Chương 554: Nguyên Anh | Khấu Vấn Tiên Đạo
Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 01/03/2025
Cầu xin cũng vô ích.
Trừ phi nghĩ được kế sách khiến Đông Dương Bá hoặc Thần Yên chủ động từ bỏ hắn.
Tần Tang thu lại tâm tư, cẩn thận xem xét Huyền Vũ Thú Ấn.
Thú hồn gầm thét, vẫn không an phận.
Hắn nhìn mãi cũng không ra loại thú ấn này được chế tạo từ linh tài gì, thủ đoạn phong ấn thú hồn cũng vô cùng tinh diệu, vượt xa nhận thức của Tần Tang.
Chống lại xung kích từ thú hồn, Tần Tang đem thần thức dò vào thú ấn, cuối cùng cũng thấy rõ toàn cảnh thú hồn.
Lại là một đầu Huyền Vũ thú hồn chân chính, giống hệt như điêu khắc trên ấn!
Tần Tang chấn kinh, chẳng lẽ thú hồn trong bốn thú ấn còn lại cũng giống như vậy? Đông Dương Bá tìm đâu ra những Thần Thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết này?
Bất quá, khi Tần Tang tỉ mỉ quan sát, rốt cục phát hiện điểm dị thường của thú hồn, khẳng định không phải rút ra từ trong cơ thể thần thú chân chính.
Không biết dùng thủ pháp gì, mà luyện chế thành một loại hung hồn kỳ lạ, không có chút linh trí nào, chỉ còn lại hung tính thuần túy, thảo nào lại điên cuồng như vậy.
Tần Tang hai tay nâng Huyền Vũ Thú Ấn, thúc giục pháp quyết, tiến hành tế luyện.
Thú hồn tuy kiệt ngạo bất tuần, nhưng Tần Tang có phật ngọc, không cần đến nửa năm, nhiều nhất nửa tháng là có thể tế luyện hoàn thành, sẽ không làm lỡ việc chữa thương cho Phi Thiên Dạ Xoa.
Xa Ngọc Đào đang tu hành trong động phủ ở sâu trong phủ dinh, khi chữa thương cho Phi Thiên Dạ Xoa, phải cẩn thận một chút mới được.
Một bên thu phục thú hồn, Tần Tang đồng thời suy nghĩ, có khả năng nào từ thú khắc mà ra tay, làm gì đó hay không?
Kiên trì đợi đến đêm khuya, đêm nay có một phiên đấu giá hội.
Xa Ngọc Đào không cấm túc nghiêm ngặt, Tần Tang thu thú ấn vào trong cơ thể, dự định mượn cơ hội ra ngoài một chuyến, đi gặp Vân Du Tử, hỏi ý kiến hắn.
Khi Tần Tang đi tới cửa, đẩy cửa bước ra, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, quay đầu lại, liền thấy trong phòng chẳng biết từ lúc nào có thêm một bóng người.
Hẳn là Cảnh Bà Bà!
Tần Tang âm thầm thở phào, sắc mặt vui mừng, vội vàng tiến lên chắp tay nói: “Xin ra mắt tiền bối, tiền bối hôm nay mới tới Huyền Lô Quan sao?”
Hắn còn tưởng Cảnh Bà Bà đang ở Cửu Dung Quan, điều tra Nguyên Thận Môn và Lãnh Vân Thiên.
Cảnh Bà Bà vẫn chống quải trượng, hình tượng lão ẩu, y hệt lần đầu gặp mặt tại Vấn Nguyệt phường thị năm đó.
Tần Tang đã gặp chân dung của Cảnh Bà Bà, nhìn thấy hình tượng này, chỉ cảm thấy quái dị không nói nên lời, không biết vì sao Cảnh Bà Bà không muốn gặp người bằng chân diện mục.
Cảnh Bà Bà lắc đầu nói: “Ta sớm đã ở Huyền Lô Quan, nhưng vì một số việc vặt ràng buộc, nên vẫn chưa gặp ngươi. Hiện tại thấy Đông Dương Bá đột nhiên xuất quan khác thường, liền tra được các ngươi bị gọi tới đây, suy đoán có lẽ đã xảy ra biến cố gì.”
“Quả thực đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn…”
Trông thấy Cảnh Bà Bà, trong lòng Tần Tang nhất thời buông lỏng, liên tục gật đầu, vội vàng kể lại sự tình hôm nay.
Cảnh Bà Bà bảo Tần Tang gọi thú ấn ra, cầm trong tay quan sát.
Một lát sau, Cảnh Bà Bà ngẩng đầu hỏi, “Loại thú ấn này tổng cộng có năm cái?”
“Không sai,” Tần Tang chỉ chỉ gian phòng bên cạnh, “Trên người bọn họ phân biệt có Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, cùng với Câu Trần Thú Ấn, cộng với viên này trong tay ta vừa vặn tạo thành Ngũ Hành Thú Ấn.”
“Ngũ Hành Thú Ấn, Ngũ Hành, hung hồn…”
Cảnh Bà Bà rơi vào trầm tư.
Đột nhiên, ánh mắt Cảnh Bà Bà sáng lên, “Thì ra là thế! Bọn họ muốn đi nơi đó! Khó trách cần Ngũ Hành Thú Ấn, Đông Dương Bá thật cao tay, lại nghĩ ra biện pháp này! Tuy có chút miễn cưỡng, nhưng hai người bọn họ liên thủ, nói không chừng thật có thể mở ra lối đi riêng.”
Nói xong, Cảnh Bà Bà ném thú ấn trả lại Tần Tang, “Họ Xa không lừa gạt các ngươi, các ngươi chỉ cần chưởng ấn phá cấm, không có gì nguy hiểm. Hơn nữa, có hai vị Nguyên Anh ở bên cạnh che chở, có gì mà phải sợ?”
“Hai vị?”
Tần Tang giật mình, chợt ý thức được Cảnh Bà Bà đang nói Thần Yên, kinh ngạc nói: “Thần Yên cô nương thật sự kết anh thành công, vì sao ngoại giới không có tin tức?”
Cảnh Bà Bà nói: “Vậy phải hỏi sư tổ ngươi. Mười mấy năm trước, nữ nhân kia kết anh độ kiếp, lại chọn nơi cằn cỗi hẻo lánh, còn có Đông Dương Bá hao phí lượng lớn linh tài, bày đại trận che lấp. Nếu không phải ta lúc ấy ở gần tông môn các ngươi, ngoài ý muốn phát hiện mánh khóe, e rằng cũng không biết, hiện tại Thiếu Hoa Sơn lại có hai vị Nguyên Anh tọa trấn! Nếu tin tức truyền ra, các tông ở Tiểu Hàn Vực đều phải đứng ngồi không yên. Bất quá…”
Giọng Cảnh Bà Bà vừa chuyển, nghi ngờ nói: “Ta phát hiện việc này, trong bóng tối điều tra một phen, lại không tra ra được lai lịch của nữ nhân này. ‘Thần Yên’ có lẽ chỉ là tên giả, sau khi Tử Vi Cung đóng lại lần trước, đột nhiên được Đông Dương Bá mang về Thiếu Hoa Sơn, lúc ấy tuổi nàng cũng không lớn. Tử Vi Cung sinh ra lần trước, cách nay bất quá hơn hai trăm năm, hiện tại nàng có lẽ còn chưa tới ba trăm tuổi, cho dù là Thiên Linh Căn, đột phá Nguyên Anh khi còn trẻ như vậy cũng vô cùng hiếm thấy, lai lịch khẳng định không đơn giản.”
Cảnh Bà Bà không biết chuyện Thần Yên thải bổ.
Chỉ có Tần Tang biết rõ, Thần Yên kết anh không hề dễ dàng như vậy.
Tốc độ này khiến Tần Tang hâm mộ không thôi, ba trăm tuổi, hắn còn không biết có thể tu luyện tới Kim Đan hậu kỳ hay không, mà Thần Yên đã là Nguyên Anh cao thủ hàng thật giá thật.
Lại không biết nàng trẻ tuổi như vậy, vì sao gấp gáp dùng tà pháp kết anh?
Biết được những việc này từ Cảnh Bà Bà, Tần Tang trấn định không ít, hắn cũng từng trải nhiều chuyện lục đục với nhau trong Tu Tiên giới, sợ nhất là bị xem như pháo hôi vứt bỏ.
Bất quá, khi Tần Tang hỏi nội tình, Cảnh Bà Bà cũng thoái thác không biết, “Ta chỉ biết nơi đó bị rất nhiều Nguyên Anh coi là trọng địa của Tử Vi Cung, bản thân ta chưa từng vào. Các ngươi đến lúc đó chỉ cần nghe lệnh làm việc, Đông Dương Bá ở chính đạo có thanh danh không tệ, không phải loại ma môn lục thân không nhận. Với chút tu vi này của ngươi, lừa gạt các ngươi thì có ích lợi gì? Cái này cho ngươi…”
Cảnh Bà Bà ném cho Tần Tang một cái mộc trạc, đồng thời truyền cho hắn phương pháp thao túng.
“Trước khi tiến vào nội điện, ngươi cứ thành thật đi theo bọn hắn là được. Ta đã tra được Lãnh Vân Thiên sẽ đi nội điện, đến lúc đó chúng ta sẽ động thủ ở nội điện! Ngươi cầm mộc trạc, khi tiến vào nội điện, đeo mộc trạc lên, nó có thể giúp ngươi tạm thời che giấu ấn ký. Nếu Đông Dương Bá tìm ngươi, thì nói sơ suất xâm nhập một cổ điện, bị cấm chế bên trong vây khốn.”
Quả nhiên vẫn là Cảnh Bà Bà có biện pháp!
Trong lòng Tần Tang vui mừng, cầm lấy mộc trạc xem xét tỉ mỉ.
Điêu khắc vô cùng đơn giản, giống như mộc hoàn bình thường nhất, góc cạnh rõ ràng, không có chút trang trí nào.
Chẳng biết tại sao, lại có một loại vận vị đặc biệt, khiến người ta không khỏi cảm khái trình độ điêu khắc của Cảnh Bà Bà đã phản phác quy chân, tự nhiên mà thành, gần như là đạo.
“Tiền bối, mộc trạc này có thể duy trì bao lâu?”
Tần Tang khẽ động trong lòng, ngẩng đầu hỏi.
“Ngươi còn muốn làm gì?”
Cảnh Bà Bà kỳ quái nhìn hắn một cái, “Ngươi chỉ cần đánh ra Huyết Uế Thần Quang, phía sau không cần ngươi, không dùng được bao lâu.”
Tần Tang vội vàng giải thích, “Ta còn muốn đi nơi Thanh Trúc tiền bối vẫn lạc, không biết tình huống bên trong thế nào, chỉ sợ trì hoãn quá lâu, mộc trạc mất đi hiệu lực.”
Nếu mộc trạc có thể duy trì đủ lâu, Tần Tang hạ quyết tâm, thà rằng mạo hiểm bị trách phạt, cũng phải cùng Vân Du Tử xong xuôi việc của mình, sau đó mới hội hợp với Đông Dương Bá.