Chương 415: Thiên U Quan | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 28/02/2025

Thiên U Quan.

Ma môn thế lực khống chế hai đại hùng quan, một trong số đó, khoảng cách Âm Sơn Quan không xa, địa hình cũng tương tự. Điểm khác biệt là, thành trì Thiên U Quan xây trên một hòn đảo giữa đầm lầy, chứ không phải trên cổ thụ.

Thiên U Quan hội tụ vô số tu tiên giả, nhất là trong tình huống đặc biệt hiện nay, rất nhiều tu tiên giả không dám xuất quan, đương nhiên không thiếu các buổi đấu giá lớn nhỏ.

Ngay tại góc đông nam Thiên U Quan, trong một viện lạc cực lớn, lúc này cửa viện mở rộng, hai gã đeo mặt nạ canh giữ hai bên. Thường xuyên có những thân ảnh mặc áo bào đen đi vào viện lạc.

Kỳ lạ là, bọn họ không tiến vào gian phòng phía sau, mà lại đi tới một đình bát giác trong sân.

Trong nháy mắt tiến vào đình, thân ảnh liền biến mất không thấy.

Nếu là người tu vi cao thâm, có thể bắt được trong nháy mắt này, tia mỏng manh ngân quang thoáng hiện trong lương đình, chính là cấm chế ba động, mới biết trong lương đình có khác Càn Khôn.

Dần đến đêm khuya, số người tiến vào đại viện càng ít đi.

Đúng lúc hai gã thủ vệ chuẩn bị đóng cửa lớn, một bóng người bước chân vội vàng, thẳng đến đại viện mà tới.

Người tới mặc áo bào đen che khuất diện mục, là một kiện pháp khí, có thể che đậy thần thức. Nhìn bằng mắt thường, không phân biệt được nam nữ, cũng không cảm ứng được tu vi của hắn.

Hai gã thủ vệ liếc nhau, một người bước ra một bước, giơ tay ngăn người tới, “Vị đạo hữu này, xin dừng bước!”

Người tới dừng bước, nhìn hai bên, dùng thanh âm nghi hoặc hỏi: “Đấu giá hội không phải hiện tại?”

Thủ vệ ho nhẹ một tiếng, giải thích: “Đấu giá hội đúng là hiện tại… Bẩm đạo hữu, chủ thượng có lệnh, khách nhân tham gia đấu giá hội cần khảo sát tư cách, không biết đạo hữu có tín vật hay không?”

“Tín vật?”

Người vừa tới không vui nói: “Hám tiên sinh chủ trì đấu giá hội, lão phu sớm có nghe, cửu ngưỡng đại danh, chưa từng nghe nói, đấu giá hội còn cần tín vật! Chẳng lẽ những người phía trước đi vào, mỗi người đều có tín vật? Các ngươi chẳng lẽ đang làm khó dễ lão phu?”

Thủ vệ khoát tay, luôn miệng giải thích.

“Không dám, không dám…”

“Đạo hữu không nên hiểu lầm, chúng ta có vấn đề này, là bởi vì chủ thượng xác thực phát ra tín vật, người cầm được tín vật, mỗi một vị đều là khách quý của nhà ta…”

“Đương nhiên, không có tín vật cũng có thể tham gia đấu giá hội, nhưng theo thanh danh của chủ thượng nhà ta lan xa, đạo hữu tới tham gia đấu giá hội càng thêm nhiều.”

“Chủ thượng nhà ta thụ sủng nhược kinh, đáng tiếc địa phương lớn nhỏ có hạn, không đủ sức khoản đãi tất cả đạo hữu. Đặc biệt là lần đấu giá hội này, can hệ trọng đại, đều là trọng bảo, nhiều tiền bối thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, cũng bị hấp dẫn tới.”

“Bất đắc dĩ, chủ thượng đành phải định ra quy củ, đạo hữu muốn tham gia đấu giá hội cần lấy ra một ngàn hạ phẩm linh thạch, hoặc là tu vi đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười.”

“Đương nhiên, bảo vật trong đấu giá hội chắc chắn sẽ không để đạo hữu thất vọng, xin đạo hữu thông cảm.”

Nghe xong giải thích, người tới ngữ khí hòa hoãn lại, ‘Ừm’ một tiếng, phóng thích tu vi của mình, nhẹ giọng hỏi: “Như vậy là được rồi?”

“Trúc Cơ hậu kỳ!”

Thủ vệ hơi biến sắc mặt, song song khom mình hành lễ, thanh âm cũng trở nên vô cùng cung kính, “Tiền bối quang lâm, tiểu điếm rồng đến nhà tôm! Tiền bối có thể tự động thu hoạch được thân phận khách quý, xin tiền bối theo ta đi khách quý sương phòng an vị, nếu có cần gì khác, tiểu điếm cũng sẽ toàn lực thỏa mãn.”

“Không cần!”

Người tới khoát tay chặn lại, “Lão phu có thói quen ngồi tại đại sảnh xem náo nhiệt, trốn ở sương phòng không có gì thú vị. Ngươi trực tiếp dẫn ta đi đại sảnh, nghe nói đấu giá hội giờ Tý bắt đầu, thời gian sắp tới, đừng lỡ đại sự của lão phu.”

“Cái này…”

Thủ vệ nhìn nhau không nói, một người đành phải đi đầu dẫn đường, dẫn người tới tiến nhập đình nghỉ mát.

Đi vào đình, cảnh vật trước mắt đột nhiên biến đổi, xuất hiện tại một đại sảnh trang hoàng tinh mỹ.

Đại sảnh nội bộ chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là từng dãy chỗ ngồi, lúc này tiếng người huyên náo, hơn phân nửa chỗ ngồi đều có tu tiên giả, tu vi ít nhất cũng là Luyện Khí kỳ tầng thứ mười.

Tầng thứ hai và tầng thứ ba lại phi thường yên tĩnh, là từng phòng khách, phía trước mỗi phòng đều có một đoàn sương mù màu xám che chắn. Từ đại sảnh nhìn lên, chỉ có thể thấy một mảnh hỗn độn, không nhìn thấy bên trong ngồi người nào.

Những sương mù này, là một trong những tác dụng của linh trận trong đại sảnh.

Ngoài ra, trên vách tường bốn phía đại sảnh, cũng có kim sắc thần quang sắc bén lấp lóe, một mảnh túc sát chi ý, thời khắc cảnh giác người tham gia đấu giá hội.

Thủ vệ đang muốn dẫn người tới đi phía trước an vị, không ngờ người tới quét mắt qua, khoát tay với thủ vệ, trực tiếp ngồi xuống một góc nhỏ phía sau cùng.

“Đi xuống đi, báo cáo Hám tiên sinh nhà ngươi, không cần ưu đãi lão phu, chỉ cần đấu giá hội có thể làm lão phu hài lòng, sau này tự sẽ lại đến, không cần tín vật gì.”

Thủ vệ bất đắc dĩ, đành phải cho rằng vị tiền bối này có chút cổ quái, tự hành lui ra.

Thật tình không biết, chỗ người này ngồi, có thể quan sát toàn cục đấu giá hội không bỏ sót.

Hắn yên tĩnh ngồi ở đó, cũng không cùng người bên ngoài giao lưu, trên thân tản ra khí tức người sống chớ gần. Ánh mắt của hắn lặng yên không một tiếng động đảo qua từng tu sĩ trong đại sảnh, hình như đang tìm kiếm thứ gì.

Cuối cùng, hắn dựa vào thành ghế, nhắm mắt dưỡng thần, kiên trì chờ đợi đấu giá hội bắt đầu.

Giờ Tý đã tới.

Đấu giá hội bắt đầu.

Hám tiên sinh là một trung niên nhân nho nhã, dăm ba câu liền khiến người ta như mộc xuân phong, không khỏi cảm thán khó trách người này có thể có danh tiếng như vậy ở Thiên U Quan.

Hám tiên sinh làm việc thông thạo, rải rác mấy câu giao phó xong việc vặt, liền trực tiếp tuyên bố đấu giá hội bắt đầu.

Lập tức, từng kiện bảo vật quý giá như nước chảy được đưa ra.

Dưới sự dẫn dắt bất động thanh sắc của Hám tiên sinh, bầu không khí trên đấu giá hội càng thêm nhiệt liệt, tiếng kêu giá lên xuống, những bảo vật kia liền một mạch bán được giá cao.

Kỳ quái là, từ khi đấu giá hội bắt đầu, người ngồi tại góc nhỏ kia vẫn luôn tựa lưng vào ghế, hình như ngủ say chưa tỉnh, những bảo vật này căn bản không thể khơi dậy hứng thú của hắn.

Hám tiên sinh chú ý toàn cục, ánh mắt vô tình hay cố ý đảo qua người này, đáy mắt thoáng hiện vẻ nghi hoặc.

Hắn đã nhận được thông báo của thuộc hạ, biết rõ người này có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.

Trong Tu Tiên Giới, Trúc Cơ hậu kỳ đã là hàng ngũ cao thủ, có thể giao hảo với một vị Trúc Cơ hậu kỳ cao thủ, đối với phòng đấu giá cũng có không ít chỗ tốt, Hám tiên sinh đương nhiên không muốn bỏ qua.

Hắn giỏi về nắm bắt lòng người, nhất là tại đấu giá hội, người tâm cơ thâm trầm đến mấy, gặp được vật trong lòng cũng khó có thể che giấu.

Nhưng người này ngay cả nhúc nhích cũng không, thật khó chơi.

“Hẳn là, những bảo vật này quá bình thường, lai lịch người này bất phàm, một cái cũng chướng mắt?”

Hám tiên sinh tay không loạn, đâu vào đấy tiến hành đấu giá, trong lòng chuyển những ý niệm này, không khỏi âm thầm cười lạnh.

Nếu là lúc trước, hắn đối với loại người này thúc thủ vô sách (bó tay chịu trói).

Nhưng lần này khác biệt, phía sau còn có mấy món vật phẩm đấu giá được xưng tụng là trân phẩm bảo vật, là hắn nhiều năm qua tích lũy, chờ mong một lần thành danh!

“Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có thể ẩn núp bao lâu!”

Hám tiên sinh thu hồi ánh mắt, không còn quan tâm người này, vừa vặn một kiện bảo quan được ra giá cao, cất cao giọng điệu, thừa cơ đem bầu không khí đại sảnh đẩy lên đỉnh điểm.

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 481: Thập đại Tôn Giả

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 28, 2025

Chương 479: Thu hoạch

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 2 28, 2025

Chương 480: Lực Tôn đường đường chủ

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 28, 2025