Chương 575: Bạo tạc bên trong Lâm Phong | Đỉnh Cấp Gian Thương
Đỉnh Cấp Gian Thương - Cập nhật ngày 01/03/2025
Toàn thế giới đều đang thảo luận về việc Thương Thiên Tử biến mất.
Mua Cao Bán Thấp nhìn thấy tên Thương Thiên Tử trong danh sách bạn bè đã mờ đi, gọi điện thoại cũng không ai bắt máy.
Đành phải kiên trì đứng ra cứu vãn tình thế.
【 Chư vị, thành chủ của chúng ta có việc bận đột xuất, tiếp theo đây ta sẽ chủ trì! 】
【 Không phải, Cao phó bang chủ, rốt cuộc bang chủ nhà ngươi đi đâu rồi? 】
【 Đúng vậy, hắn còn tới tham gia trận đấu không? 】
【 Ta đặt cược hắn quán quân, nếu hắn không đến, thì đúng là lừa đảo! 】
【 Đúng, lừa đảo, Đại Thương Vương Triều các ngươi làm ăn không ra gì. 】
Có không ít người đặt cược Lâm Phong là quán quân.
Bất kể là mấy chục hay mấy ngàn lượng bạc, không ai muốn tiền của mình không cánh mà bay.
Mọi người nhốn nháo la ó.
Trong đám khán giả, Cuồng Tiên Nhân xoa cằm, trên mặt lộ ra một nụ cười tà ác.
Hắn không ngờ, lại có thu hoạch ngoài dự kiến, có thể đả kích uy tín của Đại Thương Vương Triều.
Mua Cao Bán Thấp mồ hôi nhễ nhại, liên tục trấn an: 【 Các vị yên tâm, bang chủ của ta lập tức sẽ trở về, còn 15 phút nữa là đến giờ tranh tài, mọi người có thể xem qua một chút, xem nên đặt cược vào ai! 】
Trong sân đấu, mỗi vị trí đều có một màn hình nhỏ lơ lửng.
Cái này rất giống với lúc đấu giá.
Trên màn hình nhỏ, hiển thị tỉ lệ đặt cược của mỗi người chơi, cùng nút đặt cược.
【 Lần này chúng ta hợp tác với Ôn Đô thương minh, tiền đặt cược của các vị sẽ được chuyển trực tiếp cho Ôn Đô thương minh, mời mọi người yên tâm đặt cược! 】
Trong vòng 15 phút trước khi bắt đầu, vẫn có thể đặt cược.
500 vạn người chơi ở đây, ai mà chẳng có chút tiền nhàn rỗi, đã đến đây xem thì thế nào cũng chơi vài ván.
Mọi người nhộn nhịp đặt cược.
Thiên Nhai Lãng Tử nhìn số liệu không ngừng tăng lên, vừa đau lòng lại vừa vui sướng.
Một canh giờ trước Lâm Phong tìm tới hắn, báo cho hắn hạng mục hợp tác này, để Ôn Đô thương minh trở thành thương hội duy nhất được chỉ định.
Hắn đương nhiên vui vẻ tiếp nhận, cho dù phí thủ tục lên tới 10%.
Thiên Nhai Lãng Tử nhịn không được cầu nguyện: 【 Hy vọng kiếm được nhiều một chút, đừng để ta lỗ vốn đến mức không còn quần mà mặc. 】
Tất cả mọi người đang mong chờ trận chiến kế tiếp.
Nhưng Lâm Phong lại chậm chạp chưa lên!
…
Vốn dĩ đây là một đêm bình yên.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên.
Phòng tổng thống ở tầng cao nhất của Đế Hào quốc tế phát sinh một vụ nổ kịch liệt.
Khiến hai phòng xung quanh đều nổ tung.
Vụ nổ bất ngờ, khiến mọi người trở tay không kịp.
Không cần nhìn camera giám sát, trong phạm vi 10 dặm xung quanh đều có thể nghe rõ.
Tiếng thét chói tai vang lên, mọi người đều kinh hãi nhìn về phía Đế Hào quốc tế.
“Sao lại có thể phát sinh nổ?”
“Chạy mau, có thứ gì đó rơi xuống!”
“A.”
Những mảnh vỡ bị nổ văng xuống mặt đất.
Trong phút chốc, khung cảnh trở nên hỗn loạn.
Khách sạn Đế Hào quốc tế nháy mắt liền loạn.
Vô số người từ trong phòng thét chói tai chạy ra, hướng ra ngoài khách sạn.
Trần Sơn và những người khác sắc mặt đại biến, vội vàng hô trong tai nghe.
【 Chuyện gì xảy ra? Sao lại có thể phát sinh nổ? 】
【 Chúng ta đã kiểm tra toàn bộ, sao lại có thể như vậy? 】
【 Chết tiệt, đó là phòng của lão Đại! ! 】
【 Mẹ kiếp, xông lên. 】
【 Lão đại! 】
Kiếm Bất Phàm ba người hai mắt như muốn nứt ra, hướng tầng cao nhất phóng đi.
Muội muội của hắn ở ký túc xá, không ở trên tầng cao nhất, bọn họ mang theo mọi người đi kiểm tra khách sạn, cho nên tầng cao nhất chỉ có Lâm Phong một người.
Nhìn tình hình vụ nổ hiện tại, không biết bên trong thế nào.
Bọn họ đều đang liều mạng tới gần tầng cao nhất.
Trần Sơn lại đột nhiên hô: 【 Không được loạn, tuyệt đối không được loạn, Kiếm Bất Phàm, ngươi lên lầu xem tình hình của Lâm tổ, Thiên Vương Minh Vương, hai ngươi trở về, Linh Linh, ngăn những khách nhân muốn trốn, đừng để bọn họ rời khỏi phạm vi khách sạn, hung thủ ở ngay bên trong! 】
【 Thế nhưng là! 】
【 Không có gì nhưng nhị cả, Lâm Phong giao phó, hắn không có mặt thì phải nghe ta! ! 】
【 Được rồi. 】
Bọn họ cấp tốc hành động.
Như vậy tất nhiên sẽ gặp phải sự phản đối mãnh liệt của khách nhân, bất quá có Trần Sơn ở đó, ngược lại không có vấn đề gì lớn.
Kiếm Bất Phàm không thèm để ý thang máy, thân thể của hắn không ngừng lập lòe ở cầu thang.
Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, hắn trực tiếp xông lên tầng cao nhất.
Khi hắn nhìn thấy thảm trạng ở tầng cao nhất.
Không nhịn được con ngươi co rút lại: 【 Vương bát đản! ! 】
Tầng cao nhất của khách sạn trực tiếp bị nổ tung một lỗ lớn, gió mang theo tiếng rít gào thét.
Phòng của Lâm Phong đã sớm hoàn toàn biến mất, liên lụy mấy gian phòng của bọn họ đều bị nổ thành phế tích.
Khói bụi bao phủ.
Kiếm Bất Phàm hai mắt đỏ bừng: “Lão đại, ngươi đừng chết, ngươi tuyệt đối không được chết a!”
Nếu không phải Lâm Phong, hắn còn đang mắc kẹt trong vũng bùn của cuộc sống.
Nhìn thấy thảm trạng như vậy, Kiếm Bất Phàm không để ý nhiều như vậy, xông thẳng vào biển lửa trong phế tích.
Dùng tay bới móc phế tích.
“Lão đại, lão đại, ngươi ở đâu? ?”
“Ngươi trả lời ta đi, ngươi ở đâu?”
“Ngươi nhất định không có chuyện gì, nhất định không có chuyện gì!”
Hắn là một kiếm khách, nhục thể vốn không mạnh, trong lúc nóng lòng, bị bỏng, bị phế tích cắt trúng.
Hắn ra sức kéo phế tích ra.
Không để ý việc này sẽ làm bị thương đến chính mình.
“Không thể chết, ngươi mẹ nó là Thương Thiên Tử, ngươi ngàn vạn lần không thể chết! ! !”
“Thương Thiên Tử! !”
“Ngạch, ngươi có thể kêu lớn tiếng hơn một chút, để toàn thế giới đều biết rõ!”
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến âm thanh lười biếng.
Hành động điên cuồng của Kiếm Bất Phàm đột nhiên dừng lại, ngơ ngác nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy Lâm Phong không hề hấn gì đứng tại chỗ.
Mà trong tay của hắn, đang bóp cổ một tên nam tử.
Nam tử ra sức gõ tay Lâm Phong, nhưng không hề nhúc nhích.
Trong miệng không ngừng lẩm bẩm những câu như baka.
Lâm Phong không thèm nhìn hắn một cái, bất đắc dĩ nhìn Kiếm Bất Phàm: “Kiếm ca a. . Nhà ta ở bên cạnh, ngươi ở phòng mình đào bới cái gì. .”
Kiếm Bất Phàm: “…”
“Lão đại. . . Ngươi không có việc gì. . Quá tốt rồi.”
“Người này giao cho Trần Sơn, còn có một nữ nhân, bị ta giết, bảo người dập lửa, chúng ta mau vào trò chơi!”
Câu nói sau cùng trực tiếp khiến Kiếm Bất Phàm câm nín.
“Lão đại, ngươi làm thế nào. . .”
“Ha ha, lão đại ta thiện hữu thiện báo.”
Lâm Phong nhếch miệng cười một tiếng.
…
Thời gian quay trở lại vài phút trước.
Lâm Phong trực tiếp bị đá ra khỏi trò chơi.
Ngay sau đó là ngọn lửa nóng rực, lực lượng cuồng bạo công kích thân thể của hắn.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Trực tiếp khiến hắn hoảng hốt.
Ngay tại lúc này.
Trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng càng thêm đáng sợ, ngưng tụ thành một lớp đất, nháy mắt bao bọc thân thể của hắn.
Xung kích mãnh liệt, lực lượng cuồng bạo, tất cả đều bị lớp đất này ngăn lại.
“Phòng ngự tuyệt đối? Ta bị người khác công kích?”
Bom nổ mạnh như vậy.
Dưới phòng ngự tuyệt đối của Lâm Phong, ngay cả quần áo trên người đều không bị rách.
“Mấy người bọn họ làm việc kiểu gì vậy!”
Khi Lâm Phong tỉnh táo lại, xung quanh đã biến thành như vậy.
Đang lúc hắn phẫn nộ vì Kiếm Bất Phàm và những người khác hành sự bất lực.
Xa xa đột nhiên truyền đến tiếng xì xào bàn tán của một nam một nữ.
“Thật là một lực phá hoại khủng khiếp, chắc chắn là chết rồi đi?”
“Nhìn thấy thi thể của hắn chúng ta lại đi, nếu như trọng thương, còn có thể bồi thêm đao, nếu như không có chuyện gì, với năng lực của chúng ta, hoàn toàn có thể chạy.”
“Ôi tây, ngươi thông minh hơn ta đó!”..