Chương 112: Phúc này họa này | Khấu Vấn Tiên Đạo
Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 24/02/2025
Thiếu Hoa Sơn cảnh sắc vẫn tươi đẹp như xưa.
Tần Tang điều khiển Phi Thiên Toa xuyên qua Kiếm Môn Quan, hướng Đạo Môn Phong bay đi. Chợt, đối diện có một người bay tới, chính là Trang Nghiêm Trang sư huynh. Trang Nghiêm vốn chuẩn bị bế quan xung kích Trúc Cơ, chẳng hiểu vì sao lại từ bỏ.
“Gặp qua Trang sư huynh.”
Tần Tang dừng độn quang, đứng cách xa thi lễ.
Trang Nghiêm ngự kiếm đáp xuống bên cạnh Tần Tang, thấy vẻ mặt hắn, nghi hoặc hỏi: “Tần sư đệ sắc mặt không tốt lắm, gặp phải chuyện gì phiền lòng sao?”
Tần Tang lắc đầu, đổi nét mặt tươi cười hỏi: “Không có, ta vừa rồi phát hiện trên Tịnh Nguyệt Phong thải hà đã tan thành mây khói, cho nên có chút nghi hoặc, không biết trong môn gần đây có chuyện gì xảy ra?”
Tịnh Nguyệt Phong không chỉ linh tú phi thường, trên không còn có vân hà phiêu đãng, ngưng tụ không tan, vô cùng dễ thấy. Trang Nghiêm nói là tông môn vì đề phòng người khác quấy rầy Thần Yên tiên tử bế quan, mà thiết lập trận pháp.
Tần Tang lần trước trở về còn chứng kiến, lần này vừa mới tiến vào Kiếm Môn Quan liền phát hiện vân hà trên Tịnh Nguyệt Phong đều tiêu tán.
Trang Nghiêm “A” một tiếng, liếc mắt nhìn Tịnh Nguyệt Phong phía xa, “Tần sư đệ ở Địa Trầm Động, còn chưa biết đi, Thần Yên tiên tử đã xuất quan ngày trước.”
“Thần Yên tiên tử xuất quan?”
Tần Tang vội vàng truy vấn, “Có thể từng đột phá Nguyên Anh kỳ?”
Nếu Thần Yên tiên tử đột phá Nguyên Anh kỳ, Thiếu Hoa Sơn liền có hai vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, một bước nhảy vọt trở thành thế lực đỉnh cao của Tiểu Hàn Vực, bọn họ – những đệ tử trong môn phái cũng sẽ nhờ đó mà được hưởng lợi, có vô vàn chỗ tốt.
Trang Nghiêm thần sắc có chút ảm đạm, lắc đầu không nói.
Tần Tang khẽ thở dài, con đường tu tiên mỗi khi tiến thêm một bước đều khó hơn lên trời. Nghe nói Thần Yên tiên tử là Thiên Linh Căn thiên chi kiêu tử, bế quan nhiều năm như vậy vẫn thất bại, Tần Tang không khỏi nghĩ đến chính mình, tâm tình càng thêm sa sút.
“Trang sư huynh, không biết Ôn sư thúc có ở Đạo Môn Phong không?”
“Sư đệ tìm Ôn sư thúc có việc gì?”
Trang Nghiêm ngữ khí dừng một chút, quan sát Tần Tang, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, luôn miệng chúc mừng: “Chúc mừng Tần sư đệ đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, là tới lấy Trúc Cơ Đan đi, Ôn sư thúc vừa vặn ở Đạo Môn Phong.”
Đưa tiễn Trang Nghiêm, nụ cười trên mặt Tần Tang nhanh chóng thu lại, đồng thời mơ hồ mang theo vài phần u sầu.
Sau khi lau đi dấu vết của Tôn Đức, Tần Tang không vội trở về Thiếu Hoa Sơn lấy Trúc Cơ Đan, mà quyết định ở yên trong động phủ một thời gian, quan sát Thiếu Hoa Sơn xử lý thế nào việc Tôn Đức mất tích.
Cuối cùng, Thiếu Hoa Sơn không hề nghi ngờ hắn, chỉ có một sư huynh sau khi sự việc xảy ra tới Địa Trầm Động, gọi hắn ra hỏi vài câu rồi vội vàng rời đi, dường như cứ như vậy bỏ qua.
Nhẹ nhõm thoát khỏi hiềm nghi, hơn nữa sắp có trong tay ba viên Trúc Cơ Đan, vốn là việc đáng mừng, thậm chí là cuồng hỉ.
Nhưng ngay sau đó một tin dữ, trực tiếp đánh Tần Tang xuống đáy vực, đến nay cảnh tình vẫn thê thảm.
Trước lúc này, hắn vẫn luôn củng cố cảnh giới, cho nên không phát hiện dị trạng của Diêm La Phiên, đến khi bắt đầu tu luyện mới phát hiện, Diêm Vương tuy không biến thành chủ hồn của Thập Phương Diêm La Phiên, nhưng vẫn cung cấp Hồn Đan, chỉ là Hồn Đan đối với Tần Tang không còn hiệu quả!
Hắn nghĩ hết mọi biện pháp, thậm chí đổi cả Diêm La Phiên khác, vẫn như cũ không có tác dụng.
Biến cố này, đối với Tần Tang mà nói như sét đánh giữa trời quang.
Thiên phú của hắn kém như vậy, tốc độ tu luyện có thể sánh ngang với nhiều tu tiên giả chân linh căn thậm chí song linh căn, hoàn toàn nhờ vào Diêm La Phiên và Hồn Đan. Không có Hồn Đan ủng hộ, tốc độ tu luyện của Tần Tang quả thực khiến người ta tuyệt vọng.
Coi như có trong tay ba viên Trúc Cơ Đan, nhưng nếu không thể trước năm mươi tuổi đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười ba, đem tu vi tăng lên tới Luyện Khí kỳ đỉnh phong, hy vọng Trúc Cơ cũng vô cùng xa vời.
Tần Tang suy nghĩ cẩn thận, trừ phi có thể thu thập đủ nhiều đan dược cố bản bồi nguyên, hoặc là tìm được một pháp khí hay công pháp tương tự Diêm La Phiên, tuy có tai hoạ ngầm lớn đối với Nguyên Thần, nhưng có thể đề thăng tốc độ tu vi, nhưng những thứ này hiển nhiên đều không dễ tìm.
Trong lòng ngổn ngang trăm mối, bất tri bất giác đã đến trước Mộc Điện của Đạo Môn Phong, Tần Tang thu thập tâm tình, thay đổi vẻ mặt tôn kính, gõ vang cửa lớn Mộc Điện.
Ôn sư thúc vừa lúc ở trong Mộc Điện xử lý việc vặt, nghe Tần Tang tới lấy Trúc Cơ Đan, thần sắc hơi kinh ngạc, cười nói: “Nhập môn thời gian ngắn như vậy, đã đột phá tầng thứ mười, xem ra ngươi phục dụng viên linh quả kia rất không tầm thường, đi theo ta.”
Tần Tang đi theo sau Ôn sư thúc, hai người rời Đạo Môn Phong, hướng sâu trong Thiếu Hoa Sơn bay đi, mãi đến khi đi tới Bảo Tháp Phong.
“Ngươi ở đây chờ.”
Ôn sư thúc dẫn Tần Tang tới trước cửa điện tầng thứ hai của Bảo Tháp Phong, lấy đi lệnh bài của hắn, phân phó hắn chờ ở ngoài cửa, một mình đi vào.
Không lâu sau, Tần Tang nghe được Ôn sư thúc gọi hắn tiến vào, chỉnh lại y phục, cúi đầu, cung kính đi vào, phát hiện trong đại điện chỉ có Ôn sư thúc cùng lão giả có tuổi kia.
“Vị này là Diệp sư huynh,” Ôn sư thúc chỉ lão giả kia nói.
Tần Tang không dám thất lễ, khom mình hành lễ, “Đệ tử Tần Tang gặp qua Diệp sư thúc.”
Diệp sư thúc kia mặc đạo bào xanh trắng, đôi mắt không lớn hơi híp lại, mang theo nụ cười dò xét Tần Tang. Nếu không phải trong mắt khi thì lóe qua từng đạo tinh quang, Tần Tang còn tưởng rằng đối diện là một lão nhân hiền hòa bình thường.
“Vị này chính là Tần sư điệt a, quả nhiên là tuấn tú lịch sự!”
Diệp sư thúc thái độ dị thường thân cận, cười tủm tỉm nói, “Xác thực đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, phù hợp yêu cầu của sư môn, hai vị chờ, ta đi lấy một viên Trúc Cơ Đan tới.”
Nghe được tiếng bước chân đi vào đại điện, Tần Tang âm thầm thở phào, may mắn không có khó khăn trắc trở gì.
Không ngờ, hắn còn chưa kịp thả lỏng, Ôn sư thúc đột nhiên phất tay bày ra một cấm chế cách âm, ho nhẹ một tiếng, trên mặt lộ vẻ xấu hổ, nói: “Tần sư điệt, Diệp sư huynh nhờ ta hỏi ngươi, có nguyện ý bán ra viên Trúc Cơ Đan này không?”
Nghe thấy lời này, Tần Tang nhất thời khẽ giật mình, tiếp đó sắc mặt hơi đổi, Trúc Cơ Đan liên quan đến đạo đồ, trừ phi đã triệt để từ bỏ Trúc Cơ, ai lại đem Trúc Cơ Đan của mình bán đi?
“Tần sư điệt không cần khẩn trương.”
Ôn sư thúc nhẹ giọng trấn an, hắn cũng bất đắc dĩ, vừa rồi Diệp sư huynh biết Tần Tang là Ngũ Hành linh căn, lập tức liền động tâm tư, cầu hắn hỗ trợ nói giúp.
Nếu không phải Diệp sư huynh đã từng giúp hắn một việc nhỏ, hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện này.
“Nếu ngươi không nguyện ý bán cũng không sao, Diệp sư huynh chỉ là thuận miệng hỏi một câu, không hề ép buộc ngươi. Nếu ngươi nguyện ý bán Trúc Cơ Đan, linh thạch, linh phù, pháp khí, đan dược, những thứ này đều dễ thương lượng, Diệp sư huynh rất có gia sản, sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
Tần Tang rơi vào trầm tư, thứ hắn cần nhất hiện tại chính là đan dược cố bản bồi nguyên. Loại đan dược này tuy hiếm, nhưng vẫn có thể mua được, Trúc Cơ Đan mới thật sự là có tiền cũng khó mua. Đệ tử của tu tiên tông môn nhiều nhất cũng chỉ được một viên, tán tu càng không dám nghĩ tới.
Qua thôn này liền không có tiệm này, hắn không cần suy xét liền quyết định chắc chắn không đổi.
Bất quá, đối phương là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, dù cự tuyệt cũng không thể quá thẳng thừng.
Tần Tang nghĩ nghĩ, vẻ mặt khó xử nói: “Khởi bẩm Ôn sư thúc, đệ tử một mực hướng về Tiên Đạo, chưa hề dao động, không thử một phen, chung quy không cam lòng…”