Chương 1392: Giấu giếm | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 10/03/2025

Xem đến cảnh này, Tần Tang trong lòng sinh nghi.

Những kẻ khác còn đang tranh đoạt lẫn nhau.

Hồng Thử không tranh đoạt hộp băng, lại vào thời khắc mấu chốt này lén rời khỏi hoang đảo, không chỉ giấu giếm được tu sĩ Nhân tộc, dường như chư vị Yêu Vương cũng không hề hay biết động tĩnh của hắn.

Sự tình khác thường, tất có cổ quái!

Vả lại, Hồng Thử hóa thành một đầu Băng Thử, ẩn thân trong băng bạo, khí tức hoàn mỹ ẩn nấp, thiên y vô phùng.

Người áo trắng dẫn phát băng bạo, phảng phất đặc biệt chuẩn bị cho hắn.

Tần Tang trong lòng hơi động.

Tầm mắt quét qua giữa người áo trắng và Hồng Thử.

Có thể khẳng định, Bạch y nhân bị hắn khóa chặt kia là chân thân!

Vậy có chút kỳ quái.

Bất quá, thế cục hết sức căng thẳng, biến ảo khó lường, Tần Tang hiểu rõ tin tức quá ít, không có thời gian tỉ mỉ làm rõ toàn bộ nguyên do, bản năng làm ra quyết định.

Hắn bất động thanh sắc, bản thể vẫn đuổi theo người áo trắng, nhưng lại giấu giếm tư tâm, không nhắc nhở bất kỳ kẻ nào về dị động của Hồng Thử.

Cùng lúc đó, hư không xung quanh Tần Tang nổi lên một tia gợn sóng.

Các Nguyên Anh và Yêu Vương khác, ánh mắt đều đặt trên người áo trắng và hộp băng, cũng không phát giác, một con bươm bướm ẩn hình rời khỏi Tần Tang, nhẹ nhàng phe phẩy cánh, theo hướng Hồng Thử rời đi, bay ra khỏi hoang đảo!

Thiên Mục Điệp nhẹ nhàng bay lượn, thân ảnh phiêu dật.

Nàng thiên sinh có thần thông ẩn hình, là thủ đoạn bảo mệnh căn bản nhất.

Nhưng có điều, bản thể Thiên Mục Điệp quá yếu đuối so với tu sĩ và yêu thú cùng cảnh giới, Tần Tang lo lắng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, rất ít khi để Thiên Mục Điệp rời khỏi tầm mắt của mình.

Hồng Thử rõ ràng đang ở trạng thái hư nhược.

Thiên Mục Điệp linh trí cực cao, vả lại phụ cận hoang đảo còn có Nguyên Anh Phù Khôi tiếp ứng, đối phó một con Hồng Thử, hẳn là vạn vô nhất thất, không cần lo lắng an nguy của Thiên Mục Điệp.

Không sai!

Tần Tang hoài nghi Hồng Thử lén mang đi vật gì đó, chuẩn bị giấu giếm, âm thầm cướp giết.

Dù đoán sai cũng không có tổn thất gì.

Bên ngoài hoang đảo.

Hồng Thử thành công, quay đầu nhìn thoáng qua.

Con ngươi hắn vốn có màu trắng xám quỷ dị, phảng phất hai viên Tuyết Châu khảm nạm trên đầu, ánh mắt lộ vẻ trống rỗng, ngay sau đó lại hiện lên một tia giãy dụa.

Hồng Thử đột nhiên quay đầu, dán sát mặt biển phi tốc bỏ chạy, mục tiêu chính là phong bạo!

Sau khi Hồng Thử rời đi một khoảng cách.

Dưới mặt biển hiện lên một bóng đen, lặng yên không một tiếng động.

Lập tức Thiên Mục Điệp bay tới, nhẹ nhàng đậu trên vai bóng đen, một khôi lỗi một con điệp theo hướng Hồng Thử rời đi mà đi.

Trên hoang đảo.

Tranh đấu càng thêm kịch liệt.

Chân thân người áo trắng rốt cục bị nhìn thấu.

Trong thoáng chốc, ánh mắt mọi người tập trung trên thân người áo trắng.

Người áo trắng dường như biết mình ắt phải chết, không quay đầu lại, gắng sức vọt tới trước, làm giãy dụa cuối cùng.

Tần Tang tuy rằng khoảng cách với người áo trắng không phải gần nhất, nhưng nhờ Thiên Mục Điệp trợ giúp, sớm khóa chặt chân thân người áo trắng.

Hắn thân ảnh chớp động liên tục, trong nháy mắt vượt qua vài tòa sơn mạch, đồng thời tế lên Kim Trầm Kiếm, nhắm vào người áo trắng từ xa. Không chút khách khí chém một kiếm vào phía sau lưng hắn.

Ầm!

Một tiếng vang trầm.

Tần Tang khẽ kêu lên, ngoài ý muốn phát hiện, sau lưng người áo trắng, lăng không hiện ra một tấm khiên tròn óng ánh long lanh.

Khiên tròn không lớn, toàn thân do Huyền Băng đúc thành, nhìn qua phi thường mỏng manh, dễ vỡ, thế nhưng lại thành công chặn lại một kiếm này của Tần Tang.

Người áo trắng bị cự lực xung kích, thân thể lao về phía trước, trong nháy mắt nhảy dựng lên, tiếp tục chạy trốn.

“Không hợp lý!”

Tần Tang hai mắt nheo lại.

Giao thủ tuy ngắn ngủi, nhưng Tần Tang bén nhạy cảm giác được, người áo trắng có chút quái dị.

Bất quá, Tất Phương cùng các yêu khác chỉ chậm hơn Tần Tang nửa nhịp, bởi vì sau khi người áo trắng kích phát đại trận, bọn hắn nhận được truyền âm của Hồng Thử.

Hồng Thử lưu lại ấn ký trong cơ thể người áo trắng, huyễn thuật không thể xóa đi.

Ngược lại Phong Thượng Sư cùng đám người, ban đầu như ruồi không đầu, Tần Tang lại không nhắc nhở bọn họ, dẫn đến bọn họ cuối cùng mới xác định được đâu là chân thân người áo trắng, tốc độ xuất thủ chậm nhất.

Nguyên Anh tu sĩ, tranh thủ từng giây.

Trong lúc nhất thời.

Phía sau người áo trắng, từng đạo độn quang đuổi sát không ngừng, có trước có sau.

Tần Tang gần như cùng Tất Phương sánh vai cùng tiến.

Oa Ngư vốn là kẻ gần người áo trắng nhất, kịp thời theo sau, các Yêu Vương khác đều bị bỏ lại phía sau, có kẻ dứt khoát tranh đoạt hộp băng.

Mắt thấy Tần Tang sắp phải đối mặt cục diện một địch hai.

Cũng may Phong Thượng Sư không làm Tần Tang thất vọng, thân hóa gió mát, vượt qua đám người, theo sát phía sau bọn hắn.

“Còn xin đạo hữu ngăn cản bọn họ một hai! Phong mỗ đắc thủ, bảo vật có một phần của đạo hữu!”

Phong Thượng Sư trong lòng âm thầm lo lắng, truyền âm cho Tần Tang.

Tần Tang ánh mắt chớp động, hừ lạnh nói: “Hắn rốt cuộc là ai? Xem ra đạo hữu đã sớm biết nội tình? Vậy mà bần đạo còn mờ mịt không rõ!”

Phong Thượng Sư không chút hổ thẹn, trực tiếp nói rõ trọng điểm: “Người này xuất thân từ Huyền Thiên Cung, mang theo trọng bảo của Huyền Thiên Cung, mới bị Yêu tộc thèm muốn!”

Trong mắt Tần Tang lóe lên dị sắc.

Từ khi hắn tới Bắc Hải, đại danh của Huyền Thiên Cung như sấm bên tai.

Độc bá một cảnh, Cung chủ là đại tu sĩ, một quái vật khổng lồ.

Hôm nay, sư tỷ cùng Diệp lão ma phi thăng, Bắc Thần Cảnh vẫn chưa có đại tu sĩ tọa trấn. Một môn cao thủ của Huyền Thiên Cung, liền đủ để ép qua toàn bộ Bắc Thần Cảnh.

Cho dù tại Bắc Hải, Huyền Thiên Cung cũng là thế lực Nhân tộc đệ nhất được công nhận!

Người áo trắng lại xuất thân từ Huyền Thiên Cung, vượt Trọng Dương, xuất hiện ở phụ cận Huyền Nguyệt Cảnh, hơn nữa còn mang theo trọng bảo của Huyền Thiên Cung.

Khó trách những Yêu Vương và Nguyên Anh này lại điên cuồng như thế.

Một khi tin tức này truyền đi, chỉ sợ cao thủ của Huyền Nguyệt Cảnh đều phải ngồi không yên.

Trong đầu ý niệm xẹt qua, Tần Tang đột nhiên hung hăng chém một kiếm về phía Oa Ngư, đồng thời vung tay áo, Ma Hỏa không giữ lại chút nào, giữa không trung hóa thành biển lửa, đốt cháy sơn phong, mục tiêu chính là Tất Phương.

Tất Phương tức đến nổ phổi, muốn mắng to Tần Tang.

Bất quá, sau khi cảm nhận được uy lực của Ma Hỏa, Tất Phương trong lòng căng thẳng, không khỏi kinh ngạc.

Vừa rồi đại chiến trên biển, người này vậy mà không xuất toàn lực, còn có giữ lại.

Nếu như hắn lúc ấy toàn lực ngự sử Ma Hỏa ngăn cản mình, mình cho dù thi triển môn huyết diễm Hóa Hình thần thông này, chỉ sợ cũng không dễ dàng thoát thân như vậy!

Ma Hỏa ngang nhiên áp tới.

Thân ảnh Tất Phương bao phủ trong bóng tối, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng thét dài.

Tiếng gào như sấm, đinh tai nhức óc.

Tất Phương vẫn duy trì hình thái huyết diễm Thần Điểu, dưới áp lực của Ma Hỏa triệt để bộc phát, thi triển một biến hóa khác của thần thông, huyết diễm bắt đầu co rút vào trong, biến thành từng chiếc lông vũ màu máu lấp lánh.

Toàn thân bao trùm huyết diễm lông vũ, Tất Phương như tên bắn, phảng phất có khí thế xuyên thủng hư không, ngang nhiên xông vào Ma Hỏa!

Một bên khác.

Oa Ngư ngạnh kháng một kiếm của Tần Tang, vảy cá trên thân vỡ nát một mảng lớn, nhưng chỉ là chút thương ngoài da. Hắn mặc kệ chiến trường khác, trong mắt chỉ có người áo trắng.

Phong Thượng Sư thấy Tần Tang bị hắn thuyết phục, mừng rỡ trong lòng, thân ảnh như gió, vọt tới phía trước.

Lúc này, kẻ gần người áo trắng nhất, biến thành Phong Thượng Sư và Oa Ngư.

Trong lúc cấp bách, một người một yêu liếc nhau.

Phong Thượng Sư hừ lạnh, không để ý tới Oa Ngư, chuẩn bị lưu lại người áo trắng trước, tránh cho người này còn có hậu thủ gì, đêm dài lắm mộng, xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 1404: Tam Linh Bàn Vương Trận

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 10, 2025

Chương 279: Có thể không thể

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 10, 2025

Chương 1403: Vạn Linh Quả

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 10, 2025