Chương 345: Quái nhân | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 27/02/2025

Tu tiên giới, kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm giặc.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể xem như có chút chỗ đứng trong Tu Tiên Giới, ra ngoài lịch luyện thường có đủ khả năng tự vệ.

Đàm Hào nếu không thể đột phá Trúc Cơ, hết thảy đều là nói suông.

Nếu không, rất có thể, Đàm Hào sẽ bỏ mạng trước khi kịp cứu sống Đàm Kiệt.

Uổng phí bao công sức.

Tần Tang chỉ muốn mời Vân Du Tử chỉ điểm Đàm Hào đôi chút, sở dĩ hắn có thể đột phá Trúc Cơ, là nhờ có Đan Long Sâm và Chưởng môn đích thân hộ pháp, bản thân hắn còn mơ hồ, muốn chỉ điểm Đàm Hào lại càng không thể.

Không ngờ Vân Du Tử lại hào phóng như vậy, trực tiếp tặng ra một viên Bích Oánh Đan.

Đàm Hào nhìn hai viên linh đan trước mặt, đường đường là đấng nam nhi cũng có chút luống cuống tay chân.

Từ chối, thì không nỡ.

Nhưng bảo hắn nhận không, Đàm Hào lại không làm được.

Lúc này, trong đầu Đàm Hào chỉ có bốn chữ, hà đức hà năng.

Trong giới tu tiên giả, có tán tu nào dám mơ tưởng có được một viên Trúc Cơ Đan?

Đệ tử tu tiên tông môn cũng không phải ai ai cũng có.

Huống chi, Đàm Hào phần lớn tích lũy đều dùng để trị liệu cho Đàm Kiệt, dùng “rách mồng tơi” để hình dung cũng chưa đủ.

Đàm Hào trong lòng hiểu rõ, dù có bán mình, cũng không đổi được hai viên linh đan này, hắn nghĩ không ra mình có thể giúp gì cho Tần Tang bọn họ, để báo đáp cái ân này.

“Cầm lấy đi!”

Vân Du Tử đem Bích Oánh Đan đặt mạnh vào lòng bàn tay Đàm Hào, có chút cảm khái nói.

“Trước đó nghe Tần lão đệ nhắc đến nghĩa cử của đạo hữu, khiến lão đạo chấn động mạnh. Cho dù không có tầng quan hệ của Tần lão đệ, lão đạo cũng nguyện làm một vài việc trong khả năng.”

“Các ngươi… Tình nghĩa huynh đệ, lão đạo không cách nào cảm nhận hết được.”

“Nhưng đạo hữu có thể làm được mấy chục năm như một ngày, đủ thấy tình thân này ẩn chứa sức mạnh kinh người đến nhường nào.”

“Bích Oánh Đan không tính là vật trân quý, giá trị kém xa Trúc Cơ Đan, huống hồ lão đạo không phải tặng không cho ngươi, xem trải nghiệm của đạo hữu, lão đạo bắt đầu suy tư một số việc, mơ hồ có chút giác ngộ.”

“Tương lai, nói không chừng nhờ lần trải qua này, đạo tâm của lão đạo sẽ tiến thêm một bước, viên đan này tạm coi là thù lao!”

Tần Tang đem Trúc Cơ Đan nhét cùng vào tay Đàm Hào, chỉ quan tài thủy tinh nói: “Đừng chỉ nghĩ cho mình, hãy nghĩ đến Đàm Kiệt, nghĩ đến chấp niệm của ngươi. Ngươi không thể Trúc Cơ, cả đời vùi trong động phủ, làm sao du ngoạn thiên hạ? Làm sao chữa khỏi cho Đàm Kiệt? Chẳng lẽ muốn hắn cả đời nằm trong quan tài, nửa sống nửa chết?”

Vân Du Tử cũng lên tiếng phụ họa.

“Tần lão đệ nói không sai, Tần lão đệ và ta đều thưởng thức điểm này ở ngươi, cho nên nguyện ý giúp ngươi.”

“Ngươi có thể coi lần này là một cơ duyên, là ngươi dùng mấy chục năm khổ cực và kiên trì, đổi lấy cơ duyên.”

“Nếu nói đến chấp niệm, lão đạo cũng xin nói thêm hai câu, xem như chút tâm đắc nhỏ nhoi lão đạo lĩnh ngộ được trên đường tu luyện, đã giúp ích không nhỏ cho lão đạo từ khi Trúc Cơ. Đạo hữu nghe qua cũng được.”

“Có người từng nói, tu tiên vì cầu tiêu dao, cần rèn luyện tâm cảnh. Nếu trong lòng còn chấp niệm không cách nào thông suốt, ắt sẽ bị tâm ma quấy nhiễu, bị khốn tại bình cảnh còn là chuyện nhỏ, đáng sợ hơn là tâm ma bất ngờ bộc phát, tẩu hỏa nhập ma.”

“Nhưng mỗi người có một đạo, há có thể so sánh?”

“Theo lão đạo thấy, có chấp niệm chưa chắc là chuyện xấu.”

“Lão đạo chính bởi vì trong lòng còn có chấp niệm, mới có thể trước sau không nói từ bỏ, không sợ bất kỳ gian nan khốn khổ nào, kiên định tiến về phía trước, truy cầu đạo của riêng ta.”

“Đàm đạo hữu trải nghiệm phức tạp, hẳn là cũng có tâm đắc tương tự.”

“Không ngại trước khi chuẩn bị Trúc Cơ, tỉ mỉ suy ngẫm lại những chuyện trước kia, vô luận cuối cùng là lựa chọn buông bỏ, hay là càng thêm kiên định, đều là lĩnh ngộ của riêng ngươi.”

“Nói không chừng, có thể giúp ích cho đạo hữu Trúc Cơ.”

Nghe được lời này của Vân Du Tử, Tần Tang như có điều suy nghĩ.

Vân Du Tử nói là cho Đàm Hào nghe, nhưng cũng là nói cho chính hắn nghe.

Đàm Hào dường như lĩnh ngộ được điều gì, suy nghĩ xuất thần.

Vân Du Tử đi tới bên cạnh quan tài thủy tinh, nhìn đến trạng thái của Đàm Kiệt, đột nhiên khẽ “A” một tiếng, cúi người quan sát hồi lâu, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, nhìn nhìn Đàm Hào bên cạnh, nhưng không nói gì.

Màn đêm buông xuống.

Tần Tang đang tu luyện, phát giác được cấm chế bị người xúc động, phát hiện là Vân Du Tử.

“Không có quấy rầy Tần lão đệ tu luyện chứ?”

“Tiền bối mời vào…”

Tần Tang mời Vân Du Tử tiến vào, thần sắc hơi nghi hoặc, không biết Vân Du Tử đêm khuya đến thăm có việc gì.

Vân Du Tử đi tới, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: “Tần lão đệ, lão đạo muốn thỉnh giáo ngươi, liên quan tới môn kỳ thuật phong ấn Đàm Kiệt…”

“Tiền bối cảm thấy hứng thú?”

Tần Tang thầm nghĩ, Vân Du Tử có thể nhìn ra được gì.

Bất quá hắn không chút hoảng hốt, ma môn Luyện Thi Thuật không tính là hiếm, lý do cũng dễ tìm, nhận được từ trong tay ma tu là được.

Hắn trước đó làm việc cẩn thận, là không muốn gây thêm phiền phức.

Luyện Thi Thuật chỉ là một loại thủ đoạn, huống hồ mục đích của hắn là cứu người, chỉ cần không giống ma tu trắng trợn dùng Luyện Thi Thuật làm hại nhân gian, chính đạo cũng sẽ không bởi vì ngươi biết một môn Luyện Thi Thuật mà tiêu diệt ngươi.

Vân Du Tử lắc đầu nói.

“Lão đạo là cảm thấy khí tức hiện tại của Đàm Kiệt đạo hữu có chút quen thuộc, cùng với khí tức của một quái nhân ta từng gặp qua rất giống nhau, mơ hồ cảm giác, có lẽ có liên quan tới môn kỳ thuật này của Tần lão đệ.”

“Ta biết một địa phương, bên trong có thể có linh dược trị liệu thần hồn ám thương, chỉ có điều nơi đó nguy cơ tứ phía, lão đạo vốn định, ít nhất cũng phải Trúc Cơ hậu kỳ, mới dám đi vào tìm tòi.”

“Trong đó phần lớn nguyên nhân, chính là sự tồn tại của quái nhân này.”

“Nếu như Tần lão đệ có biện pháp đối phó quái nhân kia, lão đạo chuẩn bị hiện tại liền đi thử một lần, nếu như thành công, ít nhất trước khi Kết Đan không cần phải bận rộn.”

“Quái nhân?”

Tần Tang thầm nghĩ, Vân Du Tử cảm ứng được khí tức, hẳn là biến hóa sau khi Nguyên Thần của Đàm Kiệt dung hợp cùng Thiên Thi Phù, chẳng lẽ hắn trước kia từng gặp qua Hoạt Thi bị Thiên Thi Phù phong ấn?

Đã là Hoạt Thi, vì sao lại dùng quái nhân để hình dung?

Tần Tang không có ý định chủ tu « Thiên Âm Thi Quyết », chỉ coi Luyện Thi là một thủ đoạn đối địch, nhưng đối với một vài bí thuật bên trong, nhất là bí pháp đem Hoạt Thi đề thăng làm Phi Thiên Dạ Xoa lại vô cùng hứng thú.

Phi Thiên Dạ Xoa, tương đương với chiến lực Kết Đan kỳ.

Có lẽ không bằng tu sĩ Kết Đan kỳ chân chính cường đại, nhưng khẳng định mạnh hơn tu sĩ Trúc Cơ, nếu như có thể luyện thành một bộ, hắn có thể tung hoành ở Trúc Cơ kỳ.

Mà « Thiên Âm Thi Quyết » luyện chế Phi Thiên Dạ Xoa, lại không cần Kim Đan thi thể, có thể từ Hoạt Thi tăng lên, làm cho người ta tấm tắc khen ngợi.

Đáng tiếc hắn nhận được « Thiên Âm Thi Quyết » chỉ là nửa phần tàn thiên phía trước.

Từ Thiên Thi Động trở về, Tần Tang cũng điều tra Thiên Thi Tông, phát hiện tông môn này kỳ thực không có danh tiếng gì, bởi vì dùng Địa Sát chi khí Luyện Thi, không giống với những Luyện Thi Thuật khác, thỉnh thoảng sẽ được nhắc tới một câu.

Trong điển tịch ghi chép đều là rải rác vài câu, nói không tỉ mỉ.

Có thể thấy được Thiên Thi Tông thực lực không mạnh, tồn tại trong thời gian vô cùng ngắn ngủi, tóm lại không có gì nổi bật.

Chậm chạp không tìm được manh mối liên quan tới nửa bộ sau « Thiên Âm Thi Quyết », Tần Tang về sau liền từ bỏ.

Quái nhân mà Vân Du Tử nói, nếu như là Hoạt Thi, nói không chừng có quan hệ với Thiên Thi Tông.

Nghĩ tới đây, Tần Tang cũng sinh ra hứng thú không nhỏ.

“Tiền bối nói rõ chi tiết, là dạng quái nhân gì?”

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 372: Cẩu huyết kiều đoạn kẻ huỷ diệt

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 27, 2025

Chương 370: Hàn Kim Khoáng Mẫu

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 2 27, 2025

Chương 371: Cùng Ninh Thiên Tử giao dịch

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 27, 2025