Chương 363: Luyện khí | Khấu Vấn Tiên Đạo
Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 27/02/2025
Thiếu Hoa Sơn.
Tần Tang hiện thân ở Đạo Môn Phong.
Những đệ tử lui tới tại Đạo Môn Phong đều là gương mặt lạ, Tần Tang dùng “Độn Linh Quyết” che giấu tu vi, tránh được một số phiền toái, men theo bậc thang đá, đi tới Mộc Điện của Đạo Môn Phong.
Đại điện mở cửa, vài đệ tử ra ra vào vào, Tần Tang bước vào, không thấy Ôn sư huynh, lại nhìn thấy một người quen đã lâu, Trang Nghiêm!
“Trang sư huynh.”
Tần Tang chú ý tới Trang Nghiêm đã đột phá Trúc Cơ kỳ thành công, xem ra những năm này Trang Nghiêm khổ tu không uổng phí.
“Tần sư đệ!”
Trang Nghiêm đang an bài sự vụ cho một đệ tử, ngẩng đầu nhìn thấy Tần Tang, trên mặt nhất thời hiện ra vẻ kinh hỉ, dặn dò qua loa người đệ tử kia vài câu, rồi nhanh chân đi tới, cười sang sảng nói: “Nghe tin tức từ Cổ Tiên chiến trường truyền về, ngươi đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ, ta gọi tiếng sư đệ này thật sự có chút chột dạ. May mà mấy năm trước không gặp ngươi, không thì còn phải gọi ngươi mấy năm sư thúc, ta đây thật không biết giấu mặt vào đâu! Ha ha…”
Tần Tang cũng cười hì hì, chắp tay giễu cợt nói: “Chúc mừng chúc mừng, Trang sư huynh lãng tử quay đầu… Ôn sư huynh đâu?”
Trang Nghiêm lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Sư phụ chuẩn bị an dưỡng tuổi già, không màng thế sự, hiện tại chắc đang cùng lão bằng hữu nào đó đánh cờ tiêu khiển, chỉ có thể để ta, người đệ tử này, thay mặt vất vả.”
“Sư phụ?”
Tần Tang giật mình, xem ra Trang Nghiêm nhận ân tình của Ôn sư huynh, chính thức bái sư.
Ba người bọn họ xưng hô với nhau, nghe có vẻ rất hỗn loạn, nhưng ở Tu Tiên Giới lại là chuyện bình thường.
Tần Tang xưng hô Ôn sư huynh, Trang sư huynh, là dựa theo quy củ ngầm trong Tu Tiên Giới, còn quan hệ cá nhân giữa song phương, lại có tính tùy ý rất lớn, chỉ cần chú ý không đắc tội người khác là đủ.
Trang Nghiêm chính thức bái Ôn sư huynh làm thầy, là việc riêng của bọn họ.
Sư đồ chi nghĩa lớn hơn trời, cho dù tu vi của đệ tử có cao hơn sư phụ một bậc, cũng vẫn phải chấp lễ với sư phụ.
Công tư phân minh.
Mỗi người giao thiệp theo cách riêng.
Trang Nghiêm kéo Tần Tang vào tĩnh thất an tọa, “Sư phụ biết tin ngươi đột phá Trúc Cơ trung kỳ, cũng mừng rỡ vô cùng,
liền vội vàng truyền âm báo cho sư phụ, chắc chắn người sẽ cao hứng lắm. Ngươi kể ta nghe trước đi, tình hình bên trong Cổ Tiên chiến trường rốt cuộc là như thế nào…”
“Trang sư huynh cũng có ý định đến Cổ Tiên chiến trường lịch luyện?” Tần Tang nghe ra ý tại ngôn ngoại.
Trang Nghiêm gật đầu, “Ở tại sư môn tuy an ổn, nhưng khó có thành tựu lớn, ra ngoài lịch luyện mới có cơ hội tìm kiếm cơ duyên, sư phụ cũng có ý này.”
Tần Tang thấy trong ánh mắt Trang Nghiêm ẩn giấu sự hâm mộ sâu sắc, có thể đoán được, Trang Nghiêm cho rằng hắn gặp đại cơ duyên ở Cổ Tiên chiến trường mới có thể đột phá, cũng không nói ra, trầm ngâm nói: “Trang sư huynh hiện tại đi Cổ Tiên chiến trường, không phải là thời cơ tốt nhất, hẳn huynh đã biết tin tức linh triều sắp tới rồi chứ?”
Trang Nghiêm “Ừm” một tiếng, tiến lại gần, thần bí nói: “Thời gian gần đây tin đồn nổi lên bốn phía, các đệ tử Luyện Khí kỳ cũng bắt đầu bàn tán xôn xao, ta há có thể không biết? Để ứng phó tình thế hỗn loạn, hiện nay sư môn sự vụ do Kỳ sư huynh chưởng quản, Ngu chưởng môn chỉ có thể làm nền, đề phòng gây nên lòng người hoang mang, nên mới không thay đổi Chưởng môn. Mặt khác, hiện tại sư môn chuẩn bị triệu tập nhân thủ, đi Vân Thương đại trạch tuần tra, ta cũng đang do dự, là đi Cổ Tiên chiến trường hay là ở lại Vân Thương đại trạch.”
“Linh triều sắp tới, Cổ Tiên chiến trường loạn tượng dần nổi lên, so với tuần tra Vân Thương đại trạch, rất khó nói bên nào nguy hiểm hơn. Bất quá, chúng ta có sư môn làm hậu thuẫn, Trang sư huynh nếu quyết định, linh triều ấp ủ còn cần một khoảng thời gian, vẫn có thể đến Cổ Tiên chiến trường thử một lần.”
Tiếp đó, Tần Tang liền đem những gì hắn thấy ở Cổ Tiên chiến trường kể lại tường tận một lần, để Trang Nghiêm tự mình quyết định.
Trang Nghiêm rơi vào trầm tư, thật lâu không nói.
Từ trong miệng Trang Nghiêm biết được, không chỉ có Thiếu Hoa Sơn, các đại tông môn khác cũng đều tổ chức nhân thủ, tuần tra Vân Thương đại trạch và Thiên Đoạn Sơn, Tần Tang lúc này mới thật sự cảm thấy thế cục càng thêm căng thẳng.
Tương lai mình nên lựa chọn thế nào, cũng phải suy tính kỹ càng mới được.
Không lâu sau, Ôn sư huynh cũng quay về, ba người đoàn tụ, trò chuyện vui vẻ, mãi cho đến chạng vạng tối, Tần Tang từ biệt hai người, rồi đi tới Bảo Tháp Phong.
Tần Tang sớm đã chọn ra mấy môn pháp chú, chuẩn bị sau này từ từ tu luyện, sau đó liền lục lọi trong biển khói mênh mông cổ tịch.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Một đạo độn quang bay ra từ Bảo Tháp Phong, bay về phía một tòa núi xanh ở rìa sơn môn Thiếu Hoa Sơn.
Đừng thấy toà núi xanh này trong dãy núi không có gì đặc biệt, nhưng bên trong núi lại có Càn Khôn, vừa vặn nằm trên một Linh Mạch của Thiếu Hoa Sơn, ngọn núi tuy không hùng vĩ, nhưng trên núi lại có mấy tòa động phủ thích hợp cho tu sĩ Trúc Cơ tu luyện.
Độn quang lượn quanh núi xanh một vòng, dừng ở trước vách đá phía tây của núi xanh, người tới chính là Tần Tang.
Tần Tang quét tầm mắt trên vách đá dựng đứng, phất tay đánh ra một đạo cấm chế, liền thấy vách núi biến ảo một trận, lộ ra một cửa hang. Đây là động phủ Trang Nghiêm lựa chọn sau khi đột phá Trúc Cơ, Tần Tang tạm thời mượn dùng.
Tiến vào động phủ, phong bế cấm chế, Tần Tang hồi tưởng lại những việc bận rộn tối hôm qua, không khỏi lắc đầu.
Bận rộn cả đêm, tìm tòi những nội dung liên quan đến Tử Vi Cung, phần lớn đều là tin đồn thất thiệt.
Có thể thấy được, nội dung chân chính có giá trị không ở Bảo Tháp Phong, thậm chí có khả năng chỉ lưu truyền giữa Kết Đan kỳ, tu vi hiện tại của hắn, còn chưa có tư cách tiếp xúc.
Còn có một khả năng, chính là Thiếu Hoa Sơn biết không nhiều về Tử Vi Cung.
Tử Vi Cung thần bí dị thường, nhiều Nguyên Anh lão tổ như vậy tiến vào, cũng chỉ thăm dò được một phần nhỏ.
Thầm trầm tư một hồi, Tần Tang lật bàn tay, lấy ra viên ngọc giản mà Ngô chủ tiệm đưa cho hắn.
Ở trước mặt Ngô chủ tiệm, Tần Tang chỉ xem qua một cách sơ lược, không tỉ mỉ tham ngộ, mơ hồ cảm giác nội dung trong ngọc giản có trợ giúp đối với Ô Mộc Kiếm, không rõ trợ giúp lớn đến mức nào.
Tần Tang suy đoán, nguyên nhân xuất hiện tình huống này, có liên quan đến pháp môn tế luyện đặc biệt của Ô Mộc Kiếm.
Căn cứ theo những gì môn công pháp “Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương” ghi chép, nếu Tần Tang có thể tìm được linh mộc đỉnh cấp, có thể ở Trúc Cơ hậu kỳ liền có được bản mệnh linh kiếm đạt đẳng cấp pháp bảo.
Điều này nói rõ, pháp môn tế luyện bản mệnh linh kiếm ghi chép trong công pháp, ngay từ đầu đã đi theo con đường luyện chế pháp bảo.
Bởi vì suy luận như vậy, nên hắn lĩnh ngộ được từ trong ngọc giản nội dung có trợ giúp đối với việc tế luyện Ô Mộc Kiếm, cũng không có gì kỳ quái.
Theo Tần Tang xâm nhập tham ngộ những nội dung này, càng ngày càng cảm thấy vất vả, muốn lĩnh ngộ chúng thấu triệt, thật không dễ dàng.
Tần Tang cũng có thể đoán được nguyên nhân, hắn đối với luyện khí dốt đặc cán mai. Ngay cả pháp khí luyện chế thế nào cũng không hiểu, đã muốn trực tiếp tham ngộ ngọc giản, nghĩ thôi cũng thấy không khả thi.
Tần Tang chuyển ánh mắt, rơi vào tâm đắc mà tiên tổ của Ngô chủ tiệm lưu lại.
So sánh ra, những tâm đắc này thô thiển hơn nhiều, nhưng muốn dung hội quán thông, cũng không thể chỉ ngồi trong động phủ, vẫn cần phải thực tiễn.
Chẳng lẽ phải phân tâm học luyện khí?
Cũng không tính là lãng phí, chờ sau khi đột phá Kết Đan, loại kinh nghiệm này khi luyện chế bản mệnh pháp bảo nhất định có thể giúp ích, có điều chính hắn tạm thời không phân ra được tinh lực.
Tần Tang thầm lắc đầu, đem ngọc giản thu vào túi Giới Tử.
Sau đó, Tần Tang vừa tu luyện, vừa thăm bạn bè bốn phía, xử lý việc vặt.
Bất tri bất giác, đã đến thời điểm nên lên đường.