Chương 1548 : Tiếp thu truyền thừa | Đại Chúa Tể

Đại Chúa Tể - Cập nhật ngày 19/02/2025

Chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, trận chiến kinh thiên động địa tại Bắc Hoang Khâu đã như cơn cuồng phong, lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm của Đại Thiên Thế Giới.

Vì thế, toàn bộ Đại Thiên Thế Giới chấn động, kinh hãi tột độ.

Đối với sinh linh Đại Thiên Thế Giới hiện tại mà nói, trận đại chiến thời thượng cổ dường như đã quá xa xôi, mơ hồ. Bởi vậy, đối với những kẻ xâm lược đáng sợ tự xưng là Ngoại Vực Tà Tộc này, tuyệt đại đa số sinh linh vẫn còn cảm thấy xa lạ.

Song, khi bức màn xa lạ ấy bị xé toạc, sinh linh Đại Thiên Thế Giới dần dần thông qua những ghi chép cổ xưa mà cảm nhận được sự kinh khủng và gốc gác của Ngoại Vực Tà Tộc.

Đó là một thế lực tà ác đáng sợ, đủ sức lật đổ Đại Thiên Thế Giới, nô dịch vô số sinh linh.

Mà trận chiến tại Bắc Hoang Khâu cũng đủ để tất cả sinh linh hiểu rõ sự cường đại của Ngoại Vực Tà Tộc. Dù cho Võ Tổ, Viêm Đế cùng liên thủ xuất chiêu, cũng chỉ có thể bức lui Thiên Tà Thần trong truyền thuyết mà thôi.

Hơn nữa, năm năm sau, Thiên Tà Thần sẽ còn cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi. Đến lúc đó, rất có thể sẽ là ngày diệt vong của Đại Thiên Thế Giới.

Vừa nghĩ tới viễn cảnh đó, tất cả sinh linh Đại Thiên Thế Giới đều cảm thấy run rẩy từ tận đáy lòng.

Thời khắc này, toàn bộ Đại Thiên Thế Giới dâng lên một làn sóng kinh hoàng và sợ hãi tột độ.

Tuy nhiên, sự rung chuyển này không kéo dài được bao lâu, đã bị áp chế. Bởi vì, các siêu cấp thế lực đứng đầu Đại Thiên Thế Giới như Vô Tận Hỏa Vực, Võ Cảnh đã một lần nữa tụ họp, thành lập Đại Thiên Liên Minh.

Đại Thiên Liên Minh hiệu triệu tất cả cường giả Địa Chí Tôn trở lên trên Đại Thiên Thế Giới, tập hợp tại giao giới giữa Đại Thiên Thế Giới và Ngoại Vực Tà Tộc, tiên hạ thủ vi cường, triển khai phản công, bảo vệ Đại Thiên Thế Giới.

Vô số cường giả bắt đầu đổ về phía giao giới. Nỗi sợ hãi về ngày diệt thế năm năm sau ngược lại đã khơi dậy dũng khí của vô số sinh linh Đại Thiên Thế Giới. Thay vì ngồi im chờ chết, chi bằng chủ động tiến công, như vậy, không chừng vẫn còn có thể tìm được một con đường sống cho Đại Thiên Thế Giới.

Nếu đằng nào cũng chết, chi bằng chết một cách có ý nghĩa.

Ôm loại suy nghĩ này, trong vòng chưa đầy một tháng, tại nơi giao giới giữa Đại Thiên Thế Giới và Ma Vực, đã tụ tập vô số cường giả. Bọn họ tập hợp thành quân đội quy mô lớn, thanh thế ngập trời, dao động linh lực quét ra ngàn vạn dặm.

Mà khi đại quân cường giả đã tập hợp đông đủ, Viêm Đế cùng Võ Tổ hiện thân. Thân ảnh của bọn họ mang đến niềm tin cho vô số cường giả Đại Thiên Thế Giới. Lúc này, bọn họ không nghi ngờ gì chính là lãnh tụ của Đại Thiên Thế Giới.

Viêm Đế, Võ Tổ nhìn Ma Vực cuồn cuộn ma khí, nơi sâu thẳm âm u kia, tựa như có ác ma ẩn núp. Nhưng thần sắc của hai người không hề gợn sóng, chỉ là bàn tay khẽ vung lên, thanh âm bình tĩnh vang vọng thiên địa.

“Tiến công!”

Khi vô số cường giả Đại Thiên Thế Giới chen chúc tiến vào Ma Vực, thì tại Bắc Hoang Khâu, Mục Trần dưới sự hướng dẫn của Bất Tử Chi Chủ, đã đi tới nơi sâu nhất trong lòng đất của Bắc Hoang Khâu.

Ở nơi vực thẳm sâu trong lòng đất này, hắn nhìn thấy từng cây xích sắt lớn vô cùng. Những sợi xích pha tạp cổ xưa, trên đó chi chít những phù văn kỳ lạ.

Chỉ có điều, hôm nay, những sợi xích này toàn bộ đều đã đứt đoạn, tựa như bị một loài thú dữ đáng sợ nào đó kéo đứt vậy.

“Nơi này trước đây chính là nơi Thiên Tà Thần bị phong ấn.” Bất Tử Chi Chủ nhìn những sợi xích gãy đứt kia, khuôn mặt già nua không nhịn được co quắp lại, trong thanh âm tràn ngập sự không cam lòng. Dù sao Thủ Mộ Nhân bọn họ đã khổ công bốn vạn chín ngàn năm, tận mắt chứng kiến Thiên Tà Thần chuẩn bị bị mạt sát, nhưng ai ngờ, vào thời khắc cuối cùng lại để hắn chạy thoát.

Đối với việc này, Mục Trần cũng không có gì để nói. Muốn trách thì chỉ có thể trách Thiên Tà Thần tâm cơ quá mức sâu xa. Năm đó, trước lúc bị phong ấn, chỉ sợ hắn đã dự liệu được hết thảy, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn phương pháp thoát khỏi phong ấn.

Bất Tử Chi Chủ cũng biết, nói những điều này cũng không có tác dụng gì. Lão khổ sở cười một tiếng, sau đó cất bước đi về phía trước, tiến vào trong vực sâu, cuối cùng đi đến nơi tận cùng của vực thẳm.

Ở chỗ này, xuất hiện một tòa đài cao. Trên đài cao có thềm đá kéo dài xuống, tới dưới chân bọn họ.

Bất Tử Chi Chủ sắc mặt nghiêm túc nhìn những bậc thềm đá kia, sau đó dùng một tư thế giống như triều thánh, từng bước cung kính đi lên.

Mục Trần theo sát phía sau.

Tổng cộng có chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang đá.

Mà khi bước chân tới bậc thang cuối cùng, một tòa tế đàn xuất hiện trong tầm mắt Mục Trần. Ánh mắt của hắn rất nhanh đã tập trung lên trung tâm tế đàn.

Nơi đó có một tòa thạch đài. Trên thạch đài có bồ đoàn tỏa ra linh quang nhàn nhạt. Trên bồ đoàn, một bóng người áo trắng đang lẳng lặng ngồi xếp bằng.

Thân thể hắn thon dài, hơi có vẻ gầy gò, tóc dài xõa tung, ngũ quan tràn đầy mị lực. Chỉ là hai mắt nhắm nghiền khiến người ta tiếc nuối. Có lẽ đôi mắt kia, hẳn là cũng sáng chói như tinh hà.

Một cỗ cảm giác áp bách không cách nào hình dung, như có như không tản ra. Cảm giác áp bách đó, giống hệt như Viêm Đế, Võ Tổ lúc trước.

Đây chính là vị thứ nhất ghi danh trên Thương Khung Bảng, Bất Hủ Đại Đế.

Bất Tử Chi Chủ vẻ mặt tôn kính quỳ lạy trước thân thể Bất Hủ Đại Đế, cung kính dập đầu một cái, tựa như quỳ lạy tổ tiên.

Mục Trần nhìn thân thể Bất Hủ Đại Đế, sắc mặt nghiêm trang, sau đó hướng về hắn, cung kính khom người một cái. Bất luận là vì thực lực của Bất Hủ Đại Đế, hay là hành động đại nghĩa, vì sự tồn vong của Đại Thiên Thế Giới, hy sinh tính mạng phong ấn Thiên Tà Thần, đều đáng để Mục Trần tôn kính như vậy.

“Quả nhiên là Bất Hủ Thần Thể, cho dù trải qua mấy vạn năm, vẫn không chút tổn hao.” Mục Trần nhìn chằm chằm thân thể của Bất Hủ Đại Đế, cảm thán một tiếng. Trong cảm giác của hắn, bộ thân thể trước mắt này, chỉ sợ cho dù là Thánh Phẩm Hậu Kỳ cường giả toàn lực công kích cũng không thể rung chuyển mảy may.

Hơn nữa, quan trọng nhất là, hắn có thể cảm giác được, trong bộ thân thể này, phong tỏa linh lực mênh mông vô cùng tới mức nào. Loại linh lực đó tràn đầy Bất Hủ Ý, nếu không, cũng không thể trải qua mấy vạn năm mà không tiêu tan.

“Mục Vương, chuẩn bị bắt đầu đi.” Bất Tử Chi Chủ đứng dậy, hắn nhìn qua thân thể của Bất Hủ Đại Đế, nhẹ giọng nói.

Mục Trần gật đầu một cái. Thân hình vừa động, liền đáp xuống phía trước thân thể của Bất Hủ Đại Đế, sau đó ngồi xếp bằng xuống trước mặt hắn. Hai bàn tay nâng lên, một luồng dẫn dắt lực tản ra, hai tay của Bất Hủ Đại Đế cũng chậm rãi nâng lên.

“Tiền bối, mạo phạm!”

Mục Trần hít sâu một hơi, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng. Bởi vì muốn tiếp thu linh lực trong cơ thể Bất Hủ Đại Đế không phải là chuyện đơn giản. Linh lực trong cơ thể Bất Hủ Đại Đế quá mức cường đại, đừng nói là Tiên Phẩm như hắn, cho dù là Thánh Phẩm cường giả sợ rằng cũng không dám tùy tiện tiếp thu luồng linh lực mênh mông như vậy.

Sơ sẩy một chút, chỉ sợ cũng sẽ trực tiếp bạo thể mà chết.

Có điều, thời điểm này, Mục Trần không thể lùi bước. Bởi vì nếu hắn muốn năm năm sau trở thành người có tên trên Thương Khung Bảng, như vậy nhất định phải nắm chắc cơ duyên lần này.

Mà nếu muốn có được, nhất định phải có chỗ bỏ ra. Nếu như hắn ngay cả thử cũng không dám, như vậy cũng không cần phải lãng phí cơ hội này.

Ý niệm xoay chuyển trong lòng, Mục Trần không do dự nữa, bàn tay đưa ra, nhẹ nhàng chạm vào hai tay của Bất Hủ Đại Đế.

Uỳnh!

Trong khoảnh khắc tiếp xúc, con ngươi của Mục Trần đột nhiên co rút lại. Bởi vì hắn cảm giác được, vào lúc này, một cỗ linh lực mênh mông không cách nào tưởng tượng, tựa như ức vạn tấn nước biển đổ xuống, lấy tư thái vô cùng ngang ngược, trực tiếp tràn vào trong thân thể hắn.

Xì!

Trong khoảnh khắc đó, lớp da trên hai cánh tay của Mục Trần trực tiếp bị xé rách, máu tươi chảy ra. Huyết nhục trong cơ thể điên cuồng chấn động, đồng thời bắt đầu điên cuồng hấp thu linh lực đang tràn vào.

Những linh lực này trải qua mấy vạn năm, đã mất đi ý chí ẩn bên trong, trở nên cực kỳ thuần túy. Có điều, trong đó vẫn lưu lại Bất Hủ Ý. Nếu Thiên Chí Tôn bình thường hấp thu những linh lực này, như vậy duy nhất chỉ có thể là linh lực trong cơ thể hoàn toàn bị đồng hóa, sau đó không thể nào thúc giục linh lực trong cơ thể, từ đó dẫn phát linh lực phản phệ…

Nhưng may mắn thay, Mục Trần tu thành Vạn Cổ Bất Hủ Thân, cho nên về mặt thuộc tính mà nói, linh lực của hắn giống hệt với linh lực của Bất Hủ Đại Đế.

Điều này khiến cho hắn có thể trực tiếp hấp thu linh lực mênh mông đang tràn vào trong cơ thể.

Uỳnh uỳnh!

Thanh âm như tiếng sấm không ngừng phát ra từ cơ thể Mục Trần. Ngắn ngủi chỉ mấy chục giây, Mục Trần đã biến thành một huyết nhân, nhìn qua cực kỳ thê thảm. Thân thể của hắn hầu như đã bị cỗ linh lực mênh mông kia ngang ngược xé rách.

May mà hắn có Thánh Phẩm Thân Thể, năng lực phục hồi mạnh mẽ, lúc này triển khai tự hồi phục, nhanh chóng chữa trị vết thương trên thân thể.

Đau nhức như thủy triều dâng lên, nhưng lại khó có thể rung chuyển tâm trí bền bỉ của Mục Trần.

Hắn cắn chặt răng, ổn định tâm thần, không để bản thân bị lạc trong mênh mông linh lực uy áp đó.

Trên tế đàn, thân thể của Bất Tử Chi Chủ không ngừng bị linh lực tản ra kia trùng kích, đánh lui liên tiếp về phía sau, cuối cùng rút lui khỏi phạm vi tế đàn.

Sắc mặt hắn ngưng trọng nhìn vào bên trong tế đàn. Nơi đó, một đạo linh lực phong bạo to lớn đã hình thành. Mà ở trung tâm phong bạo, chính là Mục Trần cùng thân thể Bất Hủ Đại Đế.

Cỗ linh lực kia bộc phát mạnh mẽ, ngay cả Thánh Phẩm Hậu Kỳ như hắn cũng phải âm thầm rung động.

Hắn nheo mắt lại, nhìn thân thể Mục Trần không ngừng run rẩy. Có thể tưởng tượng, dưới mênh mông linh lực trùng kích, Mục Trần đang phải chịu sự thống khổ khó có thể tưởng tượng như thế nào.

Nhưng mà, dưới sự thống khổ kia, Bất Tử Chi Chủ cũng có thể cảm giác được, dao động linh lực tản ra từ trong cơ thể Mục Trần cũng đang chậm chạp mà vững chắc mạnh mẽ lên.

Chỉ cần hắn có thể kiên trì, vậy thì bước vào Thánh Phẩm cũng không phải là chuyện không thể.

“Mục Vương, nhất định phải thành công! Năm năm sau, sinh tử tồn vong của Đại Thiên Thế Giới phải dựa vào ngươi rồi…”

***

Quay lại truyện Đại Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 58: Nặng nhẹ chi tranh

Tuyết Trung - Tháng 2 21, 2025

Chương 57: Kiêu binh Nam hạ

Tuyết Trung - Tháng 2 21, 2025

Chương 56: Thu sầu sát người càng giết người

Tuyết Trung - Tháng 2 21, 2025