Chương 1616: Không có khả năng! | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 12/03/2025

Ngọc bội!

“Ngươi là Quỷ Mẫu?”

Tần Tang động tác cứng đờ, Ma Hỏa Viêm Long uy thế chợt giảm xuống.

Viên ngọc bội này là Đàm Hào giao cho hắn.

Quỷ Mẫu đưa cho Đàm Hào ngọc bội, xem như bảo vật báo hiệu, bên trong phong tồn một tia thần niệm của nàng. Gặp phải Quỷ Mẫu, nó sẽ sinh ra cảm ứng.

Bản tôn cùng hóa thân của ta ở bên ngoài hành động, một mực đeo ngọc bội trên người.

Gần hai trăm năm tới Trung Châu, Quỷ Mẫu bặt vô âm tín.

Tô Tử Nam mở lại Vô Vọng Điện, khuấy động toàn bộ tu tiên giới, cũng không thấy Quỷ Mẫu lộ diện.

Tần Tang không khỏi hoài nghi, Quỷ Mẫu có thể đã gặp hung thú trong phong bạo, hoặc nàng đã tìm được đường tới Thương Lãng Hải, rời khỏi Trung Châu.

May mắn thay, hắn không hề từ bỏ.

Vu Lan Bồn Hội, thiên hạ cao thủ tụ tập, Quỷ Mẫu rốt cục hiện thân.

Ngoài nàng ra, không ai có thể nhận ra ngọc bội!

Lúc này, truy binh khoan thai tới chậm.

“Tần trưởng lão cẩn thận, chúng ta tới giúp ngươi!”

Giang Du cất giọng hô to, hắn đã hợp lưu cùng cao thủ Kim Ngọc Môn, mấy đạo độn quang phá không mà tới, ẩn ẩn vây quanh lấy Quỷ Mẫu.

Bóng trắng không phủ nhận, gật đầu với Tần Tang, rồi chuyển thân bỏ chạy, chớp động trong bóng đêm, mấy cái lấp lóe đã độn nhập vào dãy núi sâu thẳm.

Tần Tang vội vàng thúc Phượng Dực đuổi theo, cổ động chân nguyên, truyền âm phía sau: “Giang đường chủ, đây là một sự hiểu lầm! Ta sẽ cho các ngươi một lời giải thích thỏa đáng!”

Bá! Bá! Bá!

Giang Du đám người từ trên trời giáng xuống, nhìn thấy một chiến trường hỗn độn, mặt mặt nhìn nhau.

“Hai vị đều là Đại tu sĩ?”

Một vị Trưởng lão Kim Ngọc Môn tra xét dấu vết xong, thần sắc nghiêm nghị.

Giang Du chần chờ một chút, nhẹ nhàng gật đầu.

Quỷ Mẫu và Tần Tang một trước một sau, phi độn trong núi.

Khi đã vứt bỏ truy binh, Quỷ Mẫu dừng bước trên một tảng đá, Tần Tang cũng rơi xuống cách đó không xa.

“Tiền bối ban ngày đã cảm giác được ngọc bội sao?”

Tần Tang hỏi, nhưng cơ bản có thể xác định, ánh mắt dò xét ban ngày đến từ Quỷ Mẫu.

Vừa rồi, tiếng Thất Âm La vang, tất nhiên cũng là Quỷ Mẫu cố ý tạo ra, mục đích căn bản không phải trộm bảo, mà là dẫn hắn ra. Quỷ Mẫu ngay cả bảo khố Huyền Thiên Cung còn dám tiềm nhập, lẽ nào lại không đối phó được ba mặt chiêng đồng?

Quỷ Mẫu thản nhiên nói: “Năm đó Đại tu sĩ Bắc Hải đếm trên đầu ngón tay, không thử ngươi một chút, ta làm sao biết ngươi từ đâu xuất hiện? Nếu ngươi là truyền nhân Huyền Thiên Cung, chắc hẳn sẽ giết người đoạt bảo! Đàm Hào dù sao cũng là ân nhân cứu mạng của ta, ta nhất định phải cùng ngươi luận bàn một phen!”

Quỷ Mẫu vẫn còn nhớ Đàm Hào, xem ra nàng không phải kẻ cay nghiệt, thiếu tình cảm.

Tần Tang thả lỏng Hỏa Liên thần thức, nói: “Tiền bối hiện tại đã biết rõ thân phận vãn bối?”

“Cửu U Ma Hỏa!”

Quỷ Mẫu liếc mắt ống tay áo Tần Tang, “Ta nhớ Đàm Hào từng nói, hắn gia nhập ma môn, lão tổ tông dựa vào Cửu U Ma Hỏa nổi danh. Bất quá, ma môn đó sớm đã diệt môn, Đàm Hào lại tiết lộ bí mật về bản cung và ngọc bội cho ngươi, ngươi là ân nhân tặng Thiên Thi Phù cho hắn?”

“Tiền bối mắt sáng như đuốc, vãn bối bội phục!”

Tần Tang chắp tay, “Vãn bối Tần Tang, xin ra mắt tiền bối!”

Hắn có chút cảm khái nói: “Sau khi tiền bối xuất phát mấy chục năm, vãn bối tại thánh địa Huyền Thiên Cung đạt được Hải Đồ, đuổi tới Trung Châu. Không ngờ thời gian gần hai trăm năm, mới gặp được tiền bối.”

“Hai trăm năm?” Quỷ Mẫu khẽ cau mày, hình như hồi tưởng lại cái gì, “Linh Hỏa màu đen… Ngươi có phải đã đến Tây Mạc Hãn Hải?”

Tần Tang giật mình, lập tức ý thức được ý tứ trong lời Quỷ Mẫu, kinh ngạc nói: “Nguyệt Quang Bồ Tát chẳng lẽ là…”

Giữa trần thế đột nhiên xuất hiện một người thần bí tinh thông kinh nghĩa Phật Môn, khiến vô số đại năng Phật Môn á khẩu không trả lời được, Trung Châu Phật Môn mất hết mặt mũi.

Chỉ có Quỷ Mẫu, tu sĩ thượng cổ, mới có thể làm được điều này sao?

Thượng Cổ tu tiên giới, nhất định là đặc sắc hơn bây giờ, cao nhân xuất hiện lớp lớp, không giống như thế giới tàn phá gần như tận thế này.

Những gì tu sĩ Thượng Cổ nhìn thấy, nghe thấy, học được đều là điều mà tu sĩ đương đại khó có thể tưởng tượng, Quỷ Mẫu chắc chắn kiến thức rộng rãi, cho dù chưa từng tu tập qua kinh nghĩa Phật Môn.

Bởi vì cái gọi là đại đạo tương thông, lời Quỷ Mẫu nói ra chính là lời vàng ngọc, khoác lên Phật Kinh, chấn nhiếp phật tu hiện nay cũng không phải là việc khó.

Quỷ Mẫu khẽ nói: “Ta cứ tưởng ai, dám lợi dụng ta! Hóa thân Nguyệt Quang Bồ Tát của ta, một là để vơ vét cổ tịch Phật Môn, hai là hấp dẫn Hóa Thần Phật Môn từ Tây Thổ đến, để ta dễ dàng lấy một món đồ từ Cam Lộ Thiền Viện, suýt nữa bị ngươi phá hỏng!”

Tần Tang nghe vậy than thở liên miên.

Năm đó hắn vốn có hai cơ hội nhìn thấy Quỷ Mẫu.

Quỷ Mẫu từng thiết lập Pháp Đàn tại Cửu Già Sơn, Lưu Ly còn tự thân xem lễ.

Tần Tang lại trì hoãn ở Thiên Liệt Cốc một thời gian, cùng Quỷ Mẫu sát vai mà qua.

Tại Hãn Hải, bọn họ lợi dụng Nguyệt Quang Bồ Tát mưu đồ Phật Cốt Xá Lợi, lại một lần bỏ lỡ.

Tạo hóa trêu ngươi, cùng lắm cũng chỉ như vậy!

“Tiềm nhập Cam Lộ Thiền Viện cũng là tiền bối?” Tần Tang quay lại chuyện cũ, xâu chuỗi các sự kiện lại, hắn quả nhiên không đoán sai, chỉ có Quỷ Mẫu mới có thể tự do ra vào Tiểu Phương Thốn Sơn.

“Là ta!”

Quỷ Mẫu gật đầu, “Không thể dẫn dụ Tuệ Quang Thánh giả, ta thử tới gần Cam Lộ Thiền Viện, phát hiện Hóa Thần không ở trong núi, liền tiềm nhập vào, lấy được biện pháp đi tới Tây Thổ, rời khỏi Trung Châu. Gần đây ta mới trở về, ngươi đương nhiên không tìm thấy ta.”

Tần Tang tại Trung Châu dò hỏi về Thương Lãng Hải, không thu hoạch được gì.

Trung Châu đồn đại nhiều nhất về dị vực là Tây Thổ.

Hắn có nghe qua về Tây Thổ, đồn rằng Phật Môn có ngàn vạn liên hệ với Tây Thổ, lần đầu tiên được chứng thực từ Quỷ Mẫu.

Bên ngoài Tây Mạc, đại lục trong phong bạo bị xé rách, khắp nơi nham tương, hoàn cảnh còn ác liệt hơn Hải Vực.

Hóa Thần trở xuống vượt qua đại lục cực kỳ nguy hiểm, dù có bản đồ cũng khó có thể hoàn thành, thực lực Quỷ Mẫu tuy mạnh, hẳn là chưa đột phá Hóa Thần kỳ.

Như vậy có thể thấy, Cam Lộ Thiền Viện không chỉ đơn giản là tông môn số một Trung Châu Phật Môn, mà còn liên hệ chặt chẽ với Tây Thổ.

Mặt khác.

Việc Hóa Thần mất tích cũng được chứng thực.

Tần Tang biết Quỷ Mẫu tiến vào Tây Thổ nhất định là vì tìm kiếm Vu tộc, “Đàm Hào nói tiền bối trải qua muôn vàn khó khăn, muốn tìm đồng tộc, ở Tây Thổ có thu hoạch gì không?”

Quỷ Mẫu từ chối cho ý kiến, hỏi ngược lại: “Ngươi không quản ngại xa xôi đến Trung Châu, có chuyện gì?”

Tần Tang thần sắc nghiêm nghị, khom mình hành lễ, trịnh trọng nói: “Vãn bối xin tiền bối xuất thủ, cứu một người! Vãn bối nhất định dũng tuyền tương báo!”

Quỷ Mẫu đã đoán được, không chút nào ngạc nhiên, cười khẩy một tiếng, “Trách không được ngươi có thể trở thành bằng hữu với Đàm Hào! Người nào? Cũng bị Thiên Thi Phù trói buộc, mà ngươi lại không giải được?”

“Không sai.”

Tần Tang than nhẹ, “Nàng là một người bạn của vãn bối, trước kia có ân cứu mạng, sau đó lại bị vãn bối liên lụy lâm nạn, thần hồn sắp tiêu tán, vãn bối bị ép vận dụng Thiên Thi Phù, trấn trụ Nguyên Thần của nàng, khiến nàng rơi vào trạng thái ngủ say. Không ngờ, đến hôm nay, vãn bối đã tu luyện tới Nguyên Anh hậu kỳ, vẫn thúc thủ vô sách…”

Quỷ Mẫu biết là nữ tu, nhìn chằm chằm Tần Tang, “Bạn bè gì, là hồng nhan tri kỷ của ngươi sao? Trong đám Đại tu sĩ lại xuất hiện một tình chủng, thật hiếm thấy!”

Tần Tang lắc đầu cười khổ.

Không trêu chọc Tần Tang nữa, Quỷ Mẫu giải thích nguyên do, “Thiên Thi Phù là Nô Phù cao đẳng được ta đơn giản hóa, dung hợp Thi Đạo, Thần văn đại đạo, do ta tự sáng chế ra, cung cấp cho Nhân tộc các ngươi sử dụng, mặc dù phẩm cấp không cao, nhưng độ phức tạp thì người thường không thể tưởng tượng nổi. Trừ phi ngươi tinh thông Nô Đạo và Thần văn đại đạo, nếu không thì không dễ dàng giải khai.”

Tần Tang nói một tiếng “Khó trách”, “Vãn bối mò mẫm năm trăm năm, dùng hết mọi biện pháp, đều không thể gọi tỉnh nàng, hóa ra là không tìm được lối đi.”

“Ngươi nói gì? Nàng ngủ bao lâu rồi?” Quỷ Mẫu sững sờ, “Để phòng ngừa Thiên Thi Tông trở mặt, phản bội ta, ban đầu ta chỉ truyền cho chúng không hoàn chỉnh Thiên Thi Phù, Thiên Thi Phù ngươi dùng trên người huynh đệ Đàm Hào cũng là loại này, chỉ có thể nô dịch Nguyên Thần Kim Đan trở xuống… Trước khi ngủ nàng có tu vi gì?”

“Luyện Khí kỳ, ta có thể cảm giác được thần hồn nàng càng ngày càng ổn định, nhưng không cách nào giao lưu,” Tần Tang nói.

Nếu không phải Câm Cô luôn đi theo bên cạnh hắn, chính hắn cũng không tin.

Sự tồn tại của Câm Cô, không thể nghi ngờ là vi phạm quy luật Thiên Đạo, phá vỡ gông cùm xiềng xích của thọ mệnh.

Trừ phi, những gì hắn cảm nhận được đều là giả, Câm Cô đã vong hồn, thứ tồn tại trong thể nội đã không còn là nàng.

“Không thể nào!”

Quỷ Mẫu chém đinh chặt sắt, “Ngươi coi Thiên Thi Phù của ta là tiên phù, có thể nghịch thiên cải mệnh sao! Thiên Thi Phù nhập thể không lâu sẽ bị thi độc ăn mòn, ý thức mẫn diệt. Bảo vệ tốt đến đâu, cũng tuyệt đối không thể vượt qua thọ nguyên của nó, ta biết rõ không thể cứu sống Đàm Kiệt, vì trấn an Đàm Hào, mới thử mấy lần. Thần hồn nàng ổn định, chắc chắn là ảo giác của ngươi, ta thấy ngươi bị tình độc nhập não, muốn nhanh chóng đạt thành mục đích, cẩn thận tẩu hỏa nhập ma!”

Nói xong, Quỷ Mẫu lười cùng Tần Tang nói thêm, phất tay áo bỏ đi.

Tần Tang vội vàng ngăn lại Quỷ Mẫu, “Tiền bối đừng vội, có phải là ảo giác hay không, tiền bối xem xét liền biết. Nàng cũng là người Vu tộc, cùng tiền bối là đồng tộc.”

Nghe đến hai chữ Vu tộc, Quỷ Mẫu sắc mặt hơi đổi, đột ngột dừng lại, ánh mắt sắc như dao, nhìn chằm chằm vào mắt Tần Tang, “Bắc Hải bốn cảnh, không có Vu tộc!”

Tần Tang bình tĩnh nói: “Vãn bối không dám nói dối, những năm ta thất tung, chính là ngoài ý muốn rơi xuống giới vực của Vu tộc. Nếu tiền bối cảm thấy hứng thú, vãn bối sẽ kể lại hết cho tiền bối.”

Quỷ Mẫu lạnh lùng nói: “Nếu dám gạt ta, đừng tưởng rằng ta không giết được ngươi.”

Tần Tang liếc nhìn xung quanh, lách mình bay đến vách núi cản gió, huy kiếm mở ra một động phủ, mời Quỷ Mẫu đi vào, sau đó lấy túi Thi Khôi bên hông, gọi ra Câm Cô, nhẹ nhàng để nàng nằm trên bệ đá.

Câm Cô hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt hồng nhuận, khí tức kéo dài, nhìn thế nào cũng không giống như là Luyện Thi, rõ ràng là một thiếu nữ đang ngủ say.

Quỷ Mẫu liếc mắt liền chú ý tới mộc bài trước ngực Câm Cô.

“Dưỡng Hồn Mộc?”

Nàng hơi kinh ngạc nhìn Tần Tang, thần sắc lạnh buốt hơi trì hoãn, đi tới bên bệ đá, nhìn Câm Cô.

Sự thật bày ra trước mắt, Quỷ Mẫu không thể không tin.

“Thật sự là huyết mạch tộc ta…”

Quỷ Mẫu khó nén vẻ kinh ngạc, thôi động bí thuật gì đó, hai con ngươi chỗ sâu hơi lấp lánh, càng ngày càng sáng rực, ánh mắt như thực chất, như thể xuyên thấu cơ thể Câm Cô, tỉ mỉ xem xét.

Tần Tang lùi lại nửa bước, nín thở, không dám làm phiền Quỷ Mẫu.

“Nhục thân nàng có ế xương văn! Ta nhét vào Uyên Khư đầu xương bị ngươi đạt được, chỗ cải biến dùng không ít tâm tư, có chỗ ta cũng không nghĩ tới, cực kỳ tinh diệu… A? Năng lượng thật kỳ lạ!” Quỷ Mẫu phát hiện Tam Quang Ngọc Dịch trong cơ thể Câm Cô, dù đã qua nhiều năm, đã tiêu hao gần hết.

Việc cải biến Cốt Chú là do Bạch làm.

Theo trạng thái Câm Cô ngày càng tốt, thêm tác dụng của Cốt Chú, cùng với việc Tần Tang tìm được Linh dược áp chế thi khí, bảo vệ nhục thân, không cần Tam Quang Ngọc Dịch cũng có thể duy trì.

Quỷ Mẫu vẫn có thể cảm giác được chấn động còn sót lại của Tam Quang Ngọc Dịch, đủ thấy linh giác của nàng nhạy bén.

“Ngươi dùng không ít đồ tốt trên người nàng! Vận khí Đàm Hào không bằng ngươi. Ta hiện tại có chút tin lời ngươi nói, nhưng năm trăm năm vẫn còn ý thức, quá không hợp lẽ thường…”

Quỷ Mẫu nhíu mày càng chặt, cảm thấy khó hiểu.

Một lát sau, thần quang trong mắt Quỷ Mẫu nội liễm, nâng tay phải lên, liên tiếp thi triển hơn mười đạo ấn quyết phức tạp dị thường, ngón trỏ điểm vào mi tâm Câm Cô.

Quỷ Mẫu lập tức phát hiện dị dạng, rút về ngón tay, ngưng thanh nói: “Nàng có bản mệnh cổ trùng, sao lại nhận chủ? Có phải Linh trùng chủ động nhận nàng làm chủ?”

Tần Tang gật đầu, “Linh trùng chủ động nhận chủ khác gì so với những trường hợp khác?”

Quỷ Mẫu ngưng lông mày không nói, đáp: “Cổ trùng bản mệnh của nàng cực kỳ cảnh giác, trốn vào thần hồn, ta không thể cưỡng ép lôi nó ra, sẽ gây thương tổn đến Nguyên Thần nàng. Ngươi hẳn phải rất quen thuộc với trùng cổ bản mệnh của nàng…”

Tằm mập có khi gan to bằng trời, có khi lại nhát như chuột.

Tần Tang thôi động thần thức, thăm dò vào Tử Phủ của Câm Cô, kêu gọi tằm mập.

Không ngờ, lần này tằm mập nhất quyết không chịu ra, trốn trong thần hồn Câm Cô run lẩy bẩy, vô cùng sợ hãi Quỷ Mẫu.

Tần Tang không nói gì, nhìn Quỷ Mẫu, không biết nguyên nhân.

Quỷ Mẫu cười nói: “Nó hẳn là cảm giác được khí tức cổ trùng của ta.”

Không biết cảnh giới cổ trùng của Quỷ Mẫu cao bao nhiêu, vừa rồi giao thủ không thấy nàng dùng đến linh cổ trùng.

Tần Tang kiên trì trấn an một hồi, rốt cục gọi được tằm mập ra.

Tằm mập leo lên lòng bàn tay Tần Tang, lập tức phun ra độc hà, bao bọc lấy mình.

Tằm mập vừa mới hiện thân, ánh mắt Quỷ Mẫu lập tức biến đổi, gắt gao nhìn chằm chằm tằm mập, kinh hãi càng lúc càng sâu.

Sau khi thức tỉnh, rơi vào một thế giới tàn phá, không có nhiều việc có thể khiến Quỷ Mẫu kinh ngạc, nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại gặp phải nhiều lần trên người Tần Tang.

Tần Tang phát hiện thần sắc Quỷ Mẫu dị dạng, kinh ngạc nhìn tằm mập.

Gia hỏa này có lai lịch lớn hay sao?

“Hậu duệ Thần Tàm!”

Quỷ Mẫu thốt ra, khó có thể tin.

Tần Tang giật mình, nhớ tới truyền thuyết từng nghe được ở Vu tộc.

Thượng Cổ Thần Tàm, cửu biến thành tiên.

Thần Tàm được tôn sùng là Thần Trùng của Vu tộc, chính là cổ trùng của Vu Thần, là Linh trùng duy nhất thành tựu Tiên Đạo trong truyền thuyết của Vu tộc!

Tần Tang khó có thể tưởng tượng, gia hỏa này tính tình bỉ ổi như vậy, chỉ thông Độc Đạo một môn, hẳn là hậu duệ Thần Tàm.

“Không đúng! Không phải!”

Quỷ Mẫu đột nhiên bác bỏ phán đoán của mình, bất chấp phản ứng của tằm mập, sử dụng bí thuật cảm ứng, tiếp theo thở phào một cái, “Không phải hậu duệ Thần Tàm, nhưng có huyết mạch Thần Tàm, dù cực kỳ mỏng manh, đây là số phận của nàng!”

Quỷ Mẫu nhìn Câm Cô, đáy mắt cuối cùng có một tia hâm mộ.

“Thần Tàm cao ngạo, dù chỉ có một tia huyết mạch! Trừ phi tình huống đặc biệt, không thể chủ động nhận chủ, nàng đã làm thế nào?”

Tần Tang có chút lúng túng, “Bị ta hù đến, tính đặc thù chăng?”

Tằm mập có điểm nào cao ngạo đâu, tham ăn, sợ chết, cáo mượn oai hùm…

Năm đó, tằm mập bị hắn uy hiếp, phản nhận Câm Cô làm chủ, dương dương tự đắc, ai ngờ triệt để rơi vào tay hắn.

Quỷ Mẫu không nói gì.

“Câm Cô có thể sống đến hiện tại, là do nó?” Tần Tang dò xét tằm mập.

“Đều có, Dưỡng Hồn Mộc và năng lượng kỳ dị kia đều có tác dụng lớn,” Quỷ Mẫu khẳng định nỗ lực của Tần Tang, rồi nói thêm, “Sau khi chủ động nhận chủ, Linh trùng và chủ nhân là một thể, hơn nữa huyết mạch Thần Tàm chắc chắn có năng lực đặc thù…”

Nói xong, Quỷ Mẫu nắm lấy tằm mập, buộc nó thi triển thần thông.

Tằm mập lật qua lật lại chỉ phun ra nuốt vào độc châu và quang vựng, sau cùng mệt mỏi đến mức cả đầu lưỡi đều phun ra.

Quỷ Mẫu ngốc trệ, căm tức nhìn Tần Tang.

“Ai đã nuôi Thần Tàm thành ra thế này!”

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 537: Tốt một đạo phù lục

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 12, 2025

Chương 1659: Ma Nhiễm

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 12, 2025

Chương 536: Lại một lần gặp phải

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 12, 2025