyết thư tiên sinh nổi tiếng, người này bụng đầy chuyện, giỏi khẩu kỹ, kể chuyện rất sinh động!”

“Ồ? Không tệ không tệ, có ý mới, ta đã nói đến chỗ lão Tam là thú vị, ha ha ha ha…”

Hai Tần phi cũng cười làm lành, đám khách khứa cũng thả lỏng.

Yến tiệc bắt đầu, từng món ăn nóng hổi được đưa vào từ cửa hông, ở đó có một gian phòng đệm, hai bên đều có vải bông, không để gió lạnh lùa vào.

Rất nhanh, trên bàn đã đầy món ngon rượu quý. Phía trước, trong không gian nhỏ, có thị nữ ôm đàn tỳ bà, hạ nhân khiêng bình phong, bàn ghế.

Thị nữ tấu nhạc, sau tấm bình phong, thuyết thư tiên sinh cũng ngồi xuống.

Khác với bình thường, dùng bình phong che chắn giúp hắn tự do phát huy, khẩu kỹ thêm sinh động.

Hoàng Đế hiển nhiên không hứng thú với hạng vô danh tiểu tốt như Doãn Triệu Tiên, hoặc là nói, không ai ở đây biết hắn cả.

Cơm canh nóng hổi, rượu ngon, thêm thuyết thư tiên sinh bắt đầu bài giảng, bầu không khí bàn ăn dần náo nhiệt, chỉ là so với nơi khác, ở đây bớt ồn ào, thêm phần nhập tâm nghe kể chuyện.

Khẩu kỹ là môn nghệ thuật mà Kế Duyên lần đầu được nghe, sau tấm bình phong rõ ràng chỉ có một người, nhưng phát ra âm thanh thiên kì bách quái, từ trẻ con đến ông già, từ gà chó đến sói ưng, các loại âm thanh đều vô cùng chân thực, khiến câu chuyện trở nên “tả thực”.

Kế Duyên còn cùng lão Long đến gần sau tấm bình phong nhìn xem, xác nhận chỉ có một người ở đó.

Mà đầu kia, từ Hoàng Đế đến Doãn Triệu Tiên, đến hạ nhân hầu hạ, đều nghe đến mê mẩn, ngay cả thị nữ tấu nhạc phối hợp, âm sắc cũng trộn lẫn cảm xúc bị câu chuyện hấp dẫn.

Giao thừa không thích hợp nói chuyện chém giết ân oán, người thuyết thư chuẩn bị câu chuyện «Thần Tiên Truyện Chi Long Cung Du», kỳ lạ hấp dẫn.

Nói đến một đoạn, thước gỗ gõ mạnh xuống bàn “Ba~”

“Tên tài tử kia rốt cuộc không chịu nổi tham niệm, lúc đi vệ sinh trộm lấy một viên Bảo Châu của Long Cung. Long Vương biết được, tuy không nói gì nhưng cũng coi thường hắn, không còn nhiệt tình như trước, sáng sớm hôm sau liền đưa hắn về huyện, sau đó không mời tên thư sinh này nữa!”

“Thư sinh này tuy dùng Bảo Châu đổi được nhất thời phú quý, nhưng dần dần bại hết gia tài, bỏ bê học hành, tài tình không còn, về già nghèo khổ khốn cùng…”

Thị nữ tấu nhạc lúc này cũng trở nên réo rắt thảm thiết.

Câu chuyện kể xong, có lẽ do kỹ xảo của người thuyết thư quá cao siêu, Hoàng Đế nghe đến si mê, xách bầu rượu đến trước bình phong, sai người dời bình phong, đặt ghế bên cạnh, liên tục truy vấn chuyện thần tiên.

Người thuyết thư không dám trái ý thánh thượng, chỉ có thể cố gắng thỏa mãn lòng hiếu kỳ, từ Tiên Sơn danh thắng đến giang hà Long Cung, đều vắt óc trả lời, cũng đem một phần truyền thuyết dân gian kể ra.

Kế Duyên và lão Long đứng ở bàn yến tiệc gần nhất, thỉnh thoảng lại cầm đũa gắp đồ ăn, nhìn Hoàng Đế kiên nhẫn truy vấn người thuyết thư tài hoa, Kế Duyên cười trào phúng nói:

“Thương cảm nửa đêm hư tiền tịch, bất vấn thương sinh vấn quỷ thần.” (Đáng thương thay nửa đêm uổng phí tiền bạc, không hỏi dân sinh lại hỏi chuyện quỷ thần)

====================

Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác giả đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.

Quay lại truyện Lạn Kha Kỳ Duyên

Bảng Xếp Hạng

Chương 1400: Thăng Linh Tế

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 10, 2025

Chương 274: Dương mưu âm mưu

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 10, 2025

Chương 1399: Dẫn Triều Hấu

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 10, 2025