Chương 167: Lâm Văn giác tỉnh năng lực | Đỉnh Cấp Gian Thương

Đỉnh Cấp Gian Thương - Cập nhật ngày 25/02/2025

Lâm Phong trong lòng “lộp bộp” một tiếng, hiện tại có thể trăm phần trăm xác định nữ nhân này hoài nghi hắn.

Vấn đề khẳng định xuất hiện ở trên người Trần Sơn.

Trần Sơn thật đúng là không đơn giản, mới gặp mặt một lần, liền hoài nghi đến trên đầu mình.

Bất quá bọn họ có lẽ còn chưa xác định Thương Thiên Tử chính là hắn.

Càng không thể xác định, Thương Thiên Tử là Phú Năng Giả.

Cũng không biết đây là ý của Linh Linh hay là của Trần Sơn, nói càng nhiều, khả năng bại lộ càng nhanh.

Lâm Phong dứt khoát không nói lời nào, giả vờ ngủ.

“Hô hô.”

“Có lầm không? Ngủ rồi?”

Linh Linh nghiến răng, cũng không có đánh thức Lâm Phong, bởi vì Ninh Thành học viện lập tức sắp đến.

Ninh Thành học viện rất lớn.

Chỉ riêng lầu ký túc xá đã chia làm hai khu vực, một cái là khu bản viện, một cái là khu sinh hoạt ngoài viện.

Lâm Văn chuyên ngành bị phân đến lầu ký túc xá bản viện.

Linh Linh không hề hỏi han gì, trực tiếp lái xe đến lầu ký túc xá bản viện, điều này khiến Lâm Phong trong lòng càng thêm lo lắng.

Nói rõ đối phương đã điều tra qua hắn và Lâm Văn, hơn nữa còn biết rất rõ vị trí.

“Ngươi đã tỉnh, Lâm Văn lúc này có lẽ đang chơi trò chơi, ta đi lên gọi hắn!”

“Đại tỷ, ngươi thật là bưu a, ký túc xá nam!”

“Cũng đúng, vậy ngươi lên gọi hắn đi!”

“Đêm hôm khuya khoắt, bệnh à!”

Lâm Phong hùng hổ đi về phía lầu ký túc xá.

Khoảng thời gian này, ký túc xá nam là náo nhiệt nhất.

Mấy người vừa mới đánh bóng rổ xong, cởi trần, ầm ĩ, cười nói vui vẻ đi về phía phòng tắm.

Lâm Phong đã tới phòng ngủ của Lâm Văn mấy lần, bạn cùng phòng của hắn cũng biết hắn.

Không gặp bất kỳ trở ngại nào, hắn liền đi tới phòng ngủ của Lâm Văn.

Hiện tại, “Thiên Hạ” ở trong các trường đại học cũng rất nổi tiếng.

Trong phòng ngủ của Lâm Văn có hai người có mũ bảo hiểm.

Hai người khác vừa chơi bóng rổ về, nhìn thấy Lâm Phong cũng cười chào hỏi rồi tự mình đi làm việc.

Lâm Phong đóng cửa lại, nhìn đệ đệ đang nằm trên giường, sắc mặt thoáng ngưng trọng.

Không biết nên ứng đối như thế nào.

Ngay cả đệ đệ cũng không biết hắn chính là Thương Thiên Tử.

Có nên nói cho hắn chân tướng, để hắn phối hợp, nhưng vạn nhất lộ tẩy thì sao?

Nếu như không nói, vạn nhất hắn cũng hỏi ID trò chơi của mình, vậy thì càng khả nghi.

Lâm Phong còn đang do dự, tay không tự chủ được sờ lấy mũ giáp trên đầu Lâm Văn.

Đột nhiên, một cỗ cảm giác điện giật truyền đến.

Lâm Phong theo bản năng muốn thu tay về, nhưng điều khiến hắn kinh hãi chính là không thu tay về được.

Trong cơ thể phảng phất có một loại lực lượng nào đó đang không ngừng trôi đi.

Tay vậy mà dần dần dung nhập vào trong mũ giáp, tựa như có thể chạm đến đầu của Lâm Văn.

Một cảm giác thật thần kỳ, nhưng Lâm Phong sợ Lâm Văn xảy ra vấn đề, vẫn luôn phản kháng, suy nghĩ muốn rút tay ra.

Nhưng cỗ lực lượng này cùng lực lượng của Lâm Phong đối kháng, khiến hắn rất thống khổ.

Cũng không biết qua bao lâu, đối với Lâm Phong mà nói, có lẽ là một khoảng thời gian dài dằng dặc.

Đến khi hắn ổn định lại.

Lại trở lại cái cảnh vừa rồi chạm vào mũ bảo hiểm.

Lâm Phong trợn to mắt, thở hổn hển một hơi.

Không nhúc nhích, nhưng trên người đã ướt đẫm.

“Vừa… vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

Lúc này, Lâm Văn đột nhiên tháo mũ bảo hiểm xuống, khiếp sợ nhìn Lâm Phong.

“Ta đi, ca, huynh là Thương Thiên Tử à.”

Lâm Phong ngây người nhìn hắn một cái, còn có tâm tư đâu mà quản Lâm Văn có biết thân phận của hắn hay không?

Một màn vừa rồi phát sinh quá quỷ dị.

Hắn không có mũ bảo hiểm, liền đăng nhập vào thế giới trò chơi.

Đồng thời ở trong thế giới game gặp Lâm Văn.

Chẳng qua là ký ức lúc đó có chút mơ hồ.

Lâm Phong không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Vội vàng đè lại Lâm Văn đang hưng phấn, trầm giọng nói: “Ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đệ phải nhớ kỹ, thân phận của ta là bí mật.”

“A? Vì cái gì?”

Lâm Phong dùng thời gian cực ngắn miêu tả cho Lâm Văn nghe, mình với thân phận Thương Thiên Tử đã kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng cũng đắc tội rất nhiều người.

Rất nhiều kẻ trong bóng tối muốn lấy mạng mình, cho nên thân phận này tuyệt đối không thể bại lộ, ngay cả mẫu thân cũng không được.

Đem sự tình nói nghiêm trọng một chút, Lâm Văn cũng sẽ biết nặng nhẹ.

“Ngạch, biết rồi ca, đánh chết đệ cũng sẽ không nói!”

Hai huynh đệ ngồi trên giường, đều đang điều chỉnh hô hấp.

Lâm Phong là vì nghi hoặc chuyện vừa rồi.

Lâm Văn thì thầm: “Ta đã nói mà, huynh nói cho ta vừa mới vào trò chơi liền kiếm được nhiều tiền như vậy, ta đã từng hoài nghi, chỉ là về sau cảm thấy không có khả năng, Thương Thiên Tử là ai chứ, đại phú hào, ha ha, không nghĩ tới chính là huynh!”

“Ngậm miệng.”

“A…”

“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”

Có lẽ là cảm giác được Lâm Phong nghiêm túc, Lâm Văn cũng không đùa giỡn nữa, cau mày hồi ức.

“Lúc đầu, đệ mới cấp 30, học cổ sư cổ trận, bá bá bá, đang chơi rất vui vẻ, huynh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt đệ!”

“Chờ một chút!!!!”

Lâm Phong đột nhiên kêu lớn.

Lại phát hiện nơi này còn có người khác, vội vàng ngậm miệng.

“Lâm Phong, huynh làm sao thế, dọa ta một phen!”

Lâm Phong nhìn bàn tay của Lâm Văn, hô hấp đều trở nên dồn dập.

Vừa rồi nếu như không nhìn lầm, trên tay Lâm Văn toát ra ánh sáng màu tím nhạt.

Trong phòng ngủ mở đèn, không rõ ràng, hắn lại đang sinh động như thật kể chuyện, chính mình không có chú ý.

Ngược lại Lâm Phong chú ý tới.

Đè bàn tay Lâm Văn xuống.

Khẩn trương nói: “Có phải ta đã chạm vào đầu đệ không!”

“Đúng vậy a, lão đại, hôm nay huynh làm sao vậy? Ta đây không phải là đang muốn nói sao? Trong trò chơi, Thương Thiên Tử, cũng chính là huynh, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta, trên đầu là ID Thương Thiên Tử, nhưng người lại là huynh, huynh trực tiếp dùng tay sờ đầu ta, ta không trốn thoát.”

“Vậy có cảm giác dị thường gì không?”

“Có ngược lại là có, chính là cảm giác có đồ vật gì đó tiến vào thân thể của ta!” Ánh mắt Lâm Văn đột nhiên biến thành quái dị: “Mẹ nó, nói thế nào nhỉ, có loại cảm giác buồn nôn!”

“Ngạch… Là rất buồn nôn!”

Lâm Phong hít sâu một hơi, trong lòng rối như tơ vò, căn bản không để ý trong lời nói có chỗ không thích hợp.

Hắn chỉnh lý lại ký ức vừa rồi.

Vội vã đi tới phòng ngủ của Lâm Văn.

Nhìn thấy Lâm Văn mang theo mũ bảo hiểm chơi đùa, đây là lần đầu tiên Lâm Phong ở thế giới này nhìn thấy người đeo mũ bảo hiểm chơi đùa.

Nghĩ đến làm sao báo cho Lâm Văn biết chuyện liên quan tới Linh Linh, quỷ thần xui khiến thế nào lại sờ một cái mũ bảo hiểm.

Cũng chính là lần này, mũ bảo hiểm giống như làm bằng nước, bị tay của hắn xuyên thấu.

Sau đó… sau đó Lâm Văn liền có năng lực trong trò chơi? ?

Hay là nói hắn trước đó liền có?

Lâm Phong sững sờ hỏi: “Năng lực trong trò chơi, đệ có từ khi nào?”

“A? Năng lực trong trò chơi gì?”

Lâm Văn mặt mũi mờ mịt.

“Thật không biết?”

“Không biết a, huynh đang nói cái gì vậy?”

Nói cái gì, Lâm Phong cũng không biết, đây không phải càng thêm phiền phức sao?

Cũng chính là nói, hắn chạm vào mũ trò chơi, có khả năng giúp đối phương thức tỉnh lực lượng trong trò chơi? ?

Lâm Phong đây là lần đầu tiên biết mình có năng lực như vậy.

Trong lòng hắn rất rõ ràng, có năng lực như thế là chuyện kinh khủng cỡ nào.

Nếu như đem tất cả người chơi, so sánh là hấp huyết quỷ.

Vậy hắn chính là thủy tổ của hấp huyết quỷ, có thể giao cho người chơi năng lực.

Là tốt hay xấu? Không biết được.

Ngay lúc hắn tâm loạn như ma, đột nhiên chuông điện thoại vang lên.

【 Alo, Lâm Phong, đệ làm gì vậy, lâu như thế! 】

【 A, không có gì, chậm trễ một chút, lập tức xuống ngay! 】

Cúp điện thoại, Lâm Phong trịnh trọng nhìn Lâm Văn: “Bây giờ đệ có năng lực trong trò chơi, nhưng đệ phải nhớ kỹ, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không được sử dụng! Không nên hỏi vì cái gì, chính là không được sử dụng!”

Quay lại truyện Đỉnh Cấp Gian Thương

Bảng Xếp Hạng

Chương 179: Gia nhập Thiên Hạ Đệ Nhất Minh

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 25, 2025

Chương 177: Kim Đan đệ tử

Khấu Vấn Tiên Đạo - Tháng 2 25, 2025

Chương 178: Thiên Hạ Đệ Nhất Minh

Đỉnh Cấp Gian Thương - Tháng 2 25, 2025