Chương 1384: Bách Hoa Cốc ước hẹn | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 10/03/2025

“Đạo hữu thật can đảm!”

Phong Thượng Sư nghe Tần Tang nói hắn từ vùng phụ cận phong bạo vượt qua mà tới, không khỏi tán thưởng.

Tần Tang khiêm tốn đáp: “Bần đạo có được một loại linh dược có thể cấp tốc hồi phục chân nguyên, nên mới dám thử nghiệm. Có thể xuyên qua phong bạo, đúng là may mắn, giờ nghĩ lại, hành động này quá lỗ mãng!”

Tần Tang ý thức được giá trị của Vọng Nguyệt Tê Giác còn vượt xa dự đoán, nhất là đối với Nguyên Anh mà nói. Kim Đan kỳ tu sĩ giới hạn tu vi, không thể đi quá xa, còn Nguyên Anh thì có thể đi được nhiều nơi hơn.

Hắn không muốn bại lộ Vọng Nguyệt Tê Giác, bèn quy công lao cho loại linh dược không có thật kia.

Phong Thượng Sư không nghi ngờ gì, chuyển giọng, hỏi thăm thương thế của Tần Tang.

“Vận khí tốt, không bị thương tổn gì nghiêm trọng… Lúc ấy dọa chạy Tất Phương, hẳn là Phong đạo hữu đi?”

Tần Tang hỏi.

Hắn đã dò la được, con Thần Điểu truy sát mình tên là Tất Phương, thống soái vô số Yêu Binh, chiếm cứ vùng giữa quần đảo Tinh Sa và Huyền Nguyệt Cảnh.

Con tiểu hồ ly tên Giảo Hồ, cùng Tất Phương như hình với bóng, quỷ kế đa đoan, luôn là mối họa lớn trong lòng Phong Thượng Sư.

Còn con Oa Ngư kia thì không dò được lai lịch, hẳn là người giúp đỡ do Tất Phương mời từ nơi khác tới.

Phong Thượng Sư mỉm cười gật đầu: “Không sai, Phong mỗ cùng Thẩm đạo hữu vừa vặn ở gần đó, bị tiếng phi độn của đạo hữu kinh động. Đúng rồi! Thẩm đạo hữu chính là đảo chủ Thiên Ngoại Đảo, tuy tu vi kém chúng ta một bậc, nhưng thực lực bất phàm, vượt xa tu sĩ cùng cấp. Đợi đạo hữu sau này gặp Thẩm đạo hữu xuất thủ, sẽ biết.”

Thiên Ngoại Đảo đảo chủ.

Tần Tang hơi suy nghĩ, nhớ lại người này, cũng là một Nguyên Anh thành danh, độc bá Thiên Ngoại Đảo, uy danh hiển hách.

Nhớ tới việc Tần Tang mới tới.

Phong Thượng Sư không ngại phiền hà, tỉ mỉ giới thiệu cho Tần Tang về Thẩm Đảo chủ, cùng hai vị Nguyên Anh khác.

Vị nữ tu đội mũ phượng kia là Nguyệt phu nhân, chính là môn chủ Âm Nguyệt Phái, thực lực cũng cao cường, bậc cân quắc không thua đấng mày râu.

Vị hiệp khách áo đen tự xưng Lai Khứ Khách, là khách khanh của Phong Dương Sơn.

“Yêu Vương khắp nơi làm mưa làm gió, chư vị đạo hữu lần lượt xuất sơn, gần đây có đại sự gì xảy ra chăng?”

Tần Tang hỏi lại.

Căn cứ tin tức hắn dò hỏi được, Phong Dương Sơn tập kết trọng binh, hình như chỉ đơn thuần ứng phó việc Yêu tộc xâm phạm biên giới.

Phong Thượng Sư trả lời: “Yêu tộc đã thôn tính hơn phân nửa quần đảo Tinh Sa, vẫn không vừa lòng, luôn rục rịch muốn động. Nhiều năm qua, Yêu tộc mấy lần khởi binh xâm phạm biên giới, chúng ta vốn đã quen, bất quá lần này khác trước kia, liên hệ giữa chúng ta và quần đảo Tinh Sa bị cắt đứt, nên mới thận trọng như vậy.”

Tần Tang giật mình, trong lòng thầm suy nghĩ.

Thế cục vùng hải vực phụ cận từ trước vốn vô cùng phức tạp, hai tộc có mối huyết hải thâm cừu, không biết đã đại chiến bao nhiêu lần, lần này lại một phen lao sư động chúng, chỉ sợ quy mô trận đại chiến này vượt xa trước kia.

Nếu đại chiến sắp nổi, tốt nhất mình nên mau chóng rời đi, đến nơi khác du lịch.

Quần đảo Tinh Sa tạm thời không đi được, vậy xuôi theo Huyền Nguyệt Cảnh đi về phía Nam.

Trong lúc Tần Tang trầm tư, Phong Thượng Sư nhìn hắn một cái, mỉm cười nói: “Minh Nguyệt đạo hữu có hứng thú ra tay không? Dựa vào thực lực của đạo hữu, ngươi ta liên thủ, hơi thi mưu kế, có hi vọng tru sát Tất Phương! Vì đạo hữu trút cơn giận!”

Tần Tang nhấp một ngụm trà, kỳ quái nói: “Bần đạo có thể thoát khỏi hiểm cảnh, có công lao của hai vị đạo hữu, theo lý nên lưu lại góp một phần sức. Bất quá, chiến tranh giữa hai tộc, một mình bần đạo chẳng đáng là bao. Phong đạo hữu sao không mau chóng truyền tin ra ngoài, cảnh cáo các đạo hữu khác? Chẳng lẽ bọn họ để Phong đạo hữu một mình gánh chịu ân oán hai tộc?”

Chiến tranh của Tu tiên giới, thời gian không chỉ tính bằng năm.

Quân không thấy, ba vực đại chiến ở Bắc Thần Cảnh kéo dài đến hai trăm năm đó sao.

Tần Tang một mình du lịch bên ngoài, vốn không ràng buộc, không muốn bị vây khốn ở một nơi, vì người không liên quan mà liều mạng.

Phong Thượng Sư giải thích: “Nếu phát triển đến tình trạng đại chiến hai tộc, các đạo hữu khác đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Trước đó, Phong mỗ cần phân biệt rõ ràng thế cục, để tránh cảnh báo truyền đi rồi, Yêu tộc lại chỉ phô trương thanh thế. Đạo hữu yên tâm, Thẩm đạo hữu bọn họ đang tìm cách liên lạc với các đạo hữu ở quần đảo Tinh Sa, không lâu nữa, sẽ có thể thấy rõ ý đồ của Yêu tộc, nhằm vào đó mà bố cục. Trong lúc này, cần phòng bị âm mưu quỷ kế của Yêu tộc, ta lo nhân thủ không đủ, phòng tuyến có sơ hở, sẽ bị Yêu tộc thừa cơ.”

Tần Tang lộ vẻ chần chờ.

Do dự một hồi, nói: “Đã Phong đạo hữu mở lời, bần đạo cũng không có việc quan trọng, trấn thủ một nơi ở phòng tuyến một thời gian cũng không ngại. Bất quá… Bần đạo tuy bị truy sát, nhưng không có tổn thất gì thực chất. Có thể diệt trừ cừu gia cố nhiên là tốt, nhưng nếu không có cơ hội phục thù, thì cũng không quá để ý.”

Phong Thượng Sư hiểu rõ ý của Tần Tang, sẽ chỉ ra tay trong phạm vi thực lực cho phép.

Bọn họ một đường tu luyện tới cảnh giới này, ai mà không ân oán quấn thân.

Nếu mỗi lần kết thù đều ghi nhớ trong lòng, tâm cảnh đã sớm sụp đổ.

Ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn, Phong Thượng Sư trầm ngâm một lát, nói: “Nghe nói Minh Nguyệt đạo hữu đang tìm kiếm bí thuật ngự trùng, rất hứng thú với «Trùng Hoa Kinh» của Bách Hoa Cốc?”

Tần Tang gật đầu, nhìn Phong Thượng Sư.

“Tu sĩ tinh thông ngự trùng chi đạo chỉ là số ít, Bách Hoa Cốc phải kể đầu tiên, đạo hữu tu tập đạo này, nếu được Bách Hoa Cốc chủ chỉ điểm, nhất định sẽ rất tinh tiến. Đáng tiếc, Bách Hoa Cốc xưa nay thần bí lại làm việc cổ quái, hiếm khi tiếp xúc với ngoại giới, đạo hữu muốn kết giao với Bách Hoa Cốc chủ, tất phải tốn nhiều công sức.”

Phong Thượng Sư tiếc nuối, tỏ vẻ tiếc hận cho Tần Tang.

Tần Tang nghe ý hiểu lời, “Phong đạo hữu chẳng lẽ có biện pháp?”

Phong Thượng Sư lộ ý cười: “Không sai, Phong mỗ ra ngoài du lịch, từng cùng Bách Hoa Cốc chủ kết xuống chút giao tình. Phong mỗ ở giữa dẫn tiến, chỉ cần yêu cầu của Tần đạo hữu không quá phận, Bách Hoa Cốc chủ hẳn sẽ nể mặt Phong mỗ đôi chút. Đạo hữu nếu không tin, Phong mỗ có thể dùng tâm ma lập thệ.”

Nghe vậy, Tần Tang tim đập thình thịch.

Bất kể Bách Hoa Cốc có quái dị như Phong Thượng Sư nói hay không, mình là một người xa lạ, tùy tiện đến nhà bái phỏng, rất khó khiến đối phương bỏ xuống cảnh giác.

Nếu có thể mời được Phong Thượng Sư, sự việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.

“Lỡ như thế cục nguy cấp…”

Không đợi Tần Tang nói rõ, Phong Thượng Sư khoát tay nói: “Đạo hữu yên tâm, nếu chuyện không thể làm, Phong mỗ sẽ không đem tính mạng của mình đặt ở nơi này!”

“Vậy bần đạo cung kính không bằng tuân mệnh!”

Tần Tang khẽ gật đầu, đáp ứng.

Phong Thượng Sư mừng rỡ, chủ động lập lời thề, bất kể kết quả lần này thắng hay bại, sau đó hắn đều sẽ tuân thủ lời hứa, giúp Tần Tang dẫn tiến.

Vài ba câu đã đạt thành hợp tác.

Phong Thượng Sư cùng Tần Tang rời Phong Dương Sơn ngay, bay về phía hòn đảo nhỏ vô danh.

Lên đảo, Tần Tang lần lượt làm lễ ra mắt với ba người kia.

Năm vị Nguyên Anh tu sĩ lấy bản đồ ra, thương nghị một phen, quyết định để Tần Tang đóng giữ một hòn đảo tên là Thú Thần Đảo.

Thú Thần Đảo nằm ở hướng Tây Bắc lệch về phía đầu nhọn của mặt trăng, nằm giữa mấy đạo phòng tuyến, là một nơi quan ải tương đối trọng yếu.

Tần Tang cầm lệnh bài cùng bảo vật truyền tin, đi trước một bước, tới Thú Thần Đảo.

Đưa mắt nhìn thân ảnh Tần Tang biến mất ở chân trời.

Phong Thượng Sư đám người thu liễm thần sắc, nhìn nhau.

Nữ tu đội mũ phượng thấp giọng hỏi: “Phong đạo hữu không nói cho hắn biết chuyện phản đồ Huyền Thiên Cung?”

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 272: Cái thứ hai cược

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 10, 2025

Chương 1397: Hắc Chiểu Trạch

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 10, 2025

Chương 271: Chúng tâm khó dò

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 10, 2025