Chương 108: Tự tiện xông vào | Khấu Vấn Tiên Đạo

Khấu Vấn Tiên Đạo - Cập nhật ngày 24/02/2025

“Tôn sư huynh, các vị đạo hữu, lần tụ hội sau ta e rằng không thể tới được, xin cáo lỗi trước với chư vị.”

Tần Tang nâng chén rượu, kính một vòng.

Một kiếm khách áo xanh khẽ nhíu mày, nghiêng người hỏi: “Tần đạo hữu, có phải ngươi sắp đột phá?”

Tần Tang mỉm cười gật đầu, nhất thời nhận được vô số lời chúc mừng cùng ánh mắt hâm mộ.

Từ khi nhập Thiếu Hoa Sơn đến nay, hắn chưa từng lơi là tu luyện, mấy ngày trước rốt cục cảm ứng được khí cơ đột phá tầng thứ mười, hai ngày nay hắn dừng lại tu luyện, điều dưỡng tâm cảnh, chuẩn bị đêm nay trở về bế quan đột phá.

Lần đột phá này, hắn có thể trở về Thiếu Hoa Sơn lĩnh một viên Trúc Cơ Đan, bất quá Tần Tang không định lập tức phục dụng, với thiên phú của hắn, quá sớm phục dụng chỉ phí hoài một viên Trúc Cơ Đan, hắn đã tu luyện lâu như vậy, có đủ kiên nhẫn đợi đến khi đột phá tầng thứ mười ba.

Đáng tiếc Khôi Âm Tông phát động quá sớm, đợi thêm vài năm nữa, hắn có thể có hai viên Trúc Cơ Đan.

Tôn Đức cũng cao hứng dị thường, nâng chén rượu lên, hướng về phía Minh Nguyệt, hô lớn: “Vậy thì chúc Tần huynh đệ sớm ngày đột phá, chúng ta sẽ chuẩn bị tiệc mừng cho ngươi!”

Trở lại động phủ, Tần Tang dò xét Địa Trầm Động một phen, dùng Truyền Âm Phù báo cho sư môn, theo lệ thường bày Hoặc Thần Kính ở động phủ, sau đó ngồi trên bồ đoàn làm từ Thủy Tâm Trúc, nhẩm lại vài lần «Thanh Tĩnh Kinh», chờ đạt đến tâm như chỉ thủy cảnh giới, liền trầm tâm nhập định, vận chuyển công pháp.

Bình cảnh tầng thứ mười cũng khó đột phá như tầng thứ chín, nhưng có dấu vết để lần theo, chỉ cần công phu mài dũa, trong nháy mắt hơn hai mươi ngày trôi qua, Tần Tang thuận lợi đột phá tầng thứ mười. Mặc dù trong lòng mừng như điên, nhưng hắn không dừng lại, vẫn nhập định tu luyện, củng cố cảnh giới vừa đột phá còn chưa ổn định.

Thời gian từng ngày trôi qua, Tần Tang vẫn không xuất quan, bên ngoài động phủ của hắn lại có thêm mười mấy tấm Truyền Âm Phù.

Địa Trầm Động tĩnh mịch, hoang vu, một luồng Âm Sát chi khí từ lòng đất cuồn cuộn xông ra, ý đồ phá vỡ cấm chế phong tỏa, Âm Sát chi khí tràn lan không ngừng gặm nhấm cây cỏ, núi rừng xung quanh.

Hôm nay, đột nhiên một bóng người lặng lẽ xông vào khu vực này, đứng ở rìa cửa hang Địa Trầm Động, hai mắt nhìn chằm chằm cửa hang tĩnh mịch phía dưới, ánh mắt biến ảo khôn lường.

Người này mặc Tịnh Trần Sam của Thiếu Hoa Sơn, hẳn là Tôn Đức!

Tôn Đức nhìn chằm chằm Địa Trầm Động một hồi, trên mặt hiện lên vẻ trầm tư, lẩm bẩm nói: “Một tháng, cũng đủ rồi, hy vọng Tần sư đệ ngươi có thể cố gắng lên một chút.”

Dứt lời, Tôn Đức nhìn quanh một chút, thân ảnh lướt nhanh, từ một khe nứt bên cạnh tiến vào Địa Trầm Động, hắn tựa hồ rất quen thuộc Địa Trầm Động, những vết nứt, lối đi quanh co khúc khuỷu bên trong như lòng bàn tay, thân ảnh hắn liên tục chớp động, chẳng mấy chốc đã xuất hiện trước động phủ của Tần Tang.

Nhìn thấy những tấm Truyền Âm Phù dừng ở ngoài cấm chế động phủ, Tôn Đức đếm, không thiếu một tấm nào, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, phất tay thu hết những tấm Truyền Âm Phù này vào.

‘Phanh phanh…’

Tôn Đức đứng trước cửa hang, gõ nhẹ hai tiếng lên cửa đá, không nghe thấy trả lời, liền không kịp chờ đợi đưa tay đặt lên cửa, lòng bàn tay linh lực dũng động, cấm chế động phủ lập tức bắt đầu tan rã.

Trong động phủ, Tần Tang vừa sợ vừa giận, hắn bị tiếng đập cửa đánh thức, vừa mới bình phục khí huyết tỉnh lại, còn đang nghi hoặc lúc này ai sẽ tới tìm hắn, tiếp đó liền phát hiện người bên ngoài động phủ vậy mà lại phá hư cấm chế.

Sư môn mở ra động phủ, lưu lại cấm chế không hề yếu, tán tu bình thường rất khó xông vào, Tần Tang vì bảo đảm vẹn toàn, mới bày Hoặc Thần Kính làm bảo hộ.

Kẻ xông vào lại có thể dễ dàng phá giải cấm chế như vậy, hắn rốt cuộc là ai?

Tần Tang suy nghĩ cẩn thận, từ khi gia nhập Thiếu Hoa Sơn đến nay, hắn luôn an phận thủ thường, chưa từng tranh đấu cùng người khác, hẳn là không đắc tội ai. Chẳng lẽ là tán tu bên ngoài, trong lúc vô tình xông vào Địa Trầm Động, phát hiện bên trong có động phủ của tu tiên giả, cho nên nảy sinh lòng tham?

Bất luận người này có thân phận gì, ngang nhiên xông vào động phủ của mình, nhất định là không có ý tốt. Người này đang ở ngoài động phủ, phi phù cho sư môn cầu cứu khẳng định sẽ bị ngăn lại.

Tần Tang tâm niệm thay đổi rất nhanh, nhìn thấy trận pháp kính trước mặt, trong lòng tạm thời yên ổn, thầm nghĩ trận pháp kính ngay trước cửa, chỉ cần thôi phát trận pháp kính, kẻ xâm phạm mở cửa động phủ, ngay lập tức sẽ trúng chiêu, nếu như địch nhân thế lớn, chờ hắn bị trận pháp kính vây khốn, mình sẽ thừa cơ đào mệnh, phi phù cầu cứu.

Mình có một thân cực phẩm pháp khí, coi như không đánh lại, kiên trì đến khi sư môn tới cứu viện cũng không khó lắm, huống chi còn có viên hạt châu màu đen kia.

Nếu như người này thực lực không đủ, một kiếm giết chết, cũng không ai có thể nói mình không phải, Địa Trầm Động vốn là nơi tốt để hủy thi diệt tích.

Nghĩ tới đây, Tần Tang rất nhanh liền tỉnh táo lại, nhìn cấm chế phía trước cửa động ba động không ngừng, phân ra một phân thân ngồi trên bồ đoàn, còn chân thân của hắn thì trốn vào góc nhỏ, sau đó lấy Ô Mộc Kiếm ra.

Hắn đã đột phá tầng thứ mười, linh lực trong cơ thể thâm hậu, không cần linh thạch bổ sung cũng có thể ngự kiếm giết địch, chỉ có điều thôi động kiếm khí tiêu hao quá lớn, nếu như không chuẩn bị trước, sẽ không kiên trì được quá lâu.

Để cho an toàn, Tần Tang vẫn lấy ra một viên trung phẩm linh thạch, âm thầm tích súc linh lực.

Chỉ chốc lát sau, cửa lớn động phủ phát ra tiếng ‘két’, ánh sáng cấm chế lóe lên một trận, sau đó tiêu tan, cửa lớn bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Tôn Đức vừa mở cửa động phủ, trước mắt nhất thời tối đen, trúng mai phục của trận pháp kính, cả người đều bị sương mù màu đen cuốn lấy, nhưng trên mặt hắn không hề có chút kinh hoảng nào, quan sát hắc khí cuồn cuộn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, “Sát khí do Dịch lão quỷ tự mình luyện chế… Tần sư đệ thật đúng là cẩn thận, khó trách có thể sống tạm đến bây giờ, đáng tiếc ngươi đã định trước không thoát khỏi vận mệnh trở thành tế phẩm.”

Nói xong, Tôn Đức đưa tay vẽ ra một phù văn thần bí trước mặt, đánh vào trong sương mù màu đen, ngay sau đó sương mù màu đen liền có dấu hiệu tan rã.

Bên ngoài, Tần Tang nhìn rõ ràng hơn, Tôn Đức vừa tiến vào trận pháp kính không lâu, bản thể Hoặc Thần Kính đột nhiên rung động kịch liệt, phát ra tiếng ‘rắc rắc’ nhỏ bé, phía trên bắt đầu xuất hiện từng vết rạn nhỏ, mắt thấy sắp bị hủy, sương mù màu đen ở giữa càng tiêu tán với tốc độ kinh người.

Vốn là phát hiện kẻ xông vào hẳn là Tôn Đức, Tần Tang phi thường kinh ngạc, thầm nghĩ có phải hay không là hiểu lầm.

Đương nhiên, Tần Tang đồng thời không có ý định dừng tay, Tôn Đức tự tiện xông vào động phủ, có hiểu lầm hay không, cũng phải chờ bắt lại rồi nói, nếu không nguy hiểm sẽ là chính mình.

Nhìn thấy Hoặc Thần Kính bị Tôn Đức nhẹ nhõm phá giải, Tần Tang trong lòng kinh hãi, không dám chần chờ chút nào, nhẩm đọc kiếm quyết, kiếm khí trên Ô Mộc Kiếm tăng vọt, trong nháy mắt chui vào trong hắc khí.

“A!”

Trong sương mù màu đen vang lên một tiếng hét thảm, tiếp đó Tôn Đức chật vật bay ra khỏi trận pháp kính, cánh tay trái của hắn bị đứt lìa, máu tươi tuôn ra như suối, nụ cười đắc ý đã sớm biến mất không thấy gì nữa, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Tôn Đức một tay che lấy vết thương, cùng Tần Tang băng lãnh ánh mắt nhìn nhau, hai mắt đột nhiên máy động, biểu hiện trên mặt khiếp sợ không gì sánh nổi, nghẹn ngào kêu to: “Tầng thứ mười! Ngươi lại còn sống sót?”

Tần Tang chau mày, nói thầm một tiếng đáng tiếc, giơ tay lên đánh ra một đạo Âm Lôi, sau đó tâm niệm vừa động, Ô Mộc Kiếm lập tức quay ngược trở lại, đâm thẳng chỗ hiểm của Tôn Đức.

Quay lại truyện Khấu Vấn Tiên Đạo

Bảng Xếp Hạng

Chương 125: 2 hào cửa hàng, 3 hào cửa hàng đấu giá

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 24, 2025

Chương 123: Độn Linh Quyết

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 2 24, 2025

Chương 124: Cấp 40, cửa hàng đấu giá

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 24, 2025