Chương 822: Ma chủ | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 04/03/2025

Lương Khâu Đảo.

Trên đảo lúc này cảnh tượng đại biến, bị trận kỳ bao phủ.

Hư ảnh của những cây cột cờ lớn cao đến ba trượng, có cây cắm trên mặt đất, có cây lơ lửng giữa không trung. Tại trung tâm trận kỳ, trận bàn lơ lửng, cũng bành trướng vô số lần.

Cờ lớn lóng lánh hoàng quang nồng đậm, toàn bộ hội tụ về phía trận bàn.

Tại trung tâm Lương Khâu Đảo, hoàng quang phóng thẳng lên tận trời, biến thành một cái kén ánh sáng khổng lồ.

Bên ngoài kén ánh sáng, lít nha lít nhít phù văn cùng cờ nhỏ hư ảnh lấp lóe không yên, xoay tròn theo kén ánh sáng. Bên trong có một bóng người nho nhỏ, bị nhốt lại, đang tức đến nổ phổi xung kích kén ánh sáng.

Nếu có người ngoài nhìn thấy cảnh tượng bên trong kén ánh sáng, chắc chắn kinh ngạc dị thường, bởi vì đây hẳn là một Nguyên Anh, nhục thân của hắn đã không thấy, bị sát trận hủy đi, chỉ còn lại lẻ loi trơ trọi Nguyên Anh, mong muốn thuấn di thoát khốn.

Không ngờ kén ánh sáng cứng cỏi dị thường, không những không bị công phá, trái lại đang nhanh chóng áp súc vào phía trong, Nguyên Anh mỗi lần thuấn di đều bị nhẹ nhõm ngăn trở.

Nguyên Anh vô lực ngăn cản, mắt mở trừng trừng nhìn kén ánh sáng co rút lại, lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Các ngươi rốt cuộc là ai!”

Nguyên Anh thần sắc dữ tợn, gầm thét, đáng tiếc không nhận được trả lời.

Vô số cờ ảnh bay tới trên thân Nguyên Anh kia, dường như mang theo một loại cấm cố chi lực nào đó, Nguyên Anh phản kháng càng ngày càng yếu, sắp bị bắt giữ.

Lúc này, hai bên kén ánh sáng có hai kẻ thần bí đang lơ lửng, toàn lực thôi động trận bàn.

Trong đó, tên áo bào tro dường như cảm ứng được điều gì, quay đầu nhìn về nơi xa, nhưng đồng thời không hề động đậy, tiếp tục chuyên tâm thao túng trận kỳ, vây giết kẻ trong trận.

Trận kỳ uy lực mạnh mẽ, hai người liên thủ, Nguyên Anh không có chút sức lực nào phản kháng.

‘Rắc!’

Rốt cục, trận bàn vỡ vụn, hóa thành mưa ánh sáng màu vàng rơi xuống.

Kén ánh sáng trở nên rất nhỏ, bên trong Nguyên Anh triệt để không một tiếng động, một vị Nguyên Anh cao thủ cứ như vậy bị bắt sống.

Người áo bào tro vung ống tay áo lên, kén ánh sáng chui vào trong tay áo hắn, tiếp đó tầm mắt quét qua bốn phía, xác định trận bàn hủy diệt sau đó không lưu lại dấu vết gì.

Lúc này, đồng bạn của hắn bay tới.

“Coi như thuận lợi, rốt cục bắt sống được Ân lão ma. Nên rút lui, mấy lão quỷ kia đoán chừng đã nhận được tin tức, đang chạy tới nơi đây, nếu không đi liền không còn kịp nữa.”

Người áo đen nhìn chung quanh một chút, “Hồn Phó của ngươi sao còn chưa trở về?”

“Chết rồi.”

Người áo bào tro nhìn về hướng nữ tử vẫn lạc, thản nhiên nói, “Bị phản sát.”

Người áo đen kinh ngạc nói: “Chết rồi? Địch thủ chỉ có một người? Luyện chế hai Hồn Phó này, thế nhưng là hao phí không ít tâm huyết của ngươi. Cho dù năm đó ngươi và ta ở Kết Đan hậu kỳ, có lẽ có thể đánh bại Hồn Phó, nhưng muốn diệt sát nàng, gần như không thể làm được… Thật chọc phải kẻ khó chơi!”

“Dù cứng rắn đến đâu cũng bất quá chỉ là một tiểu bối Kết Đan kỳ…”

Trong giọng nói của người áo bào tro mang theo vẻ tức giận, thân hóa trường hồng, bắn nhanh mà đi.

Rất nhanh, hai người xuất hiện tại nơi nữ tử vẫn lạc.

Mặt biển nhìn một cái không sót gì, hung thủ sớm đã bỏ trốn mất dạng, một chút dấu vết cũng không lưu lại.

Tần Tang diệt trừ hồn thể, lúc này độn xa.

Vượt qua một khúc quanh lớn, ẩn náu một ngày, Tần Tang xác định không có truy binh, bắt đầu hướng Khúc Hằng Đảo bay đi, mong muốn dò hỏi tin tức.

Trên đường đi Khúc Hằng Đảo, hắn rõ ràng cảm giác được bầu không khí có chút không đúng, các đảo nhỏ dọc đường cơ bản đều mở phòng hộ đại trận, gặp phải tu sĩ cũng đều vội vàng.

Tần Tang khắp nơi nghe ngóng, chặn đứng một tu sĩ Kết Đan kỳ, hỏi thăm chuyện xảy ra mấy ngày gần đây.

“Âm Trúc Đảo Đảo chủ chết rồi, nghe nói là vào đêm hai ngày trước, bị cao thủ thần bí vây công dưới con mắt mọi người, đường đường là Nguyên Anh cao thủ, đến nay không rõ sống chết, tung tích không rõ. Không chỉ Âm Trúc Đảo Đảo chủ, phụ cận còn có một số cao thủ Kết Đan kỳ không rõ tình trạng, tới gần chiến trường, bị ảnh hưởng đến mà chết, tổn thất nặng nề. Những tên tặc nhân kia phách lối như vậy, hai vị Đảo chủ giận dữ, đã hạ lệnh tra rõ, quần đảo Liệt Phong chính ma hai đạo thế lực lớn đều bị điều động, bắt được rất nhiều tu sĩ không rõ lai lịch. Hiện tại lòng người bàng hoàng, đạo hữu không có việc gì tốt nhất đừng chạy loạn, giống như ta, nhanh về động phủ, chờ phong ba qua đi rồi hẵng ra, tránh gây hiểu lầm.”

Tên tu sĩ kia cũng không giấu diếm, tường thuật lại những gì mình biết.

“Âm Trúc Đảo? Ta nhớ vị Đảo chủ kia hình như là ma đạo cao thủ, chẳng lẽ là trả thù?”

Tần Tang nhíu mày, cảm thấy ngoài ý muốn, nguyên lai tưởng rằng La Đạo Thông sau lưng là một trong hai vị Khúc Hằng Đảo Đảo chủ. Hắn tỉ mỉ hồi ức, nhớ tới Âm Trúc Đảo là một đảo lớn nổi danh phụ cận, Đảo chủ tựa hồ là người của ma đạo.

“Vậy thì không biết, dù sao cũng là ma đạo đại năng, cừu gia làm sao có thể thiếu? Rất nhiều đạo hữu cũng có loại suy đoán này…”

Người kia hạ giọng, thần thần bí bí nói, “Trên Khúc Hằng Đảo có lời đồn, vị Đảo chủ này thân phận không đơn giản, không phải là Nguyên Anh cao thủ bình thường, có ngàn vạn tia liên hệ với Ma chủ, cho nên hai vị Đảo chủ mới kinh hoảng và ra sức như vậy, là sợ Ma chủ trách phạt. Ma chủ giận dữ, thây nằm trăm vạn, bình định quần đảo Liệt Phong cũng không ngoài ý muốn! Vô luận những tên hung thủ kia trốn đến nơi đâu, chỉ sợ đều sẽ bị bắt tới, tu tiên giới phải loạn một trận…”

Người kia vừa nói vừa lắc đầu, hướng Tần Tang chắp tay cáo từ.

Tần Tang mắt tiễn hắn rời đi.

“Lại là Ma chủ!”

Đáy lòng hắn sinh ra một cỗ hàn ý.

Ma đạo cũng không phải là một khối thép vững chắc.

Nhưng Ma chủ thân là đệ nhất cao thủ ma đạo, nhất hệ của hắn không thể nghi ngờ là thực lực mạnh nhất. Có thể điều động Âm Trúc Đảo Đảo chủ, đồng thời triệu tập mấy vị Nguyên Anh cao thủ, còn có thể là ai?

Tần Tang đột nhiên rõ ràng, Thanh Trúc tiền bối vì cái gì lại cẩn thận chặt chẽ như thế, mai danh ẩn tích, trốn ở nơi hẻo lánh suốt hai trăm năm.

Cừu gia hẳn là Ma chủ!

Đây không thể nghi ngờ là một địch thủ làm người ta tuyệt vọng.

Thanh Trúc tiền bối thiên phú có cao đến đâu, cũng không thể trong vòng hai trăm năm ngắn ngủi có được thực lực đối kháng Ma chủ.

Tần Tang nhớ tới lúc ở Thiên Tháp, bị dư âm chiến đấu của Ma chủ và Đại Vu Chúc quét trúng, liền suýt nữa mất mạng. Hắn so với Thanh Trúc tiền bối càng tuyệt vọng hơn, ngay cả tư cách đứng trước mặt Ma chủ cũng không có.

“Rốt cục dò thăm được thân phận đối phương, biết rõ nên phòng bị ai… Nhưng đối đầu này cũng quá kinh khủng, đứng vững vàng trên đỉnh Thương Lãng Hải, là một trong những đại tu sĩ, làm sao phòng bị? Ngoại trừ đi trốn, cái gì cũng không làm được. Thanh Trúc tiền bối tuyệt đối đừng là vì Truyền Tống Trận mà kết thù với Ma chủ…”

Tần Tang cười khổ.

Đồng thời, hắn cũng đối với sự việc phát sinh mấy ngày trước cảm thấy có nghi hoặc.

Đối phương giống như hắn, để mắt tới La Đạo Thông và Âm Trúc Đảo Đảo chủ, mà lại cùng một thời gian, thật chỉ là trùng hợp đụng phải người có thù với Âm Trúc Đảo Đảo chủ sao?

Thế cục khó bề phân biệt, nhưng hắn không có năng lực đi tìm chính chủ, giải khai bí ẩn.

“Mà thôi, mặc dù không trông thấy người thật của Thanh Trúc tiền bối, cuối cùng không phải là không thu hoạch được gì. Đối phương có dũng khí ra tay với người của Ma chủ, khẳng định đã có chuẩn bị, cuộc phong ba này sẽ không dễ dàng lắng lại như thế, đã đến lúc rời đi, tránh cho bị cuốn vào. Đi ra ngoài thời gian đủ lâu, cũng nên trở về, trở lại Thiên Hưng Đảo, còn có rất nhiều chuyện phải làm.”

Tần Tang quyết định, lập tức rời khỏi quần đảo Liệt Phong. Lai lịch của hắn cực kỳ không rõ ràng, vạn nhất bị bắt lại, xem như đồng đảng của hung thủ, vậy thì quá oan uổng.

Hắn thay đổi phương hướng, bay về phía bên ngoài quần đảo Liệt Phong.

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 707: Bùng nổ ráng mây cự phong

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 3 4, 2025

Chương 835: Thú triều

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 4, 2025

Chương: Lâm Hâm nghịch tập

Thần ấn vương toạ - Tháng 3 4, 2025