Chương 692: Đi xa | Khấu Vấn Tiên Đạo
Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 03/03/2025
“Hai vị đạo hữu nếu vừa rời đi không lâu, hẳn là đã chuẩn bị đầy đủ, trên người mang theo đan dược cùng các vật phẩm khác chắc hẳn chưa dùng bao nhiêu. Lão phu vừa vặn dùng hết đồ tiếp tế, muốn dùng xác yêu thú và Yêu Đan đổi một ít vật phẩm với hai vị, ý hai vị thế nào?”
Tần Tang giữ đúng lời hứa, ném cho bọn họ một kiện cực phẩm pháp khí, chợt nảy ra ý định giao dịch với họ.
Vị sư huynh kia kinh ngạc nói: “Đạo hữu không định về Đô Nham Đảo tránh nạn sao?”
Tần Tang lắc đầu đáp: “Lão phu đến Yêu Hải chính là vì săn yêu thú, góp nhặt tài nguyên tu luyện, chỉ sợ sau khi trở về sẽ bị vây khốn trên đảo không ra được. Lão phu một thân một mình, không giống hai vị đạo hữu mang theo nhiều đệ tử, đi lại tự do, quyết định ở bên ngoài thêm vài năm nữa, quan sát tình hình. Đem đan dược đổi thành Yêu Đan, hai vị cũng không đến nỗi tay không trở về.”
Hai người hơi thương nghị, quả nhiên đồng ý giao dịch với Tần Tang, sau một phen cò kè mặc cả, bọn họ ném ra một cái túi Giới Tử. Tần Tang cũng ném qua mấy viên Yêu Đan, đồng thời đề phòng đối phương tham lam nổi lòng xấu.
Kiểm tra qua vật phẩm trong túi Giới Tử, Tần Tang chắp tay, “Hai vị đạo hữu, gặp lại sau!”
“Đạo hữu, gặp lại!”
Hai người hoàn lễ, ngữ khí so với trước đó cũng hòa hoãn hơn nhiều.
“Đúng rồi,” Tần Tang vừa định rời đi, đột nhiên nhớ ra điều gì, quay người nói, “Phụ cận Đô Nham Đảo hình như không được an ổn, tu sĩ tuần tra cũng không thấy bóng dáng, hai vị nên cẩn thận thì hơn.”
Vị sư huynh kia khẽ giật mình, “Đa tạ đạo hữu nhắc nhở…”
…
Tần Tang ngự độn quang, phá không bay đi.
Xác định không có người theo dõi, hắn đáp xuống một hoang đảo, đem vật phẩm trong túi Giới Tử thu vào Thiên Quân Giới.
Hai người kia chuẩn bị phi thường đầy đủ, có những vật phẩm này, hắn ở lại Yêu Hải thêm mấy năm nữa cũng không sợ thiếu đồ tiếp tế, đường sống cũng rộng mở hơn nhiều.
“Nơi giao thủ trước đó cách Đô Nham Đảo không xa, năm người bọn họ chỉ cần cẩn thận một chút, bây giờ hẳn đã vào Đô Nham Đảo, bẩm báo tình hình cho Nhiễm La. Nếu Nhiễm La phái người ra tiếp ứng, có nên trở về chủ động liên lạc với bọn họ không?”
Tần Tang ngồi xếp bằng trên mặt đất, tay phải xoa cằm, suy tính xem bước đường tiếp theo nên đi như thế nào.
Cuối cùng, Tần Tang quyết định vẫn là không liên lạc. Sau khi biết được hai tộc chi loạn và Đô Nham Đảo phong đảo, Tần Tang cơ hồ không chút do dự, hạ quyết tâm, trước khi loạn tượng lắng xuống sẽ không trở về Đô Nham Đảo.
Chính vì nguyên nhân này, hắn mới giao dịch với hai người kia, để bản thân có đủ thêm vật phẩm tiếp tế, một mình hành động tại Yêu Hải.
Hắn đã trải qua đại chiến giữa Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh, hơn nữa còn ở ngay chiến tuyến, kéo dài suốt năm năm, hiểu rất rõ sự đáng sợ của chiến tranh giữa các tu tiên giả.
Trúc Cơ tu sĩ còn như vậy, đấu pháp giữa các cao thủ Kết Đan kỳ càng là thay đổi trong nháy mắt.
Tại Tiểu Hàn Vực, hắn thân là đệ tử Thiếu Hoa Sơn, đồng thời vì muốn tham ngộ Sát Phù, không còn cách nào khác.
Bây giờ thì khác, tham ngộ Sát Phù có thể thông qua săn yêu thú, hắn ngoài ý muốn bị truyền tống đến đây, không có liên quan quá sâu với thế lực của Nhân tộc và Yêu tộc ở Thương Lãng Hải.
Đô Nham Đảo nhìn như có Nguyên Anh tọa trấn, vô cùng an ổn.
Nhưng nếu chiến sự ngày càng nghiêm trọng, chỉ sợ bất kỳ ai trong Nhân tộc hay Yêu tộc đều không thể chỉ lo thân mình, Đô Nham Đảo mục tiêu lại càng lớn, Lâm Hải muốn phong đảo, không màng thế sự, cũng chỉ là vọng tưởng.
Đến lúc đó, tu tiên giả trên đảo cũng chỉ có thể bị ép tham gia chiến đấu, nghe theo mệnh lệnh của Lâm Hải mà làm việc, Tần Tang cũng chỉ có thể đứng về phía Nhân tộc.
Hắn tuy không phải tu sĩ Thương Lãng Hải, nhưng thân phận Nhân tộc đã định trước hắn không có lựa chọn nào khác, trong tình thế đó, kỵ nhất là kẻ hai mang, sẽ chết càng nhanh.
Tần Tang chỉ là Ngoại Hải Khách Khanh của Quỳnh Vũ thương hội, không có căn cơ ở Đô Nham Đảo, không có chỗ dựa, những nhiệm vụ nguy hiểm nhất chắc chắn sẽ đổ lên đầu hắn.
Hà cớ gì phải chủ động nhảy vào hố lửa?
Hiện tại xem ra, việc hắn bị cướp giết ngược lại là một chuyện tốt, thuận thế thoát khỏi Đô Nham Đảo.
Cho nên Tần Tang quyết định tạm thời không liên lạc với Quỳnh Vũ thương hội, coi như bản thân mất tích, sau này gặp lại cũng có lý do. Tránh cho Quỳnh Vũ thương hội và Đô Nham Đảo ép buộc hắn làm chuyện gì, trở mặt ngay trước mắt.
Tần Tang có ấn tượng không tệ với Quỳnh Vũ thương hội, duy trì được mối quan hệ này cũng là một điều tốt.
“Tiếp theo nên đi đâu đây, lẽ nào phải trực tiếp đến Hồn Thiên Đảo, tìm kiếm Khước Hỏa Tước sao? Không biết Hồn Thiên Đảo bây giờ ra sao, trước khi đại loạn phát sinh, có thể đi thuyền đến Hồn Thiên Đảo, bây giờ chỉ sợ chỉ có thể tự mình bay qua. May mà Hồn Thiên Đảo và Đô Nham Đảo không cách nhau quá xa, giữa chỉ có một tòa đảo lớn, có mật phù hộ thân, cũng không cần lo lắng…”
Tần Tang ngẩng đầu nhìn về hướng tây nam, khẽ lẩm bẩm.
Vốn dĩ hắn đã định tập hợp đủ Giao Hồn sẽ đi một chuyến.
Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn có thể cảnh báo nguy hiểm, có tác dụng rất lớn trong Yêu Hải.
Đặc biệt là bây giờ hai tộc đại loạn, có thể đoán được những năm gần đây hắn chỉ có thể một mình lang thang trong Yêu Hải, vì tránh né chiến loạn, không chừng còn phải trốn vào sâu trong Yêu Hải, tác dụng của Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn lại càng nổi bật.
“Sớm ngày luyện chế ra Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn, bản thân có thể sớm ngày an tâm săn yêu. Vạn nhất loạn cả lên, những hải vực an ổn cũng không thể ở lại, cùng lắm thì trốn vào sâu trong Yêu Hải, dù sao cũng không dính vào vũng nước đục này…”
Tần Tang cân nhắc một phen, rồi đưa ra quyết định.
Trước khi lên đường, cần tìm một nơi tu phục mấy món pháp bảo kia, nắm chắc sẽ lớn hơn mấy phần.
Nghĩ tới đây, Tần Tang hơi điều tức, tìm một hòn đảo nhỏ gần đó có Linh Mạch, bày Cấm Đoạn Linh Trận, chuyên tâm nghiên cứu Kim Huy Giáp và các pháp bảo khác.
Một tháng sau, Tần Tang thu hồi linh trận, ngự kiếm rời đảo, bay về hướng Hồn Thiên Đảo.
Lúc này, trên người hắn có thêm một lớp nội giáp.
Tần Tang đưa tay đè lên ngực, cảm nhận uy năng của Kim Huy Giáp, trên mặt lộ ra nụ cười. Chợt ánh mắt sáng lên, đem Kim Huy Giáp thu vào đan điền.
Một tháng qua, Tần Tang khổ tâm nghiên cứu, lãng phí rất nhiều yêu cốt và linh tài, cuối cùng cũng tìm được biện pháp, tu phục vết nứt của Kim Huy Giáp như lúc ban đầu.
Bất quá, linh tính bị Huyết Uế Thần Quang làm tổn thương vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, còn cần ôn dưỡng thêm một thời gian.
Tần Tang phi hành ở tầng trời thấp, đồng thời duy trì khoảng cách nhất định với mặt biển, để tránh bị yêu thú đột ngột tập kích, không kịp phản ứng.
Hắn ánh mắt cảnh giác, xác định xung quanh không có ai nhìn trộm, lấy ra bản đồ Yêu Hải.
“Đường thuyền bây giờ chỉ sợ cũng không an ổn, không thể hoàn toàn đi theo đường thuyền. Nhưng đường thuyền là con đường đã được xác minh, yêu thú không mạnh, bên ngoài nguy cơ tứ phía, cho nên không thể đi chệch quá xa…”
Tần Tang thu hồi bản đồ, trong lòng đã có tính toán, hơi điều chỉnh phương hướng, thân ảnh dần dần biến mất ở sâu trong biển lớn.
…
Mấy tháng sau.
Một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, rơi vào một hòn đảo nhỏ không người, đợi bạch quang tan đi, lộ ra bóng người bên trong, chính là Tần Tang, vì phải chạy đi đường dài mà lộ vẻ mệt mỏi.
Phi hành lâu như vậy, Tần Tang vẫn luôn thôi động phi hành pháp khí, hoặc là ngự kiếm mà đi.
Hắn còn nhớ rõ khi ở Tiểu Hàn Vực, Huyền Vũ đạo trưởng ngự sử Giao Long tinh phách kéo xe, phong thái tiêu sái. Như vậy sẽ không cần tiêu hao quá nhiều tâm thần, chỉ cần phân ra một luồng thần thức khóa chặt trên thân Giao Long tinh phách, thậm chí có thể phân tâm tu luyện.
Trong Yêu Hải nguy hiểm ở khắp mọi nơi, Tần Tang không dám khinh thường như vậy, chỉ có thể tự mình làm lấy.