Chương 1294: Tin tức tốt | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 09/03/2025

“Không ngờ còn có cơ hội gặp lại đạo trưởng!”

Thượng Quan Lợi Phong ánh mắt phức tạp, vừa mừng rỡ khi gặp lại cố nhân, lại vừa có chút câu nệ. Nhớ tới một chuyện, hắn vội hỏi: “Không biết vị đạo trưởng kia hiện tại ở đâu?”

Tần Tang thở dài: “Vân Du Tử tiền bối đã vũ hóa từ nhiều năm trước.”

Thượng Quan Lợi Phong im lặng, cảm giác tự ti mặc cảm ngược lại phai nhạt đi mấy phần, ít nhất bản thân hắn vẫn còn sống.

Ầm ầm!

Phía xa đột nhiên vang lên tiếng sấm, đất rung núi chuyển.

Trong mây đen, điện xà múa cuồng, lôi quang như một vầng mặt trời, ầm vang bộc phát, cơ hồ xé toạc cả mây đen, sấm sét kinh thiên động địa.

Trong lôi quang, thấp thoáng một bóng hình cự điểu, hai cánh như mây che trời, tựa như Thần Điểu thống ngự sấm sét, ngửa đầu lên trời, phát ra một tiếng kêu sắc nhọn.

Khiến người nhìn mà biến sắc, nghe mà kinh hãi.

Tần Tang ngưng mắt nhìn lại, thấy là Kinh Vũ đang thi triển thần thông, thanh thế kinh người như thế, nhất định là gặp cường địch, sắc mặt hơi đổi, trầm giọng nói: “Bây giờ không phải lúc ôn chuyện, sau này có thể dựa vào lệnh bài này tìm ta… Đạo hữu cẩn thận chút.”

Tần Tang ném cho Thượng Quan Lợi Phong một cái lệnh bài, sau lưng lôi dực vỗ mạnh, hóa thành một đạo thiểm điện, lao thẳng về phía mây đen.

Thượng Quan Lợi Phong há miệng, muốn nói lại thôi, mãi đến khi thân ảnh Tần Tang biến mất khỏi tầm mắt, mới nhớ ra mình quên hỏi thân phận chân chính của Thanh Phong đạo trưởng.

Thanh Phong đạo trưởng nhất định là dùng tên giả, nếu không bản thân hắn không thể nào chưa từng nghe qua.

Hắn vội vàng xoay lệnh bài trong tay, nhìn thấy một chữ “Tần”.

Lại nghĩ tới đôi cánh phượng tuyệt đẹp không giống thật sau lưng Tần Tang.

Thượng Quan Lợi Phong đột nhiên nghĩ đến một người, hai mắt trợn trừng.

“Là hắn!”

Tội Uyên mưu đồ đã lâu, bày ra sát trận ở đây, dẫn dụ quân địch vào tròng.

Hai vực đồng minh rơi vào cạm bẫy, dấu hiệu thất bại đã xuất hiện.

Không ngờ Tần Tang và những người khác ngoài ý muốn gia nhập chiến trường, có thêm biến số này, thế cục rất nhanh liền thay đổi. Sau một phen kịch chiến, Nguyên Anh của Tội Uyên thấy không cách nào giành thêm lợi thế, đành phải vội vàng thu binh.

Sau đại chiến, ba người Tần Tang đang điều tức.

“Nhờ có ba vị đạo hữu, nếu không lần này không chỉ tổn binh hao tướng, hai người chúng ta e rằng cũng lành ít dữ nhiều.”

Thống soái đường đại quân này có hai vị Nguyên Anh, một người trong đó sau khi thu nạp tàn binh, đi tới trước mặt bọn họ, chắp tay tạ ơn.

Người này là trưởng lão của Thiên Hành Minh, họ Tả.

Tả trưởng lão sợ hãi không thôi.

Tội Uyên lần này dã tâm cực lớn, không chỉ muốn thôn tính đường đại quân này, mà còn muốn giữ lại cả hai người bọn họ.

“Trước đó thế cục quá thuận lợi, suýt nữa quên mất Tội Uyên từng là mãnh hổ ăn thịt người, có chút lơ là liền bị bọn chúng chui vào,” Tả trưởng lão hổ thẹn giải thích.

Tần Tang đứng dậy, trầm giọng nói: “Diệp lão ma xem ra vẫn là không cam lòng, lần này hẳn là đã sớm có dự mưu phản kích, khẳng định không chỉ Tả đạo hữu bị tập kích. Bất quá, đại thế khó cản, bọn chúng muốn mượn cơ hội này ngăn trở bước tiến của chúng ta, cũng chỉ là vọng tưởng!”

Lời còn chưa dứt, một vị Nguyên Anh khác vội vàng bay tới, “Vừa mới nhận được tin tức từ đạo trưởng, có mấy đường đại quân cũng bị tập kích giống chúng ta, đạo trưởng lệnh cho chúng ta cố thủ không lùi, viện binh rất nhanh sẽ đến…”

Mọi người nhìn nhau.

Chân Nhất lão đạo có phán đoán giống Tần Tang, đây là hồi quang phản chiếu của Tội Uyên, chỉ cần phá tan đợt tấn công này, Tội Uyên sau đó sẽ không còn sức phản công!

Đại cục làm trọng.

Không kịp gặp Thượng Quan Lợi Phong.

Sau khi nhận được tin tức, Tần Tang và những người khác để Tả trưởng lão ở lại thu dọn tàn cuộc, những người còn lại lập tức lên đường, đi những nơi khác trợ giúp.

Tần Tang và Kinh Vũ gần như không ngừng nghỉ, di chuyển qua mấy chiến trường.

Hai vực đồng minh thế như chẻ tre, khí thế ngút trời, cho dù bị chặn lại nhất thời, cũng không dễ dàng bị đánh bại như vậy, phần lớn đều có thể cố thủ đến khi viện binh tới, sau đó tổ chức phản công, không hình thành thế bị bại.

Đây là một trận đại hội chiến, kéo dài suốt hai ngày hai đêm.

Sau cuộc chiến, mưa to tầm tã.

Nước mưa gột rửa hết máu tanh của hai ngày qua.

Đợt tấn công cuối cùng của Tội Uyên bị đánh lui, thấy triệt để không còn cơ hội, cuối cùng chiến tranh cũng chấm dứt.

Trận chiến này, hai vực đồng minh bị tổn thất, là tổn thất thảm trọng nhất kể từ khi bắt đầu phản công, nhưng cũng khơi dậy hung tính của bọn họ, rất nhanh đã giáng trả Tội Uyên đòn càng hung ác hơn.

Hai tháng sau.

Từ sau trận đại hội chiến, thế cục rất ít khi xuất hiện biến động.

Trước khi Tội Uyên phát động xâm lấn, khu vực trung tâm của đại bình nguyên là vùng đệm giữa Tội Uyên và Thiên Hành Minh, luôn là khu vực tranh chấp, hôm nay đại quân của hai vực đồng minh đã vượt qua nơi này, tiến về phía nội địa của Tội Uyên.

Đại quân đi qua nơi nào, thành trì, linh khoáng vốn thuộc về Tội Uyên đều lần lượt đổi chủ, hai vực đồng minh thấy được lợi ích, tự nhiên không muốn dừng tay ở đây.

Các Nguyên Anh thương nghị xong, phán đoán Tội Uyên đã có ý định rút lui về hang ổ, quyết định tiếp tục truy kích, đuổi Tội Uyên ra khỏi bình nguyên.

Còn như tiến vào hang ổ của Tội Uyên, mọi người đều rõ ràng khả năng không lớn, ắt sẽ kích thích tu sĩ Tội Uyên tử chiến, hai vực đồng minh cho dù có thể thắng, cũng phải trả giá cực kỳ thảm trọng.

Thiên Hành Minh và Tội Uyên vốn đã có thù sâu, có người nhao nhao muốn thử, nhưng tu sĩ Tiểu Hàn Vực đều rất tỉnh táo, không hứng thú với chuyện này, sẽ không điên cuồng theo bọn họ.

Trận chiến này, bên thắng lớn nhất, ngoài Tiểu Hàn Vực ra không thể là ai khác.

Bất luận lợi ích khác, tài nguyên trên bình nguyên, Tiểu Hàn Vực vốn không có tư cách nhúng tay, hiện tại trực tiếp nắm giữ một nửa, còn có thể đả thông thông đạo tiến vào sa mạc. Hơn nữa bản thổ Tiểu Hàn Vực chưa hề bị chiến hỏa, Tội Uyên luôn bị chặn lại ở Thiên Hành cao nguyên, bọn họ chỉ là bỏ ra nhân lực mà thôi.

Một tòa thành nhỏ không tên.

Một đường đại quân tiến đánh tới, đuổi đi tu sĩ Tội Uyên, đang chỉnh đốn trong thành.

Thành Chủ Phủ.

Lý Ngọc Phủ cầm trong tay một cái lệnh bài, vội vàng đi vào tiểu viện tĩnh lặng nhất trong phủ.

Lần trước bế quan xong, Lý Ngọc Phủ thành công đột phá Kim Đan trung kỳ.

Gần đây liên tục chinh chiến, nhưng Lý Ngọc Phủ không hề cảm thấy mệt mỏi, khoảng thời gian này, ngay cả khi hắn ngồi thiền, khóe miệng đều mang theo ý cười.

Lý Ngọc Phủ nhớ tới sư tổ năm đó đánh giá sư bá, vô cùng bội phục, khi hai người chỉ mới ở Trúc Cơ kỳ, sư tổ đã nhìn ra tiềm lực của sư bá.

Sau trận chiến này, chiến lợi phẩm mà hai vực đồng minh thu hoạch được khẳng định không thể thiếu phần của Tần Tang, chỉ cần phân chia được mấy chỗ tài nguyên khoáng sản trên bình nguyên, liền có thể chống đỡ một tông môn phát triển.

Hắn và Mai Cô theo ý của Tần Tang, cũng tìm kiếm đệ tử cho Thanh Dương Quán trong đám tán tu, lấy ra danh tiếng của Tần Tang, rất ít người không động tâm, quả thực tìm được vài hạt giống tốt.

Có thể suy ra, một khi Tần Tang tuyên bố khai tông lập phái, Thanh Dương Quán chắc chắn sẽ trở thành một thế lực mà không ai có thể coi nhẹ!

Đây là do sư bá một tay sáng lập!

“Không ngờ, nhanh như vậy đã có thể hoàn thành tâm nguyện của sư tổ…”

Lý Ngọc Phủ tâm nguyện đã xong, không còn lo được lo mất, chuyên chú vào tu luyện.

Trong lòng hắn rõ ràng, những thứ này chỉ là nhất thời.

Trong dòng sông thời gian đằng đẵng, những tông môn sớm nở tối tàn nhiều không kể xiết.

Thanh Dương Quán nội tình còn yếu, nhưng nội tình thứ này, không phải một sớm một chiều có thể nâng cao, sư bá có năng lực lớn đến đâu cũng không làm được, trách nhiệm này nằm ở những hậu bối như bọn họ!

Lý Ngọc Phủ nắm chặt lệnh bài, thần sắc kiên định, đi tới trước tiểu viện, nhẹ nhàng xúc động cấm chế, khẽ nói: “Sư bá, vị cố nhân mà ngài nói, lúc này đang ở bên ngoài Thành Chủ Phủ, muốn bái phỏng sư bá.”

Bên trong truyền ra thanh âm của Tần Tang, “Ồ? Cuối cùng cũng đến, dẫn hắn vào đi…”

“Vâng!”

Tần Tang đi ra khỏi tĩnh thất, ngưng đất thành đá, hóa thành bàn đá.

Sau lần gặp mặt trước, Thượng Quan Lợi Phong lần đầu tiên đến đây bái phỏng.

Tần Tang cũng không phái người tìm hắn, giống như đã quên mất người này, bất quá hắn vẫn luôn sai người âm thầm điều tra, đã hiểu rõ một chút về phẩm hạnh của Thượng Quan Lợi Phong.

Một lát sau, Lý Ngọc Phủ dẫn Thượng Quan Lợi Phong tới, thi lễ một cái, lặng lẽ lui ra ngoài.

“Tần… Tiền bối.”

Thượng Quan Lợi Phong chần chừ một chút, cúi người định hành lễ, lại cảm thấy một cỗ lực nhu hòa nâng hắn dậy.

“Ngươi ta quen biết từ thuở hàn vi, hà tất phải xa lạ như thế? Sau này đạo hữu vẫn cứ gọi ta là Thanh Phong đạo trưởng, nghe cho thuận tai…”

Tần Tang cười cười, chỉ vào ghế đá phía trước, “Ngồi!”

“Tạ ơn đạo trưởng ban thưởng ghế ngồi.”

Thượng Quan Lợi Phong theo lời ngồi xuống, thần sắc vẫn vô cùng câu nệ.

Tần Tang thầm than, chênh lệch cảnh giới vẫn còn đó, quan hệ của bọn họ không thể trở lại như ban đầu, cho dù hắn muốn chiêu hiền đãi sĩ, Thượng Quan Lợi Phong cũng không dám nhận.

Hắn quan sát vị cố nhân này.

Thượng Quan Lợi Phong ngồi thẳng tắp, trang phục của hắn không giống tu sĩ Kim Đan, mà giống như một đao khách phàm trần.

Hắn mặc kình trang, bảo đao cũng không thu vào trong cơ thể, mà đeo chéo sau lưng. Đao giấu trong vỏ, nhưng có thể mơ hồ cảm nhận được bảo đao có một cỗ đao ý sắc bén đến cực điểm, tựa như vừa ra khỏi vỏ liền phải khát máu!

Đây là bí thuật độc hữu của Thượng Quan Lợi Phong, súc dưỡng đao ý.

“Đạo hữu có phải gặp chuyện gì không?”

Tần Tang chú ý tới vẻ do dự trong ánh mắt Thượng Quan Lợi Phong, mở miệng hỏi.

Thượng Quan Lợi Phong giống như bị nói trúng tâm sự, thần sắc căng thẳng, có chút luống cuống tay chân.

Sau khi quyết định đến bái phỏng Tần Tang, Thượng Quan Lợi Phong vẫn luôn do dự không quyết, không xác định sau khi gặp mặt nên mở miệng như thế nào. Bọn họ tuy là cố nhân, nhưng cũng chỉ liên thủ qua một lần mà thôi.

Hai trăm năm không gặp, so với người xa lạ thì có khác biệt bao nhiêu?

Thượng Quan Lợi Phong không cảm thấy, chút tình cảm này có thể khiến Nguyên Anh tổ sư nhìn hắn với con mắt khác, huống chi bản thân hắn không lâu trước đây còn được đối phương cứu một mạng.

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 1320: Thực Hỏa Thú

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 9, 2025

Chương 195: Thật có Thủy Công?

Lạn Kha Kỳ Duyên - Tháng 3 9, 2025

Chương 1319: Hư Linh Phái

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 3 9, 2025