Chương 1272: Báo tin | Khấu Vấn Tiên Đạo
Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 09/03/2025
Nơi đây từng là Huyết Ngục, pháp trường trải khắp mặt đất, phong ấn vô số năm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự thảm liệt và huyết tinh năm xưa từ khắp những phế tích còn sót lại.
Giữa thiên địa, một màu máu bao trùm.
Huyết vụ nồng đậm, âm tà chi lực tràn ngập.
Kẻ xâm nhập nơi này, tựa như lạc vào biển máu, âm lãnh thấu xương, xung quanh tràn ngập bầu không khí cực kỳ đè nén và quỷ dị, tâm thần bất giác căng thẳng.
Cổ cấm càng là khắp nơi có thể thấy.
Bất quá, thứ nguy hiểm nhất kỳ thực không phải cổ cấm, mà là vật sống.
Loại quái vật được thai nghén từ nơi âm tà, huyết tinh này, tất phải có thiên tính hỗn loạn, thị sát, cực kỳ nguy hiểm.
May mắn thay, từ khi tiến vào huyết vụ bồn địa đến nay, ngoại trừ huyết nhục khôi lỗi trong Hắc Tháp Trận, bọn hắn vẫn chưa gặp phải quái vật sống nào. Dù cho huyết nhục khôi lỗi, bản thân cũng chỉ là cái xác không hồn, không có linh trí.
Nhưng ngay khi xông ra cánh cửa máu, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Phía trước Kỳ Môn Đại Trận cũng có chút khựng lại.
Việc bọn hắn lo lắng nhất đã phát sinh!
Ầm!
Ầm!
“Gào!”
…
Đại địa chấn động.
Từ sâu trong huyết vụ, bốn phương tám hướng truyền đến từng cơn tiếng vang.
Tựa như vô số cự thú đang chạy, tiếng bước chân chà đạp mặt đất.
Theo sau mà đến, còn có những tiếng gầm rú lúc lên lúc xuống, có tiếng ở rất xa, nghe không rõ, nhưng có tiếng lại quanh quẩn ngay gần đây.
Huyết vụ và cổ cấm ngăn trở tầm mắt, hết thảy về quái vật đều là ẩn số, chỉ có tiếng vang và tiếng hô không ngừng quanh quẩn bên tai, khiến người ta kinh hãi run rẩy.
Sao đột nhiên lại xuất hiện dị biến?
Mọi người mờ mịt nhìn quanh, cảm giác mình đã bị quái vật bao vây. Đập vào mắt là thế giới màu máu, không tìm thấy quái vật, nhưng phát hiện từ sâu trong huyết vụ có sóng chấn động truyền đến, dẫn đến huyết vụ chấn động, một cảnh tượng hỗn loạn cực độ.
Trong chốc lát, lòng người hoảng hốt.
Bọn hắn tuy là những cao thủ đỉnh tiêm của đương thời, nhưng tu tiên giới có thể uy hiếp được bọn hắn tồn tại không phải là ít, nhất là tại những nơi như Huyết Hồ, Tử Vi Cung.
Những thảm kịch tương tự, đã phát sinh không chỉ một lần.
Tần Tang hơi biến sắc, nhớ tới việc hắn và Đông Dương Bá từng kinh động một quái vật không rõ dưới đáy Huyết Hà.
Khi rời khỏi Huyết Hà, hắn đã cố ý dừng lại bên ngoài một hồi, thấy quái vật kia sau khi tỉnh lại không có động tĩnh gì, chờ đến khi Huyết Hà khôi phục lại bình tĩnh, mới tự mình rời đi.
Lẽ nào là do chính mình gây ra?
Tần Tang thầm nghĩ trong lòng.
Khi đó, quái vật thức tỉnh chỉ có một con, hiện tại trong huyết vụ không biết ẩn nấp bao nhiêu con, nếu như đều có thực lực so sánh với con quái vật kia, tình cảnh của bọn hắn sẽ vô cùng nguy hiểm!
Kỳ Môn Đại Trận hơi dừng một chút, liền lao đầu vào huyết vụ.
Địch thủ truy đuổi không bỏ, bọn hắn không quản được trong huyết vụ là quái vật gì.
Tần Tang đám người liếc nhau, không hẹn mà cùng dừng lại, mở to mắt nhìn Kỳ Môn Đại Trận biến mất khỏi tầm mắt.
Tìm ra nguyên nhân dị biến, thăm dò nội tình của quái vật, mau chóng thoát khỏi nguy hiểm, mới là việc khẩn yếu, bọn hắn không muốn chôn cùng Diệp lão ma.
Đúng lúc này, trong huyết vụ đột nhiên lóe ra một bóng người.
Nhìn thấy người này, trong mắt Tần Tang lóe lên một tia dị sắc.
Mọi người cũng đều có chút ngoài ý muốn.
Hẳn là Đông Dương Bá, kẻ đã mất tích một thời gian dài!
Đông Dương Bá vẫn như cũ một thân cẩm bào, nho nhã theo người, sắc mặt mang theo vài phần trắng bệch không bình thường, hình như đã bị thương, bất quá khí tức coi như ổn định.
“Đạo hữu đây là?”
Mọi người tránh ra khỏi đại trận, nhìn Đông Dương Bá.
Có mấy đạo tầm mắt, mờ mịt quét qua giữa Tần Tang và Đông Dương Bá, thần sắc khác nhau.
Tần Tang không nói một lời, tự mình suy tư điều gì.
Vừa rồi Tần Tang bại lộ thân phận, trong bọn họ, những kẻ cơ cảnh liền mơ hồ nghĩ đến, Đông Dương Bá không hiểu mất tích, có thể nào lại không liên quan đến Tần Tang? Hắn có thể ép Diệp lão ma tự bạo hóa thân, hữu tâm tính kế vô tâm, hoàn toàn có năng lực chém giết Đông Dương Bá.
Tần Tang huyết tế Huyết Ma hóa thân, hiển lộ chân dung, một màn này đã khắc sâu vào trong óc mọi người.
Không ai ngốc đến mức ở trước mặt chất vấn.
Ép một vị đỉnh tiêm cao thủ vừa lập đại công rời đi, thực sự là không khôn ngoan. Vạn nhất hắn đảo hướng Tội Uyên hoặc Thiên Yêu Khâu, mới là hối hận không kịp.
Huống chi, cũng không tìm ra chứng cứ.
Ai cũng không rõ ràng chuyện này đối với vị tổ sư ngày xưa và hậu bối này có ân oán gì, có phải đã đến mức ngươi chết ta sống hay không.
Đông Dương Bá lách mình tới trước mặt mọi người, nhìn thấy Tần Tang đã tháo mặt nạ xuống, con ngươi hơi co rụt lại, tiếp theo thần sắc như thường nói: “Huyết Hồ bên trong quái vật thức tỉnh, ta sơ suất bị thương, bị quái vật vây khốn, lỡ mất thời gian ước định. Cũng may, ta men theo dấu vết chư vị đạo hữu để lại, tìm tới nơi này. Quái vật thị sát điên cuồng, có những tồn tại phi thường đáng sợ, nơi đây không thể ở lâu, mau theo ta rời đi!”
Có người bí mật quan sát Đông Dương Bá và Tần Tang.
Tần Tang và Đông Dương Bá thần sắc đều rất bình thường, hình như không thấy được đối phương, Đông Dương Bá đã sớm biết thân phận của Tần Tang.
Ngược lại càng tăng thêm sự hoài nghi của bọn họ.
Giữa hai người này nhất định là có chuyện!
Bất quá bây giờ không phải lúc quan tâm những việc vặt này.
“Trước khi đến hết thảy đều bình thường, đạo hữu có biết những quái vật này xuất hiện từ khi nào không? Vì sao đột nhiên thức tỉnh? Lai lịch ra sao?” Thông U Ma Quân nhíu mày, liên tục hỏi.
Đông Dương Bá nói: “Nơi đây lòng đất kỳ thực có vô số Huyết Hà, đan xen ngang dọc, huyết vụ chảy xuôi, bọn chúng ngủ say dưới đáy Huyết Hà, bắt đầu thức tỉnh chỉ là số ít, gần như chỉ ở trong Huyết Hà du đãng, hẳn là đã bị ảnh hưởng bởi việc chúng ta mở ra phong ấn, bị thức tỉnh. Nhưng không lâu trước đây, không biết xảy ra chuyện gì, toàn bộ cổ cấm trong Huyết Hồ đều chấn động, quái vật đột nhiên cùng lúc thức tỉnh, xông ra mặt đất…”
Lên tiếng hỏi thời điểm, Thanh Quân trầm giọng nói: “Chính là thời điểm Diệp lão ma đánh vỡ lồng giam phong ấn!”
“Chẳng lẽ cũng là những Huyết Ngục thủ vệ tương tự huyết nhục khôi lỗi? Trung tâm phong ấn bị phá, ảnh hưởng đến toàn bộ Huyết Hồ?”
Thông U Ma Quân vội hỏi Đông Dương Bá về ngoại hình của quái vật, quả nhiên rất tương tự với huyết nhục khôi lỗi.
“Vừa rồi khi xuyên qua Hắc Tháp Trận, huyết nhục khôi lỗi hình như không được bình thường cho lắm.”
Có người nhớ lại nói.
Tội Uyên nóng lòng đào mệnh, tận lực tránh đi huyết nhục khôi lỗi trong Hắc Tháp Trận, bọn hắn cũng không chú ý tới huyết nhục khôi lỗi có dị dạng gì.
Bọn hắn lập tức quay lại cánh cửa máu, chứng thực việc này, huyết nhục khôi lỗi bị Hắc Tháp Trận hạn chế, không điên cuồng bằng quái vật bên ngoài.
Nếu như mỗi một con quái vật đều có thực lực so sánh với huyết nhục khôi lỗi, bọn hắn phiền phức lớn rồi!
Vốn định chờ truy sát Diệp lão ma xong, sẽ quay lại tỉ mỉ thăm dò Hắc Tháp Trận, không ngờ lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, không dám tiếp tục lưu lại nơi này.
“Vì kế hoạch hôm nay, nhất định phải nhanh chóng rời khỏi Huyết Hồ, khôi phục Huyết Hồ phong ấn, hy vọng những quái vật kia sẽ không tự ý rời khỏi Huyết Hồ. Một khi thả quái vật ra, không chỉ Tiểu Hàn Vực đứng mũi chịu sào, toàn bộ Bắc Thần Cảnh chỉ sợ đều phải chịu một trận đại kiếp.”
Đông Dương Bá thở dài, “Vừa rồi quái vật xông ra mặt đất, ta cảm giác được, có mấy đạo khí tức cực kỳ cường đại, vượt xa ngươi ta, không thể địch lại.”
Hắn đè xuống thương thế, lựa chọn lưu lại, mà không phải quay về Tiểu Hàn Vực, là đã suy nghĩ kỹ càng.
Phàm là những ai đã chứng kiến thực lực của Tần Tang, không ai muốn đối nghịch với hắn, mà lại Tần Tang cũng không phải kẻ cô độc, có quan hệ không rõ ràng với Yêu tộc, còn có minh hữu Thanh Quân.
Nếu Tần Tang nguyện ý, nhất định sẽ rực rỡ hào quang trong việc đối phó Tội Uyên.
Đến lúc đó, một kẻ lâm trận bỏ chạy, một kẻ lập đại công, các phương thế lực Tiểu Hàn Vực hướng về ai, đã rõ ràng dễ thấy.
Mặc dù không đến nỗi hoàn toàn đảo hướng Tần Tang, nhưng Thiếu Hoa Sơn nhất định sẽ lâm vào thế bị động, bao năm kinh doanh sẽ hủy hoại trong chốc lát.